“Nhìn thấy chướng mắt? Cũng đúng, ngươi đã có tầm nhìn cao như vậy thì những thứ này ngươi xem cũng chướng mắt mà thôi. Vậy còn cuốn Mãnh hổ đấu quyết, điều đáng sợ nhất của lực công kích trong Bạch gia cũng chính là quyển này, tốc độ tu hành kinh người, đứng hàng huyền cấp trung phẩm, uy lực vô cùng, tốc độ tu luyện là nhanh nhất. Ta xem ngươi cũng gần mười năm mười sáu tuổi rồi, với tư chất của ngươi, nếu siêng năng tu luyện, thì không đến mười năm nhất định có thể tiến vào hàng ngũ đại đấu sư, trong vòng hai mươi năm có thể trở thành đấu linh cường giả…tiền đồ rực rỡ.” Lão giả nhìn thấy phản ứng của Bạch Khởi, mỉm cười, cầm cuốn sách mà mình vừa mới đọc đưa cho Bạch Khởi và nói.
Nhìn thoáng qua quyển Mãnh hổ đấu quyết trong tay, Bạch Khởi quả thật có chút động lòng, nhưng nghe xong câu nói kế tiếp lại lắc đầu, Bạch Khởi nghĩ thứ này mặc dù tốt nhưng không phù hợp với bản thân, dù sao một cuốn đấu quyết đối với một người chiến đấu mà nói đó là điều vô cùng quan trọng, trong một ngày muốn tu luyện hay muốn thay đổi đó là điều khó khăn vô cùng. Cho nên khi lựa chọn tiến giai đấu khí công pháp cần phải đặc biệt chú ý là: nhất định phải phù hợp với bản thân, mà cuốn sách này mặc dù không tồi nhưng mãi mãi không thể đạt tới yêu cầu của Bạch Khởi, hai mươi năm trở thành Đấu linh cường giả? Cấp bậc này mặc dù có chút lợi hại nhưng Bạch khởi vẫn còn xem thường.
Có lão Cửu U ở đây, Bạch Khởi đã quyết định, đặt chất lượng hơn số lượng, thà không có chứ không chọn bừa, Bạch Khởi thà chịu khó nỗ lực, thông qua phương pháp khác, từ nơi nào của Cửu U đổi lấy một cuốn đấu quyết phù hợp với mình, một cuốn đấu quyết thật sự có tiền đồ.
“Tiền bối, ta thấy hay là thôi vậy…Ta đã nói rồi chất lượng hơn số lượng, tuy cuốn đấu quyết này không tồi nhưng nếu chỉ có như vậy mà thôi thì ta tình nguyện không cần…”Bạch khởi bình tĩnh nói, không một chút tự cao tự đại, trái lại mà bình thản như nước, nhưng sự quật cường và kiên trì trong ánh mắt thì ai cũng thấy rõ ràng.
“Ồ! Thật sự không tốt sao? Ha ha, hảo tiểu tử, ngông cuồng, giống ta hồi trẻ, đã như vậy, ở đây ta có một quyển đấu quyết không biết ngươi có dám luyện không!” Lão giả nghe xong lời này đầu tiên là sửng sốt, lập tức cười ha hả vỗ mặt Bạch khởi cao giọng nói.
“Lợi hại không?” Bạch Khởi chỉ hỏi một câu
“Lợi hại, đương nhiên lợi hại rồi, nếu ngươi có thể lý giải thấu triệt, thông hiểu đạo lý trong đó thì tiền đồ của ngươi sẽ vô cùng rộng mở. Thế nhưng nếu ngươi không có khả năng vậy thì cuốn đấu quyết này, nhà ngươi tối đa cũng chỉ tương đương với đấu quyết tam lưu hoàng cấp hạ phẩm. Ngươi sợ không có tiền đồ phía trước sao. Ngươi ….có dám không!?” Lão giả nghe xong những lời này cười khoái trá sau đó nhìn mặt Bạch khởi mà hỏi. Sau khi nói xong trong ánh mắt hiện lên một tia tinh quang.
“Dám…Sao lại không dám chứ?” Bạch Khởi không một chút do dự, liền nói. Bạch Khởi dám nói như vậy là có nguyên nhân cả. Bởi vì Bạch khởi có Cửu U hậu thuẫn chẳng khác gì có hậu phương vững chắc, nếu như thực sự không thể lĩnh ngộ được, còn có Cửu U , nhiều nhất cũng chỉ tốn ít điểm giao dịch mà thôi, huống gì con người Bạch Khởi đối với bản thân có thể nói là vô cùng tự tin, hắn tin tưởng chỉ cần người khác có thể làm được thì hắn cũng có thể làm được… Cho nên hắn mới không mảy may do dự, mặc dù nếu không thành công thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
“Ha ha~~Được, Ta thấy thích ngươi rồi đó, Bạch gia đã rất nhiều năm không có người nào như ngươi, cầm lấy…..” Lão giả sau khi nghe xong những lời này chợt cười ha ha nói, rồi lấy từ trong tay ra một cuốn cổ thư đưa cho Bạch Khởi.
Lúc đưa cho còn nói: “Sau này có vấn đề gì không hiểu thì cứ đến tìm ta. Khó mà có được một tiểu bối giống ta hồi trai trẻ như ngươi, Ta rất thích. Sau khi ra ngoài nếu có người hỏi ngươi cuốn sách này từ đâu mà có, ngươi cứ nói với họ rằng là lão tử đưa cho ngươi, nếu ai không phục thì cứ để họ đến tìm ta….”
Nói xong không để ý tới Bạch Khởi mà xoay người bỏ đi mọt cách tự nhiên, chỉ còn lại Bạch Khởi đang đờ đẫn ở đó. Ngắm nhìn cuốn sách cổ trong tay, trên có viết bốn chữ lớn Lăng thiên đấu quyết.
Người Bạch gia đối với Lăng thiên đấu quyết của Bạch gia không có gì là xa lạ. Được biết trước đây, Bạch gia không thuộc vuơng quốc Ba Phạt Lợi Á mà đến từ một vùng xa xôi trên đại lục, theo truyền thuyết kể lại rằng Tổ tiên của Bạch gia từng là một vị Đấu giả rất giỏi, cụ thể là ai thì cũng không rõ nữa vì thời gian đã quá lâu rồi. Mà ngày nay người khai sáng ra Bạch gia ở Liễu thành là một vị đã từng là cửu tinh đại đấu sư trong khoảng hơn một trăm tám mươi năm trước đã khai sáng ra Bạch gia phát triển như ngày hôm nay. Có người nói rằng vị đấu sĩ đó đã từ trong Lăng thiên đấu quyết lĩnh ngộ ra điều gì đó nên mới có được thành tích như vậy.
Nhưng Lăng thiên đấu quyết phức tạp khó hiểu, người bình thường xem khó mà hiểu được, không phải nói quá, cho dù là tổ tiên của Bạch gia ở Liễu thành cũng vậy mà thôi, ông ta chỉ lĩnh ngộ được chút ít phần da lông bên ngoài mà thôi. Sau này nếu có chỉnh lý đấu khí khác bất kể thế nào. Ông ta chỉnh lý một vài thứ như bản cơ sở Lăng thiên đấu quyết, mà mọi người đều có thể tu luyện được. Thứ đó so với trúc cơ công pháp thì cao hơn một bậc….
Nhưng khi Bạch gia bắt đầu tu luyện đến Cửu tinh đấu giả, có thể tu luyện tiến giai đấu khí, hầu như đại đa số mọi người đều từ bỏ tu luyện Lăng thiên đấu quyết vì khó có thể hiểu thấu được mà chuyển sang cái khác, lâu sau đó Lăng thiên đấu quyết bị lãng quên, ít ai còn được nhắc đến Lăng thiên đấu quyết nữa. Không ngờ nó lại ở đây, trong tay lão già đó.
Điều này khiến Bạch Khởi có chút nghi hoặc, nghi ngờ thân phận của lão giả này, nhưng Bạch khởi không suy hỏi điều gì mà chỉ nhìn theo lão giả đang dần bỏ đi, sửng sốt một lát. Sau đó Bạch Khởi đi tìm một cuốn Thân pháp đấu kĩ. Sao chép lại một bản rồi rời khỏi Giảng võ đường.
Sự kiểm tra bên ngoài rất nghiêm ngặt, ba người gần như đã bị lột hết quần áo để kiểm tra một lượt. Như sợ bọn họ sẽ làm điều gì đó, dù sao thì một gia tộc như Bạch gia có quy củ riêng mấy trăm năm, khiến cho gia tộc đó tồn tại điến ngày hôm nay, không dễ gì phá vỡ được, chắc hẳn là mọi người đều không ai vi phạm quy củ, vậy thì tốt rồi.
Bạch Vân long đã kiểm tra Bạch khởi rồi nhưng khi nhìn thấy Lăng thiên đấu quyết ở trong tay Bạch khởi thì sắc mặt đột nhiên thay đổi. Thấp giọng nói nhỏ vào tai Bạch Khởi “Ngươi đã gặp lão già đó rồi sao?”
Bạch Khởi không biết lão già đó là ai, nhưng nghĩ tới thân phận của lão già kia, vô thực gật đầu một cái
Nghe xong những lời này Bạch Vân Long nhìn Bạch khởi có chút kỳ dị, liền đưa tay ra giúp Bạch khởi giấu cuốn Lăng thiên đấu quyết, sau đó thấp giọng nói “Đi đi, việc ở đây ta khắc biết xử lý, có thể được lão già đó chỉ dạy là phúc phận của ngươi, ngươi cần phải nắm lấy…”
Nói xong cũng không để ý đến Bạch Khởi liền xoay người rời khỏi đây. Trưởng lão sau khi lẩm bẩm một hồi thì nhẹ nhàng bước vào trong giảng võ đường. làm mọi người một trận, làm tất cả mọi người đều vô cùng mờ mịt.
Quyển 1: Liễu Thành Bạch Gia