Cửu U Long Giới

Chương 478: Chương 478: Vạn niên Hấp Huyết Quỷ (1)




- Giáo Hoàng Bệ Hạ đang ở trong Thánh Điện, bây giờ tiểu nhân sẽ đưa ngài vào Giáo Hoàng Điện trước.

Thủ vệ sau khi nghe xong liền biến đổi sắc mặt, vội vàng cung kính nói. Đối với vị quân chủ tương lai của Hắc Ám Đế Quốc, bọn họ không dám làm trái điều gì, chỉ có thể ra sức lấy lòng. Tự ý mang người ngoài vào Giáo Hoàng Điện đã là làm trái lại với thể chế nhưng bọn họ vẫn không nói như vậy.

- Vậy sao? Vậy dẫn ta đi được rồi, bây giờ ta phải gặp hắn.

Bạch Khởi bây giờ đã gom đủ số kim tệ để đổi lấy Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể, nhưng hắn vẫn chưa có thêm tiền để tiến hành nâng cấp cấp bậc của mình. Mặc dù Bạch Khởi đã nói, phải đổi Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể trước, nhưng không đủ để đổi tu vi, trong lòng Bạch Khởi vẫn có chút không thoải mái. Cho nên hắn vẫn rất cần một món kim tệ lớn, Hắc Ám Giáo Hoàng đã đồng ý đưa cho Bạch Khởi số tiền đó, thật là vừa vặn, cái Bạch Khởi cần bây giờ nhất chính là cái này, vì vậy Bạch Khởi hy vọng có thể nhanh chóng gặp Hắc Ám Giáo Hoàng…

- Vâng.

Tên Hắc Ám Kỵ Sĩ canh gác ngoài cửa không dám nói thêm gì, vội vàng dẫn Bạch Khởi rời khỏi đó theo hướng Giáo Hoàng Điện đằng xa mà đi. Ngãi Mệ Lệ cũng đi theo Bạch Khởi đến cửa Giáo Hoàng Điện.

Nhưng khi đến cửa Giáo Hoàng Điện, Ngãi Mệ Lệ dường như đột nhiên nhớ ra điều gì, vội kéo tay Bạch Khởi nũng nịu nói:

- Chàng à, chàng hãy đi gặp Giáo Hoàng Bệ Hạ trước đi, ta phải đi nói cho sư phụ của ta đã, sau đó ta sẽ cùng đi với chàng.

Nói xong không đợi Bạch Khởi phản ứng đã xoay người chạy đi, để lại Bạch Khởi đứng đó với vẻ mặt bất đắc dĩ và nụ cười đau khổ, lắc lắc đầu, sau đó khí thế tiến về hướng Hắc Ám Thành mà đi. Hắc Ám Thành nằm ở vị trí chính giữa của Huyết Sắc Thánh Sơn, là một tòa cung điện cao chót vót, thẳng tắp chân trời. Ở giữa Hắc Ám Thành là một loạt thành tường, trong thành tường này mới là Hắc Ám Thành. Theo cầu treo đi vào, khi tiến vào trong thành khoảng vài trăm mét, cái đập vào mắt đầu tiên không phải là thứ gì khác mà là một pho tượng màu đen. Một pho tượng Hắc Ám Thần màu đen, toàn thân đều dùng ngọc thạch tạo thành, cao khoảng năm mươi mét, nằm ở vị trí chính giữa trong thành. Khi nhìn thấy pho tượng, Bạch Khởi đầu tiên là sửng sốt, sau đó bên khóe miệng xuất hiện một nụ cười, mặc dù không nhìn rõ, nhưng Bạch Khởi có thể loáng thoáng cảm nhận được, pho tượng màu đen này chính là nơi phong ấn Hắc Ám.

Nhưng Bạch Khởi không nói thêm gì, mà chỉ tiến về phía trước, theo sau Hắc Ám Kỵ Sĩ tiến về nội điện Hắc Ám Thành ở giữa.

Nơi này là đầu mối cơ cấu của Hắc Ám Thần Điện, ở đây ngoại trừ tầng lớp cao cấp chân chính của Hắc Ám Thần Điện, Giáo Hoàng Bệ Hạ không cho phép bất cứ người nào vào, còn Giáo Hoàng Điện của Giáo Hoàng nằm ở trong phòng khách của nơi này. Từ ngoài cửa đi vào, hai bên cửa lớn, cường giả của Hắc Ám Thần Điện đã đứng đầy. Sau khi nhìn thấy Bạch Khởi đều lần lượt hành lễ, hiển nhiên trước đó bọn họ đã được người đến thông báo, đã biết là Bạch Khởi đã đến nơi này, cho nên khi nhìn thấy Bạch Khởi đều khom lưng hành lễ. Mặc dù vì vấn đề chức vụ và nhiệm vụ bây giờ bọn họ không thể quỳ xuống nhưng vẫn hành lễ để biểu thị sự tôn trọng của mình với Bạch Khởi.

- Bệ Hạ, Giáo Hoàng Bệ Hạ ở đây.

Tên Hắc Ám Kỵ Sĩ dẫn Bạch Khởi đi hết sức dốc lòng với Bạch Khởi, khi tới cửa Giáo Hoàng Điện, liền dừng bước, trước mặt chính là Giáo Hoàng Điện. Căn bản không cần hắn dẫn đường, hơn nữa với thân phận của hắn không đủ để có thể tùy tiện làm như vậy. Nói về thực lực, chế độ của Hắc Ám Thần Điện cũng nghiêm khắc hơn so với Quang Minh Giáo Đình. Ở đây người nào có thân phận của người ấy, với thân phận đó nên làm chuyện gì, không nên làm chuyện gì đều có quy định nghiêm khắc, ai cũng không thể làm gì vượt rào, bằng không ắt sẽ phải chết.

- Ta biết rồi.

Bạch Khởi gật gật đầu rồi tiến vào bên trong. Khi Bạch Khởi đi tới cửa, có hai người cao hơn người bình thường mấy lần, Độc Nhãn Cự Nhân to lớn khoảng mười mấy mét ra mở cửa phòng, mở cánh cửa lớn làm từ đá tảng ra cho Bạch Khởi. Xuất hiện trước mặt Bạch Khởi chính là cung điện màu đen, bên trong có tấm thảm đỏ tươi như máu, còn có ánh sáng màu lam nhấp nháy.

Những Độc Nhãn Cự Nhân to lớn xuất hiện ở đó, Bạch Khởi không có chút gì kinh ngạc, vì Hắc Ám Thần Điện về mặt ý nghĩa nào đó là nơi xem việc tập hợp kẻ mạnh là quan trọng, có tôn chỉ vô giáo. Ở đây bất cứ chủng tộc nào chỉ cần gia nhập vào Hắc Ám Thần Điện, thề trung thành với Hắc Ám Thần thì có thể gia nhập Hắc Ám Thần Điện, có được sự che chở của Hắc Ám Thần Điện. Ở đây ngoài Độc Nhãn Cự Nhân được con người gọi là thứ tà ác tồn tại trên đường thì còn có Hắc Ám Kỵ Sĩ, Vu Yêu, Vong Linh Pháp Sư, vân vân và rất nhiều những thứ khác. Chỉ cần là chủng tộc bị con người bài xích thì sẽ được thu nạp vào Hắc Ám Thần Điện, vì vậy sự xuất hiện của bọn họ không làm cho Bạch Khởi kinh ngạc.

Khi Bạch Khởi tiến vào cung điện, cánh cửa lớn phía sau ầm ầm đóng lại, chính diện với Bạch Khởi là một thanh niên anh tuấn xem ra khoảng chừng trên dưới ba mươi tuổi, vẻ mặt tươi cười ngồi trên Vương tọa màu đen đối diện với Bạch Khởi, vẻ mặt cười cười nhìn Bạch Khởi nói:

- Ngươi đến rồi sao?

- Đúng vậy, ta tới rồi.

Nhìn người đang đội vương miện trước mặt Bạch Khởi nói, Bạch Khởi chỉ cần dùng ngón chân cái nghĩ cũng biết người này là ai. Ngoại trừ Hắc Ám Giáo Hoàng còn ai dám ngồi ở vị trí đó? Ngoại trừ Hắc Ám Giáo Hoàng còn ai dám nói với Bạch Khởi như vậy? Tối thiểu trong Hắc Ám Thần Điện bây giờ, trong Huyết Sắc Thánh Sơn này, ngoại trừ Hắc Ám Giáo Hoàng còn ai dám gọi mình trực tiếp như vậy.

- Nghe nói hai ngày trước ngươi đã đến Quang Minh Giáo Đình? Còn phát sinh xung đột với Quang Minh Giáo Hoàng?

Hắc Ám Giáo Hoàng nói tiếp.

- Đúng vậy, ta đã tới đó một chuyến. Tên Thánh Bỉ Đắc đó dám trêu chọc ta. Ha ha, cho nên không còn cách nào ta chỉ có thể dạy cho hắn vài điều, cắt bỏ hai cánh tay của hắn, tiện đường đưa tên đó tới Giáo Đình để kiếm ít tiền. Ngươi cũng biết đó, bây giờ ta rất thiếu tiền.

Bạch Khởi nheo mắt cười nói, nói xong tìm một chiếc ghế bên cạnh ngồi xuống với thái độ không có gì là cung kính.

Hắc Ám Giáo Hoàng liếc nhìn Bạch Khởi với sắc mặt cổ quái, sau đó thở phào một tiếng rồi nói:

- Ngươi nếu đã biết tên thật của hắn, xem ra chuyện này là thật rồi, ngươi đã đến được cảnh giới đó rồi sao?

- Không sai, vừa mới đạt được.

Bạch Khởi cười rồi nói. Nếu là người bên cạnh ở đây nhất định không hiểu hai người họ đang nói chuyện gì, nhưng nghe trong lỗ tai của Hắc Ám Giáo Hoàng đã không phải bình thường khiến người ta kinh ngạc rồi.

- Đúng vậy, một Thiên sứ… Ha ha, thật ra ta thật sự rất hiếu kỳ, Giáo Hoàng hiện nay của Quang Minh Giáo Đình lại là Giáo Hoàng đời thứ nhất, hơn nữa không phải là con người, mà là một Thập Nhị Dực Thiên Sứ. Vậy còn ngươi thì sao? Ngươi là ai? Trước đây ta chưa từng nghĩ đến vấn đề này, nhưng sau khi ta gặp Quang Minh Giáo Hoàng bắt đầu đã nghĩ đến, ngươi có thể đối kháng với Quang Minh Giáo Hoàng nghìn năm qua… Vậy Hắc Ám Giáo Hoàng ngươi là ai?

Bạch Khởi nghe xong hiếu kỳ hỏi.

- Ta? Ha ha, trong Vạn Tượng Sâm Lâm không phải ngươi đã từng gặp một Thân Vương của Tộc ta rồi sao? Ngươi nói xem ta là ai?

Hắc Ám Giáo Hoàng cười cười rồi nói.

- Hấp Huyết Quỷ?

Bạch Khởi nheo mắt trầm giọng nói. Đối với chủng tộc Hấp Huyết Quỷ Bạch Khởi vốn không có cảm tình gì. Bọn chúng chuyên dựa vào chuyện hút máu người mà sống, đồng thời đem tất cả mọi người làm lương thực của chủng tộc. Bạch Khởi thật sự rất khó có thể phát sinh cảm tình với bọn chúng.

- Ô, ngươi nên gọi ta là Huyết Tộc, ta không thích gọi là Hấp Huyết Quỷ. Hơn nữa đối với một lão Huyết Tộc đã sống vạn năm như ta mà gọi như vậy rất là không lễ phép.

Hắc Ám Giáo Hoàng lạnh lùng nói, ít nhiều có chút không hài lòng, nhưg không dám làm gì quá đáng. Dù sao hắn biết Bạch Khởi có thể đánh bại Quang Minh Giáo Hoàng vậy thì hoàn toàn có thể đánh bại sức mạnh của mình, vì vậy hắn không dám làm loạn.

Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.