Cửu U Long Giới

Chương 430: Chương 430: Tứ Đại Đấu Thánh (1)




Sau khi cười một trận, Độc Cô Cầu Bại đã trở lại bình thường, nhìn Bạch Khởi rồi thân thiết kéo xuống ghế ngồi, nói chuyện về quê hương. Bạch Khởi cũng không giấu diếm gì, thời đại hai người sống khác nhau rất lớn, có điều chí ít là đồng hương nên họ nói chuyện rất vui vẻ.

Có điều khi hỏi đến làm thế nào đến đây, Bạch Khởi đã che giấu chỉ nói là mình không biết thế nào khi tỉnh lại đã ở đây rồi. Dù gì Cửu U là một bí mật lớn nhất, không thể nói cho người khác biết. Độc Cô Cầu Bại cũng không ngoại lệ, huống hồ so sánh với cường giả phá toái hư không, Bạch Khởi cũng không tiện nói nhiều.

Sau khi nói chuyện một hồi, Độc Cô Cầu Bại đã yên lặng, nhìn Bạch Khởi rồi trầm ngâm chốc lát nói:

- Không biết tiểu huynh đệ với việc Thần Ma, có cách nhìn thế nào?

- Thần Ma? Lúc trước ta cảm thấy họ là sự tồn tại trong thần thoại cao không với tới, thực chất chính là hư vô mờ ảo. Sau đó ta cảm thấy họ là một sự tồn tại chân thực, có điều thực lực lại mạnh đến mức khiến người ta không thể với tới. Nhưng hiện tại ta cảm thấy, kỳ thực Thần Ma cũng chẳng là chuyện gì, có điều vẫn mạnh hơn chúng ta một chút, nhưng họ vẫn có thể bị những người siêu việt hơn giết chết.

Sau khi nghĩ, Bạch Khởi mang những suy nghĩ trong lòng mình nói hết ra, tuy rằng Bạch Khởi nhất thời cũng không hiểu tại sao Độc Cô Cầu Bại là bất chợt hỏi câu hỏi này.

- Ha ha, đích thực là như vậy, cái gọi là Thần Ma chẳng qua chỉ là người mạnh hơn chúng ta một chút mà thôi. Những sự lĩnh ngộ pháp tắc của họ rất mạnh, vì vậy mới được gọi là Thần Ma. Điều khiển một sức mạnh tự nhiên nào đó, đây chính là Thần Ma. Có điều họ chỉ là những người mạnh hơn chúng ta một chút mà thôi, không có gì là ghê gớm cả. Huống hồ đại đa số Thần Ma còn chẳng bằng chúng ta. Không phải Độc Cô Cầu Bại ta khoác lác, cái gọi là Thần Ma, ngoài Thập Nhị Chủ Thần ra, những kẻ khác còn không chịu nổi một đòn tấn công của ta.

Độc Cô Cầu Bại hừ nhạt, ngạo nghễ nói.

Lúc này Bạch Khởi mới nhớ ra người trước mặt mình nghe nói dường như còn đã từng giết Thần, Quang Minh Thần Điện vị Thập Nhị Dực Thiên Sứ nghe nói cũng là một thành viên thuộc Thần Tộc, cuối cùng vẫn không phải bị ông ấy giết sao?

- Độc Cô tiền bối, nghe nói người đã từng giết Thần, không biết chuyện này có thật không?

Bạch Khởi cẩn thận hỏi.

- Chuyện này? Hắc hắc, năm xưa chẳng qua ta chỉ là giết một Thập Nhị Dực Thiên Sứ mà thôi. Ngươi biết cái gọi là Cửu Thiên Chư Thần và Thâm Uyên Ma Thần, sức mạnh của họ được phân định thế nào không? Ngươi biết Thập Nhị Dực Thiên Sứ đó đồng nghĩa với cái gì không? Ngươi biết Chư Thần hiện nay tại sao lại giấu mình không hiện thân không?

Độc Cô Cầu Bại ha hả cười, nói một cách thần bí.

Bạch Khởi cũng không phải không hiểu ý Độc Cô Cầu Bại, nói như vậy chính là để nói cho mình một bí mật, một bí mật mà không ai biết đến, bèn vội hỏi:

- Xin tiền bối chỉ giáo cho.

