Cửu U Long Giới

Chương 347: Chương 347: Tinh Linh nữ vương (2)




- Điều này… Tôi cũng không rõ, Tinh Linh Nữ Vương Tiên Đế đã sống hơn hai ngàn năm rồi, là Tinh Linh lớn tuổi nhất cũng là Tinh Linh mạnh nhất. Kể cả trong thế giới của nhân loại tiếng tăm cũng vô cùng lừng lẫy. Tuy nàng ta đã không ra mặt suốt năm trăm năm nay, nhưng thuộc hạ nghĩ người nhất định đã nghe đến danh tiếng của nàng. Nàng chính là một cao thủ ngang hàng với Quang Minh Giáo Hoàng, Hắc Ám Giáo Hoàng, Thú Hoàng, là Đấu Đế của Tinh Linh tộc. Người phụ nữ này kiến thức uyên bác, trí tuệ hơn người. Tôi cũng không biết nàng ta mời chủ nhân đến có mục đích gì, nhưng thiết nghĩ không phải ý xấu. Thật ra mấy chục năm gần đây, chúng tôi đều có cảm giác Tinh Linh Nữ Vương là một người rất ôn hòa, kể cả đối với Hắc Ám Tinh Linh tộc của chúng tôi cũng không phải là căm thù. Nếu thật sự nàng ta muốn ra tay, cho dù có Hắc Ám Đại Thống Lĩnh trước kia đều không phải đối thủ của nàng. Huống hồ nàng ta còn có những đồng minh như Thụ Nhân, Đức Lỗ Y. Tuy không muốn thừa nhận nhưng tôi không thể không nói rằng sức mạnh của Tiên Đế rõ ràng vượt qua Hắc Ám Đại Thống Lĩnh, liên minh Quang Minh cũng lợi hại hơn nhiều so với liên minh Hắc Ám.

Tộc Trưởng Hắc Ám Tinh Linh tộc chần chừ một lát rồi thành thật nói, sắc mặt trở nên vô cùng quái dị.

Cũng phải nói rằng việc Tộc Trưởng Hắc Ám Tinh Linh tộc phải thừa nhận kẻ thù của mình mạnh hơn mình rõ ràng là một việc không dễ. Nhưng sự thật vẫn là sự thật. Nó chứng minh một điều rằng vị Tinh Linh Nữ Vương Tiên Đế này quả là một nhân vật vô cùng lợi hại. Nhưng lợi hại đến mức kẻ thù phải công nhận thì đúng là không thể xem thường.

- Vậy sao? Nói như vậy Tinh Linh Nữ Vương rất lợi hại rồi… Ồ… Ngươi nói xem ngươi so với nàng ta thì thế nào.

Bạch Khởi rất muốn hiểu thêm về thực lực của Tinh Linh Nữ Vương. Nhưng lời vừa nói ra thì Bạch Khởi lại thấy hối hận. Dù sao Tộc Trưởng Hắc Ám Tinh Linh tộc đã nói Tinh Linh Nữ Vương còn lợi hại hơn cả Hắc Ám Đại Thống Lĩnh, vậy thì hắn làm sao có thể so với nàng được.

- Vâng. Tương đối lợi hại… Tôi vốn không thể so với nàng ấy được. Thẳng thắn mà nói, thưa chủ nhân… tôi thừa kế chức vị Tộc Trưởng này vẫn chưa lâu, còn chưa đến một trăm năm. Tộc Trưởng Hắc Ám Tinh Linh tộc vĩ đại đời thứ mười bảy, người tiền nhiệm của tôi còn có thể so với nàng ta, chứ tôi thì… không thể nào… Chúng tôi vốn không phải người cùng thời đại.

Tộc Trưởng Hắc Ám Tinh Linh tộc gượng cười, rồi đáp lời Bạch Khởi, khiến hắn không biết nói gì nữa.

- Như vậy à… Vậy thì ta hiểu rồi. Lát nữa dẫn đường cho ta, ta và Khiếu Thiên sẽ đến gặp vị Tinh Linh Nữ Vương này.

Bạch Khởi trầm ngâm chốc lát rồi nhanh chóng quyết định. Tinh Linh Nữ Vương này đến kẻ thù còn phải khen ngợi, chắc cũng không phải người xấu, chắc không thể hạ độc thủ với mình. Đối phương lợi hại như vậy, nếu thật sự muốn đối phó mình thì trực tiếp đến đây rồi.

Dưới sự hướng dẫn của Tộc Trưởng Hắc Ám Tinh Linh tộc, Bạch Khởi cưỡi trên lưng Khiếu Thiên tới ngoài Tinh Linh Thành của Tinh Linh tộc, một tòa thành vô cùng hùng vĩ. Nơi này tọa lạc trên đỉnh núi cao vút phủ đầy mây. Người của Tinh Linh tộc đã hao tốn biết bao tiền của sức người để xây dựng nên tòa thành màu trắng này. Bảo vệ thành ngoài tường thành, có cả một dòng sông bao quanh, còn cả hàng chục bộ lạc Tinh Linh và những Thụ Nhân cổ. Có thể nói lãnh thổ của Tinh Linh tộc nằm trong một vòng bảo vệ vô cùng chặt chẽ. Muốn vào trong đầu tiên phải qua được Thụ Nhân, các Tinh Linh bộ tộc vòng ngoài và nhóm Đức Lỗ Y mới có thể tới được tòa Tinh Linh Thành.

Đến vòng ngoài Tinh Linh Thành thì Tộc Trưởng Hắc Ám Tinh Linh tộc liền cáo lui. Một Trưởng Lão của Tinh Linh tộc dẫn Bạch Khởi bước vào tòa thành nguy nga màu trắng. Trong đại sảnh của chính điện, Bạch Khởi lặng lẽ nhìn toán người trước mặt, vài trăm Tinh Linh đấu sĩ thân hình cao lớn cùng với vài chục Tinh Linh Trưởng Lão, khiến Bạch Khởi có phần kinh ngạc sau khi bước vào. Hai Đấu Hoàng cường giả, hai mươi Đấu Vương cường giả cùng với Tinh Linh Nữ Vương không biết lợi hại ra sao. Sau lưng Tinh Linh tộc còn bao nhiêu cường giả vẫn chưa ai biết được. Sức mạnh của họ khiến Bạch Khởi không thể không than lên rằng Tinh Linh tộc, cùng với Thú tộc, Long tộc, Thái Thản tộc, Địa Linh tộc quả không hổ là Ngũ Đại Tộc cổ đại. Thực lực của Tinh Linh tộc còn hơn cả Thú Nhân, Địa Tinh, ngang hàng với Long tộc, Thái Thản tộc. Tuy đã mất đi sức mạnh Ma pháp trụ cột và Tinh Linh nguyên tố vĩ đại nhưng thực lực của họ hiện nay vẫn vô cùng lớn mạnh.

Còn Bích Lợi Tư thì đứng lặng lẽ bên cạnh Tinh Linh Nữ Vương, vẻ mặt như chờ đợi điều gì đó, nhìn Bạch Khởi. Bạch Khởi thoáng nhìn Bích Lợi Tư rồi bắt đầu nhìn chính diện Tinh Linh Nữ Vương. Ba ngàn năm tuổi dường như không để lại trên gương mặt kia chút vết tích nào. Nàng vẫn xinh đẹp trẻ trung, kiêu sa mà vẫn gợi cảm. Vẻ đẹp đó mang chút quý phái lạnh lùng, lại mang chút uy nghiêm. Tuy nàng không trang điểm kỹ nhưng vẫn đẹp đến mức làm người ta hồn xiêu phách tán. Làn da trắng như pha lê trong suốt, mái tóc màu xanh lục búi ngược lên, đôi mắt sáng như một viên ngọc bích, sống mũi cao thẳng, đôi môi thì đỏ mọng, còn cả thân hình thướt tha nhẹ nhàng như ma quỷ. Có lẽ không có người đàn ông nào không xiêu lòng trước nàng. Bạch Khởi có thể chắc chắn rằng, hắn đã gặp rất nhiều phụ nữ nhưng không có ai có thể sánh với Tinh Linh Nữ Vương. Nhìn từ góc độ nào nàng đều đẹp đến hoàn mỹ. Nàng là người phụ nữ hoàn hảo nhất mà hắn từng biết.

Lúc nhìn thấy Tinh Linh Nữ Vương, Bạch Khởi hơi sững người. Dù bản tính hắn vốn rất cứng rắn nhưng bây giờ vẫn có chút dao động, thậm chí thiếu chút nữa quỳ rạp xuống đất tỏ tình. Bạch Khởi cố kìm lại cảm xúc rồi khẽ cúi người chào:

- Nữ Vương Bệ hạ, không biết Bệ hạ tìm ta có việc gì?

Phải nói rằng tuy Tinh Linh Nữ Vương vang danh khắp thiên hạ, hơn nữa lại là chủ của một tộc nhưng thân phận của Bạch Khởi hiện nay cũng không hề thua kém. Huống hồ tuy trong hàng ngũ Đấu Đế, thực lực của Bạch Khởi vẫn thua kém đối phương rất nhiều nhưng nói thế nào thì hắn vẫn là cao thủ cấp Đấu Đế. Hành lễ như vậy là đã nể mặt lắm rồi.

- Ha ha… Hoan nghênh các hạ, Tây Bắc Vương của Bất Diệt Hoàng Triều, chủ nhân của Hắc Ám Lục Tộc. Các hạ có thể tới đây ta rất lấy làm vui mừng… Còn vì sao ta mời các hạ tới đây, đợi một lát ta sẽ nói tường tận với các hạ.

Tinh Linh Nữ Vương mỉm cười nói, nụ cười của nàng đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành. Người phụ nữ như vậy nếu đến thế giới nhân loại e là cũng trở thành hồng nhan họa thủy như Bao Tự, Đát Kỷ.

Thấy nụ cười của Tinh Linh Nữ Vương, Bạch Khởi không khỏi nhớ đến một bài thơ:

- Bắc phương hữu giai nhân, nhất cố khuynh nhân thành, tái cố khuynh nhân quốc. Trữ bất tri khuynh thành quỹ khuynh quốc? Giai nhân nan tái đắc.

Bài thơ này tuy Bạch Khởi đã nghe rất nhiều, nhưng hắn vẫn chưa thấy có người phụ nữa nào giống như miêu tả trong thơ. Chỉ đến khi thấy nụ cười của Tinh Linh Nữ Vương, Bạch Khởi mới biết, nếu trên đời này có người phụ nữ như thế thì chắc chắn đó là nàng. Sắc đẹp của nàng đã không còn thuộc về nhân gian nữa rồi.

- Các ngươi lui xuống trước đi… Ta có chuyện muốn thương lượng riêng với Bạch Khởi đại nhân.

Tinh Linh Nữ Vương vừa nói vừa khẽ xua tay, giọng nói mượt mà nhưng rất quyết đoán. Những người xung quanh không chút do dự rời khỏi chính điện. Bích Lợi Tư cũng không ngoại lệ. Những người xung quanh rời khỏi rồi còn đóng cánh cửa bằng ngọc trắng lại. Đại điện lúc này chỉ còn lại hai người là Bạch Khởi và Tinh Linh Nữ Vương.

Hai người nhìn nhau không nói lời nào. Tinh Linh Nữ Vương vẫn giữ nụ cười mê đắm lúc đầu. Còn Bạch Khởi vẻ mặt lại mang chút cổ quái. Tuy không biết Tinh Linh Nữ Vương rốt cục định nói gì với mình, nhưng có một việc Bạch Khởi chắc chắn đó là Nữ Vương giữ mình lại là có lý do của nàng. Lại còn bảo người dưới ra ngoài hết, chứng tỏ việc nàng muốn thương lượng vô cùng quan trọng, không muốn cho bất cứ ai biết, kể cả các Trưởng Lão của Tinh Linh tộc. Bạch Khởi bắt đầu suy đoán không hiểu chuyện gì mà vị Tinh Linh Nữ Vương này lại bí mật như vậy. Nhưng Bạch Khởi thăm dò hồi lâu mà vẫn không có kết quả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.