- Cái gì! Sao có thể như thế! Lại là một con người sao? Ngươi không phải đang nói đùa ta đấy chứ.
Minh Vương Cáp Địch Tư nghe xong lời này sắc mặt liền thay đổi cao giọng hô, đáp án như vậy ngay cả người lão luyện thành thục như Minh Vương cũng không dám tin, không giữ được sự bình tĩnh. Sắc mặt thay đổi vô cùng khó coi, cũng không biết hắn cụ thể đang suy nghĩ những gì, nhưng nhìn nhãn thần của Chiến Thần Vô Song ngược lại lại lộ rõ vẻ xấu hổ vô cùng.
- Chuyện này… ngươi cảm thấy ta có thể nói đùa với ngươi được sao?
Chiến Thần Vô Song mặt tràn đầy đau khổ nói, nhưng đồng thời trong lòng hắn cũng ưu sầu vô cùng, vì Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương cũng hỏi như vậy, lẽ nào lời nói của bản thân lại không đáng tin như vậy sao? Hay là thông tin này quá đả kích khiến người ta không dám tin?
Suy tư một chút Chiến Thần Vô Song cũng hiểu ra rằng, sợ là nếu đổi lại là mình, Minh Vương bỗng nhiên chạy tới nói với mình hắn không đánh bại được một con người, bây giờ cần phải cầu xin sự giúp đỡ của mình, bản thân cũng sẽ không tin như vậy, nhưng đáng tiếc đây lại là sự thật, mặc kệ người khác có tin hay không thì nó cũng đều là sự thật.
- Ngươi cảm thấy… ta có thể đem vấn đề ra này lừa gạt ngươi sao?
Sắc mặt của Chiến Thần Vô Song rất khó coi, đối với nghi vấn của Minh Vương hắn quả thật có chút bất mãn vì thân là Chủ Thần, nói bản thân mình bị một con người đánh bại đã là một chuyện rất mất mặt rồi, bản thân hắn khi nói ra hắn cũng không dám tin nữa. Chiến Thần cảm thấy mình phải chịu sự sỉ nhục, sắc mặt đương nhiên không dễ coi rồi.
- Ồ… xin lỗi… ha ha… thật sự rất xin lỗi. Chỉ là ngươi biết đấy thông tin này khiến người ta quá chấn động, rất khó tưởng tượng một con người lại có thể đánh bại được ngươi, chuyện nhân loại đánh bại Chủ Thần như vậy từ trước đến nay thật sự chưa từng có.
Minh Vương cười gượng gạo hai tiếng có chút xấu hổ nói.
- Đúng vậy, từ trước đến giờ chuyện này chưa từng xảy ra, con người tên là Bạch Khởi đó thật sự là rất lợi hại. Hắn chỉ mới hai mươi tuổi thôi nhưng hắn đã có sức mạnh có thể đối kháng với ta, hơn nữa còn có thể gia tăng thực lực nhanh kinh khủng. Lần đầu tiên ta gặp hắn là tám tháng trước, lúc đó sức mạnh của hắn và ta tương đương nhau, nhưng hắn có huyết thống Hắc Ám Thiên Sứ, sau khi biến thân sức mạnh đã vượt qua trên ta. Nửa năm trước khi ta và hắn giao đấu, hắn đã có thể khống chế được hoàn toàn sức mạnh của ta, thậm chí ta cảm thấy khoảng cách của hắn với ngươi đã không còn quá xa. Phải biết rằng nửa năm trước ta và Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương của Nam Hải cùng nhau liên thủ đối phó với hắn, thậm chí lão long ngay cả Hủy Diệt Thần Quang cũng đã sử dụng, kết quả lão long vẫn bị hắn giết chết, ta thì bị trọng thương. Nếu không phải ta nhanh chân chạy thoát thì e là đã chết ở đó rồi. Con người đó tuyệt đối không thể để hắn tùy ý phát triển, nếu không thì cả ta và ngươi sẽ phải chịu sự áp chế của hắn.
Sắc mặt của Chiến Thần Vô Song ngưng trọng lại nói như vậy, hắn biết Minh Vương không phải là người dễ dàng bị lời nói này lay động, muốn kích động hắn chỉ có thể dùng lợi nhuận, ngoài ra còn phải tạo đủ áp lực cho hắn. Hắn tin Minh Vương cũng không muốn một mình Bạch Khởi trưởng thành như vậy, vì sự trưởng thành của Bạch Khởi sẽ tạo ra sự uy hiếp đối với hắn.
Quả nhiên, Minh Vương sau khi nghe xong lời này vội biến sắc mặt, nheo nheo mắt, nhìn Chiến Thần Vô Song đang ở trước mặt sắc mặt không ngừng thay đổi, một lát Minh Vương mới hỏi vấn đề mà hắn quan tâm nhất:
- Tại sao ngươi không thức tỉnh mấy người kia? Mặc dù tên Bạch Khởi mà ngươi nói bây giờ rất lợi hại, nhưng nếu ngươi thức tỉnh mấy người khác đương nhiên có thể đối phó với hắn. Huống hồ hai gã Quang Minh Thần và Hắc Ám Thần nắm rất chắc tín ngưỡng nhân gian, đặc biệt là Quang Minh Thần. Theo tính toán thực lực bây giờ có thể tương đương với ta, thậm chí vượt qua cả ta, ngươi thức tỉnh bọn họ để đối phó với người tên là Bạch Khởi đó đương nhiên không có vấn đề, nhưng tại sao ngươi không thức tỉnh bọn họ, ngược lại lại đến tìm ta? Tại sao như vậy?
- Tại sao à? Nguyên nhân rất đơn giản, ta đương nhiên biết thức tỉnh mấy người kia dậy đối phó với Bạch Khởi nhất định có thể nắm chắc phần thắng, giết chết hắn không phải là chuyện gì khó khăn, nhưng ngươi biết Đại Lục lớn như vậy, nếu thức tỉnh những người khác vậy thì ta làm sao có thể mở rộng được tín ngưỡng của ta. Nói thật ra ta không muốn đem Đại Lục rộng lớn như vậy đem giao cho người khác, hoặc là tranh phần với nhiều người, cho nên ta mới không thức tỉnh bọn họ mà lại tới tìm ngươi.
Chiến Thần Vô Song không có chút giấu diếm thẳng thắn nói ra, dù sao muốn hợp tác với nhau hắn đương nhiên không nên giấu diếm quá nhiều.
Hơn nữa chủ đề này cũng không có gì đáng giấu diếm, mặc dù vị Minh Vương không hỏi nhiều, nhưng xem ra hắn cũng có thể phán đoán được chút ít, người ta đã có thể đoán ra, mình hà tất phải giấu diếm làm gì?
- Vậy à, ha ha, vậy ngươi sợ bọn họ cướp tín ngưỡng trên Đại Lục của ngươi, lẽ nào ngươi không sợ ta cướp sao?
Minh Vương cười hắc hắc, từ chối cho ý kiến nói.
- Sợ? Đương nhiên là sợ rồi, nhưng ngươi cũng biết trên nhân gian sao có thể thích ngươi. Ngoài những Vong Linh Pháp Sư hầu như không có ai tín ngưỡng ngươi, nghĩ ra muốn thành lập tín ngưỡng trên nhân gian đối với ngươi không phải là chuyện đơn giản, đặc biệt là đối với những người vô cùng khiếp sợ cái chết thì phát sinh lực tín ngưỡng đối với ngươi lại càng khó, cho nên ta không sợ ngươi. Hơn nữa ngay cả ngươi muốn chia một bộ phận nhân khẩu lãnh thổ, thì cũng không phải là không thể. Hai người chia nhau thì vẫn tốt hơn là mười người chia, không phải sao?
Chiến Thần Vô Song thể hiện rõ chủ ý, vẻ mặt thay đổi trầm giọng nói như vậy. Theo cách nhìn của hắn thật sự là như vậy, Đại Lục này rộng lớn như vậy, nhân khẩu cũng nhiều như vậy, hai người chia nhau so với mười người chia thì lợi hơn rất nhiều, rất nhiều.
Chiến Thần Vô Song trầm giọng nói, hắn đã hạ quyết tâm.
- Mỗi người một nửa?
Minh Vương Cáp Địch Tư nghe xong lời này nhãn thần nhất thời sáng ngời, liếc nhìn Chiến Thần Vô Song đang ở trước mặt từ chối cho ý kiến nói như vậy.
- Mỗi người một nửa, nhưng ta có một yêu cầu!
Chiến Thần Vô Song gật gật đầu, nói đồng ý nhưng hắn vẫn có yêu cầu khác, nếu Minh Vương không đồng ý hắn cũng không hợp tác với Minh Vương nữa, dù sao tên Minh Vương này cũng không phải dễ đối phó, so với Bạch Khởi còn hung ác hơn, sức mạnh cũng cường đại hơn.
- Có yêu cầu gì nói ra nghe xem nào?
Minh Vương đối với yêu cầu của Chiến Thần Vô Song có chút bất mãn, nhưng vẫn không có hành động phản đối gì mà trầm giọng nói. Hắn muốn xem xem Chiến Thần Vô Song muốn đưa ra ý kiến như thế nào
- Thật ra cũng không có gì nhưng sức mạnh của Minh Vương nhà ngươi hơn ta rất nhiều, ta không phải là đối thủ của ngươi, vạn nhất sau khi đối phó với Bạch Khởi xong, ngươi muốn tiện đường giải quyết luôn ta thì ta phải làm thế nào? Ngươi hoàn toàn có thể ngăn cản ta thức tỉnh những người khác, cho nên ta không muốn sau khi giải quyết xong Bạch Khởi lại bị ngươi giải quyết, vì vậy ta muốn đàm phán với ngươi một chút.
Chiến Thần Vô Song ngồi ở đó mỉm cười đưa ra yêu cầu như vậy. Thật ra điều mà hắn lo lắng cũng không phải không có căn cứ, lo lắng như vậy hoàn toàn là nghĩ cho bản thân mình, là người thì ai cũng có lo lắng như vậy, Chiến Thần Vô Song cũng không phải ngoại lệ.
- Ồ… như vậy à, ta biết rồi, ta có thể thề với Sáng Thế Thần, sau khi giải quyết Bạch Khởi xong ta và ngươi mỗi người một nửa Đại Lục, ta tuyệt đối sẽ không hại ngươi, thế nào hả?
Minh Vương ngồi ở đó sau khi nghe xong liển mỉm cười nói như vậy
- Nếu là như vậy vậy thì cũng không còn vấn đề gì nữa, ta sẽ đi mở phong ấn.
Chiến Thần Vô Song cười ha ha đứng lên, cuộc giao dịch của hai người đã hoàn thành như vậy.
Không lâu sau Chiến Thần Vô Song mở phong ấn khe nứt của Minh Giới với nhân gian, Minh Vương dẫn đầu các cường giả của Minh Giới lần lượt tới nhân gian.
Trong khoảng thời gian này trên Đại Lục gió nổi mây phun, Quân Đoàn Minh Giới bắt đầu tiến vào nhân gian, Minh Vương mặc dù không lập tức triển khai tiến công, nhưng đã bắt đầu chậm rãi tập kết về phương hướng của nhân loại.
Cùng lúc đó Bạch Khởi đã triển khai tiến công đại quy mô. Có Bạch Khởi tự mình ra trận, đối phương lại không có đối thủ nào. Bên Bạch Khởi đã bắt đầu triển khai tàn sát đại quy mô không chút kiêng nể. Quân đội của Bạch Khởi khí thế như chẻ tre chỉ trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi, đã thống nhất toàn bộ Đại Lục. Nhiệm vụ của Cửu U cũng hoàn thành, SS cấp bảo thạch cũng đã về tay.
Vào một ngày, thanh âm lạnh lẽo của Cửu U vang bên tai Bạch Khởi, nói với Bạch Khởi nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành, nhiệm vụ Thống Nhất Đại Lục kết thúc, đồng thời cũng có được Huyết thống Đại Vu và Đại Vu Tinh Huyết, khi đó còn thêm vào một tỉ Giao Dịch Điểm, bên ngoài doanh trại của Bạch Khởi đột nhiên truyền đến hai luồng khí thế cường đại khiến người ta có chút kinh hãi.
Bạch Khởi vốn đang có vẻ mặt tươi cười trong nháy mắt đã biến đổi sắc mặt, tâm tình vốn đang rất tốt cũng biến mất vô hình vô ảnh, thay vào đó là vẻ mặt âm trầm. Liếc nhìn các tướng lĩnh xung quanh đang uống rượu chúc mừng thắng lợi của chiến tranh, Bạch Khởi lắc mình đi ra ngoài doanh trướng, theo phương hướng xuất hiện hai luồng khí thế mà đi. Trong đó một luồng sức mạnh Bạch Khởi rất quen thuộc, người đó không phải là ai khác mà chính là Chiến Thần Vô Song.
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh