Mẹ cô là tiểu tam thượng vị, chính thất chết đi, mẹ cô được như ý nguyện mang theo con gái nhỏ gả vào hào môn. Chính thất có một người con trai, hắn hơn cô năm tuổi. Khi cô lần đầu nhìn thấy hắn, cô đã cảm thấy hắn thật đẹp mắt, nhưng ánh mắt khinh thường chán ghét khi hắn nhìn cô, lại khiến cô cảm thấy mình có tự ti mặc cảm. Cô chỉ có thể từ xa nhìn hắn.
Mãi mãi cũng chỉ có thể cách hắn một khoảng cách, vì hắn không bao giờ muốn đứng gần bên cô, người em gái hờ. Hắn trưởng thành rất nhanh, thành một thanh niên tuấn mỹ tài giỏi, biết bao nhiêu nữ sinh tỏ tình hắn, nhưng hắn chưa bao giờ đồng ý. Cô đã lén lút vui mừng vì điều đó. Cô lúc đó cũng không biết vì sao mình lại không thích bên cạnh hắn xuất hiện một người con gái. Chỉ là lúc đó thân phận của hắn, anh trai cô, cô không hề nghĩ đến suy nghĩ của mình đã sai lệch. Quan tâm và nhìn thấy hắn mỗi ngày, đã trở thành một phần trong cuộc sống của cô.
Cô âm thầm chụp những bức ảnh của hắn, chỉnh sửa thành rất rất nhiều quyển album, có tấm ảnh hắn cười, nụ cười chỉ nhẹ thoáng qua, nhưng nó là tấm ảnh duy nhất cô thấy hắn cười. Cô cắt thành hình tròn, bỏ vào trong sợi dây chuyền, đeo trên cổ. Bên ngoài là một viên kim cương nhỏ che lấp, không ai biết mặt dây chuyền có chốt mở.
Hôm nay là ngày thành lập công ty riêng của hắn được một năm, sản phẩm được rất nhiều người ưu chuộng, cô lén lút dùng tiền mua rất nhiều thiết bị điện tử có nhãn hiệu công ty của hắn, chứa đầy ở một căn hộ đứng tên mình.
Nguyên một ngày buổi sáng, cô lục tung hết tủ đồ, sau đó mới ưng ý mặc lên mình một bộ váy màu xanh nước biển, trang điểm làm tóc, đi một đôi giày cao gót. Từng bước từng bước đi vào bữa tiệc, không ngờ, bên cạnh hắn lại xuất hiện một bạn nữ đi cùng. Cô gái ấy không xinh, không phải tiểu thư hào môn, cô gái ấy cô từng thấy, là một nữ nhân viên IT trong công ty của hắn. Cả người cô lạnh, vô cùng lạnh. Không phải mày đã sớm nghĩ đến sao? Hắn sẽ quen bạn gái, sẽ kết hôn, sẽ sinh con sao?
Ánh sáng trước mắt cô như bị sụp đổ, bể toang như gương. Cô vẫn mỉm cười từ xa nhìn gật đầu nhìn hắn. Đã lớn, hắn liền không thèm chấp nhất chuyện xưa như trước, hắn cũng nhẹ gật gật đầu đáp lại, nhưng cũng chỉ có thế. Cô chỉ là một người xa lạ quen biết.
Trở về lại căn hộ riêng, cô lôi từng tấm album của hắn, lật từng tờ, càng xem, ánh mắt cô càng đỏ. Cô biết mình sinh ra tình cảm không đúng với hắn, tình cảm chú định không có kết quả. Cô hít sâu, lau khô vệt nước mắt.
Đã không có kết quả. Đã không thể có trái tim của anh. Xin cho em ích kỷ một lần. Em hứa chỉ cần ngủ ba lần với anh. Em sẽ biến mất ra khỏi cuộc đời. Anh trai mà em yêu.
Cô thì thào trước tấm hình của hắn. Sau đó thành kính hôn lên.
Đêm hôm đó, cô bỏ một số tiền vô cùng lớn đặt mua một căn nhà khá xa nội thành, lại cho người theo dõi, bởi vì mang danh nghĩa thân nhân, cô có thể hiểu biết sơ lịch trình của hắn. Theo dõi thêm một tháng. Đêm hôm đó, cô đã thành công không tiếng động bắt cóc hắn đến căn nhà đó. Hắn nằm hôn mê trên giường, hai tay hai chân đều bị xích hai bên giường, đôi mắt cũng bị cô bịt lại.
Cô mặc một chiếc váy ngủ đỏ mỏng manh đi đến, ngồi một bên giường, bàn tay nhẹ nhàng run nhẹ đưa lên mơn trớn gương mặt đã khắc ngàn lần trong tim. Cái trán, đôi mắt, gò má, mũi và bờ môi. Trái tim cô đập rất nhanh, cô cảm thấy bản thân thật đê tiện. Nhưng cô không hối hận.
Cô chờ hắn tỉnh dậy, cô muốn hắn cảm giác được lần đầu tiên của cô và hắn. Thuốc mê không nặng, chỉ chờ một chút, tiếng xích sắt ma sát thành giường liền vang lên. Hắn mẫn cảm phát hiện mình, bị bắt, bị khống chế, còn phát hiện có người ở trước mặt mình. Nếu bắt hắn, chỉ có thể là vì tiền, hắn rất bình tĩnh mở miệng đàm điều kiện.
Cô chỉ lắng nghe, không đáp.
Cô không đồ tiền. Cô đồ hắn.
Cô cúi đầu hôn lên đôi môi ấy, chủ nhân của nó giống như bị giật mình, không kịp phản ứng, cô thò lưỡi qua tham lam càn quét. Đến khi hắn hoàn hồn, môi lưỡi cô liền rướm máu. Cô liếm môi, hoàn toàn không để ý hắn không còn giữ được bình tĩnh, phẫn nộ cau mày. Cô không hôn được môi hắn, cô liền hôn hai má, trán, mắt, mũi, sau đó chạy xuống cần cổ, cắn cắn hầu kết gợi cảm, xương quai xanh, nút áo trên người hắn bị cô cởi tung, lộ ra cơ ngực bụng rất đẹp. Cô mê mẩn hôn ngực, môi, sờ soạng mọi chỗ, đến phần dưới. Hắn phản ứng rất kịch liệt, cô cảm thấy hắn có thể giật gãy thành giường. Cô đứng dậy, kiếm vải mềm nhét vào xích sắt, tay hắn bị xích sắt làm chảy máu, cô cẩn thận bôi thuốc, thổi thổi, rồi nhét khăn vải vào.
Hắn chỉ cười lạnh, gương mặt tuấn mỹ dù không mở mắt cũng cảm thấy băng lãnh. Cô hoàn toàn không thể gợi lên một chút phản ứng của hắn. Cô cắn chặt môi, mặc máu tươi chảy ra, nhỏ giọt xuống cằm. Không mềm nhẹ nữa, cô hung hăng cởi hết đồ trên người mình, bộ ngực cọ xát người hắn, môi răng cắn từng nơi, để lại từng dấu răng hằn sâu.