Phải biết rằng thiên địa Ma thú phần lớn đều có vật bảo mệnh của mình, hơn nữa uy lực cường đại không tầm thường, giống như Cửu Đầu Ma Long có thân thể gần như bất tử, hay như Hoàng Đô có thần lực dời non lấp biển. Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương có tuyệt chiêu Hủy Diệt Thần Quang… đều ở trong phạm trù này. Nhưng những Ma thú này mặc dù lợi hại nhưng trời xanh rất công bằng, ban cho bọn họ sức mạnh cực lớn đồng thời cũng sắp xếp những đối thủ cho bọn họ. Khắc tinh của Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương chính là kẻ có thể nuốt chửng tất cả Khiếu Nguyệt Thiên Lang, Hủy Diệt Thần Quang ở trước mặt của Thôn Thiên Thực Địa hoàn toàn không có sức mạnh gì, cứ như thế bị nuốt chửng.
Chiến Thần Vô Song muốn nhân cơ hội này ra tay giúp Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương giết chết Khiếu Thiên, dù sao hai người bọn họ cũng là đồng minh, hơn nữa kẻ thù chung của bọn họ đều là Bạch Khởi, hắn ra tay giúp đỡ cũng là chuyện bình thường. Mặc dù vị Chiến Thần đại nhân này không phải là kẻ trí giả ngu, nhưng đạo lý môi hở răng lạnh hắn vẫn rất rõ, cho nên hắn động thủ.
Nhưng khi hắn vừa muốn ra tay thì phía Bạch Khởi lại đã ra tay trước một bước, nhân lúc Hủy Diệt Thần Quang bị Thôn Thiên Thực Địa nuốt chửng, Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương tâm thần bất ổn, Bạch Khởi nhất thời cầm Hóa Huyết Thần Đao xông tới, không nói nhiều dùng toàn lực ra tay với Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương đang ở trước mặt. Tất cả khí lực của Bạch Khởi đều tập trung vào sức mạnh huyết khí của Hóa Huyết Thần Đao trực tiếp bổ về phía của Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương.
Theo đó một tiếng rồng hét thảm thiết kêu lên, đầu của Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương thình lình từ khoảng không rơi xuống. Khiếu Thiên bên này đột nhiên há miệng nuốt chửng Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương.
Tình cảnh như vậy khiến Chiến Thần Vô Song nhất thời kinh hãi, một mình Bạch Khởi đã đủ khủng khiếp rồi, đơn đả độc đấu hắn cũng không phải là đối thủ. Bây giờ lại thêm Khiếu Nguyệt Thiên Lang có thể nuốt chửng Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương, sao hắn còn dám ứng chiến? Nhìn thấy tình cảnh như vậy hắn lập tức dừng lại động tác vốn nhằm vào Khiếu Thiên, nhất thời lắc mình hóa thành một luồng ánh sáng bỏ chạy về hướng phía xa, hắn đã không muốn tái chiến rồi. Bây giờ chuyện mà hắn cần phải làm chính là bỏ chạy, lấy tốc độ nhanh nhất mà bỏ chạy khỏi đây, rời xa khỏi hai người này.
- Muốn chạy sao? Đã đến rồi thì đừng nghĩ đến chuyện đi dễ như vậy chứ, không để lại cái gì sao có thể đi được?
Bạch Khởi hừ lạnh một tiếng, sau đó xông tới, Hóa Huyết Thần Đao trong tay lâp tức phát ra một luồng đao khí trực tiếp xông thẳng tới sau lưng của Chiến Thần Vô Song.
Chiến Thần Vô Song thảm thiết kêu lên một tiếng, ói ra một ngụm máu nhưng vẫn không giảm bớt tốc độ, trái lại còn nhanh hơn mấy phần, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một luồng ánh sáng kim sắc biến mất trước mặt Bạch Khởi. Bạch Khởi có muốn đuổi theo cũng không kịp, chỉ có thể nghe thấy tiếng gầm rú từ xa của Chiến Thần Vô Song:
- Bạch Khởi, ngươi hãy đợi đấy, ta với ngươi còn chưa xong đâu.
