Đã Đi Cùng Anh Qua Một Thoáng Thanh Xuân

Chương 4: Chương 4




Đưa cô gái đến bệnh viện,Ngân ở lại vì cô k biết gia đình người ấy là ai...Nhìn kĩ khuôn mặt cô gái này,dễ thương thật đấy.Trán cao,đôi môi được tô một lớp son bóng chúm chím hình trái tim,sống mũi dọc dừa thẳng tắp,lông mi cong vút.Dễ thương vậy sao lại cắt tay thế nhỉ??

Đang suy nghĩ miên man bỗng bác sĩ đến và hỏi:

-Cô là người nhà bệnh nhân đúng không?

-Có thể coi là như vậy...Bệnh nhân sao rồi?

-Bệnh nhân k sao cả,vết thương khá sâu nên phải băng bó,người thân k phải lo!

-Cảm ơn bác sĩ,thanh toán tiền viện phí cho tôi qua chiếc thẻ này.Nếu bệnh nhân tỉnh,anh có thể gọi điện thoại cho tôi qua mã đặt hàng bênh công ty Prada.

-Cô có thể cho tôi số điện thoại trực tiếp k ạ???Gọi như vậy tôi e rằng sẽ k tiện.Bác sĩ nói

-Cứ gọi vào số ấy,nhân viên của tôi làm việc thâu đêm,nếu có việc thì nhân viên tôi sẽ báo cho tôi.Tôi k muốn cho số điện thoại.Ngân đáp

-vâng

Thanh toán tiền xong,cô vội vã lái xe về,thực sự rất buồn ngủ rồi...

Sớm hôm sau

Tin nhắn từ chị kế toán thông báo có bác sĩ gọi đến.Cô lái xe đến bệnh viện tìm phòng người hôm qua.Vào phòng,cô gái đã ngồi trên giường bệnh,tay băng bó cẩn thận.Thấy ngân vào,cô gái lên tiếng trước

-Chào chị ạ,cảm ơn chị hôm qua đã cứu e

-Không có gì,à tiền viện phí tôi đã trả cho cô rồi,không phải lo nữa đâu từ sau nhó bảo vê sức khỏe nhé!Đừng có làm điều ngốc như vậy!

-Vâng ạ...e tên là My,chị tên là gì ạ??

-Ngân

-E thấy chị rất thân quen,cảm giác rất giống một người e từng gặp...chị có thể nhận e làm e gái k???E sẽ rất vinh hạnh khi được chị nhận đấy ạ!!

Cô gái này có vẻ rất bạo dạn,lại rất hòa đòng thân thiện nữa.Nhìn mặt k có ý xấu,cũng đáng chứ??Ngân nghĩ

-Nếu e muốn cũng được thôi!!Ngân nở một nụ cười nhẹ

-Cảm ơn chị ạ1!!Trong igọng My có lộ một chút vui

-Thôi chị đi đây,đến đây thăm e tí thôi..Chị qua công ty đã ở lại vui vẻ nhé!!

-Bye chị ạ

Từ hôm qua,vẫn chưa có kết quả từ công ty bên kia làm Ngân cũng có chút lo lắng...Chuẩn bị kĩ đến vậy mà k được thì cũng thật uổng công quá mà.Qua công ty xem xét một vài điêu rồi tạt vào siêu thị mua chút đồ cho đầu bếp.

Phải rồi phải mua mì Ý nữa,cô đang định vớn thì một bà tay khác lấy mất.Theo phản xạ,Ngân đưa cặp mắt phong thu lên nhìn người đã lấy nó.Là anh ta,người hôm trướ đâm phải cô

-Chào,xem ra chúng ta có duyên nhỉ???Anh ta lên tiếng trước

-Phải rồi công nhận

-Rất vui được làm quen,tôi tên Hoàng,tên đầy đủ Bạch Thiếu Hoàng

-Tôi có làm quen với anh đâu mà vui...tôi cũng k cần biết tên a

-...ý gì

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.