Đa Chức Năng Nhị Thứ Nguyên Hệ Thống

Chương 82: Chương 82: Pendragon gia tộc






“Xin mời vị tuyển thủ hạng nhất lên sân khấu để nhận phần thưởng xếp hạng cao nhất của giải đấu do đạt một chiến tích mạnh mẽ của mình” Ở sàn đấu trên trời, 1 người ăn mặc đồ Vest cầm Micro trọng tài đang lên tiếng

Nghe vậy,Đạt bắt đầu từ từ đi lên sân khấu

“Phần thưởng của anh ấy là……” Trọng tài kéo dài một hơi rồi nói tiếp:” Thánh kiếm vua Excalibur, thánh kiếm Caliburn, thánh thương Rhongomynaid, thanh Enuma Elish và cuối cùng là Gate Of Babylon!”

“Nếu mọi người nghĩ rằng, đó chỉ là những món vũ khí bình thường...sai hoàn toàn!”

“Đây mà vũ khí, do hệ thống tự mình chế tạo, kết hợp hàng trăm ngàn cây Excalibur, những vũ khí tương tự và rèn đúc lại bằng lõi của mặt trời, được mài dũa bởi dòng sông chảy xiết nhất qua hàng ngàn vạn năm, được điêu khắc từ cánh tay cũng những vị thần giỏi nhất! “

“Nó không chỉ là thánh kiếm, mà còn là kiếm thần, sức mạnh tối thượng của một vũ khí!!!”

Nghe trọng tài giới thiệu, xung quanh những người chơi khác, lẫn những npc lập tức hô hào lên

“Oa...một thanh thần khí?”

“Không biết, nhưng nghe trọng tài giới thiệu thì thấy lợi hại lắm!”

“Ghê vậy sao? Nhưng nghe nói nó là kiếm của dòng họ Pendragon”

“Nói nhảm gì thế?Tuy gọi là Excalibur nhưng không có nghĩa là cây nào cũng thuộc về dòng họ đó!”

“...”

Bàn tán xôn xao, chỉ có 1 số ít là ước ao và ghen ghét, huống chi là thực lực của Đạt bày ra đã cho thấy sự tương xứng của mình với vũ khí

Riêng cặp anh trai và em gái Alexander và Aria thì cúi sầm mặt lại, lặng yên không nói

Bởi vì theo giới những thanh kiếm này đúng là thanh kiếm được chiết suất từ các thanh Excalibur, mà dòng họ Pendragon cũng có những thanh Excalibur giờ đang phủ bụi ở gia tộc họ đây

Nương theo sự xuất hiện xuất hiện của 5 ánh sáng màu vàng từ trên trời cao bay xuống

Những ánh sáng màu càng, bắt đầu biến dạng, trở nên dài ra và hiện ra những món vũ khí vàng óng lần lượt là 3 cây kiếm màu vàng óng ánh, một cây màu vàng thánh thương và cuối cùng là….ờ...cái thứ có chuôi kiếm đầu chìa khóa nên gọi gì nhỉ?

Thôi thì mặc định là chìa khóa đi!

Đạt giơ cánh tay lên, thì thấy, những thanh kiếm này như có linh tính bay về phía Đạt

Đặc biệt là cái chìa khóa vàng cỡ to này liền đâm vào người Đạt

Rồi vặn 1 cái, sau đó lần lượt 4 thanh vũ khí đang lơ lửng tự động duỗi thẳng đâm mạnh bay ra phía sau rồi khựng lại

Thì thấy đầu từng món mỗi cái đều có một cái gợn sóng màu vàng tự như gợn sóng trên mặt nước và một cái cổng không gian kết hợp lại vậy

Từng món từ từ đi vào bên trong, gợn sóng của theo đó mà biến mất

Còn cái chìa khóa lớn ở ngực Đạt thì cũng chui vào bên trong người của Đạt, biến không còn tăm hơi

“Nhận được Gate of Babylon 10*”

“Nhận được Excalibur 10* “

“Nhận được …”

….

Nhận được 5 loại trang bị đặc biệt mới này, mỉm cười thật tươi lịch lãm quý phái cúi người chào tựa như 1 vị quý tộc kỵ sĩ lên tiếng:” Cảm tạ vinh quang của mọi người!”

Lúc này, không hiểu vì sao, khí chất của Đạt thay đổi, trở nên càng lúc càng đẹp trai

Những cô gái dưới khán đài, hai mắt liền hiện hẳn hoi ra hình trái tim đang không ngừng đập đập:” Đẹp trai quá!!”

Thậm chí trái tim trong ngực cũng bình bịch như muốn nhảy ra ngoài

Ở phía dưới sân khấu Alexander và Aria thấy vậy, liền thầm nghĩ không ổn, liếc mắt nhìn nhau một cái rồi nói:” Đích thị là nó, không khác gì bảo vật gia tộc cả!”

“Vậy chúng ta buộc phải thu hồi nó thôi!” Aria nhẹ nhàng lên tiếng trả lời

Thì Alexander đứng thẳng, bước tới gần sân khấu hô to:” Chờ đã!”

“Tôi không đồng ý với phần thưởng này!” Alexander đứng thẳng, gương mặt đẹp trai lộ vẻ nghiêm túc lên tiếng

“ Vị người chơi xếp hạng thứ 4, quý ngài Alexander có ý kiến gì với sắp đặt của hệ thống sao?” Trọng tài cười mà không cười, dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn Alexander

“Đúng vậy, tôi là hậu duệ của gia tộc Pendragon không thể trơ mắt nhìn vũ khí của gia tộc Pendragon trơ mắt bị cướp đi được!” Alexander nhìn thẳng Đạt với ánh mắt nghiêm túc rồi nói tiếp:” Cho nên tôi yêu cầu một trận đấu tay đôi, với điều kiện cấp bậc ngang nhau, chỉ được phép sử dụng kiếm thuật yêu cầu quyền sở hữu của 3 thanh vũ khí gồm Rhongomyiad, Calibun và Excalibur!”

“Anh có dám tiếp nhận thách đấu không người chơi mạnh nhất Decade!!!” Nói đến đây, Alexander liền gồng hết sức hô to rồi nhìn Đạt suy nghĩ

Không thể không nói, lời nói của Alexander nghĩ được quá chu toàn 1 điểm, và càng vận dụng 1 số khiêu khích hàm ý dùng để kích động Đạt chấp nhận

Vừa vặn gây nên người chơi khác phản cảm:” Decade đừng chấp nhận hắn!”

“Đúng vậy, gia tộc này quá đáng, muốn đấu liền đấu sao?”

“Thật đúng là khó ưa đâu, kỵ sĩ đạo đức của mấy người để đâu hả?”

Toàn là lời mắng mỏ, nhưng Alexander không quan tâm lắm, chỉ tập trung vào Đạt, vì dù có thua, hắn cũng không mất gì cả, càng là 3 món vũ khí ảnh hưởng mạnh đến gia tộc của hắn, dựa vào điều kiện xét là chỉ được dùng kiếm thuật

Alexander cũng rất tự tin với kiếm thuật được gia tộc truyền lại,nên thắng thua không nhất định

Còn Đạt, mặc kệ Alexander nói gì, cứ nghiêm túc nhìn hắn, không nói gì thêm, càng không quan tâm!

Bởi vì cứ một lời lẽ sai, đều trở thành công kích từ ngữ từ Alexander

“Làm sao...là người chơi mạnh nhất sợ sao?” Alexander dường như thất tự tin lên chút ít lạnh giọng nói

Thì lúc này Đạt mới chán nản trả lời nói:” Tại sao tôi phải chấp nhận cái yêu cầu rác rưởi này chứ?”

“Cái gì?” Alexander khó tin nhìn Đạt lên tiếng, thầm hô không ổn

“Quyết đấu cũng được nhưng thứ nhất, là 5 chiến lợi phẩm mà tôi vừa sở hữu, họ có linh hồn, nên họ không phải là hàng hóa đặt cược”

“Thứ nhì! Cậu còn không có tư cách quyết đấu với tôi!”

“Thật ngạo mạn, tôi thật không hiểu vì sao hệ thống phải đưa Excalibur cho ngươi nữa!” Alexander làm bộ tức giận tiếp tục công kích từ ngữ và dân tâm

“Ngạo mạn? Chỉ là sự thật thôi, nếu muốn đặt cược vũ khí, thì đừng bàn về điều kiện chiến đấu là chỉ dùng kiếm thuật! “

“Càng đừng bàn về khi thua, cậu sẽ mất đi những gì “

“Và nếu như yêu cầu là tôi muốn cậu giết tất cả những người mang dòng máu Pendragon từ trẻ nhỏ đến người lớn tuổi!”

“Đến lúc này để tôi xem cậu còn có dũng khí khiêu chiến tôi không?”

