Cửu U Long Giới

Chương 469: Chương 469: Uy chấn thiên hạ (Hạ) (2)




Người nhìn thấy Bạch Khởi động thủ càng thêm kinh hãi, chính vì nhìn thấy nên bọn họ mới khiếp sợ. Những cường giả có thể miễn cưỡng nhìn thấy động tác của Bạch Khởi bất giác đưa tay lên ngực tự hỏi, nếu như bản thân mình gặp phải đòn công kích của Bạch Khởi thì kết quả sẽ như thế nào? Nhưng kết quả khiến cho bọn họ hồn kinh phách tán vì kết quả mà bọn họ cảm nhận được chính là nếu bản thân mình gặp phải đòn công kích như vậy thì chắc chắn là chết không nghi ngờ gì.

Nghĩ tới đây những người đứng xung quanh như nín thở, chăm chú nhìn Bạch Khởi, nhìn từng động tác của Bạch Khởi, bọn họ biết rằng chuyện này tuyệt đối sẽ không kết thúc dễ dàng như vậy. Chuyện này còn lâu mới kết thúc, bên ngoài đồn đãi Bạch Khởi giết người không ghê tay, danh hiệu Sát Thần không phải là danh hão. Đám người của Giáo Đình đến tận cửa đòi giết Bạch Khởi, Bạch Khởi không có lý bỏ qua cho họ.

Quả nhiên sau khi Bạch Khởi giết chết tám gã Đấu Đế, sau khi Hóa Huyết Thần Đao kêu lên một tiếng, Bạch Khởi chăm chú cầm chuôi đao bắt đầu động thủ, cầm vũ khí xông ra, lao thẳng tới đám Hồng Y Đại Giáo Chủ của Giáo Đình, xung quanh còn có những Hồng Y Giáo Chủ và Quang Minh Võ Sĩ đang đứng xa xa.

Bạch Khởi ra tay đương nhiên là nhanh như sấm sét, động tác giống như cuồng phong, những người tới đây ngay cả tám Đấu Đế cường giả cũng đã ngã xuống, dần dần từ bỏ ý định chạy trốn cuối cùng. Lúc này không còn kịp nữa rồi.

- A a a a.

Những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, trong nháy mắt đã truyền khắp sân. Trên bầu trời những cơn mưa máu không ngừng rơi xuống, những người này thậm chí ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, đã bị Bạch Khởi chém giết.

Bạch Khởi không cần dùng đến một phút đã giết sạch toàn bộ đám người, chỉ để lại một người. Cái cổ của gã Hồng Y Đại Giáo Chủ bị một tay Bạch Khởi đè xuống, sắc mặt ngày càng đỏ bừng không nói được câu nào, chỉ không ngừng đấm đá lung tung nhưng đáng tiếc không có tác dụng gì, đôi mắt nhỏ lệ không ngừng rơi xuống.

- Buông ra, cầu xin ngài hãy buông tay ra.

Hồng Y Đại Giáo Chủ dùng tiếng nói khàn khàn ứ nghẹn cầu xin Bạch Khởi, cầu mong Bạch Khởi có thể buông mình ra. Mặc dù ông ta cũng biết khả năng đó là rất ít nhưng ông ta không còn lựa chọn nào khác.

Khi đối diện với sự sống chết, Hồng Y Đại Giáo Chủ cuối cùng cũng vứt bỏ sự tôn nghiêm của mình, vứt bỏ tín ngưỡng của mình mà chọn cách hướng về Bạch Khởi cầu xin tha thứ. Bạch Khởi chỉ cười lạnh lùng, tiện tay đẩy hắn xuống đất, nhìn liếc qua vị Hồng Y Đại Giáo Chủ trước mặt, Bạch Khởi nheo mắt nói:

- Hôm nay ta không giết ngươi, nhưng ngươi phải quỳ xuống dập đầu trước mặt tất cả mọi người ở đây cho ta, ta mới mãn nguyện, thế nào hả?

- Được, được, ta dập đầu.

