Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 564: Chương 564: Một khối! ! (2)




- Lại là Hồn Ngọc tinh túy, khó trách đầu Hùng này so sánh với Yêu thú Yêu Vương bình thường khó đối phó hơn, thì ra là trên cổ còn ẩn dấu đồ tốt như vậy.

Sư gia ở trong Thiên Tinh Ấn nói.

- Diệp Thần tiểu tử, lấy thực lực của ngươi căn bản thu phục không được nó, để cho Sư gia ta tới a. . .

- Sư gia ngươi muốn làm sao?

- Đem Thiên Tinh Ấn mở ra một vết rách!

Sư gia nói.

- Tốt.

Diệp Thần thi triển thần hồn, đem cấm chế Thiên Tinh Ấn phá vỡ một vết rách, hơi thở Sư gia sưu một tiếng, chui ra Thiên Tinh Ấn, hướng Cự Hùng Yêu Vương đang chạy như điên lan tràn đi.

Khi khí tức của Sư gia bao phủ Cự Hùng Yêu Vương, Cự Hùng Yêu Vương kia bị làm cho sợ đến cả người run lên, hai chân cứng đờ, một cái thu không được, cả người quăng đi ra ngoài, rầm rầm rầm, giống như một khối đá khổng lồ lăn, một đường nghiền nát mấy chục cây đại thụ.

Cự Hùng Yêu Vương kia gian nan đứng lên, càng không ngừng run run.

- Khí tức thật cường đại, rốt cuộc là vật gì?

Cự Hùng Yêu Vương cảm giác quả tim run lên, hắn chưa từng gặp qua tồn tại cường đại như thế, trong đạo khí tức kia ẩn chứa khí thế đáng sợ, làm hắn hoàn toàn không cách nào sinh ra một tia kháng cự.

Cự Hùng Yêu Vương ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Diệp Thần lăng không mà đứng, trong con ngươi Tử Hỏa thoáng hiện, uyển như Thiên Thần, mắt nhìn xuống hắn.

- Cự Hùng Yêu Vương, nếu như ngươi không chịu quy thuận, ta đây cũng không có biện pháp, chỉ có thể xuất thủ.

Thanh âm của Sư gia tựa như từ thời đại viễn cổ truyền đến, thâm trầm bén nhọn.

- Ta cho ngươi mười tức thời gian, nếu như ngươi vẫn còn không muốn quy thuận, ta đây cũng chỉ có thể đem ngươi vắt thành bánh quai chèo .

Thanh âm rét lạnh kia ở Cự Hùng Yêu Vương nghe ra, quả thực là đến từ Địa Ngục Tu La, hắn chiến chiến nguy nguy không dám có bất kỳ cử động, linh hồn nhận lấy áp chế mãnh liệt.

Cự Hùng Yêu Vương rùng mình một cái, hắn hiểu được, loại tồn tại viễn cổ này tuyệt đối là nói được là làm được, mặc dù hắn da dày thịt béo, nhưng vẫn không có một tia ý niệm dám cùng Sư gia đối kháng trong đầu, hơi thở của Sư gia thật sự là đáng sợ, tuyệt đối là một tồn tại thượng cổ!

Vắt thành bánh quai chèo, đây tuyệt đối là vô cùng thống khổ.

- Lão Hùng ta nguyện ý quy thuận! Lão Hùng ta nguyện ý quy thuận!

Cự Hùng Yêu Vương kia vội vàng quỳ xuống, đàng hoàng gục ở chỗ đó.

Sư gia ra tay quả nhiên không giống bình thường, mới chốc lát đã đem Cự Hùng Yêu Vương này làm cho sợ đến tè ra quần, cam tâm thần phục.

Cự Hùng Yêu Vương kia triệt hồi phòng ngự, thần hồn Diệp Thần ngưng hóa thành một bó, xuyên thấu vào phòng ngự trong đầu Cự Hùng Yêu Vương, ở trên hồn niệm của Cự Hùng Yêu Vương để lại một đạo hồn niệm của mình. Diệp Thần cảm giác thần hồn của mình giống như là đột nhiên bị lấy hết.

Lấy thần hồn hiện tại của hắn, khống chế một Yêu Vương đỉnh cấp, đúng là có chút cố hết sức, may mà thần hồn của mình đầy đủ cường đại, vẫn còn miễn cưỡng làm được.

Nhìn Cự Hùng trước mắt giống như pháo đài, Diệp Thần hưng phấn không thôi, đây cũng là Yêu Vương đỉnh cấp a!

Mặc dù Cự Hùng Yêu Vương này thực lực so sánh với Thông Thiên Sư Vương phải kém sắc một chút, nhưng mà tuyệt đối là tồn tại cường hãn không thể địch nổi.

- Ngươi tên gì?

Diệp Thần mở miệng hỏi, đem Cự Hùng Yêu Vương thu phục, giọng nói Diệp Thần liền tùy ý lên.

- Hồi điện hạ, ta tên là lão Hùng.

