Ngày hôm sau , mặt trời mới mọc, ánh bình mình đầy trời, trên bầu trời một đám mây xanh lướt qua, ở đó cỏ thơm um tùm, ở ngoài Mân Côi thành ba dặm, ở trên một cái đình, đứng đầy người, trên nghìn người quý tộc lớn lớn nhỏ nhỏ.
Những người này sở dĩ đến đây là vì trận chiến giữa Bạch Khởi và Độc Cô Chiến Thiên, phải biết cuộc sống của bọn quý tộc rất là nhàm chán, đối với bọn quý tộc, phần lớn thời gian rãnh là không ngừng tìm thú vui, Độc Cô Chiến Thiên với Bạch Khởi quyết đấu đương nhiên là một trò hay không thể bỏ qua.
Phải biết rằng Độc Cô Chiến Thiên ở Vương Đô tuy rằng không phải là tuyệt đỉnh cao thủ, nhưng trong giới trẻ tuyệt đối không một ai có thể địch nổi, đối với những người bạn cùng lứa tuổi thì hắn suốt ngày lạnh lùng sau lưng đeo một thanh kiếm lớn biến thái như thế này đều chẳng đáng ngó ngàng tới, nhưng hôm nay lại khiêu chiến với một người tuổi xấp xỉ mình, không thể không nói đây là chuyện vô cùng kì lạ, đồng thời cũng thể hiện thực lực mạnh mẽ của Bạch Khởi.
Những người hôm nay tới đây, ngoài những con cháu quý tộc rãnh rỗi đến phát khùng còn có không ít cao thủ nổi danh ở Vương Đô và một số quý tộc, thậm chí có mấy người loáng thoáng đứng ở một góc dẫn theo một nhóm người, nhưng đều là những người có địa vị quan trọng trong Vương Đô.
Những cao thủ kia là đặc biệt dẫn theo đệ tử của mình tới trước, là vì để cho đệ tử mình nhìn xem giới trẻ cùng thời đệ nhất cao thủ Độc Cô Chiến Thiên rốt cuộc có phong phạm như thế nào, về phần Bạch Khởi người xem vốn không nhiều, bởi vì đại đa số trước đây đều chưa thấy qua Bạch Khởi nên cảm thấy Bạch Khởi thua chắc rồi, tuy rằng được Độc Cô Chiến Thiên khiêu chiến thể hiện thực lực của Bạch Khởi…. Nhưng hình tượng Độc Cô Chiến không thua trận nào đã ăn sâu vào tâm trí mọi người không cách nào dứt bỏ được.
Một đám đông người như vậy, đương nhiên cũng bao gồm những người bạn thân của Bạch Khởi, tửu quỷ u đại sư, thợ rèn Tiểu Kiền, và Bạch Kình Thiên - phụ thân của Bạch Khởi cũng tới …..
Một trận chiến lớn như vậy, ít nhiều khiến Bạch Khởi cảm thấy không mấy thích ứng được, đại khái là Bạch Khởi không ngờ trận quyết đấu của mình và Bạch Kình Thiên có thể hấp dẫn đến nghìn người tới xem, so sánh một chút, tâm trạng của Độc Cô Chiến Thiên rõ ràng tốt hơn nhiều, cũng có thể do tính cách của người này, đứng ở giữa đấu trường trước mặt Bạch Khởi, để cây kiếm lớn ở trước mặt, hai tay vịnh kiếm, khuôn mặt lạnh lùng nhắm mặt lại dưỡng thần không chút biểu tình, bộ dạng đó muốn tàn khốc bao nhiêu thì có bấy nhiêu…..
Những nơi như vậy đương nhiên không thể thiếu hai người bạn gian xảo của Bạch Khởi, Bối Tác Tư và Lý Tầm Hoan, nhưng hôm nay kì lạ là hai người không có đi chung với nhau, mà mỗi người theo một lão nam nhân đến, lúc đầu Bạch Khởi còn tưởng rằng hai người này bỗng nhiên đổi tính, biểu hiện vô cùng đứng đắn, nghiêm túc, họ căn bản không giống như bình thường.
Lão nhân gia bên cạnh Bối Tác Tư thì Bạch Khởi không kinh ngạc gì, chẳng qua là đưa tay nhấc chân thì lại có một luồng uy nghiêm. Còn vị bên cạnh Lý Tầm Hoan… Bạch Khởi vừa nhìn xém chút ngẩn ra ở đó…
Người đó không phải là người khác e rằng chỉ cần nhìn sơ qua Bạch Khởi cũng có thể nhận định… Người đó… Không phải người khác chính là người có quyền lực nhất của Ba Phạt Lợi Á , quốc vương của vương quốc Ba Phạt Lợi Á - Lý Tự Minh…
Quốc vương bệ hạ cũng tới.Ít nhiều khiến Bạch Khởi có chút không thích ứng lúc này âm thanh của Độc Cô Chiến Thiên đột nhiên vang lên: “Chúng ta… Bắt đầu”
Lời này khiến Bạch Khởi trong thoáng chốc lấy lại tinh thần, nghiêm nghị nhìn Độc Cô Chiến Thiên đang trước mặt, sắc mặt tôn nghiêm rút ra cây trường kiếm trong tay mình, cây kiếm này tối hôm qua phụ thân Bạch Kinh Thiên đã đưa cho hắn.
Mặc dù hai ngày trước Bạch Khởi tăng lên tới cảnh giới Lục Tinh đại đấu sĩ, hắn vẫn không thể xem nhẹ Độc Cô Chiến Thiên, bởi vì xem nhẹ Độc Cô Chiến Thiên từ trước đến nay đều không có kết quả tốt, người này được xưng là quái thai đã từng thắng cửu tinh đại đấu sư bằng thực lực thất tinh đại đấu sư. Nếu như mình không cẩn thận thì kết quả hẳn cũng sẽ giống vị đại đấu sư ấy.
“Keng” một thanh Tinh Cương đoản kiếm dài khoảng ba thước xuất hiện trong tay Bạch Khởi, ánh sáng lạnh băng trong tay Bạch Khởi vung kiếm lên chỉ về phía Độc Cô Chiến Thiên, lạnh lùng nói: “Đến đây, hôm nay chúng ta đấu một trận…”
Nói xong giống như mũi tên nhọn vọt tới. Trên người phát ra nhiều đấu khí màu vàng đất bổ nhào về phía Độc Cô Chiến Thiên.
“Đại đấu sư! Sao lại có thể, hắn mới mới bao nhiêu tuổi chứ!” Bạch Khởi vừa ra tay, những cao thủ xung quanh vẫn làm ra vẻ cao nhân vốn bình thản ung dung, sắc mặt đột ngột biến đổi, một trong số đó đã không nhịn được kinh hãi thét lên.
Dù sao dựa vào tuổi của Bạch Khởi mà có thực lực như vậy thật là khiến cho người ta kinh ngạc, người trung niên bên cạnh Bối Tác Tư sắc mặt trong thoáng chốc hiện lên vẻ kì dị, sau đó nhìn Bối Tác Tư bên cạnh thấp giọng nói : “Mấy ngày trước ta còn tưởng ngươi gây náo loạn, nhưng bây giờ… Ta thay đổi ý kiến rồi… Ngươi… Hình như kết được một người bạn không tồi…”
“Hắc hắc... Ánh mắt của con sẽ không sai đâu phụ thân …” Bối Tác Tư hắc hắc cười một tiếng tự đắc nói.
Bên cạnh Lý Tầm Hoan, sắc mặt của Lý Tự Minh sau khi lóe lên một tia kinh ngạc, khóe miệng hiện lên một tia cười.
Nói với Lý Tầm Hoan bên cạnh : “Ha ha…Tầm Hoan a, xem ra ngươi nói ta ban nhất đẳng thế tập nam tước cho hắn dường như có chút thấp…”
“Ý của phụ thân người là…” Lý Tầm Hoan mắt sáng lên, thấp giọng nói.
“A a … Đừng vội… Đừng vội, thăng cấp sớm quá cho hắn chưa chắc có lợi ích, mà… Chúng ta còn phải xem tiếp đúng không nào?” Lý Tự Minh sau khi cười khẽ một tiếng nhìn Lý Tầm Hoan một cái nói.
“Sao có thể thế được! Hắn sao có thể thăng cấp nhanh như vậy!” Tiểu Kiền cũng thấp giọng kinh hãi hô lên.
“A a... Không có gì là không thể, thế giới này chuyện kì lạ có quá nhiều, hắc hắc… Xem ra tiểu bằng hữu này của chúng ta có những bí mật mà chúng ta không biết… Nhưng điều này có quan hệ gì với chúng ta, ta chẳng qua chỉ là con ma rượu, và ngươi chẳng qua chỉ là một thợ rèn… Thế giới này biến đổi như thế nào cũng không liên quan đến chúng ta… Ngươi nói phải không? u đại sư uống một ngụm rượu nhìn Bạch Khởi nói khẽ với Tiểu Kiền bên cạnh.
Giờ phút này Bạch Khởi đã đến trước mặt Độc Cô Chiến Thiên, Độc Cô Chiến Thiên vốn nhắm mắt đột nhiên mở mắt ra, cây kiếm lớn trong tay xoay chuyển đỡ những đòn công kích của Bạch Khởi, hai người ngươi tới ta lui giao chiến với nhau, đấu khí màu vàng đất cũng phát ra trên người Độc Cô Chiến Thiên, tuy rằng không dày đặc như Bạch Khởi nhưng cũng đạt được trình độ của Tam tinh đại đấu sĩ.
Hai người ngươi tới ta đi giao chiến với nhau, tiếng kim thiết không ngừng vang lên, trên mặt đất cát đá cuồn cuộn nổi lên, những cao thủ đứng xem bên cạnh gật đầu liên tục, những người trẻ tuổi xung quanh như si như say.
Quyển 2: Sóng gió Mân Côi thành