Thấy Vô Cực đồng ý với mình, Bạch Khởi cũng nghiêm túc, thân thể vừa chuyển, nắm tay đã mang theo đấu khí liền trực tiếp xong đến bức tượng Hải Thần cao đến trăm mét bên cạnh mình. Sau một quyền, chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang ầm ầm, toàn bộ bức tượng Hải Thần đã ầm ầm đổ xuống. Ngay sau đó cả đáy biển cũng bắt đầu chấn động, vô số Thủy nguyên tố màu xanh lam từ nơi này phát ra, hình thành những bọt khí nước màu xanh lam bay lên mặt biển, tán phát khắp thế giới. Bạch Khởi biết, phong ấn Thủy nguyên tố cuối cùng đã được mở ra.
Kết thúc xong chuyện này, Bạch Khởi quay người nhìn Vô Cực, khẽ mỉm cười, vui vẻ nói:
- Tiền đâu? Tiền đưa tới đây, chúng ta lập tức sẽ xuất phát.
- Ừm, được, ngươi đợi chút, ta sai người đưa đến cho huynh.
Vô Cực nói với Bạch Khởi một cách không có lời nào để nói nữa, dừng một chút, bất đắc dĩ nói. So với tượng Hải Thần và phong ấn Thủy nguyên tố, rõ ràng số tiền này Vô Cực vốn đã không để ý tới, thứ quan trọng nhất đã cho rồi, đừng nói đến chút tiền này.
Nói xong, Vô Cực liền xoay người lấy ra một hộp cầu thủy tinh màu xanh lam, thấp giọng nói mấy lời. Khoảng hai canh giờ sau, khi Bạch Khởi vẫn đứng cùng Vô Cực ở đó, mắt to nhìn mắt nhỏ, phía dưới Hải Thần Điện xuất hiện mấy nghìn cái bóng Hải Sư chiến sĩ cường tráng, mỗi người vác hai hòm lớn từ trong tòa thành dưới đáy biển bên dưới đi ra. Trước mặt bọn họ có năm Na Già tộc nhân, dẫn đầu là một người có tám cánh, bốn người còn lại đều có sáu cánh, nhìn ngoại hình đều thuộc một dòng.
- Kính thưa Con trai của Hải Thần, thứ ngài cần, Hải Tộc chúng tôi đã chuẩn bị xong, bây giờ xin kinh tặng ngài.
Na Già tám cánh dẫn đầu đó đi lên, khom người xuống, cung kính vạn phần nói. Nói xong liền hô gọi những Hải Sư chiến sĩ thân cao hơn hai mét, thể hình tráng kiệt vô cùng, đặt những cái hòm trong tay mình xuống trước mặt Bạch Khởi, trên đất trống của Hải Thần Điện, đồng thời còn đặt xuống mười mấy Túi Không Gian.
Phải biết rằng, Hải Tộc không phải chủng tộc trên lục địa. Tuy bọn họ đã có lịch sử lâu đời, khi Văn minh Ma pháp hưng thịnh, bọn họ sớm đã tồn tại. Nhưng lúc đó quan hệ giữa nhân loại và Hải Tộc không phải là tốt lắm, Không Gian Giới Chỉ hay những thứ như Túi Không Gian này, bọn họ cơ bản không có cơ hội lấy được. Những Túi Không Gian này tuy không nhiều, chỉ có mười mấy cái, nhưng nghĩ thấy cũng là Hải Tộc bọn họ đã tích trữ rất lâu mới có được, thường ngày khó mà nhìn thấy một cái, cho nên chỉ có thể dùng cách chậm chạp nhất, sử dụng nhân lực để chuyển đến số kim tệ này.
Một tỷ kim tệ, lấy ra mười mấy Túi Không Gian, còn có mấy ngàn hòm lớn cùng đặt ở đó, sau khi đặt ở trên Hải Thần Điện, chồng chất như ngọn núi nhỏ, những người này mới lần lượt lui xuống. Điều này khiến cho Bạch Khởi bất giác có chút ngưỡng mộ Vô Cực. Cái gã này, Thần đúng là Thần, rốt cuộc cũng không giống con người. Dù là thân mình ở địa vị cao quý, tại Bất Diệt Hoàng Triều có thể nói là trên vạn người, nhưng nếu mình muốn có một tỷ kim tệ, e là cũng phải tốn rất nhiều tâm huyết, gian khổ tích góp từng tí một không biết bao nhiêu năm. Nhưng cái gã này chỉ đi lại lẩm bẩm một chút, những Hải Tộc đó lập tức đã đưa đến, đây chính là sự khác biệt.
