Nhưng tình huống bây giờ khác, Địa Tinh Nhất Tộc đã chiến bại, Cương Thiết Thái Thản uy lực cường đại cũng ngưng vận hành, Địa Tinh Nhất Tộc đã không chỗ dựa. Tất cả tính mạng bọn họ trong tay Bạch Khởi, trong tay Hắc Thạch Ải Nhân, chỉ cần đối phương đồng ý là có thể diệt cả tộc Địa Tinh, đây không phải là tình cảnh mà hắn muốn. Bạch Khởi nếu như tiến vào Dung Nham Chi Tâm xảy ra điều gì ngoài ý muốn, như vậy kết quả có thể thấy, vì vậy hắn mới có thể nói ra để ngăn cản Bạch Khởi.
Đáng tiếc là Bạch Khởi đã chuẩn bị tâm lý sẵn rồi, lời của Kiệt Kỳ căn bản Bạch Khởi không thèm để ý, hắn cũng hiểu Dung Nham Chi Tâm nơi đó không phải là đơn giản như vậy, chuyện không phải là dễ dàng như vậy giải quyết. Nếu không nơi này cũng tuyệt đối không xứng với cùng Sâm La Tuyệt Vực. Nơi đó nhất định có một chút càng thêm kinh khủng, nhưng nhiệm vụ này đã tiếp nhận, Bạch Khởi nếu tiếp nhận nhiệm vụ này lại không thể có thể trở về. Nên hắn phải tới, bắt đầu hỏi thăm chuyện này, những biểu hiện của Bạch Khởi đã tính toán tiến vào, mặc dù mới vừa rồi cùng Cương Thiết Thái Thản giao thủ để Bạch Khởi cảm nhận được lực lượng cường đại rốt cuộc là kinh khủng cở nào, nhưng Bạch Khởi vẫn như cũ không có ý từ bỏ.
Trong cách nghĩ của Bạch Khởi, chuyện này cho dù mình không thể đủ thành công, cho dù mình không thể phá vỡ phong ấn của Dung Nham Chi Tâm, nhưng với thực lực bây giờ, triển khai mấy cặp chim muốn chạy trốn hẳn không phải là vấn đề gì, cho nên Bạch Khởi đã quyết định, e là Kiệt Kỳ nói gì điều vô dụng.
- Uhm… nếu như vậy thì, cái này ta biết rồi, ở đây đợi ta, ta đi xuống xem thế nào…
Bạch Khởi đứng thẳng người gật đầu nói, vừa nói vừa đá cái ngai vàng của Địa Tinh Vương Kiệt Kỳ, ở giữa xuất hiện một lối đi, chỉ đủ để cho một người đi vào, ánh sáng u ám chiếu thẳng xuống dưới đất.
o0o
Đi theo địa đạo không biết bao lâu Bạch Khởi rốt cục đi tới dưới đáy. Xuất hiện ở trước mặt Bạch Khởi chính là một mảnh lửa đỏ, huyết sắc nham tương tạo thành biển rộng. Ở vị trí trung tâm biển dung nham này ngoại trừ một cây cầu đá rộng thì chẳng còn vật gì khác, bốn phía yên tĩnh có chút đáng sợ.
Sau khi nhìn chung quanh, Bạch Khởi chậm rãi chuẩn bị chiến đấu, sau đó cẩn thận hướng về phía lối đi yên tĩnh. Nơi này quá mức yên tĩnh, yên tĩnh có chút không bình thường. Nếu nói rằng ở trong này không có bất kỳ nguy hiểm gì, sợ là đánh chết Bạch Khởi, Bạch Khởi cũng tuyệt đối sẽ không tin. Càng là yên tĩnh thì càng kinh khủng. Như vậy cũng tốt, giống như là sự yên tĩnh trước cơn bão táp, buồn bã và bị đè nén làm cho không người nào có thể thích ứng.
