Triệu Hưng Long không biết Lão tổ tông nhà mình có chủ ý gì, cũng không biết chiêu bài mà lão nói là gì. Đã lợi hại đến mức này, lợi hại tới mức không để ý đến cả sự uy hiếp của Giáo Đình, Lão tổ tông đương nhiên sẽ mở miệng cuồng ngôn nói như vậy. Cho dù là Giáo Đình khi đối mặt với chiêu bài của Triệu Gia cũng không thể làm gì. Điều này khiến Triệu Hưng Long rất hiếu kỳ, nhưng hắn cũng không hỏi gì nhiều, vì hắn biết bản thân mình không có tư cách để hỏi những vấn đề đó.
Hắn chỉ biết ngày thứ hai Lão tổ tông đã bí mật rời khỏi Hoàng cung, theo như giao ước, ngày thứ hai bản thân mình sẽ đi tìm Giáo Đình giúp đỡ, còn về Lão tổ tông đi đâu, làm gì thì không có ai biết.
o0o
Một mặt hoan hỉ, một mặt sầu, Triệu Hưng Long rất vui mừng, nhưng về phía Bạch Khởi, sắc mặt ngược lại rất khó coi. Vì căn cứ theo lời bẩm báo của gian tế nội bộ của Thú Nhân Tộc Tân Ba Đạt, Thú Hoàng mới nhậm chức Thái Cách đã tập kết hai ngàn vạn Thú Nhân, chuẩn bị một trận đánh bại phòng tuyến của nhân loại, xâm nhập vào thế giới nhân loại. Còn mục tiêu mà bọn chúng chọn lựa chính là Thiết Bích Bảo, Đệ Nhất Hùng Quan của Bất Diệt Hoàng Triều, tiền tuyến đầu tiên ngăn cản Thú Nhân.
Cho đến giờ binh lực phương Bắc trống rỗng, ngàn vạn đại quân đã điều động tới tiền tuyến. Những người còn lại đều là tân binh chưa trải qua chiến trường bao giờ, hơn nữa số lượng cũng không nhiều. Binh mã như vậy thiết nghĩ muốn đối phó với Quân đoàn Thú Nhân khổng lồ dường như là không thể.
Bạch Khởi đang sắp phải đối mặt với cuộc khảo nghiệm nghiêm trọng này, cuộc khảo nghiệm này tuyệt đối không phải dễ dàng có thể vượt qua được. Mặc dù trước đó Bạch Khởi đã sắp xếp cho Thái Thản Nhất Tộc đến giúp đỡ, nhưng Thái Thản Nhất Tộc mặc dù lợi hại nhưng số lượng lại quá ít. Còn quân đội đóng quân xung quanh Thiết Bích Bảo ngoại trừ Thiết Bích Quân Đoàn và hai Quân đoàn phụ thuộc ra cũng không còn Quân đoàn nào khác. Sáu mươi vạn người thêm vào hơn ngàn Thái Thản muốn ngăn cản đại quân Thú Nhân hai ngàn vạn dũng mãnh. Điều này… dường như là không thể.
Nhưng Bạch Khởi đã không còn sự lựa chọn. Đối diện với sự tiến công của Thú Nhân, hắn chỉ có thể lựa chọn đích thân xuất thủ, tập trung binh mã, hỏa tốc điều động người vội vàng tới Thiết Bích Bảo. Bản thân cũng tự mình đi tọa trấn.
Trước khi đi, Bạch Khởi chỉ để lại một câu nói:
- Thiết Bích Bảo đã có ta, những cái khác không cần các ngươi quan tâm. Tân binh đừng đưa vào chỗ chết, sáu mươi vạn là đủ rồi.
Đương nhiên những lời này người ngoài nghe tuyệt đối cảm thấy quá mạnh miệng, nhưng Bạch Khởi có dự định của riêng mình. Hai ngàn vạn Thú Nhân mặc dù rất đáng sợ nhưng chỉ cần Thái Thản Nhất Tộc giúp đỡ bảo vệ thành trì, những cái khác một mình Bạch Khởi có thể tự giải quyết. Một lần giết chết mấy vạn người bọn họ không phải là vấn đề gì khó khăn. Bạch Khởi không tin Thú Nhân Tộc bây giờ có người có thể ngăn cản được mình. Một này giết chết mười vạn Thú Nhân, hai ngày giết chết hai mươi vạn… Trừ phi Thú Nhân bọn chúng có thể công phá Thiết Bích Bảo tiến vào thế giới nhân loại, sau đó phân tán ra, còn không thì Bạch Khởi cũng không sợ gì cả.
