Nguyên lai có mấy thiếu nữ, mắt thấy quá nhiều người, căn bản chen không qua, không khỏi tức giận, trực tiếp cầm vòng hoa ném lên người Long Trần.
Một người đi đầu, những nữ tử khác bừng tỉnh, dồn dập noi theo, trong nháy mắt mấy trăm vòng hoa bay tới, khi đoàn người tản đi, Long Trần cũng biến mất, bị vòng hoa chôn rồi.
Phượng Minh Đế Quốc võ phong hưng thịnh, nữ tử biểu đạt ái tình cực kỳ trực tiếp, cho dù biết Long Trần đã bày tỏ yêu thương với Sở Dao, nhưng không ảnh hưởng các nàng ái mộ Long Trần nha.
Anh tuấn, mạnh mẽ, trọng tình trọng nghĩa, vì người yêu, vì huynh đệ, có can đảm huyết chiến với cường giả Ngưng Huyết cảnh, miệt thị sinh tử, đó là quyết đoán cỡ nào? Có thể nói Long Trần biểu hiện, đánh động trái tim của đại đa số thiếu nữ.
Khi Long Trần chật vật từ trong đống hoa bò ra, người xung quanh đã tản đi, Sở Dao cũng không thấy, chỉ có đám người Vu bàn tử chạy lại, kéo Long Trần ra ngoài.
- Long ca, ngươi quả thực là thần tượng của ta.
Vu bàn tử kích động nói.
Mấy người khác cũng không khác mấy, ngày hôm nay Long Trần biểu hiện đã chấn nhiếp tất cả mọi người, giống như Chiến Thần chuyển thế, để bọn hắn cực kỳ tự hào.
Long Trần khẽ mỉm cười, liếc nhìn xung quanh, phát hiện Thái Hậu và đám vương công đại thần, các hoàng tử, Vân Kỳ đại sư… đều đã rời đi, ngay cả Sở Dao cũng không thấy.
- Long ca, vừa nãy thời điểm ngươi bị chôn, tam công chúa bị Thái Hậu gọi đi rồi, ta thấy sắc mặt của Thái Hậu rất khó coi, e là cuộc sống sau này của tam công chúa sẽ không dễ chịu.
Hầu tử có chút bận tâm nói.
Nếu như bình thường, bọn hắn không dám vọng luận sự tình của hoàng gia, nhưng hôm nay Long Trần biểu hiện, kích lên hùng tâm của bọn hắn, làm bọn hắn không kiêng dè quá nhiều.
Lần này Đại Hạ hoàng tử Hạ Trường Phong tới, chủ yếu là vì cầu hôn tam công chúa, tuy còn chưa truyền ra tin tức xác thực, nhưng nghe nói Thái Hậu đã gật đầu.
Bây giờ tam công chúa ở trong lễ hội đèn lồng, công khai bày tỏ tình cảm với Long Trần, chẳng khác gì tát mặt Thái Hậu và Hạ Trường Phong, sắc mặt của Thái Hậu có thể đẹp đẽ mới lạ.
Long Trần có Vân Kỳ đại sư làm chỗ dựa, nhưng Vân Kỳ đại sư dù sao cũng là người của Luyện Dược Sư Công Hội, là thế lực trung lập, chắc chắn sẽ không nhúng tay sự tình đế quốc, huống chi kia còn là việc nhà.
Cho nên đám người hầu tử lo lắng cũng bình thường, nghe đến đó, Long Trần cũng có chút suy ngẫm.
Bất quá Long Trần không hối hận, đối với một nữ tử bỏ ra bất cứ giá nào đi biểu lộ với mình, coi như hắn chết cũng sẽ không phụ nàng.
Mắt thấy người đã đi hết, chỉ còn lại chút ít binh sĩ đang tháo dỡ trang sức xung quanh, thi thể của Hoàng Thường cũng sớm được mang đi rồi.
- Đi thôi, trước trở về rồi hãy nói, Thạch Phong, thương thế của ngươi thế nào rồi?
Long Trần được hầu tử nâng đỡ, đứng lên nói.
- Ta không có chuyện gì, Long Trần, ta....
Thạch Phong có chút xấu hổ, ngày hôm nay nếu như không phải hắn, Long Trần căn bản sẽ không lên đài, hơn nữa còn suýt chút nữa mất mạng.
- Huynh đệ với nhau, không cần phải nói lời vô dụng, là huynh đệ, thì nhanh chữa khỏi vết thương, tăng cao tu vi, sau đó báo thù trở lại.
Long Trần khoát tay nói.
- Báo thù? Không phải Hoàng Thường đã chết rồi sao?
Vu bàn tử hơi kinh ngạc hỏi.
Long Trần mỉm cười không nói gì, mọi người giật mình, lẽ nào Long Trần muốn…
- Được rồi, các ngươi đưa ta và Thạch Phong về, chúng ta cần an dưỡng một chút, nói thật, hiện tại ta cảm giác xương cốt sắp tan vỡ rồi.
Long Trần cười nói.
Mọi người vội vàng tới đỡ Long Trần, kỳ thực thương thế của Long Trần cũng không quá nặng, then chốt là thoát lực, toàn thân không còn chút khí lực.
Sau khi mọi người rời đi, một người chậm rãi xuất hiện ở trong góc, hắn nhìn đám người Long Trần biến mất, không khỏi lẩm bẩm:
- Thực không nghĩ tới, Long Trần lại trưởng thành đến trình độ như thế, chẳng lẽ trước kia hắn vẫn luôn ẩn núp?
Người kia không phải ai khác, chính là Tứ hoàng tử đương triều, hôm nay Long Trần biểu hiện, ra ngoài tất cả mọi người dự liệu, bao quát cả hắn.
- Nếu thật như vậy, thì tâm cơ của người này quá sâu.
Tứ hoàng tử không khỏi hơi xúc động.
- Đại nhân, có cần âm thầm diệt trừ hắn hay không?
Ở phía sau Tứ hoàng tử, một cái bóng xuất hiện, nếu như không phải hắn phát ra âm thanh, người khác vĩnh viễn sẽ không chú ý tới hắn.
- Trước tiên không vội, tuy ngày hôm nay hắn để ta giật mình, nhưng nhược điểm của hắn cũng lộ rõ, mặc kệ người cường đại cỡ nào, có nhược điểm, thì không có gì đáng sợ.
- Tuy xảy ra chút biến cố, bất quá biến cố này không hẳn là chuyện xấu, nếu như lợi dụng tốt, sẽ mang đến cho chúng ta thu hoạch không tưởng tượng nổi.
Khuôn mặt của Tứ hoàng tử hiện lên nụ cười nhàn nhạt.
Long Trần đã vài ngày không về nhà, lúc ấy nhờ hầu tử đưa tin, nói mình ở Luyện Dược Sư Công Hội theo Vân Kỳ đại sư học tập.
Chuyện ngày hôm nay náo động quá lớn, hắn không muốn trở về liền đối mặt với mẫu thân, huống hồ bây giờ mình đầy thương tích, mẫu thân nhìn sẽ rất thương tâm.
Buổi tối hôm đó, Long Trần tới nhà của Thạch Phong ở tạm, Thạch Phong chỉ gãy xương mấy chỗ, còn nội tạng đã không có gì đáng ngại.
Mấy chỗ gãy xương, chỉ cần điều dưỡng vài ngày là khỏi, tuy lần này Thạch Phong thảm bại, bất quá đối với con đường trưởng thành của hắn sẽ có ích vô hại, cường giả vốn cần tôi luyện.
Buổi tối hôm đó, phụ thân của Thạch Phong sắp xếp cho Long Trần một gian tĩnh thất, khi tới nhà Thạch Phong, khí lực của Long Trần đã khôi phục một chút.
Người xung quanh đều bị đuổi đi, Long Trần từ trong nhẫn lấy ra một cái bình ngọc, bên trong bốc lên gợn sóng nóng rực.
- Khà khà, thứ tốt nha, ta thật không thể chờ được đến hừng đông!