Trong dòng chảy lịch sử hằng cổ, đã không biết trải qua bao nhiêu vạn năm rồi, không ai nhớ sự tồn tại của Huyết Tộc. Bọn chúng chẳng qua chỉ tồn tại trong điển tích lịch sử và thần thoại. Ngay cả người của Hắc Ám Chủng Tộc cũng chưa từng thấy Huyết Tộc xuất hiện. Bọn chúng cứ như thể biến mất trong nhân gian, rất nhiều người cũng cho rằng bọn chúng đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Nhưng không thể ngờ chúng lại đột nhiên xuất hiện, xuất hiện ngay tại nơi này… Hơn nữa một Thân Vương Huyết Tộc lại trở thành Liên minh Hắc Ám Đại Thống Lĩnh trong Vạn Tượng Sâm Lâm.
Vừa biết được rằng mình bị thống trị bởi một tên Huyết Tộc lâu như vậy, trở thành thủ hạ của hắn, bốn vị Tộc Trưởng không nhịn được một trận băng lãnh. Điều này quả thực là quá kinh khủng…
- Ha ha ha… không sai… Ta chính là Huyết Tộc… Giới thiệu lại lần nữa, bổn nhân… Huyết Tộc Thân Vương Hoắc Hoa Đức… Hôm nay ta muốn đưa các ngươi cùng xuống địa ngục, ta đảm bảo tin này sẽ không ai biết cả, còn các ngươi… Nghỉ ngơi ở địa ngục bởi vì đã biết thân phận thật của ta…
Huyết Tộc Thân Vương Hoắc Hoa Đức vô cùng ngạo mạn nói. Hắn có niềm tin tuyệt đối vào bản thân. Trong tình cảnh hiện tại hắn cho rằng mình là kẻ vô địch.
- Huyết Tộc Thân Vương… chẳng trách trúng phải Huyết Ma Thủ lâu như vậy mà ngươi vẫn chưa chết… Thì ra ngươi là Huyết Tộc…
Bạch Khởi híp mắt lạnh lùng nói.
- A… Huyết Ma Thủ thiêu đốt huyết mạch, quả thật không dễ chịu. Cho dù ta là Huyết Tộc Thân Vương, cũng không chịu nổi Huyết Ma Thủ trường kỳ thiêu đốt. Nhưng công lực của tên tiểu tử nhà ngươi quá yếu, ngươi vẫn chưa đủ để phát huy uy lực của Huyết Ma Thủ, đặc biệt là trên người ta. Huyết Ma Thủ căn bản đối với người có công lực cao hơn mình thì chẳng có tác dụng gì lớn cả. Chỉ có thể đồng cấp đối chiến, cho dù Huyết Ma Thủ sẽ làm thực lực của ta nhất thời giảm xuống. Nếu đổi lại là người phàm hay cao thủ của chủng tộc khác thì e là đã phải quay người tháo chạy để trị thương. Nhưng tiểu tử… với ta thì không. Ta dù sao cũng là Huyết Tộc, Huyết Ma Thủ của ngươi tuy làm cho cơ thể ta rất khó chịu, nhưng cũng chẳng có nhằm nhò gì với ta cả. Ngay cả Huyết Ma Thủ của Đại Hắc Thiên cũng là học từ Ma thần Thủy tổ vĩ đại Cai Ẩn của chúng ta. Đối phó với kẻ khác thì được, nhưng dùng nó để đối phó với Huyết Tộc thì chỉ là kẻ ngốc nói mê!
Hoắc Hoa Đức cười lạnh nói.
- Ngươi nói nhảm nhiều quá.
Bạch Khởi cũng chẳng đợi nữa, trực tiếp một chiêu Phá Không. Trong nháy mắt quyền ấn xuất ra. Hoắc Hoa Đức muốn tránh né, một cái lắc mình cùng tốc độ chóng mặt tránh né đòn công kích của Bạch Khởi. Đáng tiếc rằng chiêu Phá Không này nếu đơn giản như vậy thì đã tốt.
Vào lúc Hoắc Hoa Đức ổn định thân hình đang định cười nhạo Bạch Khởi thì không gian phía sau lưng hắn đột nhiên phát ra quyền ấn khổng lồ oanh kích trên người Hoắc Hoa Đức. Ầm ầm… Một tiếng vang thật lớn sau lưng Hoắc Hoa Đức nổ toác ra, lộ ra khung xương màu trắng. Hoắc Hoa Đức trúng đòn nằm úp sấp trên mặt đất, chắc chắn là bị trọng thương.
Khai Thiên Thần Quyền chiêu thứ hai Phá Không, hiển nhiên không phải đơn giản như trong tưởng tượng. Phá Không sở dĩ được xưng là Phá Không chắc chắn phải có nguyên nhân. Xét về uy lực, chiêu Phá Không thứ hai này mạnh hơn chiêu Liệt Địa thứ nhất rất nhiều, cố nhiên là một nguyên nhân. Nhưng sở dĩ có tên như vậy là vì chiêu thức này mượn Không Gian Pháp Tắc, mặc dù nhìn thoáng qua chỉ là một chiêu đơn giản, nhưng kỳ thực bên trong có Càn Khôn. Chiêu Phá Không này phức tạp vô cùng, nhưng một khi đánh ra sẽ đánh trúng mục tiêu. Cho dù đối phương tránh được, cũng có thể xé rách không gian từ sau lưng, trước mặt hoặc bất kỳ chỗ nào bất ngờ đánh trúng đối phương, đó mới đích thị là Phá Không. Quyền pháp mượn Không Gian Pháp Tắc, cũng cần phải là Cửu Tinh Đấu Đế mới có thể sử dụng được, bởi vì nếu không phải là Cửu Tinh Đấu Đế thì không đủ để tiếp nhận sức mạnh phản hồi của Không Gian Pháp Tắc… Đó… thực sự là quá kinh khủng khiếp.
Nhưng dựa vào thực lực hiện tại của Bạch Khởi thì không thể nào phát huy hết uy lực của Phá Không. Bạch Khởi hiện tại nhiều nhất cũng chỉ có thể phát huy hai thành uy lực của Phá Không mà thôi. Nếu không thì nó đã lấy được mạng của Hoắc Hoa Đức rồi. Cho dù không thể cũng khiến tên đó không thể tự lo liệu. Nhưng tu vi của Bạch Khởi bây giờ là quá thấp, kể cả biến thân xong cũng chỉ là Nhị Tinh Đấu Đế mà thôi. Còn Phá Không phải cần Cửu Tinh Đấu Đế mới có thể phát huy được toàn bộ uy lực. Bạch Khởi tuy làm tổn thương Hoắc Hoa Đức, hơn nữa uy lực không hề nhỏ. Nhưng không đủ để làm đòn trí mạng, ngược lại còn hại hắn. Bởi vì chiêu này mà cả người trong nháy mắt mềm xuống, từng ngụm máu tươi cũng phun ra, xem ra bị thương không hề nhẹ. Không có thất khiếu chảy máu tại chỗ chết bất đắc kỳ tử đã coi như may mắn lắm rồi.
- Khụ khụ khụ… chết tiệt… tên khốn kiếp nhà ngươi, ta phải giết ngươi…
Hoắc Hoa Đức giãy dụa bò lên hướng về phía Bạch Khởi giận dữ hét, vết thương trên người hắn từ từ đóng lại. Tuy tốc độ không nhanh, nhưng mắt thường cũng thấy được, điều đó cũng là vô cùng kinh khủng rồi.
Về phần bốn vị Tộc Trưởng thân thể trọng thương cũng chỉ có thể miễn cưỡng đứng dậy bỏ trốn, cũng đã vô cùng tuyệt vọng. Sự việc đến nước này cũng không thể giết chết được Hoắc Hoa Đức, bọn họ còn có cách gì nữa. Vị Đấu Đế cường giả Bạch Khởi sử dụng chiêu thức vượt quá cực hạn của mình mới đánh trúng Hoắc Hoa Đức, nhưng trình độ như vậy vẫn không đủ giết chết Hoắc Hoa Đức. Điều đó khiến cho trong lòng bọn họ vô cùng bất lực, có lẽ đã chẳng còn cách nào khác.
Nhưng Bạch Khởi lẽ nào lại là một kẻ ngu ngốc sao? Uy lực Phá Không cường đại hắn biết, nhưng hậu quả của việc sử dụng chiêu Phá Không khi chưa đủ thực lực hắn cũng rất hiểu, đồng thời hắn cũng biết nếu mình là Cửu Tinh Đấu Đế thì chiêu này đã đủ giết chết đối phương. Cho dù không giết nổi đối phương thì cũng khiến đối phương bị thương nặng, mà mình còn có thể tiếp tục công kích. Nhưng Bạch Khởi không phải là Cửu Tinh Đấu Đế, sau khi biến thân Bạch Khởi cũng chỉ có thực lực của Nhị Tinh Đấu Đế mà thôi. Bạch Khởi sở dĩ làm vậy là có nguyên nhân của mình.