Theo con đường không ngừng về hướng phía trước đi, hai chân Bạch Khởi cũng không dám ngừng, chỉ có thể triển khai ba đôi cánh của mình hướng về phía trước mà đi, đồng thời không ngừng quan sát đến bốn phía, sợ từ đâu nhảy ra một địch nhân đột nhiên tập kích, như vậy là khá nguy hiểm. Biển nham tương bên dưới Dung Nham Chi Tâm nhiệt độ cao gần mấy trăm độ, đừng nói là người, cương thiết ở đây cũng biến thành nước. Bạch Khởi mặc dù tự phụ, nhưng cũng không cảm giác mình đi xuống tắm rửa là một việc rất thoải mái, huống chi nơi này địch nhân một khi động thủ sợ sẽ không đơn giản như vậy.
Bạch Khởi cũng tin địch nhân của mình sẽ không đơn giản như vậy, không có ngu ngốc, một khi động thủ giống như lôi đình mãnh liệt mà mau lẹ, một cú trí mạng giết chết mình một cách mau lẹ
Bùm bụp…
Khi nghĩ đến việc này, cảnh giới chung quanh dung nham trong chớp mắt tập hợp lại, hơn mười mấy người có thân hình to lớn do dung nham kết thành xuất hiện bên cạnh Bạch Khởi, kèm theo hỏa diễm hướng về phía Bạch Khởi. Trong nháy mắt sinh ra một lực công phá vô cùng lớn, mấy ngàn thước cầu đá chung quanh tự dưng biến mất không dấu vết, bị đánh thành đống đá vụn. Nhưng cũng may Bạch Khởi tránh né kịp, nếu không cũng đã bị tổn thương, nhưng trong chốc lát vẫn có chút kinh ngạc.
- Chết tiệt, không ngờ là Hỏa nguyên tố, loại vật này thậm chí lại xuất hiện ở chỗ này. Thoạt nhìn không sai, nơi này chính là một trong những nơi phong ấn nguyên tố, chẳng qua là không biết rốt cuộc phong ấn kia…
Bạch Khởi bay lên trời lẩm bẩm, trong lúc nói bay nhanh hướng về trước không thèm đếm xỉa tới bọn Hỏa nguyên tố to lớn hơn mười thước kia, bay thẳng đến cây cầu đá cuối cùng.
Người Nguyên Tố… Một loại sinh mệnh đặc thù, bọn họ là các loại nguyên tố ngưng kết mà thành sinh mệnh, dù sao đi nữa bọn họ cũng không chết. Mặc dù bọn họ cơ bản không có trí tuệ, bọn họ chẳng qua là nương theo bản năng mà hành động, nhưng bọn hắn có lực phá hoại cũng là không thể nghi ngờ. Những thứ này ở thời kỳ Văn minh Ma pháp cũng không phải thường xuyên xuất hiện, trải qua ngày tháng tích lũy lâu dài mà thành sinh vật như vậy, hơn nữa số lượng cực kỳ ít ỏi. Chúng là thứ bọn Ma Pháp sư thích nhất. Mà ở chỗ này thậm chí sẽ nhiều hình thể khổng lồ Hỏa nguyên tố tồn tại như vậy, điều này làm cho Bạch Khởi càng thêm nhất định nơi này chính là nơi Hỏa diễm nguyên tố bị phong ấn, cũng chỉ có chỗ như thế mới xuất hiện nhiều người nguyên tố.
Mấy ngàn người Hỏa Nguyên Tố liên tục xuất hiện, không ngừng bắt đầu công kích Bạch Khởi. Mặc dù lực lượng của bọn chúng cũng không phải là rất cường đại, nhưng là số lượng đông đảo hơn nữa lực phá hoại kinh người, không ngừng công kích quấy nhiễu Bạch Khởi, khiến Bạch Khởi phải vội vàng tránh né, tránh được ba đòn công kích, Bạch Khởi tăng tốc đi sâu vào trong, cuối cùng phải trải qua mấy chục phút đồng hồ sau, Bạch Khởi rốt cục đi tới một mảnh lục địa.
