Vân Mật Tuyết rốt cuộc không tiếp tục truy vấn nữa.
Tiểu cô nương đã trưởng thành, luôn thích cất giấu một ít bí mật, Vân Mật Tuyết cũng không đến mức truy cứu những chuyện này tới cùng.
Bất quá, Vân Mật Tuyết thật ra lại có thêm chút nhận thức mới về Yến Trục Quang. Tiểu cô nương này mặt ngoài thoạt nhìn thành thành thật thật, kỳ thực nhiều tiểu tâm tư lắm đây, hoàn toàn không vô hại như vẻ bề ngoài.
Cũng đúng thôi, trong môi trường tạp dịch đệ tử ở Nhất Miểu Tông kia, tuy rằng Vân Mật Tuyết chưa hiểu hết hoàn toàn, nhưng thông qua những việc mà nàng đã trải qua cũng hiểu được muốn sống yên ổn hẳn là không dễ dàng, thậm chí có chút gian nan.
Nếu Yến Trục Quang thật là một đứa ngốc cứng đầu chỉ biết vùi đầu làm lụng cực khổ không biết bảo hộ chính mình, nàng cũng chẳng có khả năng sinh tồn một cách hoàn hảo không tổn hại gì trong môi trường đó lâu như vậy.
Nghĩ lại thì, chuyện lần đó Đào Chi vu hãm Yến Trục Quang, cho dù không có nàng ở đó, Yến Trục Quang cũng có thể xử lý rất tốt, nàng vẫn luôn là một cô nương cực kỳ có chủ kiến và ý tưởng.
Vân Mật Tuyết suy nghĩ một chút, liền bỏ qua.
Nàng cũng không phản cảm những tiểu tâm tư này, ngược lại, nàng cho rằng để có thể bảo vệ tốt bản thân, chỉ cần đừng hại đến người khác, có những tiểu tâm tư như vậy ngược lại càng tốt, như vậy mới sẽ không phải chịu thương tổn.
Bản thân nàng không tính kế người khác được, cũng đâu thể đi yêu cầu người khác phải giống như nàng.
Vân Mật Tuyết rời đi băng tuyết tiểu trúc, tiếp tục đi xử lý việc của tông môn.
Tuy rằng đại điển kế nhiệm tân chưởng môn đã được cử hành thuận lợi, nhưng không có nghĩa là Phong Hoa Tiên Tông đã giải quyết xong hết vấn đề.
Nguyên nhân tiền nhiệm chưởng môn ngã xuống còn chưa có bất cứ manh mối nào, môn phái khác tính kế đối với Phong Hoa Tiên Tông cũng không có khả năng bởi vì đã có một vị tân chưởng môn mà hoàn toàn bỏ cuộc, còn rất nhiều việc mà Phong Hoa Tiên Tông phải giải quyết.
Hồn đăng của chưởng môn tiền nhiệm không truyền lại tin tức gì hữu dụng, chẳng biết là gặp phải tình huống đặc thù gì, hay là bị người khác dùng biện pháp đặc biệt gì giết hại.
Nếu không thể tra ra nguyên nhân cái chết của chưởng môn tiền nhiệm, thứ nhất là sẽ ảnh hưởng đến uy tín của Phong Hoa Tiên Tông với đệ tử ở tu chân giới, thứ hai là loại tai họa ngầm này nếu chậm chạp không thể tiêu trừ, cũng sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của Phong Hoa Tiên Tông trong tương lai.
Tóm lại, việc hiện tại mà Phong Hoa Tiên Tông cần xử lý còn rất nhiều, hoàn toàn chưa phải là thời điểm có thể thả lỏng.
Bất quá, những việc này đâu có liên quan gì tới Yến Trục Quang. Hiện tại nàng chỉ là một nội môn đệ tử ở Luyện Khí kỳ nho nhỏ, loại đại sự của tông môn này hoàn toàn không đến lượt nàng quản, nàng cũng không muốn quản.
Nhiệm vụ của nàng chỉ có một: Bảo hộ Vân Mật Tuyết. Nàng, chỉ cần phụ trách Vân Mật Tuyết, còn những người khác hoặc là việc khác, hết thảy đều không liên quan đến nàng, nàng không có dư thời gian như vậy.
Vân Mật Tuyết đi rồi, trong băng tuyết tiểu trúc cũng chỉ còn lại một mình Yến Trục Quang.
Lúc này, hệ thống ra tới cùng nàng thảo luận việc có liên quan đến nhiệm vụ: “Ký chủ, phần thưởng của nhiệm vụ lần này đã được phát, cần ta đổi sang thứ khác giúp ngươi không?”
Yến Trục Quang nói: “Không cần, thực ra mộc linh thạch cũng là thứ không tệ, không cần đổi.”
“Tốt.” Hệ thống lãnh phần thưởng nhiệm vụ cho nàng, đặt mộc linh thạch vào ba lô.
Mộc linh thạch không phải là loại tiền được lưu thông ở tu chân giới, loại linh thạch này không bị biến thành số tiền, mà trực tiếp chiếm một ô trong ba lô.
“Nhiệm vụ ẩn kia là sao vậy?” Yến Trục Quang hỏi.
Hệ thống đang muốn nhắc tới chuyện này với Yến Trục Quang: “Ký chủ thành công ngăn cản Đại sư tỷ bị người vu hãm cùng hoài nghi ngay từ ban đầu, giữ gìn danh dự Đại sư tỷ, cho nên kích phát một nhiệm vụ ẩn giữ gìn hình tượng của bạch nguyệt quang.”
Hệ thống Cứu vớt bạch nguyệt quang phục vụ cho bạch nguyệt quang, hết thảy hành vi trợ giúp cho bạch nguyệt quang đều đáng được cổ vũ.
Cũng nhờ chiêu mộc độn chi thuật kia giúp cho Yến Trục Quang có thể đuổi đến hiện trường nhanh chóng, nếu không thì thi thể Hà Sanh đã bị mấy tên ngoại môn đệ tử kia phát hiện ra rồi, đến lúc đó muốn xóa bỏ hiềm nghi, khôi phục thanh danh sẽ chẳng dễ dàng như vậy.
Hệ thống nghĩ nên tăng thêm phần thưởng cho những hành vi như thế này.
Yến Trục Quang gật gật đầu: “Phần thưởng là cái gì?”
“Là một quyển thuật pháp rèn thể.”
“Rèn thể?” Yến Trục Quang nhướng mày.
Nàng lại không phải thể tu, cần thứ này làm gì?
Hệ thống nói: “Dựa theo biện pháp này rèn thể, hiệu quả ban đầu là hàn thử không xâm (nóng lạnh không xâm nhập vào cơ thể), luyện đến giai đoạn sau, thậm chí có tính chất đặc thù có thể miễn dịch nóng lạnh. Tỷ như Đại sư tỷ là người tu chân tu hành băng tuyết chi đạo, hoặc là người tu chân tu hành hỏa hệ pháp thuật, những người như vậy vô pháp gây ra thương tổn với ký chủ trên phương diện nhiệt độ.”
Yến Trục Quang suy nghĩ: “Những vết thương gây ra do băng đao hoặc là vết bỏng do ngọn lửa vẫn có, nhưng nếu là đơn thuần bị đóng băng hoặc bị lửa đốt, sẽ không bởi vì lạnh hoặc nóng mà cảm thấy đau đớn hay tổn thương đúng không?”
Hệ thống nói: “Ân, đúng là như vậy.”
Cũng chẳng đáng kể, bất quá ở nơi thiên biến vạn hóa như tu chân giới, khó tránh khỏi sẽ gặp phải hoàn cảnh cực lạnh hoặc cực nóng, lúc ấy, loại thể chất này có thể phát huy tác dụng.
Yến Trục Quang nghĩ: “Được thôi, bỏ vào ba lô, nếu rảnh ta sẽ xem.”
Loại rèn thể thuật này nếu không có xung đột với việc tu hành của nàng, thật ra thì có thể luyện thêm.
“Đúng rồi, nhiệm vụ phụ gia nhập Phong Hoa Tiên Tông trước kia cũng đã hoàn thành, phần thưởng là một viên Trúc Cơ đan, ký chủ có muốn đổi không?”
Nhiệm vụ phụ này là sau khi Yến Trục Quang đi vào Phong Hoa Tiên Tông mới tiếp nhận, cũng coi như là nhiệm vụ phụ thường thấy của Hệ thống Cứu vớt bạch nguyệt quang.
“Trúc Cơ đan?” Giọng điệu Yến Trục Quang có chút ghét bỏ: “Đổi đi.” Mượn ngoại lực để đột phá cảnh giới cũng chẳng phải là chuyện tốt.
Hệ thống cũng không cảm thấy kỳ quái, về phương diện tu hành, ký chủ rất có tự tin.
“Vậy đổi thành cái gì?”
“Linh thạch.” Linh thạch trong tân thủ đại lễ bao chỉ còn lại có mười khối, tuy rằng Vân Mật Tuyết cho nàng không ít linh thạch, nhưng đối với người muốn ứng phó với các loại tình huống đột xuất như Yến Trục Quang mà nói thì vẫn không đủ.
Nàng không muốn xin Vân Mật Tuyết linh thạch, chỉ là hiện giờ không có cách khác để kiếm linh thạch, cũng chỉ có thể lấy từ hệ thống.
Hệ thống nói: “Ta đây sẽ dựa theo giá thị trường ở tu chân giới của Trúc Cơ đan đổi thành linh thạch cho ký chủ.”
“Ân.”
“Trúc Cơ đan ở thế giới này có giá trị trung bình là hai trăm hạ phẩm linh thạch, ký chủ thấy được không?”
Yến Trục Quang tính toán, cùng thế giới trước kia nàng ở cũng không khác mấy: “Được.”
Hệ thống đổi Trúc Cơ đan thành hai trăm hạ phẩm linh thạch, số tiền Yến Trục Quang đang có liền biến thành ba chữ số.
Sau khi làm xong những việc đó, hệ thống hỏi về chuyện của Vân Trường Nguyệt: “Ký chủ đại nhân, nếu biết Vân Trường Nguyệt kia chính là người đã giết chết Hà Sanh nhằm hãm hại Đại sư tỷ, vậy ký chủ định sẽ làm thế nào? Sẽ không mặc kệ như vậy đi?”
Ngay từ đầu bởi vì Vân Trường Nguyệt là fan não tàn của Đại sư tỷ, hệ thống vẫn luôn rất có hảo cảm với nàng. Bất quá hiện giờ biết nàng là đại phôi đản (trứng thối, kẻ xấu xa), còn không ngại giết người để hãm hại Đại sư tỷ, những hảo cảm hư vô mờ mịt kia liền lập tức biến mất, bắt đầu thù ghét nàng.
Rốt cuộc nó là một hệ thống, muốn điều chỉnh loại cảm tình thế này thực dễ dàng.
“Mặc kệ?” Yến Trục Quang khẽ cười một tiếng: “Có khả năng sao?”
“Hiện tại nàng dám giết Hà Sanh, chờ nàng có đủ thực lực, ngày sau sẽ dám giết Đại sư tỷ, ngươi không phải Hệ thống Cứu vớt bạch nguyệt quang sao? Đạo lý này cũng không hiểu?”
“Ta đã lưu lại ký hiệu trên người nàng. Hiện giờ thực lực của ta còn chưa đủ, chờ ta đủ thực lực rồi...”
“Ách...” Hệ thống lại lần nữa khiếp sợ: “Ký chủ, ngươi động thủ hồi nào?”
Lá gan của ký chủ cũng quá lớn đi, lúc trước bất quá là Luyện Khí tầng thứ ba đã dám hạ độc Thiên Tước Cốt Thủy lên người Trúc Cơ kỳ Hà Sanh, lại còn không bị phát hiện, việc này ở trong mắt hệ thống đã là không thể tưởng tượng được, hiện giờ mới Luyện Khí tầng thứ tư, thế nhưng còn dám ra tay với Kim Đan kỳ Vân Trường Nguyệt?
Ký chủ, ngươi rốt cuộc có mấy cái lá gan a!
Hơn nữa càng thần kỳ chính là, Vân Trường Nguyệt vậy mà cũng không phát hiện? Tu vi Kim Đan kỳ của nàng là giả sao, thực lực như này còn muốn làm chưởng môn, đang nằm mơ đi?
Yến Trục Quang nói: “Ngươi nghĩ gì thế? Bất quá lúc đi ngang qua người nàng, ta đã để lại một chút khí tức đặc thù lên người nàng.”
Trực tiếp hạ độc Vân Trường Nguyệt? Chớ nói bằng chút thực lực này của nàng động tay chân có thể bị Vân Trường Nguyệt phát hiện hay không, độc vật trong tay nàng bất quá là Trúc Cơ kỳ, sao có thể có tác dụng với Vân Trường Nguyệt? Loại sự việc biết rõ không thành công như thế này, Yến Trục Quang như thế nào sẽ làm?
Còn việc lưu lại một chút ký hiệu ở bên ngoài, đối với Yến Trục Quang mà nói lại không khó. Người hạ độc chú trọng bí ẩn đến mức tra không ra dấu vết, ẩn giấu không bộc lộ ra, một kích trí mạng, che giấu khí tức của chính mình như thế nào, Yến Trục Quang là am hiểu nhất.
“Nga...” Này xem ra còn có thể tiếp thu, tuy rằng vẫn rất lợi hại là được.
“Bất quá, việc Vân Trường Nguyệt giết chết Hà Sanh giá họa Đại sư tỷ không thành công, nàng có thể lại làm việc gì để đối phó Đại sư tỷ nữa không? Ký chủ, chúng ta có cần phải làm gì đó để phòng bị nàng không?”
Hệ thống cảm thấy Vân Trường Nguyệt tâm địa quá ngoan độc, không thể không đề phòng.
Yến Trục Quang nói: “Không cần lo lắng, nàng không dễ dàng đắc thủ như vậy, ngươi quá coi thường Đại sư tỷ rồi.”
“Như thế nào?”
Nếu không phải sợ hệ thống tiếp tục làm phiền, Yến Trục Quang thật sự chẳng muốn phản ứng nó.
Nàng than nhẹ một tiếng: “Không phải ngươi nói, “Hà Sanh chi tử” là tình tiết không phát sinh trong cốt truyện sao? Vân Trường Nguyệt mơ ước vị trí chưởng môn cũng không phải là bởi vì hiệu ứng cánh bướm do ta gây ra, vậy tại sao trong sách nàng không có giết chết Hà Sanh? Bởi vì Hà Sanh cũng không hề bị trục xuất khỏi Phong Hoa Tiên Tông, Đại sư tỷ chưa cho nàng cơ hội giết chết Hà Sanh.”
“Là bởi vì ta, Đại sư tỷ vì ta mà trục xuất Hà Sanh khỏi Phong Hoa Tiên Tông nên mới lộ ra sơ hở, cho nàng cơ hội.”
“Trừ cái này ra, Đại sư tỷ còn có nhược điểm gì để cho nàng bắt lấy?”
Hệ thống lắc đầu, Đại sư tỷ là người tốt như vậy, hành sự cũng công bằng công chính, sao có thể có nhược điểm gì.
“Một khi đã như vậy, luận thực lực, Vân Trường Nguyệt mới Kim Đan trung kỳ, luận thế lực, nàng cùng Đại sư tỷ cùng tộc, luận địa vị, nàng bất quá là phong hào đệ tử bình thường, nàng đối phó Đại sư tỷ bằng cách nào?”
Hệ thống ngẫm lại cũng thấy đúng.
“Nhưng nếu nàng chính là người hạ độc Sóc Băng Phi Tuyết cho Đại sư tỷ thì sao?”
“Dùng độc?” Yến Trục Quang cười như không cười: “Nàng nếu dùng độc, vậy chỉ có thể là tự tìm đường chết.”
Yến Trục Quang mới là cao thủ dùng độc, Vân Trường Nguyệt nếu thật dám hạ độc Vân Mật Tuyết, nàng có thể khiến nàng ta biết cái gì là bị độc dược ăn mòn thân thể, sống không bằng chết.
Yến Trục Quang nói: “Ngươi thật sự không cần nghĩ nhiều như vậy, nếu ta là Vân Trường Nguyệt, thay vì suy xét đối phó Vân Mật Tuyết, chi bằng suy xét đối phó ta như thế nào, đây mới là biện pháp tiện lợi và hữu hiệu nhất.”
“Ách...”
Hệ thống có chút ngốc: “Vì sao lại như vậy?”
Vân Trường Nguyệt ghi hận Đại sư tỷ liên quan gì tới ký chủ nhà nó a? Nàng vì sao lại muốn đối phó ký chủ?
Yến Trục Quang nói: “Ta hiện giờ là người bên cạnh Đại sư tỷ, cũng là nhược điểm của Đại sư tỷ, nếu ta có chuyện gì, chẳng phải sẽ có thể khiến Đại sư tỷ thương tâm sao? Nếu ta làm sai chuyện gì, Đại sư tỷ chẳng phải là phải mang tội danh quản giáo không nghiêm? Bất luận là như thế nào, những uy hiếp này quả thực là làm cái gì được cái đó.”
Hệ thống nghĩ nghĩ, không khỏi đồng tình với ký chủ nhà mình, ký chủ cũng quá thảm đi, “Này chẳng phải là nằm không cũng trúng đạn sao?”
Yến Trục Quang không hiểu lắm những lời này, bất quá nàng vẫn nói: “Nhằm vào ta chẳng phải là vừa lúc sao? Với thân phận cùng thực lực của ta hiện tại cũng không thể thường xuyên ở bên cạnh Đại sư tỷ, nàng nếu nhằm vào ta, để ta hóa giải là được, ta cũng không cần lo lắng Đại sư tỷ.”
“Ký chủ ngươi vất vả, ta sẽ bảo vệ ngươi thật tốt!” Hệ thống tuyên thệ như vậy.
Vân Trường Nguyệt không đối phó được Đại sư tỷ, đối phó với ký chủ mới Luyện Khí kỳ vẫn là thực dễ dàng, nếu nàng thật muốn hạ thủ với ký chủ, ngày sau ký chủ có thể sẽ gian nan.
Yến Trục Quang không hiếm lạ với cái gọi là bảo hộ của hệ thống, bất quá xuất phát từ lễ phép, nàng vẫn nói một tiếng: “Đa tạ.”
Hệ thống thụ sủng nhược kinh.
Xử lý xong chuyện hệ thống, Yến Trục Quang liền phải bắt đầu tự tu hành, nàng nói với hệ thống: “Ta muốn mở vé lắc xổ số may mắn.”
“Di? Tốt!”
Ký chủ rốt cuộc nhớ tới vé lắc xổ số may mắn sao? Không biết ký chủ sẽ mở được cái gì, nó đã mong chờ thật lâu!