Cự Hùng Yêu Vương vội vàng nói.

- Thủ hạ ta mọi người gọi ta là Cự Hùng lão đại.

Cự Hùng Yêu Vương này bộ dạng có chút chậm hiểu, bất quá thoạt nhìn tục tằng, lại có một chút tiểu khôn khéo.

- Lão Hùng? Cự Hùng?

Diệp Thần khẽ cau mày.

- Cái tên này không tốt lắm.

- Mời điện hạ ban tên cho.

Cự Hùng Yêu Vương cung kính nói.

- Tên sao?

Diệp Thần trầm mặc chốc lát, suy nghĩ một chút nói.

- Ta lúc trước thu một chút yêu thú, chia ra gọi Nhất Mao, Nhị Mao… Cửu Mao, nếu như vậy. . .

Diệp Thần nhìn Cự Hùng Yêu Vương một chút nói.

- Gọi ngươi Nhất Khối a.

- Nhất Khối?

Cự Hùng Yêu Vương gãi gãi đầu, bộ dạng hơi có chút khó hiểu, phía sauCửu Mao không phải là Thập Mao sao, làm sao gọi Nhất Khối? Thập Mao cái tên này nhiều khí phách, làm sao lại biến thành Nhất Khối như vậy? Nhưng mà hắn không dám hỏi thăm Diệp Thần, hắn nào dám phản bác Diệp Thần, ngây ngô cười một tiếng.

- Đa tạ điện hạ ban tên.

Hắn vừa lẩm bẩm nhắc tới cái tên mới Nhất Khối này, vừa nghĩ thầm, vị điện hạ này hoàn chân lợi hại, lại thu phục nhiều yêu thú như vậy, không phải Huyền thú Yêu Vương nhiều nhất chỉ có thể thu phục ba yêu thú sao, làm sao vị điện hạ này lại thu phục mười con yêu thú?

Ở trong lúc nói chuyện, Sư gia đã đem hơi thở của hắn thu trở về.

Cự Hùng Yêu Vương nhất thời cảm giác được trên người bị uy áp nhỏ xuống, không biết đạo hơi thở kia rốt cuộc là cái gì, thật sự quá cường đại, hắn ngẩng đầu nhìn Diệp Thần, chẳng lẻ đạo hơi thở cường đại kia, tồn tại ở trong thân thể vị Huyền thú Yêu Vương này?

Hắn không dám hỏi thăm những vấn đề này, dù sao hắn sau này cũng là thủ hạ vị Huyền thú Yêu Vương này, vị Huyền thú Yêu Vương này để cho hắn làm cái gì, hắn phải làm cái đó, không thể có bất kỳ một tia phản kháng, nếu không Diệp Thần ý niệm vừa động, đầu của hắn thình thịch một tiếng tựu nổ tung, nghĩ tới đây, hắn không khỏi có chút ủ rũ, những năm tháng thanh xuân làm Đại vương kia, muốn một đi không trở lại.

- Nhất Khối a, đi theo bản Yêu Vương ta, sau này ăn ngon uống cay, ngươi có yêu cầu gì cứ việc nói!

Diệp Thần nhìn về phía Nhất Khối hỏi.

- Ngươi có thể biến hóa hình người sao?

- Dĩ nhiên.

Chỉ thấy đầu Nhất Khối nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành bộ dáng một người trung niên, hắn mặc một cái quần cộc hoa khổng lồ, nửa người trên lỏa lồ, tất cả đều là da thịt nhô ra, cường tráng vô cùng, thân cao chừng hơn ba thước, thân thể quả thực như sắt, bị da thịt phân cách thành từng cục, trên người còn có một cái hình xăm Cự Hùng, hắn cạo đầu trọc, trên cổ treo một cái xích đen, trên lỗ tai còn đánh hai cái đinh tai.

Một khổ người khổng lồ, còn có hình xăm dử tợn, cũng làm cho Diệp Thần giật mình, người nầy quả thực là dạng du côn lưu manh a! Vừa nhìn cái đầu, cũng biết đây tuyệt đối là một thủ hạ cường lực a!

Nhất Khối vươn ra bàn tay to, cộc lốc sờ sờ đầu, hướng về phía Diệp Thần hi ha cười một chút nói:

- Điện hạ.

Lúc Nhất Khối không nói chuyện, tuyệt đối có thể hù sợ rất nhiều người, nhưng vừa nói, bộ dáng ngu không sót, thật thà chất phát kia, trong nháy mắt phá hư tạo hình của hắn.

- Ta tên là Diệp Thần, sau này gọi lão Đại là được.

Diệp Thần nói, bị người gọi điện hạ hắn cũng rất không quen.

- Lão đại.

Nhất Khối nịnh hót cười cười.

- Ngươi mặc quần áo vào đi.

Diệp Thần nói, lấy ra một cái túi càn khôn trống không, từ trong không gian bao tay móc ra một chút đan dược, ném cho Nhất Khối nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.