Đạt nghiêng đầu sang 1 bên, khá là tức giận lên tiếng, với ý nói rằng, bản thân mình không có ngu để tiếp nhận một cái quyết đấu ngu xuẩn như thế

“Đây là bộ mặt thật của cậu sao? Không có nổi nhân từ, càng không có dũng cảm, cậu lấy tư cách gì sở hữu thánh kiếm? Cậu nói xem, thánh kiếm chỉ dành cho người đủ 10...uh”

Alexander chưa kịp nói xong, thì thấy một thanh kiếm màu vàng óng nhanh như ánh chớp xuất hiện trước mặt anh ta và đâm xuyên người, xuyên qua ngực của anh ta, làm anh ta đau đớn phun ra một ngụm máu rồi ngã về phía sau

Alexander không thể tin được nhìn Đạt, càng không ngờ rằng Đạt công nhiên đánh lén mình, đó không phải là hành động ngu xuẩn sao?

“Đừng dùng ánh mắt ngạc nhiên đó nhìn ta, ta không làm gì hết!” Đạt vô tội nhún vai 1 cái

Thì dưới ngực của Alexander truyền tới một âm thanh của một cô gái, nghe rất êm tai nói:” Mà là ta làm đấy!”

Thanh kiếm màu vàng này, cũng là mạnh nhất Excalibur rút ra khỏi người Alexander và từ chuôi kiếm, huyễn hóa thành một người phụ nữ mặc màu trắng kỵ sĩ trang phục, với mái tóc vàng óng, và đôi mắt xanh tượng trưng cho thân phận của một người Châu u

Nhìn rất giống Artoria phiên bản siêu BB đại mỹ nữ

“Xin chào, tôi là khí linh của cây kiếm! Hoặc là tôi chính là cây kiếm, mọi người có thể gọi tôi là Excalibur cũng được!” Cô gái này, cũng là Excalibur cười mỉm nhẹ nhàng rồi chĩa kiếm về phía Alexander đang ngồi xuống ôm ngực che lại vết thương đang không ngừng ứa ra máu

Alexander ngẩng đầu dậy nhìn Excalibur ngạc nhiên lại hoang mang hỏi:” Tại sao? Không phải cô vốn là thuộc về gia tộc Pendragon sao?”

“Không không, cậu sai lầm rồi, tôi vốn từng thuộc về vua Arthur, mà không phải bất kỳ gia tộc nào! “

“Huống chi tôi tồn tại để chiến đấu, bảo vệ chủ nhân và thần dân của ngài! “

Excalibur lạnh lẽo không cảm tình lên tiếng, rồi thu kiếm trở về bao kiếm Avalon

Khí linh trực tiếp tiêu tán, thanh kiếm trong chuôi kiếm tự động bay trở lại Gate of Babylon

“Anh hai!” Aria lo lắng chạy tập tễnh tới

Giơ lên bàn tay phải đặt lên ngực của Alexander hô nhẹ:” Heal Magic!”

Từ bàn tay phải phát ra một ánh sáng màu xanh lá cây, thì thấy vết thương của Alexander nhanh chóng khép lại

Aria đỡ lấy Alexander đứng dậy

Lúc này Alexander uể oải do mất kha khá lượng máu nên nhìn Đạt không từ bỏ ý đồ nói:” Nếu cậu nguyện ý bán 3 món vũ khi đó, gia tộc của chúng tôi nguyện dùng đất đai và tiền bạc để chi trả “

“Không khả năng!” Đạt lạnh lẽo hừ lạnh, nhìn Alexander với ánh mắt không ưa tí nào

“Vậy thì tôi hi vọng cậu có thể chịu được những rắc rối mà nó mang đến! “ Alexander nhẹ giọng uy hiếp, rồi dưới sự dìu dắt của Aria, bóp nát viên pha lê dịch chuyển rời đi mất

Nhìn thấy Alexander rời đi, Đạt cũng liền bước xuống khỏi sân khấu, tâm trạng cũng không hề vui vẻ mấy

Trực tiếp truyền tống về căn nhà của mình

….

Ở nước Anh

Khu vực gia tộc Pendragon

Trong căn biệt thự giữa khuôn viên đầy ắp hoa

“Cái gì? Hắn dám khước từ sao?” Một người đàn ông trung niên tóc vàng dùng tay dậm xuống bàn

Tạo ra một âm thanh vang dội to lớn

“Đúng vậy thưa cha! Không chỉ vậy, thanh kiếm tự động từ chối con!” Alexander quỳ gối một chân nhìn người đàn ông trung niên đang đứng trước mặt

“Nếu không phải ngươi quá yếu thì chuyện này đâu có xảy ra?” Người đàn ông trung niên này lớn tiếng quát mắng, đem những cô hầu nữ xung quanh run lên vì sợ

Đến Aria đứng ở một bên cũng không dám nhìn vào mặt của cha mình

Alexander dù trong lòng bất mãn cũng không dám cãi lời, bởi vì có lẽ cha mình không biết về thực lực của người đó mạnh bao nhiêu

“Thân là cháu đích tôn, là hậu duệ dòng chính với dòng máu thuần khiết cao nhất trong số con cháu của dòng họ Pendragon vậy mà cũng không mang được thánh kiếm về, đúng thật là mất mặt mà!” Trung niên nắm chặt tay, không còn muốn ăn nữa mà là đứng dậy đi sang cửa sổ đăm đăm nhìn ra bên ngoài ngắm cảnh đẹp để bình tĩnh lại

Dùng bàn tay bóp mặt vừa xoa nguyệt thái dương

Người đàn ông trung niên này liền trầm tĩnh nói tiếp:” Nếu trong vòng 1 tháng, không tìm ra cách để lấy lại 3 món vũ khí đó! “

“Thì chuẩn bị áo cưới cho em gái ngươi đi!”

“Không có chuyện đó đâu thưa cha!” Alexander nghe vậy sắc mặt liền biến sắc cắn răng nói

“ Tốt, bởi nếu ngươi không lấy được, thì xem như hắn là một vị vua mới của nước Anh mà không phải là ngươi đi!”

“Nhưng phụ thân, không phải chúng ta vẫn có Excalibur sao? Tại sao lại phải nhằm vào thánh kiếm kia chứ?” Alexander không hiểu hỏi

“Ngươi không hiểu đâu! Những món vũ khí của gia tộc vốn đã không còn tồn tại! “

“Đã thất lạc rất lâu rồi!” Người đàn ông trung niên vẫn cứ nhìn ra ngoài cửa sổ lên tiếng

“Gì chứ? Không tồn tại, thế là thế nào hả cha?” Alexander mở to mắt đứng dậy hỏi

“Từ trận chiến cuối cùng của tổ tiên, 3 thanh vũ khí đã biến mất!” đàn ông trung niên tiếp tục trả lời

“Không phải ngài nói chúng ta vẫn giữ 3 thanh vũ khí đó trong tầng hầm bí mật sao?”

“Là tin đồn giả thôi, nếu không ngươi nghĩ thế nào mà chúng ta có thể tiếp tục sống sót tới bây giờ!”

“Không thể nào?” Alexander không dám tin đó là sự thật

“Tiếp theo, ta sẽ dùng giá cao gọi mời sát thủ, mỹ nhân kế, mọi thứ mà chúng ta có thể làm để lấy lại được 3 món vũ khí thánh đó đi!”

“Các giáo hội của chúa sẽ hỗ trợ ngươi gửi đi những sát thủ, làm việc cho tốt!”

“Những món vũ khí này không chỉ liên hệ đến cả gia tộc, mà còn các giáo hội của chúa nữa, còn về liên quan đến gì thì hãy tự đi mà tìm hiểu!”

“Vâng thưa cha, con sẽ cố gắng hết sức!” Alexander mặt trịnh trọng, nghiêm túc quay ra sau lưng, đẩy mạnh cửa rồi ra ngoài

Chỉ để lại mười mấy hầu gái, cha Aria, mẹ Aria và chính Aria ở lại

Thì trong số đó, một mỹ phụ tóc vàng rất xinh đẹp ngồi ở bàn ăn nhăn mày nhìn đàn ông trung niên lên tiếng:” Chàng quá mức rồi! “

“Nàng không hiểu được tầm quan trọng của nó đâu Elizabeth!” Người đàn ông trung niên bước tới bàn ăn, nhấc lên ly rượu đỏ và uống một nhấp

“Quan trọng gì chứ? Vẫn quan trọng hơn con gái chúng ta à?” Mỹ phụ dùng sắc mặt lạnh lẽo lên tiếng

“Rất quan trọng và thậm chí liên quan cả 1 vấn đề của đất nước đấy!”

“Thậm chí, có thanh kiếm đó trong tay, thì tương lai người đó thống trị trái đất không xa, một quân đoàn thiên sứ sẽ được sinh ra và tận thế giữa các giáo hội và gia tộc sẽ bị diệt tuyệt!” Nói đến chỗ giận, người đàn ông trung niên càng lúc càng tức giận la to

“Hừ, con gái chúng ta đi!” Elizabeth lập tức kéo tay Aria rồi đi ra khỏi căn phòng, hừ..lão già đừng trách ta..nếu ngươi chỉ nghĩ về cái gia tộc của ngươi đừng trách ta độc ác rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.