- Uồm…
Trong nháy mắt khi Hoắc Hoa Đức đứng lên, Khiếu Thiên đột nhiên rống to một tiếng, một cái hố đen ngòm xuất hiện ở miệng của Khiếu Thiên. Sau đó nhanh chóng xoay vòng về phía Hoắc Hoa Đức, trên đường đi nuốt trôi tất cả những thứ có thể nuốt trôi được. Tình cảnh như vậy khiến bốn vị Tộc Trưởng kinh hoảng, hợp sức lại những phần công lực cuối cùng của mình để né tránh. Còn phía bên Hoắc Hoa Đức lúc đầu cũng kinh hoảng, sau đó đột nhiên kinh hô lên:
- Trời ơi… Hóa ra là Khiếu Nguyệt Thiên Lang… chết tiệt… loài vật này sao vẫn còn tồn tại…
Nhưng động tác kinh hô trên miệng cũng không chậm, hắn lập tức xoay người bỏ chạy. Khiếu Nguyệt Thiên Lang trưởng thành chỉ riêng sức mạnh đã đủ để hoàn toàn áp chế Huyết Tộc Đế Vương, còn chưa nói đến Thôn Thiên Thực Địa khủng khiếp kia nữa. Nghe nói… Khiếu Nguyệt Thiên Lang này chỉ cần ăn, nuốt trôi, là đã có thể không ngừng trưởng thành. Thôn Thiên Thực Địa quả thật vô cùng khủng khiếp, chỉ cần là tất cả những thứ gì trong phạm vi của nó, chỉ cần thứ gì thực lực không cao quá ba lần thực lực của Khiếu Nguyệt Thiên Lang thì đều có thể bị nó nuốt trôi, biến thành sức mạnh của bản thân mình.
Khiếu Nguyệt Thiên Lang chính là dựa vào năng lực này đứng ngạo nghễ trên đỉnh của Kim Tự Tháp ma thú. Theo truyền thuyết nếu như cho Khiếu Nguyệt Thiên Lang một thời gian, một đối tượng cắn nuốt đầy đủ, thì chúng có thể nuốt trôi không hạn chế. Nghe nói từng có một con Khiếu Nguyệt Thiên Lang mạnh nhất đã từng nghĩ muốn nuốt mặt trăng, đáng tiếc bị Chư thần ngăn cản, còn liên thủ đánh chết nữa. Khi đó chủng tộc bọn chúng cũng không gọi là Khiếu Nguyệt Thiên Lang, mà gọi là Thôn Phệ Ma Lang. Nhưng bởi vì từ sau con ma lang cường hãn đó tồn tại cho nên bọn chúng đã thay đổi tên gọi của chủng tộc, đổi là Khiếu Nguyệt Thiên Lang. Sở dĩ có tên như vậy là vì kỳ vọng có một ngày trong chủng tộc xuất hiện một con sói có thể chân chính nuốt trôi mặt trăng, từ đó trở thành sự tồn tại đáng sợ nhất trên thế giới. Nhưng đáng tiếc Chư thần sẽ không để cho chúng cơ hội đó.
Bắt đầu từ thời đại đó, Cửu Thiên Chư Thần cho đến Vực Sâu Ma thần đều mở rộng việc truy sát Khiếu Nguyệt Nhất Tộc. Không riêng gì bọn họ, tất cả ma thú, còn cả những người biết được giai đoạn lịch sử bí ẩn này cùng với tất cả các chủng tộc biết được chuyện này, ngoại trừ đồng minh của Khiếu Nguyệt Thiên Lang, Thái Thản Nhất Tộc cũng tiến hành truy sát chúng. Cho đến nay cả chủng tộc chỉ còn sót lại mình Khiếu Thiên mà thôi, còn trong mắt người ngoài thì chủng tộc này từ lâu đã bị tiêu diệt rồi, không ngờ lại xuất hiện ở nơi này.
Hoắc Hoa Đức tuy tự phụ nhưng cũng không cho rằng mình có thể đối đầu với Khiếu Nguyệt Thiên Lang, có thể chống chọi với Thôn Thiên Thực Địa của đối phương. Do vậy Hoắc Hoa Đức nửa lời không nói, lòng bàn chân đạp mạnh lập tức biến thành con dơi, hóa thành một trận huyết quang bay đi, từ xa vẫn còn nghe thấy được âm thanh mà hắn truyền đến…
- Tên khốn kiếp chết tiệt… ngươi nhớ lấy, một quyền này của ngươi ta sẽ không quên đâu… Còn cả Khiếu Nguyệt Thiên Lang chết tiệt của ngươi, ngươi cũng cứ đợi đấy… Huyết Tộc chúng ta không phải dễ chơi vậy đâu, ta sẽ quay lại báo thù… Các ngươi nhớ lấy, Hoắc Hoa Đức ta lấy danh nghĩa của Thủy tổ Cai Ẩn thề rằng nhất định phải giết được các ngươi!