Đối với việc này Bạch Khởi chỉ hừ lạnh một tiếng, cũng không nói gì nhiều, ngược lại rơi xuống nhìn Khiếu Thiên. Người khác không rõ nhưng Bạch Khởi lại hiểu rõ nhất. Sức mạnh của Khiếu Thiên mặc dù rất mạnh, nhưng căn bản không đủ để nuốt chửng Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương, dù sao đó cũng là một cường giả cấp bậc Chủ Thần. Khiếu Thiên nuốt chửng hắn rất nguy hiểm, lúc này hắn cũng không thể để mặc một mình Khiếu Thiên. Lúc này là lúc yếu ớt nhất của Khiếu Thiên, nhỡ may có đòn công kích thì Khiếu Thiên nhất định sẽ chết thảm.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Bạch Khởi không truy kích Chiến Thần Vô Song, kẻ bỏ lại tai họa rời khỏi đây, con người này, muốn giết hắn lúc nào cũng có thể nhưng Khiếu Thiên lại không thể có tổn thương gì, nếu không thì Bạch Khởi sẽ không an lòng.
Vững vàng hạ xuống Bạch Khởi phát hiện trên người Khiếu Thiên phát ra luồng ánh sáng ngân sắc, biến thành hình dạng một con người, nằm trên đất, xem bộ dạng hình như đang chìm vào giấc ngủ say. Bạch Khởi không nói nhiều nâng Khiếu Thiên lên rời khỏi chỗ đó quay về Đế Đô.
Quay về trong Đế Đô, đại điển kế vị của Bạch Khởi lại tiếp tục. Chiến Thần Điện Đại Tế Ty tiền Hồng Y Đại Giáo Chủ Mễ Lặc đã bị xử tử, Bạch Khởi thuận lợi ngồi lên Hoàng Đế, sau đó không nói nhiều tuyên bố chiêu mộ binh mã cả nước, tiến công Chiến Thần Đế Quốc. Đại Lục Bách Tộc liên quân, binh mã các nơi từ Sa Hải Đế Quốc liên hợp với Tây Vực tổng cộng có mười lăm triệu người tiến công Chiến Thần Đế Quốc. Long Huyết Quân Đoàn của Bạch Khởi và phần lớn bộ phận chủ lực sau khi giải quyết chiến sự Đức Lan xong, xuất binh hai mươi triệu tiến công trung tâm của Chiến Thần Đế Quốc.
Đế Quốc Băng Tuyết ở phương Bắc liên hợp với hai triệu Thú Nhân, tổng cộng là ba triệu người, từ Tây phương Đại Lục tiến công vào Trung Tâm Đại Lục, tranh thủ nắm lấy toàn bộ hậu phương của Chiến Thần Đế Quốc, sau đó triển khai đại chiến ở Trung Tâm Đại Lục, tiêu hủy hoàn toàn Chiến Thần Đế Quốc, thống nhất Đại Lục.
Lời đề nghị như vậy nhận được sự tán thành của tất cả mọi người, dù sao vừa rồi Chiến Thần Vô Song truy sát Bạch Khởi, chuyện này tất cả mọi người đều đã biết, cuối cùng Bạch Khởi cứ bình yên mà về. Mặc dù Bạch Khởi không nói kết quả thế nào, nhưng phần lớn mọi người cho rằng, Bạch Khởi đã bình yên quay về, nói vậy Chiến Thần Vô Song đã thua rồi, cho dù không chết cũng không có tư cách ngăn cản Bất Diệt Hoàng Triều, cho nên đối với đề nghị này không có ai ngăn cản. Ngược lại ai cũng hào hứng muốn tham chiến nhanh chóng, trong đó thậm chí bao gồm cả người của Bách Tộc Đại Lục và người của Hắc Ám Thần Điện. Bọn họ đều muốn nhân cơ hội này thể hiện một chút trước mặt Bạch Khởi, như vậy Bạch Khởi mới có thể ngày càng đánh giá cao bọn họ.
Đã có quyết định, thủ hạ của Bạch Khởi bắt đầu hành động. Khối lượng vũ khí khổng lồ của toàn bộ Bất Diệt Hoàng Triều theo mệnh lệnh bắt đầu chuyển đến, chồng chất như núi, các loại vật tư theo các con đường khác nhau tập trung tại một chỗ. Quốc gia vì trận chiến lần này đã động viên toàn bộ vật tư dự trữ, thậm chí còn có quý tộc và dân thường vì trận chiến thống nhất Đại Lục mà hiến tặng cho Bạch Khởi đồ tích trữ của mình, toàn bộ cảnh nội của Bất Diệt Hoàng Triều đều hoan hỉ, mọi người đều rất chờ đợi đại chiến tới nhanh.
