Cữu Tình Như Hỏa

Chương 18: Chương 18: Đặc Biệt Điển — Một Mực Chắc Chắn (Thượng)




CHƯƠNG 18: ĐẶC BIỆT ĐIỂN — MỘT MỰC CHẮC CHẮN (THƯỢNG)

 

 

Dịch: QT ca ca

Editor: Phương Nam công tử

Beta-reader: Tử An tiên sinh

 

 

Vào cái ngày Kỷ Tử Hạo mười lăm tuổi, hắn nhận được hai món quà sinh nhật mà suốt đời khó quên…

 

Dừng lại trước cửa nhà hắn chính là người sau này thành “Vợ” mình, Kỷ Tử Hạo đang nghênh tiếp một người đàn ông cao lớn cường tráng…

 

“Hạo Hạo.” Giang Kiêu Long cho thiếu niên một cái ôm thật chặt! “Sinh nhật vui vẻ!”

 

Cái thằng nhóc diện mạo tuấn tú, thông minh tuyệt đỉnh chính là khúc ruột trong lòng Giang Kiêu Long, tuy rằng tính tình hắn vừa cổ quái vừa tùy hứng, nhưng mỗi người Giang, Kỷ hai nhà đều yêu thương hắn như bảo vật.

 

“Cậu, hình như cậu béo ra đó.”

 

Tay thiếu niên xoa trên lưng y một trận, làm Giang Kiêu Long mẫn cảm run rẩy một hồi. “Ngứa muốn chết, thằng nhóc này, cứ ưa trêu chọc cậu mày.”

 

Nam nhân nhẹ nhàng gõ trên đầu hắn một chút, thế nhưng Kỷ Tử Hạo vẫn làm theo ý mình, tiếp tục mò lấy mò để. “Thắt lưng cậu mẫn cảm như thế a, nghe nói nam nhân sợ nhột yêu chồng lắm đó.”

 

“Ha ha, bây có lầm hay không? Nam nhân có chồng sao?”

 

“Đương nhiên là có rồi, sau này cháu coi như là chồng cậu rồi.” Kỷ Tử Hạo gắt gao ôm eo nam nhân.

 

“Ha ha.” Nghe được cháu trai nói năng ấu trĩ, Giang Kiêu Long cười lớn hơn. “Bây a, chọc ghẹo cậu mày mãi nha.”

 

“Từ nhỏ đến giờ, cháu đã nói với cậu rất nhiều lần rồi, vì sao cậu vẫn không tin?” Kỷ Tử Hạo có hơi tức giận trừng mắt nhìn y.

 

“Hảo hảo, tin mà tin mà, cháu vui là tốt rồi” Giang Kiêu Long nghe vậy cũng lơ đễnh. “Được rồi,quà cậu đưa cho cháu đã nhận được chưa?”

 

“Được rồi ạ.”

 

“Thích không?”

 

Thấy nam nhân lộ ra nét mặt như chó nhỏ mong chủ nhân khen ngợi, Kỷ Tử Hạo không khỏi yêu thương mà cười cười “Thích, thích lắm!”

 

Biết hắn thích kỳ trân dị thảo, ông cậu bèn tìm một số tiền lớn mua được  một loại 『tử hoa đèn 』gần như tuyệt chủng.

 

『Tử hoa đèn 』 nghe tên thập phần văn nhã, nhưng kỳ thực là một loại hoa ăn thịt thập phần hiếm thấy, lớn lên giống cái chụp đèn màu tím, ở chung quanh đoá hoa đầy răng nhỏ, một khi ngửi được mùi thịt, sẽ cấp tốc đem cánh hoa khép kín cắn lấy mục tiêu.

 

“Ha ha, cậu biết là Hạo Hạo sẽ thích mà, cậu coi vậy chứ tốn hao cả một phen công phu mới tìm được đó.”

 

“Vậy cảm ơn cậu.”

 

“Nghe Hạo Hạo từng nói ở phía sân sau có một cái nhà kính, vậy hoa này để lại trong đấy sao?”

 

“Đúng vậy, cậu muốn đi xem không?”

 

“A? Hạo Hạo không phải không để cho người khác đi vào sao?” Giang Kiêu Long nghe mấy bà chị nói, nhà kính ấy được Hạo Hạo coi như bảo bối, ai cũng không cho đi vào, nói cái gì như là phá hủy linh khí hoa cỏ.

 

“Cậu không phải người khác, là vợ tương lai của cháu, đương nhiên có thể vào.”

 

“Cáp, thằng bé nhà ngươi, thật ưa nói giỡn, đi, nhìn hoa!”

 

Cửa thủy tinh thật lớn bao phủ, bên trong nuôi dưỡng rất nhiều kỳ trân dị thảo đã tuyệt chủng. Nếu như bị nhà thực vật học thấy, sợ rằng dù bị đánh chết cũng phải đi vào xem.

 

Giang Kiêu Long y chang các bà ngoại đi dạo công viên rực rỡ, hăng hái bừng bừng dòm đông ngó tây, “Oa, nhà kính này thực sự lớn a, có thật nhiều thực vật cậu chưa từng xem qua nha, thật xinh đẹp.”

 

“Xinh đẹp trái lại càng nguy hiểm nga, cậu nghìn vạn lần phải cẩn thận, có một số cây không thể đụng bừa được, sẽ trúng độc đó.”

 

“Nga, thế à?” Giang Kiêu Long nghe vậy cũng lơ đễnh, chỉ lo chuyên tâm thưởng thức hoa cỏ tươi tốt đủ loại kiểu dáng tân kỳ.

 

“Cậu chậm rãi tham quan đi, cháu đi chuẩn bị điểm tâm mà cậu thích ăn đây.”

 

“Điểm tâm?” Giang Kiêu Long nghe đến đó con mắt nhất thời sáng ngời. “Có bánh ngọt nhiều lớp do Hạo Hạo tự tay làm không?”

 

“Đương nhiên là có, cháu biết cậu tới, đã sớm chuẩn bị cho tốt rồi.” Kỷ Tử Hạo yêu thương cười cười.

 

“Thật tốt quá, Hạo Hạo nhanh đi, cậu đói chết mất!”

 

“Hảo, cháu lập tức đi ngay.”

 

Đợi thiếu niên vừa rời khỏi, Giang Kiêu Long bắt đầu đi dạo tiếp cái khu vườn chứa đầy bảo vật quốc gia.

 

“Ân cái cây màu đen này là cái gì vậy cà?” Giang Kiêu Long cúi người hít hít. “Ách, hảo thối.”

 

Mùi y chang đại tiện, làm Giang Kiêu Long thiếu chút nữa nôn ra toàn bộ. Lúc này cách đó không xa có một đóa hoa màu hồng đang toả ra hương thơm nồng nặc, hấp dẫn chú ý nam nhân.

 

“A, mình phải nhanh đi lại ngửi mùi hoa, làm tan cái cảm giác ghê tởm này.” Giang Kiêu Long vội vã chạy đến trước bụi hoa ấy, cố sức ngửi ngửi. Cảm giác ghê tởm sắp buồn nôn dần dần biến mất, nam nhân hít sâu vài cái, “Hô, cảm giác tuyệt thật.” Giang Kiêu Long vỗ vỗ ngực, lại bắt đầu như không có việc gì mà dạo tiếp.

 

“Di, cái kia hẳn là 『tử hoa đèn 』mình tặng Hạo Hạo ha.” Nhìn phía trước thấy đoá hoa màu tím giống chụp đèn, Giang Kiêu Long mừng rỡ nói. “Ông đây chỉ nhìn qua hình ảnh, còn chưa kịp sờ qua nha.”

 

Ngay trước thời điểm nam nhân sắp đi tới tử hoa đèn, đột nhiên y cảm thấy hoa mắt một trận, y chang bị say xỉn, bước đi bắt đầu ngã trái ngã phải…

 

“Kỳ quái, chuyện gì xảy ra? Ngày hôm nay ông có uống rượu đâu?” Hơn nữa kỳ quái nhất chính là, tuy rằng y cảm giác được cả người bay bổng vô lực, nhưng ý thức lại dị thường thanh tỉnh.

 

“Quá kỳ quái rồi…” Ngay khi Giang Kiêu Long còn đang mải suy nghĩ về ngày hôm nay rốt cuộc y có uống rượu hay không thì, đột nhiên thân thể y lệch đi, thoáng cái nằm sấp xuống trước tử hoa đèn…

 

“Đau chết người đi được, thật may Hạo Hạo không có đây, nếu không chắc bị hắn cười đến rụng răng mất — ai dô —-” Giang Kiêu Long bỗng nhiên cảm giác cái mông tê rần, nhịn không được quát to một tiếng –

 

“Con gì dám cắn ông?” Giang Kiêu Long tức giận quay đầu để thấy rõ là cái gì cắn mình. Kết quả vừa nhìn thấy, lập tức há hốc mồm tại chỗ…

 

“Mẹ ơi! Đây là cái hoa quỷ gì a? Có thể cắn mông người luôn?”

 

Nguyên lai vào lúc Giang đại đường chủ của chúng ta không cẩn thận vấp té, thế nhưng dù may mắn không có chết, cái mông lại đụng trúng tử hoa đèn. Tử hoa đèn vừa ngửi được mùi thịt, lập tức khép kín cánh hoa, dung răng nhỏ đem thịt mông thơm ngào ngạt ở bên mép cắn chặt…

 

“Ui. . . Thực sự đau quá, cái này làm sao bây giờ?” Đường đường Vân Dật Hội Giang đại đường chủ bắt đầu thương tâm suy nghĩ.

 

Cũng là cùng các cây khác giống nhau mà thôi, đằng này dám cắn bản đường chủ, ông liền nhất định chặt bỏ! Thế nhưng… Đây là quà sinh nhật mình tặng Hạo Hạo, thế nào nó có thể bị hủy được, như vậy Hạo Hạo nhất định sẽ rất buồn đó. Ui… Làm sao bây giờ? Cái mông của ông a…

 

“Cậu, cậu ở đâu vậy?”

 

Ui… Cứu tinh của mình cuối cùng cũng tới rồi! “Hạo Hạo! Bây cứu mạng a!” Giang Kiêu Long nghĩ muốn nỗ lực kêu to, bất đắc dĩ thân thể chẳng hiểu vì sao càng lúc càng vô lực, phát sinh thanh âm dĩ thế nhưng y chang tiếng rên rỉ yếu ớt.

 

Kỷ Tử Hạo gọi vài lần cũng không nghe được cậu trả lời, lòng không khỏi thấy kỳ quái, ngay giờ này, cậu sẽ chạy đi đâu nữa chứ?

 

“Hạo Hạo… Bây cứu mạng…”

 

Cuối cùng, Kỷ Tử Hạo nghe được tiếng cầu cứu yếu ớt, trong lòng giật mình, lập tức chạy hướng đến phía sau nhà kính…

Hình ảnh một người thập phần hay ho đột nhiên đập vào mắt, thiếu niên có hơi ngây người trong chốc lát, một chút liền nhịn không được cười to ra tiếng… “Ha ha… Cậu… Cái mông cậu…”

 

Nam nhân với tư thế quỳ rạp trên mặt đất thập phần chật vật, trên cái mông còn có một đóa tử hoa đèn thật to kẹp chặt —

 

“Ui… Hạo Hạo thối, cậu đều đau nhức muốn chết, bây còn cười.” Giang Kiêu Long viền mắt rưng rưng trừng mắt liếc thiếu niên. “Mau nghĩ ra biện pháp a…”

 

“Cậu kêu dễ nghe cái, cháu liền cứu cậu, thế nào?” Thiếu niên trộm cười.

 

“Cái gì dễ nghe? Muốn ông gọi mày bằng ông nội mới chịu phải không?”

 

“Ai muốn làm ông nội cái quái gì a, cháu muốn cậu gọi cháu…” Thiếu niên ngồi xổm  trước mặt nam nhân, ôn nhu nâng mặt y lên, “Chồng.”

 

“Cái gì?!” Giang Kiêu Long không dám tin mà kêu to.

 

“Có kêu không thì bảo? Không kêu liền bỏ cậu ở chỗ này, cháu đi gọi điện thoại bảo xe cứu thương tới cứu cậu là được rồi.” Kỷ Tử Hạo nhún nhún vai, bày ra một bộ dáng không có việc gì.

 

“Không nên a” Giang Kiêu Long sợ đến sắc mặt đại biến. Vạn nhất bị người khác thấy được dáng điệu đến cả bà ngoại cũng phải mất mặt giùm, đường đường Giang đại đường chủ dũng mãnh vô song còn bon chen trên giang hồ thế nào a?

 

“Vậy mau gọi a.”

 

“Được mà, kêu thì kêu…” Giang Kiêu Long mắc cỡ đỏ mặt. “Chồng… Chồng à…”

 

Tuy rằng nam nhân giọng lí nhí, nhưng thiếu niên từ nhỏ đã thương yêu ông cậu đến chết đi sống lại nghe xong hưng phấn đến thiếu chút nữa phát điên!

 

Thấy ánh mắt nóng rực như lửa vẫn nhìn y như cũ, Giang Kiêu Long vẻ mặt xấu hổ, cả người không được tự nhiên mà nói. “Này… Nhìn cái gì vậy, còn không mau nghĩ cách cứu cậu!”

 

“Hảo hảo, yên tâm, cháu biết làm sao rồi.” Thiếu niên áp xuống dục hoả dâng trào, nhanh tay tìm mấu nối nho nhỏ nổi lên của cánh hoa tử hoa đèn cùng thân cây hoa…

 

“Ân, là ở đây.” Kỷ Tử Hạo dùng hai ngón tay nhấn một cái, tựa như đè lên con rắn bảy tấc, cánh hoa đóng chặt lập tức mở, cái mông nam nhân cuối cùng cũng tự do!

 

“Oh oh… Quá tuyệt vời!” Giang Kiêu Long nhịn không được hoan hô một tiếng, giãy dụa đứng lên.

 

“Không được, nằm úp sấp nào!” Kỷ Tử Hạo vội vã đè nam nhân xuống, “Cháu muốn kiểm tra vết thương cậu, hoa này có thể có độc.” Kỳ thực thiếu niên căn bản thuận mồm bịa chuyện.

 

“Không cần đâu, hiện tại cậu không đau nữa a.”

 

“Không được, nhất định phải kiểm tra, nếu không vạn nhất vết thương bị nhiễm trùng sẽ không tốt.”

 

“Được rồi, vậy phiền Hạo Hạo rồi.” Nam nhân không hề thấy tư tưởng tà ác của thiếu niên còn cảm kích gật đầu.

 

“Không có chi cả, ai kêu cậu là cậu cháu ni.” Kỷ Tử Hạo làm bộ trưng ra biểu tình không thể tránh được, kỳ thực trong lòng sớm đã mừng hết lớn rồi.

 

Hưng phấn mà liếm môi dưới, thiếu niên một tay đem quần nam nhân lột xuống, lộ ra một thân da thịt rắn chắc, cái mông xinh đẹp màu đồng đầy co dãn —

 

Kỷ Tử Hạo lập tức nặng nề mà thở hổn hển một hơi!

 

“Làm sao vậy? Hạo Hạo, vết thương rất nghiêm trọng sao?”

 

“Hanh ân… Rất nghiêm trọng, cháu sẽ tiến hành phương pháp trị liệu cho vết thương của cậu…”

 

“A? Phương pháp gì a?”

 

Ngay lúc nam nhân còn chưa có được đáp án thì, y đã cảm thấy một cái gì đó vừa mềm vừa ướt vừa nóng, liếm lên cái mông mình —-

 

Giang đại đường chủ đáng thương sợ đến cả người cứng đờ —-

 

Không… Không có khả năng là cái kia… Hạo Hạo nhà bọn họ, gia thế hiển hách cá tính cao ngạo lại bị bệnh sạch sẽ, thế nào có khả năng liếm cái mông của một thằng xấu xí? Ép buộc bản thân không được quay đầu lại dòm, Giang Kiêu Long vô ý cự tuyệt đáp án.

 

Đáng tiếc nam nhân tâm tính gà mờ rất nhanh càng lúc càng bị đầu lưỡi làm càn đến long trời lở đất!

 

Thiếu niên từ khi nhìn thấy cái mông của ông cậu âu yếm một phút cũng không khống chế được, không chỉ điên cuồng mà liếm láp vết thương một chút cũng không nghiêm trọng, còn được một tấc lại muốn tiến thêm một thước mà banh mông nam nhân ra, liếm lên 『nơi tội ác tụ tập 』làm hắn mộng tinh vô số lần.

 

          “A a a…” Khí quan dùng để bài tiết thế nhưng lại bị thiếu niên liếm đó!

 

Chấn động quá mức lớn lao khiến Giang đại đường chủ dũng cảm uy mãnh nhịn không được kinh hoàng thét chói tai…

 

“Không nên a… Hạo Hạo! Bây điên rồi sao? Không nên liếm mà… Oh oh… Trời ạ…”

 

Đầu lưỡi thiếu niên đột nhiên chui vào hậu môn mình, tại phần ruột khuấy đâm lung tung một trận…

 

Vui vẻ kinh khủng khó có thể biểu đạt thành lời làm Giang Kiêu Long bất giác điên cuồng xoay mông, kêu to ra tiếng –

 

“A a a, liếm chết cậu rồi… Người cứu mạng a…”

 

Ngay lúc Giang Kiêu Long giãy dụa tìm đường thoát đi thì, thiếu niên đột nhiên cố sức banh rộng mông y, đầu lưỡi mạnh mẽ hướng vào càng sâu dùng sức đâm tới —–

 

“Hu oa oa oa…”

 

Tử huyệt ngay cả bản thân Giang Kiêu Long cũng không biết bỗng bị hung hăng bắn trúng!

 

Trái tim bên trong thần tốc giật nảy lên khiến thịt huyệt nam nhân một trận co quắp, một hơi bắn ra…

 

Tinh dịch một cỗ rồi một cỗ từ tính khí thô to phun ào ạt, tràng huyệt Giang Kiêu Long cũng phun ra lượng lớn *** dịch, thoáng cái làm thiếu niên nếm được đầy đủ tư vị cao trào của cậu mình…

 

Đầu lưỡi bị thịt huyệt nam nhân do co rút mà hung hăng kẹp lấy, Kỷ Tử Hạo thử co lại đầu lưỡi, thế nhưng lại khiến cho nam nhân kinh hãi thở hổn hển…

 

“Cáp a… Không nên… Không nên cử động nha… Thật đáng sợ, cậu muốn điên rồi…”

 

Chính là muốn cho nam nhân điên cuồng! Thiếu niên đột nhiên đem đầu lưỡi rút ra khỏi mông nam nhân, lướt dọc theo khe mông, liếm hướng xuống hai khỏa thịt cầu…

 

“A a a… Không nên, Hạo Hạo… Bây không nên như vậy…” Cảm giác được thiếu niên đem toàn bộ âm nang mình nút vào sâu trong miệng, Giang Kiêu Long to tiếng kêu lên, vui vẻ mãnh liệt cuộn trào từng chút làm túi bìu trống không lần thứ hai cương lên chứa đầy ắp tinh trùng…

 

Thiếu niên không để ý nam nhân kêu to, dùng đầu lưỡi sỗ sàng đùa bỡn hai quả trứng khả ái, vừa mút vừa liếm, sau cùng còn dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn một phát…

 

“Oa a a a… Mẹ ơi…” Giang Kiêu Long lại một lần bắn ra…

 

Thiếu niên mắt thấy cậu âu yếm bắn đến thống khoái như thế, bản thân cũng kích động khó nhịn, nhịn không được nữa nhào tới, đem tính khí thật lớn đã chọc thẳng lên trời từ lâu để ở cúc huyệt vừa chặt vừa ướt của nam nhân…

 

Giang Kiêu Long cả người vô lực lại choáng váng đầu óc, hiện tại mới bắn tinh xong, vẫn là không hề phòng bị, nhưng ở trong hắc đạo đã lâu, giác quan thứ sáu bắt đầu phát sinh cảnh cáo cường liệt…

 

Quá nguy hiểm… Thấy cháu trai cưỡi trên người mình, Giang Kiêu Long trong long lạnh ngắt, kinh hoảng kêu to! “Hạo Hạo! Bây muốn làm gì? Cậu là cậu bây a!”

 

“Cháu mặc kệ, cháu mặc kệ cậu là ai, nếu không chiếm được cậu chắc cháu sẽ điên mất!”

 

“Không nên, Hạo Hạo, bây nghe cậu bảo, chúng ta không thể… Ui a a…”

 

Giang Kiêu Long chưa kịp nói xong, một cây cự bổng tựa như thiết côn mới ra lò đã tiến quân thần tốc, rốt cuộc mạnh mẽ cắm vào thẳng tắp…

 

Máu xử nữ từng chút một phun ra từ nơi tính khí hai người kết hợp…

 

Cuối cùng Kỷ Tử Hạo cũng đã cướp đi trinh tiết cái mông của cậu hắn rồi! “Oh oh… Sướng muốn chết! Mình làm được rồi! Cuối cùng mình cũng chơi được cái mông cậu rồi!”

 

Thiếu niên đã điên cuồng không thèm quan tâm nam nhân có đúng hay không là lần đầu tiên bị phá trinh, không lưu tình chút nào điên cuồng cắm rút mãnh liệt, thiếu chút nữa đem đường đường Giang đại đường chủ làm chết tươi dưới thân…

 

“Hu… Đau quá đau quá, thằng nhóc chết tiệt, mày cũng dám XXOO ông, ông giết mày!” Nghĩ đến thằng cháu cưng y luôn yêu thương hết lòng có thể làm chuyện đại nghịch bất đạo với mình như vậy, Giang đại đường chủ ngay cả bị người nhà mắng nhiếc cũng chưa từng rơi đến một giọt nước mắt, thế mà nhịn không được gào khóc! “Huhu… thằng nhóc chết bầm, vương bát đản vong ân bội nghĩa…”

 

“Đừng khóc nữa, bảo bối của cháu.” Thiếu niên nhìn nam nhân khóc thương tâm đến như thế, rốt cục khôi phục một chút lý trí, vội vã dừng lại luật động, tính khí còn duy trì tư thế cắm ở cái mông, đem nam nhân lật trở lại…

 

Thịt heo bổng kinh khủng của thiếu niên đảo qua một vòng trên ruột mình, đầu đỉnh thô to hung hăng lướt qua niêm mạc mẫn cảm, khiến cúc huyệt nguyên bản đau đến chết khiếp đột nhiên nảy lên một trận làm cho cả người vui vẻ điên cuồng mà run rẩy…

 

“A a… Thật là khủng khiếp… Không nên lộn xộn…”

 

Thấy được cậu phản ứng, tuy rằng là lần đầu tiên tính giao, thiếu niên đã nghiên cứu không ít bài học liền nhạy cảm nhận biết ngay nam nhân đang vui vẻ.

 

“Hi, cậu bắt đầu sướng rồi nha?”

 

“Không có… Ông mới không có!” Giang Kiêu Long vội vã phủ nhận.

 

“Cậu biết cháu ghét nhất bị người khác lừa gạt mà…”

 

Thiếu niên đột nhiên đem hai đùi cường tráng của nam nhân giơ lên cao, đặt ở trước ngực, côn thịt dữ tợn y chang đóng cọc một chút lại một chút đâm mạnh đến chỗ sâu nhất…

 

“Oa a a…” Giang Kiêu Long bị chơi đến hai mắt trắng dã, kêu thất thanh thảm thiết!

 

Côn thịt thiếu niên đằng đằng sát khí tại cúc huyệt nho nhỏ của y điên cuồng mà đâm chọc khuấy đảo, hệt như muốn đem thành ruột yếu đuối chọc thủng, mãnh lực thao làm!

 

“Hô… Sướng muốn chết… Con mẹ nó cái mông cậu chơi thật ngon nha!” Kỷ Tử Hạo toàn thân mồ hôi nhễ nhại, ngẩng đầu thở phì phò, “Để báo đáp từ nhỏ cậu đã thương yêu cháu, thằng cháu này cũng sẽ cho cậu sướng ngất trời luôn!”