o0o
Vào một ngày mùa hè nắng chiếu, gió mát. Trên bình nguyên Thú Nhân của phương Bắc, quân đội đông đúc và cuồn cuộn, chỉnh đốn chỉnh tề chậm rãi di động về trước, quân đội đông nghịt di chuyển tạo ra cảnh bụi mù khắp nơi. Ở chính giữa đoàn quân vô biên vô hạn đó là một đài cao, một đầu ngưu ba mươi sáu người cường tráng phân thành trước sau, khiêng đài cao này. Trên đài cao kim sắc, là một Sư nhân, tóc vàng thân cao trên hai mét năm, đầu đội vương miện, thân mặc chiến giáp, kim sắc cự kiếm đặt ở bên. Bốn, năm Hồ nữ xinh đẹp ma quái hầu hạ hai bên, lộ rõ phong quang vô cùng.
Ở hai bên đại kiệu còn có mấy trăm danh tướng thân mặc khôi giáp, cả đám khí chất cao ngất. Có Hổ Tộc, Lang Tộc, Hùng Tộc, Sư Tộc, Ngưu Tộc,… các tướng quân cường đại của các tộc bảo hộ xung quanh. Còn ở đằng trước toàn bộ đều là Sư Tộc tinh nhuệ, người nào cũng mặc áo giáp, khí thế ngất trời, chỉnh đốn nghiêm chỉnh tiến về phía trước.
- Phúc Khắc Tư, ngươi nói xem chúng ta cần bao lâu nữa mới có thể đến được Thiết Bích Bảo?
Sư Tộc tóc vàng ngồi trên kiệu lớn tiện tay kéo một Hồ nữ bên cạnh ôm vào trong lòng rồi lười biếng hỏi tướng lĩnh của mình.
- Khởi bẩm Bệ Hạ, còn khoảng hai canh giờ nữa lực lượng tiên phong của chúng ta có thể đến được Thiết Bích Bảo.
Gã Hồ Tộc tướng lĩnh cung kính nói, trên mặt mang một vẻ tươi cười, nhưng tạo cho người ta một cảm giác giảo hoạt. Hồ Tộc trời sinh vốn như vậy, thông minh thì vẫn thông minh nhưng sự thông minh của bọn chúng ai cũng biết là sự giảo hoạt, cho dù biểu hiện của bọn chúng có nghiêm túc cũng không có cách nào che giấu được điều này.
Nhìn thoáng qua tên nam nhân Hồ Tộc xấu xí, Sư Tộc tóc vàng ngồi ở giữa lười biếng nói:
- Vậy sao? Nếu đã như vậy, vậy hãy kêu quân tiên phong của chúng ta chuẩn bị thật tốt, lấy Thiết Bích Bảo về cho ta. Thiết Bích Bảo có sáu mươi vạn người, quân tiên phong của chúng ta có bốn trăm vạn, hãy nói với quan chỉ huy tiền phương kêu hắn lấy được Thiết Bích Bảo trước khi ta đến nếu không thì đừng quay về gặp ta.
- Vâng, thưa Bệ Hạ.
Tên Hồ Tộc không dám nhiều lời, lập tức nhận lệnh. Hồ Tộc vốn túc trí đa mưu nhưng đáng tiếc thực lực không đủ, chỉ có thể dựa vào người khác mà sinh tồn. Nói về sức mạnh, thế giới Hồ Tộc là bi thảm nhất. Trí tuệ của bọn chúng có thể cho bọn chúng quyền lợi nhất định, nhưng quyền lợi này lại có hạn. Nam nhân Hồ Tộc tướng mạo xấu xí, nhưng nữ nhân lại kiều mị không gì sánh được. Dường như tất cả Hồ nữ đều bị các chủng tộc cường hãn cướp được. Nam nhân Hồ Tộc chỉ có khi nối dõi tông đường mới có tư cách giao hợp với Hồ nữ, còn những lúc khác nữ nhân trong tộc đều không thuộc về bọn họ.
Tin tức này rất nhanh đã được truyền đi, bộ đội tiên phong của Thú Nhân Tộc đương nhiên chỉ có một đường tiên phong. Bộ đội tiên phong tổng cộng có bốn trăm vạn, đây chỉ là một bộ phận trong đó. Đi ở trước nhất, là ba mươi vạn Lang Kỵ Binh, hai mươi vạn Ngưu Đầu Nhân chiến sĩ, mười vạn Hổ Tộc chiến sĩ và mười vạn Hùng Tộc chiến sĩ hợp thành. Bọn chúng đều là quân tinh nhuệ, còn lại toàn bộ đều là Trư Tộc, Cẩu Tộc, Miêu Tộc… mặc dù số lượng lên tới ba mươi vạn, nhưng thật ra lực chiến đấu rất thấp, thậm chí cũng không có vũ khí gì cả. Côn gỗ, rìu đá chính là vũ khí duy nhất của bọn chúng. Chỉ có một số ít kẻ gia cảnh giàu có hoặc là các tướng lĩnh mới có tư cách có vũ khí bằng sắt.
Thống soái phụ trách những Thú Nhân này là một Lang Tộc Nguyên Soái, tên của hắn là Sử Bật Hiển, là một danh tướng của Lang Tộc, nhận được sự coi trọng sâu sắc của Thú Hoàng Thái Cách.
Sau khi nhận được mệnh lệnh, tên danh tướng này không nói nhiều ra lệnh cho toàn quân xuất phát. Sau hai canh giờ khi đại quân đông nghìn nghịt tới gần Thiết Bích Bảo, quân đội của Thiết Bích Bảo đã chuẩn bị xong xuôi. Chính xác mà nói trước khi bọn người này đến Thiết Bích Bảo đã chuẩn bị xong. Bởi vì một tháng trước, Nhiếp Chính Vương Bạch Khởi đã tới đây, đồng thời ngoài sáu trăm vạn hộ quân, còn mang theo bốn mươi vạn Tinh Linh Cung tiễn thủ, Đại Lục Bách Tộc liên quân sáu mươi vạn và bốn mươi vạn quân Đế Đô tinh nhuệ, tổng cộng hợp lại có hai trăm vạn người. Đồng thời gia cố lại toàn bộ Thiết Bích Bảo, điều động đủ lương thảo, vũ khí, cung tên, xây dựng phòng thủ. Thiết Bích Bảo phòng thủ kiên cố cho đến giờ có thể nói là cửa ngõ vạn người không thể khai thông
- Xoẹt… xoẹt… xoẹt…
Khi quân đội của Thú Nhân đến, trên đài cao Xuyên Vân Tiễn bay lên không trung. Quân đội bên trong Thiết Bích Bảo bắt đầu trèo lên thành lầu, rất nhiều Tinh Linh Cung tiễn thủ lấy cung tiễn của mình ra trấn áp trên thành lầu. Đương nhiên ngoài ra Bạch Khởi còn mang tới tổng cộng hai vạn Phong Hệ Ma Pháp Sư, mặc dù số lượng không nhiều nhưng sự khủng khiếp của bọn họ không cần nói cũng biết.
Bạch Khởi vốn chuẩn bị điều động bọn Lão Liệt Hỏa tới, dù sao trình độ phá hoại của Hỏa Hệ Ma Pháp Sư thực sự khiến người ta thán phục. Nhưng Lão Liệt Hỏa đã bị Tiêu Thiên Vũ điều động đi đối phó với Thiên Long rồi, cho nên Bạch Khởi phải lựa chọn Phong Hệ Ma Pháp Sư Quân đoàn. Hai vạn Phong Hệ Ma Pháp Sư toàn bộ đều tới, mặc dù còn có mười hai vạn Phong Hệ Ma Pháp Học Đồ ở lại, trong đó đã có một số đã được thăng cấp lên Ma Pháp Sư nhưng dù sao thời gian tu vi của bọn họ cũng không dài. Bạch Khởi cũng không muốn để bọn họ tới đây. Chiến tranh giữa Thú Nhân và nhân loại thật sự quá nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể chết người. Bạch Khởi không hy vọng đưa những Ma Pháp Học Đồ yếu đuối này vào chỗ chết.
- Xông lên…
Khi các Thú Nhân tới gần Thiết Bích Bảo vạn thước, bắt đầu gào thét điên cuồng xông tới hướng Thiết Bích Bảo ở xa xa trước mặt. Cùng với tiếng gầm rú bia đỡ đạn của Thú Nhân Tộc cũng bắt đầu được ném tới. Cẩu Tộc và Trư Tộc dẫn đầu, thân hình không khác với loài người bao nhiêu, về mặt sức mạnh thậm chí còn kém hơn người bình thường, gầm rú cầm côn gỗ, rìu đá xông tới.
Đây là một trong những chiêu thức của Thú Nhân, chiến thuật biển người. Tác dụng của những Cẩu Tộc và Trư Tộc không phải là cái gì khác, mà tác dụng của bọn chúng nằm ở chỗ tiêu hao… Tiêu hao tinh lực của loài người, tiêu hoa binh lực, cung tiễn, vũ khí phòng thủ của loài người. Bọn chúng dùng cơ thể và máu thịt của mình để tiêu hao con người.
.
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh