- Gia Lam Thành Bạch Khởi? Thủy Thiên Luân Kính của Thủy Nhu ngươi không phải chỉ có thể nhìn thấy hình chứ không thể nghe được âm thanh sao? Chỗ ngươi nhìn thấy là Hắc Thạch Sơn, sao ngươi lại kêu ta đi Gia Lam Thành, hơn nữa còn kêu ta đi tìm người tên là Bạch Khởi gì đó?
Liệt Hỏa Trưởng Lão nghe xong bèn nhíu mày hỏi. Sống với nhau hơn 300 năm, lại lớn lên cùng nhau, mặc dù hắn không tu luyện Thủy Hệ Ma pháp nhưng đối với năng lực và tác dụng của Thủy Hệ Ma pháp của lão bạn già Thủy Nhu, Liệt Hỏa Trưởng Lão lại biết rõ hơn ai hết.
- Ha ha… Cái này thì ngươi không cần quan tâm, đừng quên toàn bộ tình báo của tổ chức đều do ta nắm giữ, có chuyện gì ngươi lại biết rõ hơn ta sao? Ngươi cứ tin ta là được rồi, cả một khu vực Đông Nam Đại Lục cũng chỉ có một người có thể có sức mạnh như vậy thôi, hơn nữa tóc bạc trắng chính là dấu hiệu rõ nhất của hắn, ngươi cứ đi là được.
Thủy Nhu Trưởng Lão mỉm cười nói, khuôn mặt vẫn mang vẻ thần bí.
o0o
Cùng lúc đó Bạch Khởi đang tiến về hướng Gia Lam Thành, nằm ở phía trước của chiến trường. Bạch Khởi rời khỏi nơi đó đã được mấy ngày rồi, nếu không quay về sợ là sẽ xảy ra chuyện, vì vậy Bạch Khởi không thể không nhanh chóng quay về. Về phần cao thủ của Ảnh Tộc, ngoại trừ hai người vẫn chịu trách nhiệm đi theo Bạch Khởi ra, những người khác đã dần dần đi trước. Đương nhiên trước lúc sắp đi, Ảnh Thiên vẫn không quên cung cấp một số tiền bạc đã chuẩn bị từ lâu cho Bạch Khởi, Hắc Thạch Ải Nhân cũng cống nạp một số kim tệ, đây là vì Bạch Khởi thỉnh thoảng để lộ ra yêu cầu cần có một số tiền của mình. Hai bộ tộc mặc dù đều không phải là rất giàu có, còn có cả một lượng tộc nhân lớn phải nuôi dưỡng nhưng vẫn không do dự cung cấp đủ hai trăm vạn kim tệ cho Bạch Khởi. Điều này khiến cho tu vi của Bạch Khởi lại tăng lên một cấp bậc, đạt được trình độ Cửu Tinh Đấu Hoàng, hơn nữa còn lại mười vạn Giao dịch điểm. Bây giờ Bạch Khởi ngoài tám mươi vạn Giao dịch điểm ra còn có thêm một S cấp bảo thạch nhiệm vụ.
Tám mươi vạn Giao dịch điểm lại thêm một S cấp bảo thạch, không đủ để Bạch Khởi nâng cấp Hắc Ám Chi Dực của mình. Dù sao muốn nâng lên Hắc Ám Bát Dực ít nhất phải có hai trăm vạn Giao dịch điểm, ngoài ra còn cần hai S cấp bảo thạch, cho nên đến bây giờ Bạch Khởi vẫn không cách nào làm được. Vì vậy hắn quyết định tạm thời đem Giao dịch điểm còn có S cấp bảo thạch cất đi, tạm thời không dùng đến.
Sau khi chia tay với người của Ảnh Tộc, Bạch Khởi mang theo hai Đấu Vương Ảnh Tộc nhanh chóng thúc ngựa lên đường. Không có nhiều trở ngại trên đường nên bọn họ đi như bay, không bao lâu đã trở về Gia Lam Thành.
Quay về trong thành, Bạch Khởi trực tiếp tiến vào Gia Lam Vương cung. Nơi đây chính là phong địa của Bạch Khởi, Gia Lam Vương cung tự nhiên trở thành Vương phủ của Bạch Khởi. Đương nhiên Vương phủ này không tránh khỏi có chút xa hoa. Bạch Khởi trực tiếp tiến vào nội viện của Vương cung, bắt đầu kêu người đi tìm Tiêu Thiên Vũ phụ trách Quân vụ, Vạn Lý Vân phụ trách Chính vụ, và Công Tước Tác La Tư, đứng đầu phái đầu hàng, còn có mười quan viên văn võ dưới trướng Bạch Khởi để tìm hiểu về tình hình trong thành gần đây và tình hình trên chiến trường.
Đến hôm nay Gia Lam có thể nói là đã hoàn tất những việc còn dây dưa chưa làm. Vừa mới trải qua đại chiến, thực lực của đất nước còn yếu, nhân dân không có đủ cơm ăn áo mặc, đói khổ vô cùng, cuộc sống vô cùng khó khăn. Thân làm một lĩnh chủ tiết kiệm, hơn nữa lại chủ trương tiết kiệm, trong tay có sáu Hành tỉnh thực hiện tiết kiệm, đáng tiếc là trong sáu nơi đó cũng chỉ có thể cung cấp được một số ít tiền bạc cho mình, những nơi khác căn bản là không có. Nếu không phải Vạn Lý Vân là người có khả năng, mượn tiền đóng thuế để cứu tế phát triển năm Hành tỉnh như bây giờ, nếu không, sợ là năm Hành tỉnh đó đã xảy ra bạo loạn rồi. Bạch Khởi muốn lấy một ít kim tệ từ nơi đó, nhưng đáng tiếc là một đồng cũng không lấy được, thậm chí còn phải điều một ít kim tệ từ nơi khác đến đó, khiến cho sự phát triển của Tử Kinh Hoa Thương hội bị chậm mất một chút.
Sau khi hiểu rõ sự tình hai tháng gần đây nhất, kiểm tra không có chuyện gì đáng ngại, Bạch Khởi cho mọi người rời đi. Sau khi mọi người rời đi, Bạch Khởi tới vị trí Gia Lam Ngự Hoa Viên phía sau Vương phủ, lẳng lặng một mình ngồi xếp bằng xuống, xung quanh có một vài nữ tì đã từng phục vụ trong Vương phủ, hầu hạ Gia Lam Hoàng Đế Hải Đế Tư, những người đó trừ một số người cần thiết còn không đều đổi đi. Đương nhiên Cấm Vệ Vương cung hiện nay đều là thân tín thuộc hạ của Bạch Khởi, hơn nữa số lượng đã gia tăng đến một vạn người. Đến hôm nay có thể nói trên danh nghĩa Bạch Khởi là một Phiên Vương, nhưng thật ra cuộc sống vẫn còn một vài thứ còn hơn cả Hoàng Đế Đế Quốc, dù sao tất cả những thứ đã từng là của Hải Đế Tư đều đã bị Bạch Khởi thu nhận.
Nhìn làn sóng xanh xôn xao trên hồ nước trước mặt, Bạch Khởi bất giác thấy trong lòng thoải mái rất nhiều. Nghe nói nơi này đã từng là nơi ăn chơi của bại gia chi tử Hải Đế Tư, hắn đã thu thập rất nhiều mỹ nữ từ khắp nước, cả ngày ở đó vui chơi. Nghe nói khi Hải Đế Tư cầm quyền, cả hậu cung tất cả mỹ nữ đều không cho mặc áo, để thuận tiện cho Hải Đế Tư vui chơi, có thể thấy được trình độ hoang dâm của Hải Đế Tư lúc đó.
Khi Bạch Khởi tiếp nhận toàn bộ Gia Lam Thành tự nhiên cũng sẽ tiếp nhận tất cả tài sản từ Hải Đế Tư. Nhưng đối với loại cuộc sống của Hải Đế Tư, Bạch Khởi thật sự không dám khen tặng, cũng không có hứng thú để nhấm nháp những cô gái xinh đẹp mà Hải Đế Tư thu thập về. Những cô gái đó theo ý nguyện Bạch Khởi đã thả cho họ về quê, nếu không muốn, Bạch Khởi giữ họ lại nhưng bỏ đi thân phận trước kia, lưu lại dưới thân phận cung nga nữ bộc.
Nhưng những người chọn lựa ở lại không phải là ít, dù sao họ cũng đã thích ứng với cuộc sống nơi này, hơn nữa rất nhiều người không còn người thân nào nữa, không lưu lại thì họ cũng không có lựa chọn nào khác.
Bạch Khởi một mình ngồi nhìn làn sóng xanh xôn xao trong hồ nhỏ, lẳng lặng cảm thụ được làn gió nhẹ đến từ hướng Đông Nam. Nhắm mắt lại cảm nhận được tất cả, cảm nhận được làn gió hiền hòa, hít thở làn không nhí trong xanh làm tinh thần phấn chấn, những tỳ nữ hộ vệ đứng xa cả trăm mét ở ngoài, lẳng lặng chờ Bạch Khởi ra lệnh, đồng thời cũng tránh cho bất cứ người nào tới quấy rầy phút yên lặng của Bạch Khởi.
- Cửu U… có đấu kỹ nào tốt hơn không, ta nghĩ… ta có một vài thứ cần xem sao…
Ngồi ở đó, Bạch Khởi thấp giọng hỏi Cửu U trong đầu mình.
- Đấu kỹ? Đương nhiên là có… ha ha… nhưng nói thực theo đuổi sức mạnh, tốc độ, phản ứng còn có cường độ, không ngừng nâng cao thực lực bản thân mới là đúng. Những thứ khác đều là hư ảo thôi, tiểu tử nhà ngươi thật sự cần đấu kỹ sao?
Tiếng cười của Cửu U truyền tới, điều mà hắn thích nhất chính là khi Bạch Khởi và hắn trao đổi thứ gì đó. Mặc dù Bạch Khởi không biết tại sao nhưng ngày thường có chuyện gì tìm Cửu U đều tìm không được, nhưng chỉ cần nói là muốn đổi thứ gì, chỉ cần một ý niệm là Cửu U lập tức sẽ xuất hiện trong đầu Bạch Khởi.
- Đúng vậy… ta cần có thứ đó… mặc dù theo ngươi nói thật sự rất hay, nhưng thứ ta cần chính là đấu kỹ có thể phát huy được sức mạnh của ta đến mức tận cùng, thậm chí có thể làm cho ta bộc phát vượt qua mức cực hạn của sức mạnh. Như vậy ta sẽ có nhiều cách để bảo vệ tính mạng, cũng sẽ để làm lực chiến đấu của ta càng mạnh hơn. Ta biết ta không giống những người khác, những người khác theo đuổi đấu kỹ đó là vì sức mạnh không có cách nào nâng cấp lên được, cho nên phải tìm cách khác, đem đấu kỹ phát huy quang đại để tăng lực chiến đấu cả mình. Những người đó là những người tu luyện nhiều năm rồi, thậm chí là lâu năm nhưng họ vẫn không có cách nào đột phá, vì bản thân có sức mạnh càng mạnh mới chuyển sang bắt đầu theo đuổi đấu kỹ. Đối với ta mà nói, ta không có những điều đó. Có sự tồn tại của ngươi, ta sẽ càng ngày càng lớn mạnh, chỉ cần có đủ Giao dịch điểm, bất cứ bình cảnh nào ta cũng có thể giao dịch, căn bản không cần lãng phí nhiều thời gian. Cho nên đối với ta mà nói không ngừng theo đuổi nâng cao sức mạnh, theo đuổi tốc độ, sức mạnh, phản ứng mới là vương đạo, chứ không phải là theo đuổi kỹ xảo. Nhưng… bây giờ ta đột nhiên cảm giác được, nếu như ta có một môn đấu kỹ cũng không phải là chuyện gì xấu, ít nhất khi ta không có cách nào tích lũy đủ Giao dịch điểm để nâng cao tu vi của bản thân, cũng có thể nâng cao thực lực của bản thân được. Ngươi biết bây giờ ta đã trở thành Cửu Tinh Đấu Hoàng, muốn trở thành cấp bậc Đấu Đế, Nhất Tinh Đấu Đế cần phải có mười triệu Giao dịch điểm, sau đó mỗi một cấp đều cần thêm trăm vạn Giao dịch điểm. Ngươi phải biết một trăm vạn Giao dịch điểm là khái niệm gì chứ. Nó chính là mười triệu kim tệ, toàn bộ thuế thu được là bao? Ha ha… ngươi có thể không biết, năm ngoái thuế thu Bất Diệt Hoàng Triều cũng chỉ có hai nghìn ba trăm vạn kim tệ mà thôi. Ta nâng cao một cấp thì cần phải tiêu hao tiền thuế trong nửa năm của một Đế Quốc. Ngươi cảm thấy ta còn có thể làm hỏa tiễn mà nâng cao tốc độ của bản thân như trước sao? Nhưng ta không cảm thấy… Ta có thể trong một thời gian ngắn nâng cao thực lực của bản thân, điều này cần phải có một quá trình tích lũy lâu dài, một môn đấu kỹ thực dụng lại có uy lực khủng khiếp, có thể nâng cao thực lực của ta… Cho nên Cửu U… đừng giấu nữa, có thứ gì hay lấy hết ra đi.
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh