Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 146: Chương 146: Trảm sát Hạ Trường Phong (2)




- Không ngờ là Ngưng Huyết đỉnh phong?

Long Trần gật gật đầu, quả nhiên Hạ Trường Phong này có con bài chưa lật tuyệt đối, chẳng trách hôm nay Long Trần vẫn luôn cảm thấy có chút tâm thần không yên, cảm giác giống như có tai vạ đến nơi.

Như này thì nói được rồi, cường giả cấp Ngưng Huyết đỉnh phong, là địch thủ cường đại nhất mà Long Trần hiện tại gặp phải.

Có điều bất kể là thế nào, hắn cũng sẽ bất chấp tất cả mọi giá, giết chết Hạ Trường Phong, không chỉ là bởi vì Hạ Trường Phong có có khả năng là người tham dự mưu tính hãm hại mình.

Quan trọng nhất là, hắn đã đụng vào nghịch lân trong lòng Long Trần, nghĩ đến Sở Dao đơn độc một mình bị giam cầm trong hoàng cung, sát ý của Long Trần liền sôi trào.

- Đi chết đi.

Hạ Trường Phong gầm lên một tiếng, chân giậm xuống đất, mặt đất không ngờ bị hắn giẫm ra một cái hố to, cả người đã lao về phía Long Trần.

Đồng thời một cỗ khí cơ tàn nhẫn tỏa định chặt chẽ Long Trần, điều này chứng minh Hạ Trường Phong là một cường giả đã trải qua lịch luyện sinh tử chân chính.

Khi Hạ Trường Phong đánh tới, song quyền Long Trần nắm chặt lại, cả người không gió mà tự động, tóc đen chậm rãi bay lượn, hai mắt giống như hai thanh lợi nhận, khí toàn trong cơ thể cấp tốc vận chuyển, đấm ra một quyền.

- Bùm.

Quyền đầu của hai người va chạm, phát ra một tiếng nổ vang, Hạ Trường Phong lảo đảo, hắn ngàn vạn lần không ngờ Long Trần hiện giờ, so với lần trước kích sát Hoàng Thường thì còn khủng bố hơn.

Vừa rồi đánh ra một quyền, không ngờ không chiếm được tiện nghi, một cước của Long Trần đã hung hăng đá về phía bụng hắn.

Hạ Trường Phong hừ lạnh một tiếng, muốn áp chế khiếp sợ trong lòng, tay phải như đao, hung hăng chém xuống đùi Long Trần, hai người đều lui hai bước.

Trong lòng Hạ Trường Phong chấn động mãnh liệt, Long Trần này quả thực chính là một quái vật, khi gặp mặt ở Tụ Anh Lâu, hắn có thể dùng một ngón tay chọc chết hắn.

Nhưng mấy lần gặp mặt về sau, tu vi của Long Trần giống như lò xo, cấp tốc tăng lên, không ngờ đã có thể sánh bằng một cường giả Ngưng Huyết đỉnh phong như hắn.

Điều này khiến hắn vô cùng phẫn nộ, đồng thời cũng sợ hãi, cứ tiếp tục như vậy, Long Trần sớm muộn gì cũng sẽ biến thành một quái vật không thể chế ngự.

Gầm lên một tiếng, khí huyết quanh người Hạ Trường Phong không ngờ lập tức biến mất, một chưởng đánh ra, bàn tay đang bình thường lập tức biến thành màu máu, một chưởng này không ngờ ngưng tụ huyết khí toàn thân hắn, mùi máu tanh ùa vào mặt.

- Huyết La Chưởng.

Trong nháy mắt Hạ Trường Phong đánh ra một chưởng đó, Long Trần cảm thấy da đầu run lên, đó là sự kiêng kị phát ra từ nội tâm, chỉ sợ một chưởng này mang theo uy hiếp trí mạng, cực kỳ khủng bố.

Hắn không ngờ Hạ Trường Phong nhanh như vậy đã sử dụng chiêu số khủng bố bực này, Phong Phủ Tinh dưới chân cấp tốc vận chuyển, một đạo linh khí từ Phong Phủ Tinh đưa vào đan điền.

Mười hai khí toàn cực lớn trong đan điền lập tức tăng vọt, vận chuyển cấp tốc, linh khí trong phạm vi trăm trượng giống như bị Long Trần trong nháy mắt hút cạn, đây là một kích toàn lực đầu tiên của Long Trần từ lúc tiến vào Tụ Khí thập nhị trọng tới nay.

- Hỏa Vân Chưởng.

Long Trần quát khẽ một tiếng, cũng phất ra một chưởng, hỏa diễm bọc lấy bàn tay, đánh lên chưởng của Hạ Trường Phong.

Đại địa vỡ tan, đá vụn bắn ra, chỗ hai người xuất hiện một hố to phạm vi mấy trượng, Long Trần cảm thấy ngực tưng tức, phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay về phía sau.

Đồng thời tay đau rất, vừa nhìn một cái, toàn bộ bàn tay dã biến thành màu máu, đang lan ra cả cánh tay.

Long Trần biến sắc, vội vàng nuốt vào một viên giải độc đan, không ngờ một chưởng đó của Hạ Trường Phong lại ẩn chứa huyết độc, thông qua một chưởng vừa rồi, không ngờ đã xâm nhập cánh tay của Long Trần.

Vừa rồi Long Trần cơ hồ theo bản năng vận chuyển Hỏa Vân Chưởng, chứ không phải dùng Phá Phong Quyền, có điều lúc này, hắn không khỏi thầm lấy làm may mắn, bản năng của mình thật cường đại.

Hỏa Vân Chưởng của hắn bởi vì lúc trước sử dụng Đan Diễm, Hỏa diễm chi lực cơ hồ khô kiệt, Hỏa Vân Chưởng vừa rồi đã dùng hết một tia Hỏa diễm chi lực vừa khôi phục.

Có điều chính bởi vì một tia Hỏa diễm chi lực này, không ngờ đã ngăn cản đại bộ phận huyết độc ở bên ngoài cơ thể, nếu hắn sử dụng Phá Phong Quyền, có thể uy lực sẽ cường đại hơn, nhưng hắn hiện tại chỉ sợ đã không thể động đậy.

Cho dù triệt tiêu được đại bộ phận huyết độc, lại nuốt vào giải độc đan, nhưng cả cánh tay vẫn sẽ bị huyết độc ăn mòn, trở nên tê liệt, ngàn tính vạn tính, không ngờ lại trúng chiêu.

Long Trần ở bên kia kinh hãi không thôi, Hạ Trường Phong còn khổ hơn, một chưởng toàn lực của Long Trần cực kỳ khủng bố, không ngờ chấn vỡ cả cánh tay hắn.

Khiến cho hắn phẫn hận là, Hỏa diễm chi lực trong một chưởng đó của Long Trần không ngờ đã đánh tan huyết độc mà hắn dùng huyết khí toàn thân ngưng tụ ra.

Hàn quang bùng lên, trong tay trái Long Trần có thêm một thanh trường đao, dưới chân khẽ động, mang theo kình phong gào thét chém xuống Hạ Trường Phong.

Hạ Trường Phong chấn động, không ngờ Long Trần lại không bị huyết độc ảnh hưởng, nhanh như vậy đã lại có thể phát động công kích, muốn từ trong giới chỉ rút binh khí ra đã không còn kịp rồi.

Vội vàng lăn sang bên, trường đao sắc bén xượt qua má Hạ Trường Phong, hắn thậm chí có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo của trường đao.

Hạ Trường Phong vừa né được một kích trí mạng, thấy Long Trần lại chém tới yết hầu hắn, lúc này hắn đã không có không đường thối lui, dứt khoát không né tránh nữa, một cước đá vào đan điền của Long Trần.

Đan điền chính là nơi một thân tu vi hội tụ, một khi bị hủy thì cả đời sẽ coi như thành phế nhân, đây chính là vây Nguỵ cứu Triệu, vô cùng đơn giản lại hữu hiệu.

Nhưng khiến hắn kinh hãi là, Long Trần giống như không thấy một cước hắn đá ra, vẫn một đao chém tới.

- Không.

Sự điên cuồng của Long Trần khiến Hạ Trường Phong tính sai rồi, hắn không ngờ Long Trần lại thà trở thành phế nhân cũng muốn giết hắn, muốn biến chiêu thì đã không còn kịp, điều này khiến hắn sinh ra sợ hãi vô tận.

Nhưng trong hai mắt Long Trần là một mảng lạnh như băng, không mang theo chút tình cảm nào, giống như một chiến thần máu lạnh, không hề có cố kỵ gì, trường đao chém xuống một cách vô tình.

- Phập.

- Bùm.

Hai thanh âm cơ hồ đồng thời vang lên, huyết quang bắn ra, một cái đầu bay ra, đồng thời một thân ảnh cũng bị đá bay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.