 

Thiếu niên đem đầu đỉnh trướng căng nhắm thẳng vào tuyến tiền liệt nam nhân, bắt đầu điên cuồng mà tấn công, mỗi lần cắm xuống tới đó, liền giãy dụa xoay tròn phần eo nghiền nát một trận, như vậy vài lần liên tiếp, thịt huyệt nam nhân đã muốn bị chơi đến quân lính tan rã, phun ra lượng lớn *** dịch…

 

“A a. . .” Cùng phụ nữ tính giao chưa từng có vui vẻ đến như thế, khiến nam nhân dũng mãnh điên cuồng mà lắc lư đầu, thất thanh kêu gào *** đãng! “Cố sức… Lại dùng lực a…”

 

“Hừ hừ… Cậu của cháu, sướng không nào?” Thiếu niên đột nhiên đem tính khí rút ra rồi để yên ở miệng huyệt.

 

Thịt huyệt tham lam đột nhiên không bị chơi nữa thoáng cái trống rỗng đến phát điên, Giang Kiêu Long nhịn không được khóc lóc cầu xin. “Ô…Hảo ngứa… Bên trong cái mông ngứa muốn chết luôn… Van cầu cưng cắm vào đi, mau cắm vào đi mà!”

 

“Trước tiên thành thật nói cho cháu biết, cháu trai cậu vừa chơi cậu có thấy sướng không?”

 

Vấn đề hạ lưu của thiếu niên khiến nam nhân nức nở không dám trả lời.

 

“Còn không chịu nói nè!” Cuối cùng thiếu niên bỗng nhiên không hề báo trước đem côn thịt đang đặt ở miệng huyệt mạnh mẽ cắm xuống…

 

“Ô a a… Sướng chết mất… Sướng muốn chết luôn…”

 

Giang Kiêu Long cũng không thể nhịn cái sự sướng tiềm ẩn được nữa rồi, càng không ngừng thất thanh gào la một cách *** đãng nhất. “Cố sức chọc cái mông cậu đi, Hạo Hạo! Chơi chết cậu luôn đi cưng à.”

 

“Oh oh… Cậu…”

 

Thiếu niên nghe được ông cậu âu yếm rú lên *** dật quả thực hưng phấn đến điên lẹ luôn! Hận không thể đem thịt heo bổng cắm ở cái huyệt hư hỏng kia, cả đời không xa rời nhau. “Cháu chơi cậu chết nè!”

 

Nắm lấy cặp đùi của tâm can bảo bối, càng cố sức đè xuống, thiếu niên gần như cả người ngồi hẳn ở trên thân nam nhân.

 

Thịt heo bổng thẳng đuột gân xanh lồ lộ, một chút lại một chút mãnh lực cắm xuống dưới, bảo đảm mỗi một cú đều hung hăng dập đến cái điểm nho nhỏ nổi lên trên tràng vách…

 

“Ô ô a a… Thụt chết cậu rồi… Hảo sướng! Sướng đến chịu không nổi luôn… Ô… Hạo Hạo… Cậu sướng muốn chết luôn rồi!”

 

Giang đại đường chủ vĩ đại hai mắt thất thần, *** đãng kêu khóc không ngớt, tính khí bên dưới không có trải qua bất cứ đụng chạm gì sất, đã bị thiếu niên chơi đến càng không ngừng bắn tinh rồi lại bắn tinh…

 

Côn thịt vốn dĩ đã cứng đến sắp nổ nay lại bị cái huyệt *** loàn của ông cậu kịch liệt co rút lại, gắt gao ôm sát, thiếu niên rốt cục nhịn không được cơn sướng tiêu hồn thực cốt, tê rống gào thét bắn tinh trong cái mông nam nhân…

 

“Oh oh… Bắn cho cậu nè… Cậu, toàn bộ của cháu đều cho cậu…”

 

Sóng lớn dạt dào tuôn trong cơ thể ông cậu âu yếm không chỉ đơn thuần là dịch thể của thiếu niên, còn có tràn đầy, tràn đầy tình yêu mãi mãi không bao giờ cạn kiệt…

 

Dường như cảm giác được điều gì, nam nhân bị cháu trai XXOO còn trong cơn hoảng hốt, thế nhưng lại lộ ra mỉm cười hạnh phúc, bình yên trầm lắng ngủ trong lòng thiếu niên…

 

: Thỉnh quí vị độc giả xem lại chú thích ở chap 2 =)))), cái nầy là thứ bổ ích rất cần phải biết a

 

 

— Toàn văn hoàn —

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.