Cùng lúc đó, khi cả nước đang vô cùng bận rộn, Bạch Khởi cũng tiến hành hôn lễ của mình. Theo hôn ước ban đầu Bạch Khởi lấy Linh Nhi, Linh Nhi trở thành Hoàng Hậu. Còn Ảnh Nguyệt, Bích Lợi Tư, Hải Đường, những người này Bạch Khởi cũng thu nhận cả, đương nhiên còn có Vong Linh Pháp Sư tuyệt sắc Mã Mệ Lệ, dưới sự đề cử mạnh mẽ của Hắc Ám Thần Điện, Bạch Khởi cũng thu nạp vào hậu cung.
Khoảng chừng sau nửa năm chiến tranh bắt đầu tiến hành hừng hực khí thế, phần lớn quân đội đã bắt đầu được điều động. Chiến tranh đã thật sự khai hỏa, đại quân bắt đầu tuyên thệ xuất chinh, chính thức tiến công về hướng Chiến Thần Đế Quốc. Đương nhiên động thủ đầu tiên là nhân mã của hai đường nam bắc. Còn về vương bài quân đội của Bạch Khởi vừa mới bình định xong Đế Quốc Đức Lan, và một vài tiểu quốc hoàn thành thống nhất Đông phương Đại Lục, chính thức tập kết binh mã, sau khi nghỉ ngơi, chỉnh đốn và chuẩn bị đã xuất binh tiến về Chiến Thần Đế Quốc, khai chiến chính diện với Chiến Thần Đế Quốc.
Trong khi tất cả mọi thứ đều đang hừng hực khí thế tiến hành thì Bạch Khởi bình yên trong Hoàng cung, đợi sau khi quân đội tập kết hoàn thành, Bạch Khởi sẽ đích thân thống lĩnh binh mã trung tâm xuất chinh.
o0o
Còn lúc này trên một hòn đảo nhỏ của Hải Vực một thanh niên tóc màu kim, đồng tử màu kim, mặc y phục chậm rãi đứng dậy, vẻ mặt có chút dữ tợn nắm chặt nắm tay thì thào tự nói:
- Bạch Khởi khốn khiếp, ngươi lại dám làm vậy với ta, làm tổn thương Chiến Thần Vô Song vĩ đại là ta, ta với ngươi chưa xong đâu.
Nói xong sắc mặt của hắn lại biến đổi có chút kinh sợ tiếp tục nói:
- Tên Bạch Khởi này rút cục là đã dùng loại vũ khí gì, Chiến Thần Thánh Giáp của ta có thể ngăn cản bất cứ đòn công kích nào, nhưng vũ khí của hắn lại có đấu khí xuyên thủng qua áo giáp của ta làm bị thương thân thể của ta, tên đáng chết, nếu ta không chạy nhanh, tiêu hao tinh huyết để đào tẩu thì sợ là đã chết ở đó rồi.
Nói xong Chiến Thần Vô Song biểu hiện dữ tợn, hung hăng nói:
- Tên khốn khiếp Bạch Khởi, nhân loại nhỏ bé mà nguy hiểm nhà ngươi, ngươi lại có thể làm tổn thương ta, lại suýt chút nữa giết chết ta? Chuyện này ta không để yên đâu, ngươi hãy đợi đấy, chuyện ta và ngươi chưa xong đâu, mặc dù ta không muốn thức tỉnh hắn dậy để đối phó với ngươi nhưng ta đã không còn cách nào khác để giết chết ngươi. Đừng cho rằng ngươi đánh bại được ta, giết chết Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương thì trên thế giới này không còn ai có thể làm gì được ngươi, trên thế giới này nhất định còn có người có thể giết chết ngươi!
Nói xong Chiến Thần Vô Song liền từ trong sơn động đi ra ngoài, mặc áo giáp Chiến Thần kim sắc và trang phục Chiến Thần, cầm lấy trường thương rồi ngồi trên hoàng kim chiến xa do Hỏa Diễm Thần Câu kéo hướng về phía Tây phương của Đại Lục phá không mà đi.
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh