Kiếm bản to như nước, vang vọng như sấm, mang theo ý chí trảm phá thương khung, chém xuống nam tử áo trắng.
Một kiếm chém ra, mây dạt tám hướng, một kiếm đó đã không còn là một loại chiến kỹ, mà giống như một loại đạo pháp, nghịch thiên phản địa.
Nam tử áo trắng thấy một kiếm của Long Trần chém tới, mai rùa trong tay bay ra, khiến người ta khiếp sợ là, mai rùa đó vốn chỉ to bằng bàn tay.
Nhưng sau khi rời khỏi tay nam tử áo trắng, không ngờ lập tức phóng to, tăng vọt đến đường kính một trượng, chắn trước người hắn.
Ầm.
Kiếm khí nặng nề chém lên mai rùa, hoa văn kỳ dị trên mai rùa sáng lên, chuyện quỷ dị đã xảy ra.
Kiếm khí của Long Trần giống như một luồng sáng chiếu vào gương, đại bộ phận lực lượng không ngờ bị chiết xạ ra ngoài.
Rắc!
Sau khi mai rùa đó đỡ một kích của Long Trần, bởi vì không chịu nổi lực lượng khủng bố đó mà vỡ nát, mảnh vỡ màu trắng phân tán đầy đất.
Mà nam tử áo trắng ở phía sau mai rùa cũng không chịu nổi, liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi, hiển nhiên mai rùa đó cũng không thể hoàn toàn triệt tiêu lực lượng của Khai Thiên, nam tử áo trắng thân là chủ nhân cũng chịu chấn động cực lớn.
Dùng mai rùa quỷ dị đó để phòng hộ, chặn lại đại bộ phận lực lượng, vẫn bị nội thương nặng như vậy, có thể thấy được một kích của Long Trần thực sự quá khủng bố.
Nhìn mai rùa rơi trên đất và nam tử áo trắng điên cuồng phun máu tươi, mọi người lâm vào đờ đẫn, nhìn Long Trần, trong lòng tràn ngập kính sợ.
Răng rắc!
Mọi người theo tiếng nhìn lại, bọn họ bỗng nhiên phát hiện Long Trần đang nhìn kiếm bản to trong tay, bên trên đã chi chít vết rạn.
Bốp.
Kiếm bản to vỡ tan, phân tán thành mảnh vụn đầy đất.
Long Trần nhìn những mảnh vụn đó, không khỏi thở dài, phẩm chất của kiếm bản to vẫn không được, không thể thừa nhận uy lực của Khai Thiên.
Lúc này trong kinh lạc của Long Trần lại đau nhói, giống như bị liệt hỏa đốt cháy, đó là di chứng lưu lại khi sử dụng Khai Thiên.
Cho dù tấn thăng đến Ngưng Huyết cảnh, kinh lạc được mở rộng rất nhiều, cho dù trải qua sự cải tạo của cường giả Linh giới, kinh lạc của Long Trần vẫn không thừa nhận nổi cỗ trùng kích khủng bố đó.
Có điều lần này vẫn tốt hơn lần trước nhiều, kinh lạc chỉ hơi bị hao tổn chứ không không vỡ ra, rất nhanh có thể khôi phục lại.
Quan trọng nhất là uy lực lần này Long Trần sử dụng Khai Thiên là một lần mạnh nhất, nhưng kinh lạc của hắn vẫn chịu đựng được, đây là một phát hiện kinh hỉ.
Nhưng còn có một kinh hỉ lớn hơn là Long Trần phát hiện, cho dù dùng hết toàn lực, Khai Thiên vẫn chưa đạt tới mức bão hòa, giống như là một cái giếng, hắn mới chỉ thăm dò được bên rìa mà thôi.
Không trảm sát được nam tử áo trắng, cũng không khỏi có chút tiếc nuối, ai có thể ngờ được, hắn lại có thủ đoạn giữ mạng quỷ dị như vậy.
Mai rùa đó hiển nhiên không phải một vật phàm, trong thế giới phàm tục chưa từng được nghe nói tới, đây có lẽ chính là nội tình của đệ tử tông môn, hắn không bằng được.
Hiện tại linh khí toàn thân Long Trần cơ bản đã khô kiệt, ngay cả thần hoàn phía sau cũng biến mất, thân thể lại mỏi mệt muốn chết, có thể nói hắn hiện tại đã vô cùng yếu ớt.
Có điều Long Trần biết, nam tử áo trắng cũng không tốt hơn hắn là bao, từ trạng thái điên cuồng phun ra máu tươi của hắn vừa rồi cho thấy, nội thương của hắn cực kỳ nghiêm trọng, mọi người hiện tại là tám lạng nửa cân.
Nhưng Long Trần lại có ưu thế cực lớn, bên hắn còn có hai chiến lực Dịch Cân cảnh chưa tổn thương quá nhiều, còn có Tiểu Tuyết và Sở Dao, nam tử áo trắng chắc chắn sẽ phải chết.
Răng rắc!
Lại có tiếng vật thể vỡ nát truyền đến, mọi người sửng sốt, nhìn kỹ về phía Long Trần và nam tử áo trắng, thấy bọn họ đều không có gì dị thường.
Răng rắc!
Tiếng vang tiếp tục truyền đến, có điều lần này mọi người đều nghe ra, thanh âm này từ xa xa truyền đến.
- Là cửa thành.
Có người kêu lên.
Mọi người vội vàng nhìn về phía cửa thành, không biết từ lúc nào, cửa thành cao tới hơn chục trượng lại đầy những vết rạn.
- Là một kích của Long Trần chấn nứt tường thành.
Có người kinh hô, bọn họ phát hiện, một khe nứt rất sâu trước cửa thành kéo dài đến trước người nam tử áo trắng.
Mọi người lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, nam tử áo trắng dùng mai rùa chiết xạ một bộ phận công kích của Long Trần, lực công kích đó không ngờ còn khủng bố tới mức trùng kích đến cửa thành ở cách vài dặm.
Tuy không chấn vỡ cửa thành, nhưng lại chấn nứt nó, trong lòng mọi người càng chấn động mãnh liệt không thôi.
Đây rốt cuộc là lực lượng mạnh tới cỡ nào, không ngờ có thể phá hủy tường thành, đây còn là lực lượng mà con người nên có không?
Đây còn không phải là trực tiếp bắn trúng, chỉ là bị chiết xạ tới, trong đó có một bộ phận lực lượng bị mai rùa triệt tiêu, nếu là trực tiếp bắn trúng, toàn bộ cửa thành chẳng phải trong nháy mắt sẽ bị phá hủy à, tất cả mọi người đều há to miệng, vẻ mặt kinh hãi nhìn cửa thành.
Răng rắc!
Lại một tiếng vang lớn, tường thành tiếp tục vỡ tan, cuối cùng trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, ầm ầm đổ sập!
- Không.
Khiến người ta không tưởng được là, nam tử áo trắng đang hoảng sợ nhìn cửa thành, phát ra một tiếng hét to giống như tê tâm liệt phế.
Ầm.
Cuối cùng tường thành vẫn sập, vô số đất đá đổ nhào, thanh thế khiếp người.