Vị Hồng Y Đại Giáo Chủ không nói nhiều quỳ xuống đất hướng về phía Bạch Khởi không ngừng dập đầu, cũng không quan tâm tới ánh mắt khinh bỉ của những người xung quanh. Thể diện của Giáo Đình lần này đã bị mất sạch rồi, nếu nói người của Giáo Đình trước khi động thủ đã bị Bạch Khởi giết sạch thì nhiều lắm cũng chỉ là do thực lực không cân bằng mà thôi, cũng không có gì, chỉ có thế nói là do Bạch Khởi quá mạnh, quá lợi hại… sự uy nghiêm cũng có chút tổn thương nhưng cũng không có gì. Nhưng vị Hồng Y Đại Giáo Chủ này lại quá tham sống sợ chết, lại quỳ xuống dập đầu với Bạch Khởi trước ánh mắt của bao nhiêu người khiến cho thể diện của Giáo Đình đã mất sạch.

Sở dĩ Bạch Khởi giết tất cả bọn chúng chỉ để lại duy nhất một người chính là vì vừa rồi Bạch Khởi nhìn thấy ánh mắt sợ hãi của hắn, khi bắt đầu chiến đấu chỉ trốn ở phía sau đủ để chứng minh hắn là một kẻ tham sống sợ chết, cho nên Bạch Khởi mới chọn lựa hắn.

Quả nhiên vị Hồng Y Đại Giáo Chủ này không khiến cho Bạch Khởi thất vọng, thật sự vô sỉ như vậy, vì sự sống mà dập đầu trước mặt đám đông, hoàn toàn không để ý đến địa vị của mình, khiến Giáo Đình mất mặt.

Trong ánh mắt khinh bỉ của mọi người, vị Hồng Y Đại Giáo Chủ sau khi dập đầu khoảng một trăm cái, Bạch Khởi mới phất tay ra hiệu dừng lại, cười lạnh một tiếng rồi nói với vị Hồng Y Đại Giáo Chủ ở trước mặt:

- Được rồi, xem ra ngươi cũng có thành ý, hôm nay ta sẽ bỏ qua cho ngươi.

- Đa tạ, cảm tạ ngài.

Vị Hồng Y Đại Giáo Chủ nghe thấy lời này vui mừng vô cùng sau khi dập đầu mấy cái liền đứng dậy xoay người hốt hoảng bỏ trốn, hắn không muốn ở thêm phút nào ở chỗ này.

Nhưng lúc này Bạch Khởi lại nheo mắt lại lạnh lùng nói:

- Đứng lại… đừng đi vội, ta còn chưa nói xong mà.

Vị Hồng Y Đại Giáo Chủ nghe xong vốn đã muốn bỏ chạy đành phải quay trở lại, vẻ mặt cầu xin nhìn Bạch Khởi đang đứng trước mặt, biểu hiện khiêm tốn thấp giọng hỏi:

- Không biết Lão nhân gia ngài còn gì giao phó?

- Giao phó? Ô, giao phó thì không có, nhưng có một vài chuyện phải nói cho rõ ràng. Ta nói cho ngươi biết, lần này ta thả cho ngươi quay về chẳng qua là vì muốn ngươi giúp ta chuyển lời đến Giáo Hoàng. Nói với hắn Bạch Khởi ta không phải là loại dễ trêu đùa, lần này ta chẳng qua chỉ giết tám vị Đấu Đế, sáu vị Hồng Y Đại Giáo Chủ và một đám tạp ngư mà thôi, nhưng lần sau sẽ không đơn giản như thế đâu. Nếu Giáo Đình còn muốn khiêu khích ta, ta sẽ đích thân đến sát thương Giáo Đình, tiêu hủy Quanh Minh Thánh Vực chó má của các ngươi.

Bạch Khởi cao giọng nói để bảo đảm những người ở đây đều có thể nghe rõ.

Sau khi nghe xong, vị Hồng Y Đại Giáo Chủ không dám có chút bất mãn, vội vàng cúi đầu khom lưng trước mặt Bạch Khởi cung kính nói:

- Tôi nhất định sẽ chuyển lời, nhất định chuyển lời.

Nói xong liền quay người bỏ đi với tốc độ cực nhanh, Bạch Khởi tin là tốc độ của tên lửa tuyệt đối cũng không thể nào bằng được tốc độ của hắn, tốc độ bỏ chạy của hắn phải nói là quá nhanh, hai cái chân giống như hai bánh xe phi như bay khỏi đó.

Chạy như vậy sợ là cũng không bao giờ quay lại nữa, đương nhiên hắn cũng sẽ không quay lại Quang Minh Giáo Đình. Dựa vào những hành động mà hắn đã làm hôm nay nếu quay lại Quang Minh Giáo Đình thì hắn có chết một trăm lần cũng không đủ, sự tức giận của Giáo Hoàng không khiến hắn nát thành trăm mảnh mới lạ. Về điều này Bạch Khởi rất rõ, vị Hồng Y Đại Giáo Chủ đó còn rõ hơn, cho nên hắn sẽ không quay lại.

Nhưng Bạch Khởi lại không hề lo lắng về điều này, mục đích mà hắn cần đã đạt được rồi. Hắn làm nhục Giáo Đình như vậy là đủ rồi, còn về chuyện vừa nói, Bạch Khởi tin là cho dù tên Hồng Y Đại Giáo Chủ không nói, nhưng không bao lâu nữa sẽ truyền khắp Quang Minh Thành. Vị Giáo Hoàng Bệ Hạ của Thánh Vực nhất định đã có thể có được tin tức hôm nay, cũng không biết sau khi biết tin này xong, ông ta sẽ có biểu hiện gì.

Nhưng những điều này không quan trọng, quan trọng là mục đích của Bạch Khởi đã đạt được rồi, hắn đã cảnh cáo Giáo Đình, đồng thời cũng biểu lộ sức mạnh của mình trước thế giới, hơn nữa còn uy hiếp Quang Minh Đế Quốc. Mặc dù gần đây Bạch Khởi không ở Bất Diệt Hoàng Triều nhưng đi lại cũng thấy rất nhiều, nghe nói cũng rất nhiều là gần đây Giáo Đình và Quang Minh Đế Quốc đã bắt đầu rục rịch, tập kết binh mã chuẩn bị lương thảo, đồng thời câu kết với Thiên Long làm bậy. Mặc dù bọn họ làm chuyện này rất bí mật nhưng Bạch Khởi cũng có thể nhìn ra được, cho nên lần này đến đây không chỉ là dạy cho Giáo Đình một bài học, đồng thời cũng là vì muốn cảnh báo bọn họ, khiến bọn họ biết rằng bản thân mình cũng không phải dễ bị trêu đùa. Nếu bọn họ dám làm loạn bao nhiêu đảm bảo là bọn họ sẽ càng chết sớm bấy nhiêu, nếu không thì Bạch Khởi sẽ dám giết chết toàn bộ Giáo Đình, để bọn họ biết hậu quả khi trêu chọc mình.

Chuyện ngày hôm nay trong nháy mắt Bạch Khởi tàn sát tám gã Đấu Đế, còn có mười Đấu Hoàng và sáu vị Hồng Y Đại Giáo Chủ và ba mươi Hồng Y Giáo Chủ cả vạn người đã chứng kiến. Tin tức này đã nhanh chóng lan ra khắp nơi, danh tiếng của Bạch Khởi một lần nữa lại chấn động cả Đại Lục.

Nếu nói thẳng ra chuyện lần trước Bạch Khởi tập kích Thú Nhân, mọi người chỉ cảm thấy Bạch Khởi lợi hại, Bạch Khởi có thể nói là uy danh thiên hạ, còn nói về chuyện bắt Hoàng Kim Bỉ Mông Vương làm tọa kỵ thì ít người chứng kiến, dù sao Bỉ Mông đã biến mất bao nhiêu năm, nếu Bỉ Mông thật sự còn tồn tại vậy tại sao đến bây giờ mới xuất hiện? Thú Nhân sớm đã vận dụng rồi, hà tất phải đợi đến bây giờ? Nếu có Bỉ Mông trong tay, bọn họ đã đánh vào thế giới nhân loại từ lâu chứ hà tất phải đợi? Còn nói về chuyện Hoàng Kim Bỉ Mông Vương thì càng ít người thấy… nhưng chuyện Bạch Khởi tập kích Thú Nhân thật sự đã khiến hắn nổi danh thiên hạ.

Chuyện Bạch Khởi phất tay giết chết tám Đấu Đế lần này sẽ khiến Bạch Khởi uy chấn thiên hạ, từ nay về sau danh tiếng của Bạch Khởi sẽ vang vọng khắp Đại Lục, được liệt vào hàng cường giả tuyệt thế hàng đầu của Đại Lục, không có ai không biết, không có ai không hiểu.

Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.