- Cái gọi là Cửu Thiên Chư Thần và Thần Ma, đều là Thần Tộc. Cả thế giới này vốn không có Thâm Uyên Ma Thần gì, chẳng qua là sau này vì ý tưởng của Chư Thần có xung đột, bởi vậy mà hình thành Cửu Thiên Chư Thần và Thâm Uyên Ma Thần hai bên trận doanh này. Hai bên xảy ra đại chiến, bên chiến thắng trở thành Cửu Thiên Chư Thần, bên chiến bại thì trở thành Thâm Uyên Ma Thần. Thần Ma Đại Chiến lần thứ nhất cũng là vì ý nghĩ của hai bên khác nhau mà xảy ra. Những cường giả mạnh nhất trong số họ được xưng là Thập Nhị Chủ Thần. Thập Nhị Chủ Thần, chính là Quang Minh Thần, Vận Mệnh Thần, Long Thần, Phong Thần, Hải Thần, Mộc Thần cũng chính là Sinh Mệnh Chi Thần. Còn Thâm Uyên Ma Thần chính là Chiến Thần điều khiển chiến tranh, Đại Địa Chi Thần, Hỏa Thần, Minh Thần, cùng Ma Thần Đại Hắc Thiên chấp chưởng việc sát phạt, hai bên phân làm hai trận doanh. Còn lại có những Chư Thần cao cấp khác đứng ở trung lập, Thú Thần, Tinh Linh Nữ Thần, Thái Thản Cự Thần,… Những vị Thần của các chủng tộc lớn mà mọi người quen thuộc đều là thuộc vào hàng ngũ Chư Thần cao cấp.

Độc Cô Cầu Bại chậm rãi nói.

Nói xong ngừng một lát, không đợi Bạch Khởi nói, ông lại tiếp tục nói:

- Thực lực của Chư Thần được phân định lần lượt là: Hạ Vị Thần, Trung Vị Thần, Thượng Vị Thần, Cao Đẳng Thần, Chủ Thần, Chí Cao Thần. Cái gọi là Chí Cao Thần chính là chỉ Sáng Thế Thần. Thập Nhị Chủ Thần đều là những cao thủ Đấu Thần cấp, còn Cao Đẳng Thần tương đương với cảnh giới của ta. Sức mạnh của Thượng Vị Thần tương đương với Lục Tinh Đấu Thánh và Cửu Tinh Đấu Thánh, Trung Vị Thần thì tương đương với Tam Tinh Đấu Thánh đến Ngũ Tinh Đấu Thánh, còn về Hạ Vị Thần chính là Nhất Tinh Đấu Thánh đến Tam Tinh Đấu Thánh, nói một cách nghiêm khắc thì tiểu huynh đệ ngươi đã thuộc trong hàng Thượng Vị Thần rồi.

- Cao Đẳng Thần? Đó là cảnh giới gì?

Bạch Khởi bất giác hiếu kỳ hỏi.

- Cao Đẳng Thần? Hắc hắc, cái gọi là Cao Đẳng Thần, trong mắt ta chẳng qua chỉ là lên đến Cửu Tinh Đấu Thánh mà thôi, chỉ là tượng trưng cho việc sắp bước vào sơ cấp Đấu Thần mà thôi. Nhất Tinh Đấu Thần đến Tam Tinh Đấu Thần chính là Cao Đẳng Thần, từ Tam Tinh Đấu Thần đến Lục Tinh Đấu Thần là cấp bậc Chủ Thần, còn cao hơn nữa là Chí Cao Thần chính là Lục Tinh Đấu Thần đến Cửu Tinh Đấu Thần, thậm chí là có thể mạnh hơn. Chuyện này thì ta không thể biết rồi, năm đó Thượng Vị Thần mà ta giết, đã nói với ta rất nhiều. Có điều cấp bậc của hắn rốt cuộc cũng chỉ đến đó, nên nhiều chuyện không phải là chuyện hắn có thể biết được. Đối với thực lực của Chủ Thần cũng chỉ là sự suy đoán của ta mà thôi. Có những Chủ Thần mạnh hơn, cũng có Chủ Thần yếu hơn, ta cũng không thể nào phán đoán. Chí Cao Thần cũng là do ta đoán, thực lực cụ thể thế nào ta cũng không rõ. Có điều theo lời của tên đó nói thì có lẽ đã đạt đến hàng Cao Đẳng Thần rồi, cũng chính là sự tồn tại của cấp Đấu Thần vượt qua Đấu Thánh mà ta đã nói.

Độc Cô Cầu Bại nghĩ một lát rồi đưa ra một đáp án.

- Tiền bối. Tại sao lại nói cho ta những điều này?

Bạch Khởi sau khi gật đầu, bỗng nhiên hỏi một vấn đề không đầu không đuôi.

- Ha ha, ta nghe nói gần đây ngươi cùng đám người của Thần Thánh Ma Pháp Liên Minh đi lại rất thân? Hơn nữa họ gần đây lại khôi phục lại Ma Pháp! Uhm, nếu ta đoán không lầm, có lẽ là ngươi giúp họ đấy nhỉ?

Độc Cô Cầu Bại mỉm cười nhìn Bạch Khởi, sau đó hỏi một cách đầy hàm ý.

- Ồ, là ta, tiền bối lẽ nào chuyện này có vấn đề sao ?

Bạch Khởi bất chợt cảm thấy tim đập như đánh trống. Vẻ mặt của Độc Cô Cầu Bại khiến Bạch Khởi cảm thấy chút kỳ quái, bất giác trong lòng tim đập thình thịch, một dự cảm không may đang bao trùm trong ý nghĩ của Bạch Khởi.

- Uhm, giúp họ dĩ nhiên là không sai, có điều có thể ngươi không biết, Thất Đại Phong Ấn là thứ mà Chư Thần để lại trên nhân gian. Sau Thần Ma Đại Chiến đã tiêu hao không ít sức mạnh, Chư Thần sợ con người có một ngày sẽ vì sức mạnh Ma Pháp lớn mạnh lên mà tấn công giết tận các Chư Thần đang ngủ say, cho nên họ đã tạo ra Thất Đại Phong Ấn, đã phong ấn tất cả nguyên tố Ma Pháp của thế giới này, lần lượt trấn định ở bảy nơi khác nhau. Đây chính là nguồn gốc của Thất Đại Phong Ấn. Có điều có người biết nguồn gốc của Thất Đại Phong Ấn này, nhưng lại không biết hậu quả khi mở phong ấn ra. Đương nhiên, sau khi mở Thất Đại Phong Ấn ra, nguyên tố Ma Pháp sẽ quay lại đất trời, Ma Pháp Sư cũng sẽ được chấn hưng, con người lại càng mạnh hơn. Nhưng, ai có thể biết được, kết quả khi mở Thất Đại Phong Ấn này ra là gì. Mở Thất Đại Phong Ấn này cũng đánh dấu sự trở lại của Chư Thần. Chư Thần sẽ từ trong giấc ngủ say lại giáng lâm ở thế giới này.

Độc Cô Cầu Bại cuồng nhiệt nói.

- Cái gì? Lại có chuyện như vậy sao!

Bạch Khởi sắc mặt chợt biến, trở nên khó coi chưa từng thấy. Thất Đại Phong Ấn là của Chư Thần tạo ra, mục đích chính là phong ấn Ma Pháp. Mình lại mở nó ra, chính là chứng tỏ mình đã đứng đối lập với Chư Thần trên một mức độ nào đó. Sau khi họ tỉnh lại chỉ sợ rằng người đầu tiêu muốn giết chính là mình. Sắc mặt của Bạch Khởi làm sao có thể dễ chịu được?

Tuy rằng thực lực hiện nay của Bạch Khởi không yếu. Nhưng ngay cả việc hắn đối phó với Độc Cô Cầu Bại còn không có chút cơ may thắng lợi nào, Độc Cô Cầu Bại chẳng qua chỉ tương đương với Cao Đẳng Thần mà thôi, lợi hại hơn nữa còn có Chủ Thần. Những người này mới thật sự là khó dây vào, hơn nữa không chỉ có một người, mà lại có đến mười hai người. Đại ca Ma Thần Đại Hắc Thiên của mình cũng là một người trong số họ. Vận Mệnh Chi Thần nghe nói cũng đã chết rồi, nhưng ngoài hai người này ra cũng còn mười người, Bạch Khởi không cho rằng mình có thể thoát khỏi tay họ.

- Tiền bối đang nhắc nhở ta, để ta không mở phong ấn đó ra?

Bạch Khởi sau khi nghe được những lời này trầm ngâm trong chốc lát rồi do dự nói.

- Không! Sao có thể? Ha ha, lẽ nào ngươi cảm thấy ta lại sợ đám người đó sao? Ngược lại, ta muốn nói cho ngươi biết những chuyện này không phải để ngăn cản người mở phong ấn, mà là để ngươi nhanh chóng mở phong ấn. Thiết nghĩ Độc Cô Cầu Bại ta cả đời chỉ cầu bại một lần, lúc trước ở quê nhà đã như vậy, hiện này ở Đại Lục Thiên n này cũng như vậy. Năm xưa ta xông lên Quang Minh Thánh Sơn. Đương nhiên là vì ta muốn trút giận cho đám con cháu của ta. Nhưng quan trọng hơn là ta muốn tìm một người chiến đấu với ta. Có điều thật đáng tiếc, nơi đó thật chẳng có ai, ngay cả Thập Nhị Dực Thiên Sứ kia, tên Thượng Vị Thần đó, trước mặt ta vẫn không chịu nổi một đòn. Ta muốn tìm một người có thể đánh bại ta, người có thể cho ta đánh một cách thoải mái, có điều thật đáng tiếc, đối thủ khó tìm, đối thủ khó tìm a!

.

Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.