Bạch Khởi vung tay lên thu lại toàn bộ số kim tệ đó, ngay sau đó liền xoay người lại nhìn Con trai của Hải Thần, Vô Cực, cười ha hả nói:
- Đi thôi, chúng ta đi tìm tên Hứa Đức Lạp đó.
Trong nháy mắt Bạch Khởi đã có một tỷ năm trăm sáu mươi triệu kim tệ. Có lẽ Bạch Khởi bây giờ có thể nói là người giàu có nhất Đại Lục, đương nhiên không phải là tổ chức giàu có nhất. Dù sao vẫn còn có Hắc Ám Thần Điện và Quang Minh Thần Điện ở đó, bọn họ mới là người có nhiều tiền nhất.
Đã lấy được lợi ích từ người ta, Bạch Khởi liền biểu hiện dứt khoát đâu ra đấy. Có điều, Vô Cực sau khi nghe xong lời này liền tiện tay lấy ra một hạt châu màu xanh lam vứt cho Bạch Khởi Khởi, sau đó hắng giọng nói:
- Cái này gọi là Tỵ Thủy Châu, tạm thời tặng ngươi. Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp bị phong ấn trong vực sâu dưới đáy biển. Ta đương nhiên không sao cả, nhưng ngươi tiến vào đó e là phải chịu sự hạn chế của nước biển, khó mà phát huy được thực lực tốt nhất. Có thứ này, ngươi hãy mang theo nó khi ở trong biển, tuy không được coi là bảo bối gì nhưng ít nhất đối với nhân loại mà nói thì đây là thứ không thể tốt hơn được nữa. Ngươi hãy giữ nó đi. Ngoài ra, Bạch Khởi huynh đệ có binh khí trấn thủ gì không? Nếu không có, chút nữa đi cùng ta vào trong Cung điện lựa chọn một thanh. Ở đó đều là thần binh lợi khí, đối phó với Hứa Đức Lạp vẫn có ích. Tuy tên đó giết không chết, nhưng ít nhất có thể phá bỏ tầng phòng ngự của hắn. Binh khí của thế giới nhân loại không thiếu những Thần Khí, nhưng những thứ khác đều không có tác dụng với Hứa Đức Lạp.
- Không thành vấn đề, ta biết phải làm như thế nào, ngươi cứ yên tâm đi, binh khí trấn thủ ta có. Có điều, đến lúc đó ta và ngươi phải phối hợp cho tốt… Dù sao tên Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp này rất lợi hại, ta không có lòng tin lắm. Có điều, ngươi yên tâm, đã đồng ý với ngươi, ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó. Ngươi không rời khỏi, ta cũng không rời khỏi.
Bạch Khởi sắc mặt ngưng trọng nói.
- Điều này ngươi không cần lo lắng. Ngươi là Đấu Thánh của nhân loại, ta cũng thuộc về thượng vị Thần. Ngươi và ta phối hợp lại đối phó với tên Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp toàn thịnh đương nhiên không đánh lại được, nhưng tên Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp đang ở trong sự phong ấn của phụ thân ta, hơn nữa đã trải qua nhiều năm giam cầm tiêu hao như vậy, tuy phong ấn đã có chút buông lỏng, nhưng hiệu quả vẫn còn, cộng thêm nguyên nhân bản thân hắn, ước chừng hắn chỉ có thể phát huy ba phần mười năng lực so với bình thường. Vì vậy ngươi có thể yên tâm, hai người chúng ta liên thủ sẽ giành phần thắng. Nếu không ít nhất cũng có thể đả thương hắn, khiến cho hắn không thoát ra được, sau này sẽ ngủ say mấy trăm năm, hay ngàn năm nữa.
Vô Cực cũng không lo lắng lắm. Hứa Đức Lạp trong thời kỳ toàn thịnh kinh khủng đến mức làm cho người ta sợ hãi, nhưng Hứa Đức Lạp bây giờ ngay đến ba phần mười sức mạnh thời kỳ toàn thịnh cũng không phát huy ra nổi, đây cũng chính là nguyên nhân mà Vô Cực dám đối phó với Hứa Đức Lạp. Đương nhiên hắn đi một mình vẫn sợ không an toàn, vì vậy mới kéo thêm Bạch Khởi.
- Đã như vậy thì chúng ta đi thôi.
Bạch Khởi cũng không do dự, gật gật đầu cho thấy mình đã hiểu, sau đó cùng Vô Cực rời khỏi Hải Thần Điện này đi về phía đáy biển phong ấn cách tòa thành dưới đáy biển này không xa.
Trên đường, hai người không nói thêm điều gì, đều đi về phía trước với tốc độ nhanh nhất. Bạch Khởi dùng Tỵ Thủy Châu, tốc độ cũng không chậm hơn Vô Cực bao nhiêu, một trước một sau đi về phía phong ấn Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp.
- Cửu U, ta muốn đổi cấp bậc, hãy giúp ta tăng lên, tăng lên cấp Cửu Tinh Đấu Thánh.
Bạch Khởi theo sau Vô Cực, động tác khẩn trương tiến về phía trước. Có điều, trong lòng đã đang nói chuyện với Cửu U. Sắp đối mặt với kẻ địch lớn, Bạch Khởi quyết định hãy nâng cao thực lực bản thân một chút trước sẽ tốt hơn, nếu không e là không ổn.
Bất luận là dùng được hay không được, tóm lại chuẩn bị nhiều một chút vẫn tốt hơn.
- Được, không thành vấn đề, ha ha. Bảy ức kim tệ, Cửu Tinh Đấu Thánh. Tiểu tử ngươi vẫn còn tám ức sáu ngàn vạn kim tệ. Có điều ta không thể tăng lên cho ngươi được nữa. Bởi vì lại tăng lên, thứ nhất, điểm giao dịch của ngươi không đủ, thứ hai, bây giờ ngươi đã ở vào đỉnh phong Đấu Thánh, nhưng muốn tăng lên, ngươi sẽ phải tự mình tìm hiểu tầng đó. Nếu không, ta thậm chí không thể giúp ngươi tăng lên. Có điều, giá cả là hai tỷ, ngươi hãy tự xem mà làm. Nếu thực sự tìm hiểu không ra, thì ngươi hãy giữ một ít kim tệ tìm ta đổi nha, hoặc là ngươi đi giết nhiều người một chút, ha ha, hai trăm triệu người không nhiều.
Cửu U cuồng tiếu nói.
Lời này khiến cho Bạch Khởi trong lòng bất lực, thiếu chút nữa là muốn hộc máu. Hai tỷ điểm giao dịch? Tưởng rằng mình là Thần sao, thực sự có nhiều như vậy. Trừ phi mình cướp cả Quang Minh Giáo Đình, nếu không thì đừng có nghĩ. Cả Bất Diệt Hoàng Triều tất cả trên dưới e là cũng không có nhiều tiền như vậy. Cho dù là mình tịch thu của tất cả các quý tộc, có lẽ cũng vẫn thiếu.
Có điều, bất lực vẫn là bất lực, sự việc đã đến nước này rồi, Bạch Khởi cũng không có cách nào nói điều gì. Cái tên Cửu U đó cơ bản không có cách thương lượng. Muốn đột phá, hoặc là tự mình đi tìm hiểu, hoặc là mình từ từ tích cóp điểm giao dịch. Nhưng ít nhất bây giờ đã là Cửu Tinh Đấu Thánh rồi, xem ra có lẽ đã đủ dùng rồi. Nghĩ đến đây, Bạch Khởi cũng không nghĩ thêm nữa.
Sau khoảng một canh giờ, Bạch Khởi và Vô Cực cùng đi đến phía trước một rãnh biển. Rãnh biển lớn sâu không thấy đáy, từ bên trên nhìn xuống chỉ thấy cái khe khổng lồ trùng điệp vạn dặm. Phía bên dưới là một màn đen ngòm, không nhìn rõ cái gì. Những con cá xung quanh đều không dám từ đây vượt qua, một hơi thở giống như sự cuồng bạo điên cuồng không ngừng xoay tròn quanh rãnh biển này.