Bầu trời trong xanh, tươi sáng trở lại. Cuộc chiến đấu giữa Độc Cô Cầu Bại và Chiến Thần Vô Song theo đó cũng kết thúc. Chiến Thần triển khai tuyệt chiêu của hắn là Vô Địch Chiến Đấu Thể nhưng đáng tiếc vẫn bị kiếm khí của Độc Cô Cầu Bại bá đạo xuyên qua, cả thân thể đều hóa thành tro bụi.
Sau khi mọi thứ kết thúc Bạch Khởi chậm rãi hạ xuống, lẳng lặng đứng trên lãnh địa Thánh Vực, lẳng lặng chờ đợi, lẳng lặng đứng ở đó không hề nhúc nhích. Còn Ma Thần Đại Hắc Thiên và Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại ở đằng xa đã cũng quay lại nơi Bạch Khởi đang ở, lẳng lặng nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt. Hai người không hỏi gì cả, chuyện xảy ra bọn họ rõ hơn ai hết cho nên căn bản không cần phải hỏi gì nhiều, vì trước đó bọn họ đã biết hậu quả Bạch Khởi mở Thất Đại Phong Ấn là gì, chín vị Chư Thần đang ngủ say sẽ sống lại.
Mà việc đầu tiên sau khi chín đại Chủ Thần từ giấc ngủ say tỉnh dậy cần phải làm chính là tiêu diệt Bạch Khởi. Đây là điều không cần phải nghi ngờ gì nữa vì chín vị Chư Thần không thể bỏ qua cho Bạch Khởi khi hắn đã mở phong ấn Chư Thần, người quang minh chính đại khiêu chiến với quyền uy của các Chư Thần. Huống hồ trước đó Bạch Khởi vừa giết chết Minh Vương, đồng thời Chiến Thần Vô Song cũng vì hắn mà chết. Các vị Chủ Thần này mặc dù giữa họ không mấy hòa thuận nhưng khi đối diện với kẻ thù thường thường trở nên đoàn kết nhất trí lạ kì, cho nên Bạch Khởi nhất định sẽ bị các Chủ Thần công kích.
- Huynh đệ mặc dù vừa rồi ngươi mới đấu một trận với Minh Vương Cáp Địch Tư, mặc dù giết chết hắn nhưng ngươi cũng đã tiêu hao rất nhiều năng lượng, chín tên Chủ Thần ngoài ý muốn đó một lát nữa sẽ thức tỉnh, sau đó bọn chúng sẽ tới đây. Đây là nơi đánh vỡ phong ấn cuối cùng, một lát nữa khi bọn chúng tới nhất định sẽ không dễ đối phó. Ngươi thấy chúng ta có phải nên rời khỏi đây trước hay không. Chín tên đó cũng không hòa thuận gì lắm, đợi một vài ngày chuyện này yên ắng trở lại, chúng ta lại công kích bọn chúng?
Ma Thần Đại Hắc Thiên tiến đến bên cạnh Bạch Khởi thấp giọng nói. Hắn cũng không có thiện cảm gì với chín đại Chủ Thần, mặc dù hắn đã từng là một trong các Chư Thần nhưng dù sao đó cũng là chuyện quá khứ rồi không phải sao?
- Chuyện này không cần phải sợ, mặc dù tiêu hao không ít nhưng ta vẫn có thể đối phó được, chỉ là không biết hai người như thế nào?
Bạch Khởi khẽ mỉm cười, khuôn mặt bình thản nói. Nếu là trước đó Bạch Khởi tuyệt đối sẽ nghe theo lời của Ma Thần Đại Hắc Thiên. Dù sao câu nói này cũng rất hay, nhẫn nhịn một thời gian chờ gió êm sóng lặng, lui một bước tiền đồ sáng lạng. Đối diện với chín vị đại Chủ Thần đương nhiên nên nhượng bộ lui binh, tránh đâm đầu vào gió lớn, sau đó công kích từng người bọn họ. Đây chính là cách chính xác nhất, nhưng bây giờ Bạch Khởi lại không làm như vậy vì hắn có đủ thực lực, có đủ bản lĩnh để giết chết bọn họ, cho dù bọn họ có cùng tới, Bạch Khởi cũng không sợ.
Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể, cái gì gọi là Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể chứ? Cái gọi là Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể chính là vĩnh hằng bất diệt, vô pháp tồi hủy. Cho dù người nào đó công kích sắc bén, uy vũ, uy lực tự hải, có thể hủy thiên diệt địa, người có thể tiêu hủy toàn bộ vũ trụ nhưng cũng không có cách nào tiêu hủy được thân thể của Bạch Khởi. Thân thể của Bạch Khởi ngoại trừ bản thân hắn ra, bất cứ thứ gì, bất cứ vật thể nào, bất cứ đòn công kích nào cũng không có cách nào tạo thành một chút thương tổn đối với hắn, đây chính là Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể, là tượng trưng cho sự vô địch.
Cho nên Bạch Khởi căn bản không cần phải sợ, vì không có ai có thể thương tổn được hắn, hắn tại sao phải sợ, chỉ có hắn giết người, chứ không có ai có thể giết hắn. Bạch Khởi bây giờ chính là đang ở trong tình huống như vậy.
- Ta? Vẫn có thể, nếu những tên giống như Chiến Thần đến, mặc dù có hơi khó khăn nhưng ta tự tin có thể đối phó được.
Độc Cô Cầu Bại sau khi nghe xong lời này trầm giọng nói, khi nói trong nhãn thần tràn đầy ánh sáng hưng phấn, ai cũng có thể nhìn thấy rất rõ. Xem ra hắn đối với việc chiến đấu có sự cuồng nhiệt vượt quá người bình thường, đặc biệt là khi phải đối diện với những đối thủ cường hãn, đối thủ càng cường đại càng khiến hắn cảm thấy hưng phấn.
- Ồ… Còn phần ta, người khác ta không đối phó được vì dù sao bây giờ ta vẫn chưa hồi phục hoàn toàn nhưng ta tự tin loại màu mè như Thú Thần ta vẫn có thể đối phó được, nhưng huynh đệ hai người chúng ta đối phó với hai người, vậy thì vẫn còn bảy người, lẽ nào ngươi phải đối phó toàn bộ sao?
Ma Thần Đại Hắc Thiên bĩu môi, liếc nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt nói như vậy, trong nhãn thần nhìn về phía Bạch Khởi tràn đầy sự quái dị.
- Không, ta lại cảm thấy hai người các ngươi nên tránh đi, một mình ta đủ đối phó với chín người bọn chúng.
Bạch Khởi khẽ mỉm cười, liếc nhìn Ma Thần Đại Hắc Thiên đang ở trước mặt và Độc Cô Cầu Bại đang ở bên cạnh đưa ra một đáp án như vậy.
- Cái gì! Ngươi nói cái gì? Một mình ngươi đối phó với chín người bọn chúng? Huynh đệ ngươi có tính nhầm không vậy?!
Ma Thần Đại Hắc Thiên sau khi nghe xong lời này nhãn thần nhìn về phía Bạch Khởi trở nên quái dị vô cùng. Mặc dù Bạch Khởi lợi hại nhưng cũng không thể không biết chín đại Chủ Thần rất lợi hại, Minh Vương Cáp Địch Tư nhiều lắm cũng chỉ đối phó được với ba người, nhiều hơn một người hắn cũng phải xoay người bỏ chạy, còn Bạch Khởi lại dám nói sẽ đối phó với chín người, điều này khó tránh khỏi có chút không thể.
- Đúng vậy, một người đối phó chín người thì sao chứ? Có vấn đề gì sao? Ha ha, cứ yên tâm đi đi, ta đã dám nói như vậy, vậy thì ta cũng nắm đủ chắc chắn phần thắng khi đối phó với bọn họ, nếu không thì ta cũng không làm như vậy.
Bạch Khởi khẽ mỉm cười, nhìn Ma Thần Đại Hắc Thiên đang ở trước mặt nói như vậy, nói xong còn trừng mắt, không khó nhìn ra vẻ tự tin vô cùng mà Bạch Khởi để lộ ra.
Chỉ là Đại Hắc Thiên và Độc Cô Cầu Bại có chút hiếu kỳ, sự tự tin của Bạch Khởi rút cục tới từ đâu? Là cái gì đã khiến hắn tự tin như vậy? Sau khi hai người liếc mắt nhìn nhau liền nói:
- Được rồi… nếu đã như vậy, vậy thì hai người chúng ta nên đứng ngoài quan sát thì tốt hơn, tất cả mọi chuyện ngươi hãy tự mình giải quyết, nhưng nếu không được…
- Ồ…
Bạch Khởi vừa cười vừa nói, sau đó đưa ánh mắt nhìn về phương xa.
Ở xa xa sau khi Quang Minh phong ấn bị đánh nát, năng lượng Quang Minh xuất hiện biến thành quang trụ xông lên tận trời. Ngoài ra mấy phong ấn bị Bạch Khởi mở ra cũng dần dần bạo khởi, ánh sáng bảy sắc vọt thẳng lên trời, hình thành nên bảy loại màu sắc, giao hòa vào nhau trên không trung, sau đó chậm rãi hình thành nên một vòng xoáy. Với xoáy nước làm trung tâm, các tầng mây trên không trung đều bị luồng ánh sáng cường đại này bao trùm. Toàn bộ Đại Lục đều nhìn thấy cảnh tượng này.
Vô số người quỳ xuống đất bắt đầu thành tâm cầu nguyện, bọn họ cho rằng đây là gợi ý của các Chư Thần trên trời dành cho. Mặc dù Bạch Khởi đã thống nhất Đại Lục nhưng hắn cũng không cấm tín ngưỡng, vì vậy vẫn có rất nhiều người tin phụng các Chư Thần.
- Là ai? Là ai đã quấy rầy giấc ngủ của chúng ta, phá vỡ phong ấn của chúng ta, khiêu chiến với quyền uy của thần?
Trên bầu trời Thánh Vực từng tòa Thần Điện từ trên trời giáng xuống, chín tòa Thần Điện phân biệt xuất hiện ở chín phương vị, một thanh âm tràn đầy uy nghiêm và tang tương theo đó vang lên.
Đối với chuyện này bên khóe miệng Bạch Khởi chỉ xuất hiện một nụ cười lạnh lùng, còn sắc mặt của Ma Thần Đại Hắc Thiên và Độc Cô Cầu Bại đều biến đổi, lùi xuống một bước. Bọn họ biết tương lai không lâu nữa, có thể là sau mấy phút cũng có thể là sau mấy giây cuộc chiến đấu giữa Bạch Khởi và chín đại Chủ Thần sẽ xảy ra, và bọn họ nhất định phải rời xa khỏi chỗ này, không tham dự vào trong trận chiến đấu, chỉ có như vậy mới có thể công kích đối phương xuất kỳ bất ý, giúp đỡ cho Bạch Khởi.
- Là ta, tên ta là Bạch Khởi.
Bạch Khởi cao giọng nói, thanh âm vang lên vang xa mấy vạn dặm, trong không khí do năng lượng chấn động cường đại của Bạch Khởi thanh âm trở nên đặc biệt lớn, mấy vạn dặm xung quanh đều có thể nghe thấy rõ ràng. Thậm chí bao gồm tất cả mọi người trong Đế Đô Quang Minh Thành của Quang Minh Đế Quốc đều có thể nghe thấy rõ thanh âm của Bạch Khởi. Đương nhiên người trên chín tòa Thần Điện đang bay lơ lửng trên bầu trời cũng có thể nghe thấy thanh âm của Bạch Khởi hơn nữa còn vô cùng lớn.
Lời của Bạch Khởi vừa dứt chín thân ảnh đã từ trong chín tòa Thần Điện phân biệt bước ra. Quang Minh Nữ Thần, Hắc Ám Thần, Thú Thần, Long Thần, Sinh Mệnh Chi Thần cũng là Mộc Thần, Hải Thần, Hỏa Thần, Đại Địa Chi Thần và Phong Thần cũng lần lượt đi ra. Hình tượng của chín người xuất hiện trước mặt Bạch Khởi, lộ rõ vẻ cao lớn không có gì sánh được, đồng thời từ chín phương bao vây Bạch Khởi ở vị trí chính giữa, lẳng lặng nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt, cũng không nói gì mà chỉ lẳng lặng nhìn Bạch Khởi như vậy.
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh