Những ngày hè nóng gay gắt, Bạch gia trên dưới đang chìm đắm trng niềm hân hoan chào đón sự trở về của Bạch Khởi và Bạch Ngọc Đường, vào những ngày này, mặt trời giữa trưa vô cùng gay gắt, một thanh niên mặt lễ phục màu đen, bước nhanh từ đầu đường tới, hướng thắng về phía ngôi nhà phồn vinh hiển hách của Bạch gia ở đại lộ.
“Đứng lại…. Ngươi là ai? Ngươi có biết nơi này là phủ của Bạch gia không?” hai người lính hộ vệ của Bạch gia đứng trước cửa ngăn cản người kia tiến vào, trong đó một người quát, phải biết rằng đây là Liễu thành Bạch gia, ở Liễu thành là gia tộc độc nhất vô nhị, cho dù là người của phủ thành chủ cũng không được phép xông loạn, càng không phải nói một tên tiểu tử không biết danh tính như tên kia, bảy tên gia đinh canh giữ xung quanh đại môn còn lại trong chớp mắt thu hồi trạng thái lười biếng, từng người một chạy tới, uy phong lẫm liệt nhìn tên thanh niên trước mặt
Nếu như đối phương có việc muốn nói , thì bọn họ sẽ biết phải tiếp đãi như thế nào, nếu đến để quấy rối hoặc không biết sống chết xông loạn vào Bạch gia phủ đệ, thì bọn họ sẽ không khách khí với đối phương, ăn quyền nếm cước là chuyện không tránh khỏi.
“Ta là Tân Cách, là do tiểu thư nhà ta bảo ta đến đây, để đưa thư cho thiếu gia Bạch Khởi của Bạch gia, tên thanh niên đó nói không một chút hoang mang sợ hãi, một nửa cũng không bị tám tên gia đinh bộ dạng như hung thần ác sát hù dọa, trái lại còn thản nhiên cao giọng trả lời.
“Đưa thư đến thiếu tộc trưởng?” Nghe xong, mấy tên gia đinh sắc mặt sáng lên, Bạch Khởi ở Bạch gia lúc này giống như mặt trời giữa trưa, không nói gì đến tộc trưởng đại nhân giờ này đã thăng đến chức đội trưởng đội cấm vệ quân tại Vương Đô, nói về Bạch Khởi thiếu gia, là hậu duệ đích tôn, tương lai sẽ là người nối dõi dòng tộc, lần xuất môn này lại thu được sự đột phá mà trước đây chưa từng có, địa vị càng thêm vững chắc, trong nhà từ trên xuống dưới, từ kẻ trong người ngoài gia tộc hay trưởng lão đều tăng thêm lòng kính phục , mấy tên gia đinh khi nghe nói tên thanh niên muốn đưa tin, tự nhiên không dám ngăn trở.
Hai tên thủ lĩnh liếc nhìn nhau một lát, một tên mở miệng nói : “Được, nếu là như vậy thì nhà ngươi hãy theo ta vào trong.… ta dẫn ngươi đi gặp thiếu gia nhà ta.”
Nói xong liền dẫn người đó vào, lúc này Bạch Khởi đang ngồi trong thư viện nhỏ của hắn, lẳng lặng ngồi đọc quyển đại lục dã sử, mấy ngày nay Bạch Khởi quá mức mệt mỏi, đang không ngừng đột phá, song cũng hiểu được rằng kiến thức của mình còn quá ítoir, đương nhiên không phải là tri thức ứng dụng, mà là kiến thức đối với đại lục, bởi vậy trong mấy ngày trở về Bạch Khởi một mạch ngồi đọc sách.… Nào là “Đại lục thông sử”, “Đại lục dã sử”, “Phục hưng vương quốc”, “Đế quốc quật khởi”, “phong cảnh của phía Đông địa lục”,…. Trong đó liên quan đủ loại địa đồ, đạo lý đối nhân xử thế, có giới thiệu chủng tộc, có nhân vật truyền kỳ, làm cho Bạch Khởi có được thu hoạch rất phong phú.
“Thiếu gia…. Bên ngoài có người muốn đưa tin cho thiếu gia, người đó đã đến rồi, thiếu gia có cần gặp một lát không ạ.” lúc này Bạch Khởi đang tập tung tinh thần đọc sách, tên gia đinh mặt đen tiến vào, nói với Bạch Khởi bằng giọng cung kính.
“Gởi thư? Gởi thư cho ta?” Bạch Khởi nghe xong đặt quyển sách làm bằng gỗ mộc tùng thượng hạng xuống, cau mày nói.
Thật ra mà nói, Bạch Khởi đang nghĩ không biết rốt cuộc ai là người đưa tin cho hắn, người khác không biết, nhưng hắn thì khá rõ, trước đây chưa bao giờ rời khỏi Bạch viện nửa bước, thỉnh thoảng cũng có ra ngoài đi dạo, nhưng cũng rất ít xã giao với mọi người, lúc này càng bận việc tu luyện thì càng không có nhiều thời gian, làm sao mà có thể liên lạc với ai?” ngoại trừ phụ thân đang ở Vương Đô, bên ngoài Bạch Khởi cũng không có bạn bè thân thích, lúc này tự dưng lại có người truyền tin cho hắn….. điều này khiến cho Bạch Khởi không khỏi nghi ngờ trong lòng.
“Ô~~ để cho bọn họ vào đi.....” Bạch khởi suy nghĩ chỉ chốc lát trầm giọng nói, một tay đang xoa đầu của Khiếu Thiên, Khiếu Thiên đang thoải mái tựa bên người của Bạch Khởi, trong miệng còn đang ngậm một khối thịt bò nướng, không biết đang suy nghĩ cái gì....
Sau một lát, tên thanh niên đang đứng trước cửa tiến vào, sau đó chắp tay hành lễ với Bạch Khởi, sau đó lên giọng nói: “Bái kiến Bạch Khởi thiếu gia, tiểu nhân Tân Cách, đến đây gởi thư cho ngài.”
Tuy rằng nói bằng giọng cung kính nhưng không có thực sự hành lễ, trong lúc nói thì lại đem một bức thư màu hồng phấn đưa tới trước mặt Bạch Khởi
Những hành động đó Bạch Khởi đều nhìn thấy hết, trong mắt tinh quang chợt lóe, không động tĩnh gì đã tiếp cận được phong thư sau đó mở ra xem, mặt trên có dòng chữ nho nhỏ: “Tiểu nữ tử, Lâm Vận Nhân, đối với thế huynh ngưỡng mộ đã lâu, mong muốn xin được gặp mặt…..mấy trăm chữ sau…. nếu như đồng ý , hoàng hôn hôm nay, đến Tam Lý Đình ở ngoại thành gặp mặt. . . . . .”
“Uhm… ta biết rồi…về nói với tiểu thư nhà ngươi, hoàng hôn hôm nay ta nhất định đến.” Bạch Khởi xem xong nói với Tân Cách trước mặt mình.
“Vâng, nếu là như thế, tiểu nhân sẽ về bẩm báo lại với tiểu thư.” Tân Cách nghe xong lời này, trong mắt hiện lên một tia sắc lạnh, nhưng trở lại bình thường rất nhanh, trầm giọng cung kính nói, vừa nói vừa chắp tay chào Bạch Khởi rồi rời khỏi Bạch phủ.
Khuôn mặt tươi cười đưa tiễn của Bạch Khởi trong chớp mắt hoàn toàn biến mất, nghiêm mặt bình tĩnh nói với tên gia nô kế bên: “A bố, ngươi biết Lâm Vận Nhân là ai không?”
“Đương nhiên là biết rồi, Vận tiểu thư là một người nổi tiếng của Liễu thành , trên dưới Liễu thành không ai là không biết? Lâm gia cũng là danh môn vọng tộc , tuy rằng hiện tại có chút xuống dốc, nhưng tốt xấu gì cũng là một nam tước hàng đầu, hơn nữa trong Liễu thành cũng có không ít sản nghiệp, cũng coi như là phú quý danh vọng, huống chi Lâm gia có gia giáo nghiêm khắt, Lâm gia trên dưới đối với mọi người hòa nhã dễ gần, lễ phép đối nhân , Vận Nhi tiểu thư có vẻ đẹp quốc sắc thiên hương, xưng là Liễu thành đệ nhất mỹ nhân, từ quý tộc công tử, cho đến lê dân bách tính đều đối Vận Nhân tiểu thư ngưỡng mộ.” A Bố nghe xong không hề do dự, tiếp lời tán dương, lúc nói thì hoa chân múa tay, không khó nhìn ra tên này này đối với Lâm Vận Nhân cũng có vạn phần ngưỡng mộ.
Nhưng những lời này nếu không nói thì còn muốn đi, nói ra rồi càng làm cho Bạch Khởi sắc mặt trầm ngâm, Bạch Khởi bất giác thấp giọng lẩm bẩm : “Được… được rồi, ta cũng muốn xem là kẻ nào muốn dụ ta ra, lại giả mạo là Liễu thành đệ nhất mỹ nữ”
Nói xong Bạch khởi đứng dậy hướng về phía cửa mà đi, A Bố đầu tiên là sửng sốt, sau đó vội vàng theo sát, vừa đi vừa hô: “Thiếu gia…thiếu gia …ngài muốn đi đâu thế ~~”
Quyển 1: Liễu Thành Bạch Gia