Không… Nói là lục địa nhưng thật ra là một tiểu đảo, ngoài trừ phương viên lên đến 100 thước vuông đất đá cùng với một pho tượng Hỏa Thần, ngoài ra không còn vật gì khác. Chung quanh tràn đầy hồng sắc nham tương, về phần những Người Nguyên Tố truy kích Bạch Khởi khi đến gần tiểu đảo lập tức biến mất, một lần nữa hóa thành nham tương dung nhập vào trong đó, điều này làm cho Bạch Khởi cẩn thận quan sát cảnh tượng chung quanh.
Bọn Hỏa nguyên tố có thể là không có trí tuệ, bọn chúng căn bản không hiểu được cái gì gọi là tôn kính, cho dù nơi này là nơi ở của Hỏa Thần bọn chúng cũng xông tới, huống chi chỉ là một tượng thần nho nhỏ. Bọn chúng không dám theo vào chỉ có một khả năng, đó là bọn chúng sợ, thật sự sợ. Sợ nơi này có vật gì đó, cho nên chỉ cần đến gần nơi này thì bọn chúng lập tức quay về. Nếu như là người bên ngoài nhìn thấy cảnh tượng thế có thể sẽ rất là vui, dù sao bọn Hỏa nguyên tố thật sự rất phiền toái, ở nơi này có thể sẽ không giết được bọn chúng. Bọn chúng có được thân thể không thể bị tiêu diệt, bây giờ bọn chúng tự nhiên biến mất, đây là một kết thúc vui vẻ. Nhưng Bạch Khởi làm thế nào cũng không vui được, ngược lại càng thêm khẩn trương bởi vì hắn biết đây chỉ bắt đầu, nguy hiểm thật sự sẽ đến.
Mặc dù không có nhìn thấy… nhưng Bạch Khởi có thể cảm giác được rõ ràng, nguy hiểm đã từng bước nhích tới gần nơi này, hơn nữa Bạch Khởi càng thêm có chút lo lắng chính là hắn còn không phát hiện cái gọi là phong ấn. Một vấn đề rất nghiêm trọng, cho dù hắn có thể giải quyết nguy hiểm trước mặt nhưng nếu không thể mở phong ấn, như vậy tất cả xem như uổng công, cho nên Bạch Khởi rất nôn nóng.
Sau khi quan sát chung quanh, trừ tượng Hỏa Thần ngoài ra trên hòn đảo nhỏ này không có bất cứ đồ vật đặc thù gì tồn tại. Còn tượng thần này cùng với tượng Hỏa Thần phía ngoài không có cách biệt nhau là mấy, một tay cầm kiếm, toàn thân tràn hỏa diễm thiêu đốt tinh tráng nam tử, không có chỗ gì đặc biệt.
- Cửu U… Ta nên làm thế nào bây giờ? Làm sao mới có thể tìm ra vị trí của Phong ấn Nguyên tố?
Bạch Khởi không có cách nào phát hiện ra Phong ấn Nguyên tố vì vậy đành cầu cứu đến Cửu U.
Nhưng đáng tiếc lần này Cửu U lại không trả lời, Bạch Khởi đã gọi mấy lần nhưng đều không có lời đáp. Điều này khiến Bạch Khởi có chút lo lắng. Mặc dù hắn có cảm giác rõ ràng là Cửu U nghe thấy tiếng gọi của mình, cũng nghe thấy câu hỏi của mình nhưng hắn chính là không muốn nói cho mình biết. Điều này làm Bạch Khởi không còn kiên nhẫn được nữa. Đối với tên Cửu U này, Bạch Khởi vốn không có cách nào làm gì được hắn cho nên sau khi hỏi xong mấy lần mà không có kết quả, Bạch Khởi cũng từ bỏ, chỉ có thể dựa vào cách của mình để tìm ra vị trí của Phong ấn Nguyên tố.
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh