Cửu U Long Giới

Chương 387: Chương 387: Há miệng nuốt voi (2)




Ám La Lan nhíu mày lộ vẻ không hài lòng, hiển nhiên Ám La Lan cảm thấy Bạch Khởi là người có lòng tham không đáy.

- Ha ha… yêu cầu của ta không nhiều lắm, lẽ nào ngươi không cảm thấy ba yêu cầu trước ta đều vì nghĩ cho lợi ích của hai bên mà thôi, chứ không phải cho một mình ta? Đã là hợp tác với Hắc Ám Thần Điện thì ta cũng phải có chút lợi ích chứ.

Bạch Khởi nghe xong thì cười cười rồi nói.

- Không sai, ba điều kiện ngươi nói lúc trước đều là vì nghĩ cho hai bên, về điểm này ta thừa nhận, nhưng các hạ nói bản thân mình không có lợi gì sao? Về điều này ta không tán đồng, ngài phải biết… mộng tưởng của chúng ta là xây dựng một Hắc Ám Đế Quốc vĩ đại, vì điều này mà Hắc Ám Thần Điện sẽ dốc toàn lực để giúp đỡ ngài, còn lợi ích mà ngài có được thì không có cách nào tưởng tượng được, sức mạnh khủng khiếp, lãnh thổ vô biên, con dân vô số, quyền lợi vô cùng, lẽ nào như vậy còn chưa đủ hay sao?

Ám La Lan đương nhiên không thừa nhận, người của Hắc Ám Thần Điện không hề đơn giản, đặc biệt là con người như Ám La Lan sẽ không để cho Bạch Khởi dễ dàng muốn gì cũng được.

- Chuyện này… cứ tạm thời xem như ngươi nói đúng đi, nhưng điều kiện dưới đây các ngươi nhất định phải đáp ứng, nếu các ngươi không đồng ý thì ta căn bản không có cách nào hợp tác với các ngươi nữa, hãy nhớ rõ là không có cách nào hợp tác với các ngươi chứ không phải là không muốn hợp tác với các ngươi…

Bạch Khởi hơi cường điệu vế sau của câu nói.

Lời nói của Bạch Khởi vốn đã khiến Ám La Lan có chút tức giận, đã chuẩn bị cự tuyệt rồi, Hắc Ám Thần Điện từ trước đến nay chưa từng phải chịu sự uy hiếp nào, nhưng lời nói tiếp theo của Bạch Khởi đã khiến cho Ám La Lan bình tĩnh trở lại, nhìn thoáng qua Bạch Khởi đang ở trước mặt mình Ám La Lan từ chối cho ý kiến mà chỉ nói:

- Ngài nói nghe xem nào?

- Tiền… ta cần tiền, rất nhiều tiền… không ngại nói cho ngươi biết bây giờ ta rất thiếu tiền, ta rất cần tiền. Lãnh địa phương Bắc của ta đã trải qua chiến loạn cần phải phát triển, nhưng điều này cần có tiền… quân đội của ta quá đông, muốn nuôi dưỡng bọn họ cần phải có tiền, ta muốn tăng cường quân cũng cần phải có tiền. Ta nuôi dưỡng những Ma Pháp Sư lại càng cần phải có tiền, ta nuôi cường giả cũng lại cần tiền. Quân đội của ta phải dự trữ, phải có lương thực, tất cả những thứ đó đều là tiền, những thứ mà ta muốn thật sự là rất nhiều, rất nhiều. Bây giờ quan hệ của ta và Đế Đô, ngươi cũng thấy rồi đấy, ta căn bản không thể lấy được một đồng tiền nào từ Đế Quốc, cho nên ta rất cần tiền. Thiên Long rục rịch chuẩn bị, bọn Thú Nhân cũng không an phận, Đế Quốc cũng có khả năng phát sinh chiến tranh với ta, lãnh địa của Gia Lam từ lâu đã trải qua chiến hỏa, trong khoảng thời gian ngắn căn bản không có cách nào kiếm được tiền. Hợp tác với Hắc Ám Thần Điện cơ bản chỉ là nói suông, cho nên ta cần có tiền… đây là yêu cầu duy nhất của ta, cũng là yêu cầu cuối cùng.

Sau khi Bạch Khởi nghe xong liền thay đổi nét mặt, nói vô cùng chân thật hơn nữa còn rất nghiêm trọng.

Những lời này tuy rằng cũng là tình hình thực tế, nhưng là trước đó, trước khi Bạch Khởi nắm được bảo tàng của Đế Quốc Huy Hoàng. Tình hình bây giờ không còn như thế nữa, Bạch Khởi bây giờ đang có tiền, hơn một tỉ kim tệ đủ để Bạch Khởi sử dụng, nhưng có thể lấy ra một khoản tiền từ Hắc Ám Thần Điện Bạch Khởi đương nhiên không bỏ qua rồi.

Lời nói của Bạch Khởi khiến Ám La Lan nhíu mày, mặc dù đại thể hắn cũng biết tình hình của Bạch Khởi đang có chút khó khăn, nhưng không ngờ tình cảnh lại đến mức này. Đối với Bạch Khởi, Ám La Lan vẫn có chút hiểu biết. Hắn nắm giữ Hắc Ám Thần Điện, nhân mã của Hắc Ám tính ra có thể đủ hai Quân đoàn bốn mươi vạn người, đã cảm thấy uể oải khó khăn rồi, cũng biết sự tiêu hao của bọn họ khủng khiếp như thế nào, sự tiêu hao của bốn mươi vạn người khiến người ta kinh sợ, mỗi ngày số kim tệ tiêu hao cũng phải lên tới mười vạn.

Bạch Khởi có đội quân hơn trăm vạn, còn nhiều gấp nhiều lần so với mình, chuyện tiêu hao đương nhiên còn khủng khiếp dị thường, sợ là mỗi ngày cũng phải trên dưới một trăm vạn kim tệ, thậm chí còn hơn, nghĩ tới điều này Ám La Lan cũng có chút hiểu được Bạch Khởi.

Nhưng Ám La Lan dù sao cũng không phải là Nguyên Soái thống binh, đối với những chuyện này cũng không hiểu rõ lắm. Hắc Ám Quân Đoàn tồn tại như thế nào? Những binh mã ở đó đều là tinh hoa của Hắc Ám Thần Điện, sự tiêu hao và phí chi dùng mỗi ngày thật sự rất khủng khiếp, không nói đến phía dưới Hắc Ám Thần Điện còn có mấy Hắc Ám Quân Đoàn, sự tiêu hao mỗi ngày cũng gấp bao nhiêu lần so với người thường. Bọn họ đâu có biết thật ra số cho tiêu trong Quân đoàn đã được quy định, hai mươi vạn người, mỗi ngày tiêu hao cũng chỉ đến ba ngàn kim tệ mà thôi.

Đương nhiên còn có những khoản chi khổng lồ khác nhưng cộng lại tất cả quân đội của Bạch Khởi sợ là sự tiêu hao mỗi ngày cũng kém gấp mấy lần phí chi dùng cần thiết của một số người trong Hắc Ám Quân Đoàn.

- Ô… nếu là như vậy thì ta cũng có thể hiểu cho ngươi, thật ra ngươi có một số khó khăn, điều kiện này ta có thể đáp ứng cho ngươi, Hắc Ám Thần Điện chúng ta sẽ cung cấp kim tệ cho ngươi, điều này không cần phải lo.

Ám La Lan suy nghĩ một lát rồi đồng ý, Hắc Ám Thần Điện không quan tâm đến tiền, tiền của Hắc Ám Thần Điện rất nhiều, người của Hắc Ám Thần Điện muốn có tiền cũng rất đơn giản.

Hầu như mỗi người của Hắc Ám Thần Điện đều là đại phú hào, ở tầng lớp cấp trung Tế Tự không có mấy vạn kim tệ thì chính là kẻ nghèo hèn, còn về tầng lớp cao cấp thì thân có Trăm vạn, Nghìn vạn, nhiều không kể xiết. Cộng tất cả phú hào của Hắc Ám Thần Điện lại sợ là so với cộng tất cả tiền của các Đại Đế Quốc phương Đông cũng không ít hơn là bao, Ám La Lan đương nhiên sẽ không để ý đến chút tiền này. Hắn còn chút do dự là vì hắn không biết biết chính xác Bạch Khởi có phải đang giở trò với Hắc Ám Thần Điện hay không, cho nên hắn phải suy nghĩ một lát, chứ thật ra tiền không phải là vấn đề.

Lời nói của Ám La Lan khiến cho nhãn thần Bạch Khởi sáng bừng lên, cái hắn cần chính là câu nói này, đợi quá lâu rồi cho nên sau khi nghe xong, hai mắt của Bạch Khởi lập tức sáng bừng, nhìn Ám La Lan đang đứng trước mặt Bạch Khởi giống như một kẻ chết đói đang nhìn thấy con cừu non trước mặt vậy, trong ánh mắt lộ đầy vẻ tham lam, nhìn Ám La Lan có chút sợ hãi.

- Chuyện này… ta cần… một tỉ… không hai tỉ kim tệ. À… ít nhất phải cần hai tỉ kim tệ mới có thể duy trì quân đội của ta, hơn nữa tiến một bước trong việc mở rộng quân đội, ngươi biết ta muốn mở rộng ra hai mươi Quân đoàn, thậm chí nhiều hơn thì càng tốt. Dù sao mục tiêu của các ngươi là Quang Minh Thần Điện, là toàn bộ Đại lục, mặc dù ta có ba mươi Quân đoàn, nhưng về lâu dài sẽ không đủ, Phải biết Quang Minh Quân đoàn của Quang Minh Thần Điện có hai mươi triệu người, cả một trăm Quân đoàn nữa… chúng ta so với họ ít hơn rất nhiều, hơn nữa chúng ta còn phải đối phó với các Đế Quốc khác, ta cần một đội quân hùng mạnh.

Bạch Khởi vừa đảo mắt lập tức nói như vậy, bắt đầu nói một tỉ, nhưng chớp mắt đã chuyển thành hai tỉ.

Đương nhiên nói là nói như vậy, nhưng mở rộng một Quân đoàn, tòng chiêu mộ quân đến mua vũ khí, lại còn phải huấn luyện toàn bộ cho tốt, nói thật một tỉ kim tệ có thể đủ để huấn luyện ba mươi Quân đoàn, hai tỉ là sáu mươi Quân đoàn, hơn nữa còn có thể hỗ trợ vật tư tác chiến cho bọn họ trong hai năm… hơn nữa nhất định là còn thừa… Bạch Khởi có thể nói là mở miệng đã thấy sự tham lam, rõ ràng là muốn hãm hại Ám La Lan…

Nhưng đáng tiếc là con người Ám La Lan căn bản không biết then chốt trong đó. Hắn căn bản không để ý đến những thứ như tiền, tiền trong mắt những người của Hắc Ám Ma Tộc xem ra căn bản chỉ là vậy ngoài thân, có cũng như không, điều mà hắn thật sự để ý chính là câu nói của Bạch Khởi, Quang Minh Thần Điện có hai mươi triệu người, chúng ta cần phải có nhiều hơn…

Những lời này không nghi ngờ gì đã đánh trúng tâm can của Ám La Lan. Hắc Ám Thần Điện vẫn canh cánh trong lòng số lượng quân đội của Quang Minh Thần Điện. Bạch Khởi thật sự đã nhắc đến tâm sự trong lòng hắn, nghe xong câu nói đó Ám La Lan bỗng thay đổi sắc mặt, lớn tiếng nói:

- Sẽ cho ngài bốn tỉ kim tệ, hãy mở rộng thành bốn mươi Quân đoàn cho tôi. Tạm thời những chuyện này tôi chưa thể quyết định, nhưng ngài yên tâm, tôi sẽ quay về bẩm báo với Giáo Hoàng Bệ hạ, để ngài ấy tiếp tục cung cấp tài chính cho ngài. Hắc Ám Thần Điện có tiền, chúng tôi không sợ tốn tiền, nhưng quân đội của chúng ta tuyệt đối không thể ít hơn người của Quang Minh Thần Điện.

- Được, nếu Chấp Chính Quan các hạ đã nói như vậy, vậy thì tôi cũng không khách khí nữa, bốn tỉ kim tệ tôi sẽ lấy hết trước. Bốn mươi Quân đoàn sao? Chỉ cần tiền đến chỗ tôi thì lập tức sẽ mở rộng binh mã, còn về những chuyện khác tôi không có yêu cầu gì khác.

Sau khi Bạch Khởi nghe xong lập tức đứng lên ghế, một người coi tiền như rác như thế nếu không hợp tác với hắn thì thật là vô lý, hợp tác với Hắc Ám Thần Điện tuyệt đối là chuyện vô cùng có lợi, nhất thời trong lòng Bạch Khởi còn một chút đối kháng với Hắc Ám Thần Điện lập tức biến mất vô hình vô ảnh, trong lòng tràn đầy sự thích thú.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.