Yến Trục Quang sau khi nhận nhiệm vụ có phần thưởng phong phú này xong cũng không cảm thấy gấp gáp. Chỉ có hệ thống cả ngày chú ý hành tung của Vân Mật Tuyết, sợ nàng đột nhiên tâm huyết dâng trào rời đi Nhất Miểu Tông.
Thân thể của ký chủ nhà nó kém như vậy, thật chịu không nổi trừng phạt nếu chẳng may nhiệm vụ thất bại.
Thời gian này còn xảy ra chút chuyện.
Quản sự vốn dĩ muốn dùng biện pháp tăng lên chất lượng linh cốc của Yến Trục Quang nhận thành công lao của mình, để có thể dễ dàng nâng cao địa vị của bản thân.
Nhưng ai biết linh điền của Yến Trục Quang bỗng nhiên bị phá hư không nói, sau khi xử lý được vài ngày, quản sự còn bị cấp trên kêu đi, muốn hắn đem biện pháp thu hoạch linh cốc mới truyền thụ rộng rãi.
Lúc ấy quản sự còn có chút ngốc, phương pháp gieo trồng linh cốc đã hơn trăm năm chưa từng thay đổi, biện pháp hắn chờ mong để có thể lên chức vẫn còn đang thí nghiệm, như thế nào lại có biện pháp mới nữa?
Quản sự đánh bạo hỏi ra mới biết được, biện pháp mới kia chính là cái mà Yến Trục Quang đã nói.
Hắn bên này còn chờ Yến Trục Quang dâng lên phương pháp, không nghĩ tới tạp dịch đệ tử đó quay đầu liền đem biện pháp hiến dâng cho người khác. Hiện giờ đã có biện pháp mới, công lao cũng coi như không tính cho hắn, vậy chẳng phải uổng công hắn lúc trước chờ mong lâu như vậy sao?
Quản sự thực tức giận, hắn không dám ở trước mặt cấp trên phát hỏa, sau khi rời đi liền thiếu chút nữa đập luôn vũ khí bảo bối của mình.
Quản sự càng nghĩ càng giận, một đường đem theo hỏa hoa mang tia chớp xông tới tìm Yến Trục Quang, muốn giáo huấn nàng.
Tạp dịch đệ tử nho nhỏ này thật sự khiến người khác quá tức giận, quả thực xem hắn như khỉ mà chơi đùa. Nàng cho rằng dâng lên phương pháp cho những tông môn thượng tầng là có thể thăng chức nhanh sao? Không thể! Nàng hiện giờ chỉ là một tạp dịch đệ tử nho nhỏ do hắn quản lý mà thôi.
Những tông môn thượng tầng đó mới mặc kệ sống chết của những tạp dịch đệ tử này. Ở trong mắt bọn họ, dâng lên những phương pháp này là chuyện tạp dịch đệ tử nên làm. Chỉ có đem phương pháp cho hắn, để hắn áp dụng, mới có thể được đến chỗ tốt.
Tạp dịch đệ tử tên Yến Trục Quang này thật đúng là một kẻ ngu, uổng công lãng phí cơ hội của hắn.
Hệ thống thực mẫn cảm đối với những động tĩnh xung quanh ký chủ, nhận thấy được động thái của quản sự, nó liền lập tức báo cáo cho ký chủ, còn thập phần cơ linh ban bố một nhiệm vụ phụ.
Hệ thống cảm thấy, ký chủ nhà nó đối phó với loại quản sự tiểu pháo hôi* này khẳng định là dễ như trở bàn tay.
(*Pháo hôi - 炮灰: chỉ nhân vật xui xẻo, phản diện, thường hy sinh để làm nền cho nhân vật chính)
Quả nhiên, Yến Trục Quang nhẹ nhàng đem quản sự đuổi đi rồi.
Xét đến cùng, chuyện này vẫn là Đào Chi sai. Nếu không phải nàng không cam lòng bị trục xuất Nhất Miểu Tông, chạy tới cáo trạng với Liễn Cơ tiên tử thì cũng sẽ không phát triển thành như vậy.
Không có Đào Chi cáo trạng, Yến Trục Quang cũng sẽ không bị yêu cầu thực hiện phương pháp của nàng cho thượng tầng Nhất Miểu Tông xem.
Nếu lại muốn truy cứu nữa, kia vẫn là quản sự sai. Quản sự không có hoàn toàn chặt đứt hy vọng trở về Nhất Miểu Tông của Đào Chi, lúc này mới dẫn đến chính mình mất đi cơ hội lên chức.
Dù sao ngàn sai vạn sai, đều không phải Yến Trục Quang sai, nàng đều là bị bắt ép, hoàn toàn không phải cố ý làm vậy, sao có thể trách nàng?
Đương nhiên, Yến Trục Quang còn nhắc tới điểm quan trọng nhất, Liễn Cơ tiên tử cùng thượng tầng Nhất Miểu Tông đã biết đến nàng, còn khắc sâu ấn tượng. Quản sự muốn giận chó đánh mèo cũng cần phải chờ phong ba qua đi mới được a.
Bằng không, vạn nhất đột nhiên có người đến tìm nàng, lại phát hiện nàng đã xảy ra chuyện, người đối phó nàng có khả năng gánh không nổi.
Bất luận trong lòng quản sự nghĩ như thế nào, hiện tại cũng không thể tìm Yến Trục Quang gây rắc rối.
Quản sự bị nàng lừa dối như vậy —— phân tích một chút, cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo, căm giận rời đi.
Dù sau này quản sự có đột nhiên nhớ tới, muốn tìm Yến Trục Quang kiếm chuyện thì lúc ấy Yến Trục Quang cũng chưa chắc còn ở Nhất Miểu Tông, hắn có làm như thế nào cũng không liên quan đến nàng.
Sau đó lại một phần thưởng từ nhiệm vụ phụ nhẹ nhàng tới tay, Yến Trục Quang kêu hệ thống đổi bảo bối xóa linh căn thành đổi một lọ đan dược có thể che giấu khí tức, rồi ném vào ba lô mặc kệ.
Mấy ngày nay khu vực linh điền phát sinh nhiều sự cố, những quản sự ngày thường lười biếng bị tông môn thượng tầng cảnh cáo cũng trở nên cần mẫn hơn, cả ngày tuần tra ở khu vực linh điền, thay đổi phương pháp áp bức các tạp dịch đệ tử.
Bởi vì Yến Trục Quang đã có một phen “tâm sự” cùng quản sự phụ trách, lại là công thần dâng lên phương pháp tăng chất lượng linh cốc, quản sự đối với nàng mắt nhắm mắt mở, không thể nào quản.
Mà vốn dĩ Yến Trục Quang luôn luôn nghiêm túc kia lúc này lại không tới linh điền, khiến cho những tạp dịch đệ tử đang bị quản sự áp bức bất mãn chửi thầm trong lòng.
Chẳng lẽ Yến Trục Quang đó bày ra công trạng xong rồi muốn trốn luôn?
Biết ngay nàng là con người không an phận mà, ngày thường giả vờ nghiêm túc, giả vờ thanh cao cái gì? Hiện tại lộ nguyên hình rồi đúng không?
Chậc, xem bộ dáng quản sự liền biết trong lòng quản sự nghẹn khí, chờ chuyện qua rồi, xem nàng như thế nào bị thu thập, nàng đắc ý không được bao lâu đâu.
Những tạp dịch đệ tử tâm sinh ghen ghét này phát ra oán khí đều có thể khiến cho linh cốc trong khu tạp dịch đệ tử ngộp chết, Yến Trục Quang mới sẽ không ủy khuất chính mình mà đi thừa nhận ánh mắt công kích của những người này.
Hơn nữa, gần hết thời hạn ba ngày rồi, nàng cần làm những bước chuẩn bị cuối cùng.
Yến Trục Quang đi lên núi nhỏ bên cạnh linh điền, buổi tối ngày hôm trước nàng đã lén đưa những bình chứa Linh Cốc Trùng lên núi, đặt ở chỗ bí ẩn mà nàng tìm được.
Hiện tại là thời điểm đi nơi đó.
Ngày cuối cùng trong thời hạn ba ngày, Yến Trục Quang ăn vào đan dược che giấu hơi thở, vào ban ngày ban mặt cẩn thận mò lên núi, đi vào chỗ nàng giấu bình gốm.
Nơi này là đỉnh núi, ban ngày các tạp dịch đệ tử bận làm ruộng, không có cơ hội lên núi. Trên núi này cũng không có thứ gì tốt, trừ bỏ những món mà hàng ngày Yến Trục Quang thường ăn, những tạp dịch đệ tử được chia Tích Cốc Đan ăn no bụng cũng sẽ không tự dưng chạy lên núi.
Ngay cả như vậy, Yến Trục Quang vẫn cẩn thận dùng đá tạo ra một mê trận đơn giản ở chung quanh mình, tránh cho người khác phát hiện ra nàng.
Loại mê trận này chỉ có thể phòng ngự những tạp dịch đệ tử thực lực thấp kém và dã thú trong núi, đối với người tu chân thực lực hơi cường đại liền không phòng được.
Hệ thống đã sớm hình thành thói quen nghĩ rằng ký chủ thần thông quảng đại, bày trận có tính là gì, dù ký chủ nói chính mình là thiên thần hạ phàm nó cũng sẽ không kinh ngạc.
Chỉ là... “Cái mê trận này có phải quá đơn sơ hay không? Ký chủ, ngươi vì sao lại không dùng linh thạch để bày trận?”
Tuy rằng không biết ký chủ muốn làm cái gì, nhưng thấy bộ dáng ký chủ hiếm khi thật cẩn thận như vậy, nó cũng phi thường khẩn trương.
Nhưng mà, vào thời điểm gấp gáp như thế này, vì sao lại sử dụng trận pháp đơn sơ vậy chứ?
Yến Trục Quang nói: “Bởi vì nó đơn giản, cho nên cũng dễ dàng tiêu trừ dấu vết. Nếu dùng linh thạch bày trận sẽ để lộ ra dấu vết.”
Hệ thống:...
Ta nghe không hiểu ngươi đang nói gì a, ký chủ.
Yến Trục Quang không hiểu sự rối rắm của hệ thống, nàng mở hết bốn cái bình kia ra, Linh Cốc Trùng ở bên trong bình, mỗi con bởi vì ăn một loại độc vật trong bốn loại thuộc tính độc vật, đã hóa thành hoa văn và màu sắc giống từng loại độc vật đó.
“Những con Linh Cốc Trùng này đều biến thành Linh Cốc Trùng có độc.”
Linh Cốc Trùng ăn độc vật nhưng không chết, hệ thống cảm thấy thực thần kỳ.
Yến Trục Quang “ừ” một tiếng, “Lát nữa ngươi không cần quấy rầy ta.”
“Nga.” Hệ thống phi thường tự giác tắt đi chức năng giọng nói của mình, sau đó ánh mắt trông mong nhìn động tác của ký chủ.
Yến Trục Quang đổ hết bốn con Linh Cốc Trùng ra, nắm chặt trong tay. Bởi vì hấp thu bốn loại độc vật, những Linh Cốc Trùng có chứa độc tính này thực mau khiến cho bàn tay cầm Linh Cốc Trùng của Yến Trục Quang biến thành màu đen, thậm chí bắt đầu lan tràn ra toàn thân.
Hệ thống xem đến lo lắng không thôi, càng xem càng lo lắng, một hình ảnh cực có ấn tượng —— ký chủ thế nhưng dùng hai tay, mỗi tay cầm hai con Linh Cốc Trùng, bắt đầu vận chuyển công pháp hấp thu linh khí!
Ký chủ điên rồi sao!
Hệ thống ở trong lòng điên cuồng “spam*”, nếu không phải Yến Trục Quang đã ra lệnh, nó thực muốn lao ra ngăn ký chủ lại.
(*Spam - Stupid Pointless Annoying Message: là một loạt các hành động dùng để phát tán thông điệp ngu ngốc, vô nghĩa và gây phiền toái)
Hệ thống ở trong không gian nhỏ của mình xoay vài vòng, cưỡng bách chính mình bình tĩnh lại. Nó phải nghĩ kỹ, ký chủ đến tột cùng là muốn làm cái gì?
Linh Cốc Trùng, nó nhớ rõ ký chủ nói qua, Linh Cốc Trùng có thể thay thế linh thạch, mà những con Linh Cốc Trùng này hấp thu các thuộc tính độc vật đã biến thành linh thạch mang các loại thuộc tính độc.
Ký chủ hiện tại đang hấp thu những linh thạch mang thuộc tính độc này...
Nó nhớ rõ, ký chủ là Ngũ Linh Căn có linh căn thuộc tính mộc to nhất, ngoài ra các thuộc tính khác thì cực nhỏ, bốn loại độc linh thạch này vừa vặn tương xứng với thuộc tính của mấy cái linh căn cực nhỏ kia.
Hay là... ký chủ định dùng độc ăn mòn mất những linh căn đó?
Nhưng như vầy không được a, ký chủ còn ở Luyện Khí kỳ nên linh căn vẫn còn rất yếu ớt, linh khí chứa thuộc tính độc cũng có khả năng ở trong quá trình ăn mòn đi linh căn, thông qua linh căn hút vào trong cơ thể. Nhưng nếu theo biện pháp này, độc tính còn sót lại sau khi ăn mòn linh căn sẽ ảnh hưởng đến việc tu hành sau này của ký chủ!
Trước kia cũng không phải không có người dùng loại biện pháp này để tẩy linh căn, nhưng đều thất bại a, không hề có ngoại lệ!
Hệ thống co lại trong góc, lo lắng gần chết.
Yến Trục Quang đúng là đang dùng những linh khí mang độc này ăn mòn linh căn, nhưng nàng cũng không phải là đơn thuần tẩy linh căn, mà nàng đang cải tạo linh căn.
Đời trước, Yến Trục Quang là Tứ Linh Căn, bởi vì bị người mưu hại, hấp thu linh khí mang độc, khiến cho linh căn bị ăn mòn, thiếu chút nữa đoạn tuyệt cơ hội tu hành.
Chỉ là Yến Trục Quang vận khí tốt, do cơ duyên xảo hợp, đánh bậy đánh bạ hình thành Độc Linh Căn, ngược lại thành tựu nàng ngày sau huy hoàng.
Bất quá, Độc Linh Căn của nàng là từ Tứ Linh Căn cải tạo mà thành, tuy hình thành Độc Linh Căn, nhưng Độc Linh Căn lại không ổn định, theo nàng tu hành càng lên cao, Độc Linh Căn cũng càng thêm lung lay sắp đổ.
Lúc ấy, nàng liền bắt đầu nghiên cứu biện pháp cải tạo Độc Linh Căn, trước mắt cách trước kia nàng thí nghiệm ra được chính là biện pháp tốt nhất.
Ngũ hành tương sinh tương khắc, Ngũ Linh Căn ổn định nhất, mà mộc thuộc tính ôn hòa nhất, lấy linh căn thuộc tính mộc làm chủ linh căn, trước tiên đem các linh căn còn lại hóa thành Độc Linh Căn, lại thao túng bằng bí pháp tinh luyện do nàng sáng tạo, khiến cho nó phụ thuộc vào chủ linh căn. Trong cơ thể dùng một bản mạng độc vật mang thuộc tính mộc trấn áp, ngày sau chậm rãi nuôi dưỡng, khiến cho chủ Mộc Linh Căn hoàn toàn biến thành Độc Linh Căn, giai đoạn sau sẽ có thể trở thành chân chính ổn định Độc Linh Căn.
Càng vi diệu chính là, trước khi hoàn toàn biến thành Độc Linh Căn, bất luận dùng phương pháp nào để kiểm tra đo lường linh căn đều chỉ có thể biểu hiện ra nàng là Đơn Linh Căn thuộc tính mộc.
Này sẽ là lớp ngụy trang tốt nhất của nàng.
Linh Cốc Trùng trong tay hóa thành bột phấn, trong cơ thể của Yến Trục Quang, bốn loại thuộc tính linh căn dần dần bị ăn mòn, dưới sự thao túng của bí pháp hóa thành một tấm lưới lớn màu đen, quấn quanh linh căn thuộc tính mộc.
Trong quá trình này, đôi môi của nàng từ màu đen nhánh khi mới hấp thu độc linh khí biến thành màu trắng như giấy.
Đúng lúc này, phong vân trên đỉnh đầu Yến Trục Quang đột nhiên thay đổi! Thoáng chốc hội tụ thành một đám mây đen nhánh, ở giữa đám mây có ánh sáng tím chớp nháy, kia thế nhưng là —— lôi kiếp!