Dạ Diên

Chương 42: Chương 42




Dạ Minh Hiên lấy tay nhẹ nhàng gõ mặt bàn, lẳng lặng tự hỏi , giống như đang quyết định sự việc trọng đại nào đó.(Quỳnh:* khăn trùm đầu.)“Dựa theo lúc trước ước định. Kì Quốc không cần trợ giúp các ngươi đả kích thánh tộc.”“Lúc ấy chúng ta ước định quả thật không có sự kiện này. Chính là lần trước Diên nhi bị bắt đi, tin tưởng bệ hạ cũng có thể đoán được ai là độc thủ phía sau. Nếu không phải lo lắng đến điểm ấy, vừa rồi bệ hạ cần gì phải tự hỏi lâu như vậy.”“Trẫm quả thật hoài nghi bắt cóc người là phụ thân Thánh tộc kiếp trước của Diên nhi gây nên. Bất quá trẫm sẽ vì Diên nhi báo thù. Không nhọc công ngươi lo lắng .”Nữ tử kia nghe vậy lại yếu ớt, nói:Ngươi tại trong mắt Diên nhi đã là một tử nhân”“Nhưng ta thực sự chưa chết a. Hơn nữa nếu để Diên nhi biết phụ hoàng mình là người chủ mưu trong chuyện này. Tất cả hết thảy chỉ là vì đả kích thế lực gia tộc của hoàng hậu. Ngươi nói hắn hội nghĩ như thế nào. Ngươi nên biết, Diên nhi thực kính yêu của ta!”(Quỳnh: * Trong nhu có cương)Dạ Minh Hiên lạnh lùng phản phúng*.Nữ tử nặng nề hừ một tiếng, trầm mặc không nói, phòng trong nhất thời lâm vào cục diện bế tắc.Bóng đen trước cung kính hành lễ với nữ tử. Sau đó mới hành lễ với Dạ Minh Hiên bẩm báo chuyện Dạ Văn Thừa dẫn Dạ Diên ra cung đi Ỷ Hồng lâu.Bỏ lại một câu:Dạ Minh Hiên không tiếp tục để ý tới nữ tử kia, vội vã bước đi .“Thế nhưng đem ta đưa cho hắn hai cái ẩn sỹ đều phái đến bên Diên nhi, này thật đúng là…….”Gió nhẹ cũng mang theo lời thì thầm của Đường phi:( Cẩu Vĩ Ba Thảo chen vào nói: từng có một vị vĩ nhân nói qua: “Ta không chết thì ngươi chết…..” cho nên Đường phi sống…. kỳ thật về Đường phi tử, phía trước Cẩu Vĩ Ba Thảo lđã để nhiều điểm phòng hộ, chính là về việc Dạ Minh Hiên đem Hoàng hậu xử lý cỡ nào nhanh chóng, cỡ nào khẩn cấp a, ngay cả cơ hội phản bác cũng chưa liền đem hoàng hậu cả nhà cấp răng rắc rớt. Hoàng hậu hạ độc thủ pháp là cỡ nào ngây thơ a, Đường phi quên cấp tiểu Diên nhi mang quần áo là cỡ nào trùng hợp a…. thì phải là Dạ Minh Hiên cùng Đường phi cố ý cấp Hoàng Hậu đào hố a, Hoàng Hậu liền hướng hố bên trong nhảy….)Dạ Diên cùng Dạ Văn Thừa ngây ngốc đứng ngoài Ỷ Hồng lâu. Cửa Ỷ Hồng lâu gắt gao đóng chặt, đợi nửa ngày cũng không thấy có người ra vào. Nhưng thật ra hai vị cẩm y thiếu niên nóng bỏng nhìn chăm chú vào Ỷ Hồng lâu lại thành đối tượng người đi đường lui tới chú ý.(Quỳnh:* ẩn ý đưa tình….)Các lão nhân nhìn thấy bọn họ, cảm thán thói đời ngày sau, ngay cả hảo thiếu niên đều lưu luyến nơi chốn phong hoa“Nhị hoàng huynh, chúng ta rốt cuộc muốn hay không đi vào nha?”“Thùng thùng đông… thùng thùng đông….”“Ai nha, ai nha, ban ngày ban mặt ai lại đi gõ cửa Ỷ Hồng lâu của chúng ta nha. Không biết chúng ta giữa trưa không làm sinh ý hay sao?”“Ai u, mời khách quan tiến vào a. Không biết khách quan muốn gọi vài vị cô nương hay vài vị tiểu quan nha.”Dạ Văn Thừa mở ra chiết phiến lay động, chậm rãi nói:(Quỳnh: *Thét gào- ing*…. không được dậy hư tiểu Diên Diên của ta… *khụ khụ* của Hiên Hiên…)Tú bà ứng một tiếng. Một hồi liền dắt lên vài vị thiếu niên đang mông lung buồn ngủ, vừa nhìn là biết mới vừa bắt được từ trong ổ chăn ra.“Tỉnh tỉnh, tỉnh tỉnh, đứng cũng đừng ngủ nha.”(Quỳnh: *Ngủ tiếp)“Nhị Hoàng huynh, ngươi muốn đi đâu nha?”Dạ Văn Thừa từ trong ngực lấy ra mấy quyển sách, giao cho Dạ Diên.“Nhị Hoàng huynh, ta giống như vừa thấy Trang Duy ôm một đống lớn quần áo đi về phía bên kia nga.”“Hắc hắc…”Dạ Văn Thừa ôm hai vị tiểu quan rời đi. Trong phòng xa hoa này chỉ còn Dạ Diên bọn họ ba người.Nhàm chán Dạ Diên bắt đầu xem Dạ Văn Thừa lưu lại mấy quyển sách.Dạ Diên quyết định xem tranh minh họa trước…” Thoạt nhìn hảo thẹn thùng a…”“Oành”“Phụ Hoàng…..”Dạ Minh Hiên thế nhưng không có ôm Dạ Diên như bình thường mà chỉ hỏi:“Một chút ý tứ đều không có, đặc biệt nhàm chán.”“Vừa rồi Diên nhi đang nhìn cái gì đâu?”Dạ Diên ngoan ngoãn đem sách nộp lên. Dạ Minh Hiên tùy tiện mở ra một tờ, trên mặt đột nhiên triển khai tiếu dung, tiến đến bên tai Dạ Diên, ám ý nói:“Hảo…..”Ghét bỏ nhìn thoáng qua phòng trong bài trí, Dạ Minh Hiên ôm lấy Dạ Diên, rất nhanh về tới hoàng cung.Dạ Minh Hiên mềm nhẹ thả Dạ Diên nằm trên giường, thẳng tắp nhìn đôi mắt to tròn của Dạ Diên, làm cho trong mắt Dạ Diên chỉ có toàn bộ ảnh ngược của chính mình.Dạ Diên có chút khẩn trương mở miệng, phụ hoàng hôm nay là làm sao vậy? Cùng bình thường không giống nhau nha. Phát hiện mình ra cung, phụ hoàng hẳn thực tức giận. Nhưng mà trừ bỏ tức giận, Dạ Diên còn cảm giác được một ít khác thường. Loại cảm giác này làm cho Dạ Diên có chút sợ hãi, còn có chút chờ mong.“Hôm nay Phụ Hoàng có chút sinh khí đâu.”“Diên nhi thế nhưng trốn đi một mình ra cung……”“Còn đi cái loại địa phương như thế……”“Chẳng lẽ Diên nhi không nghĩ Phụ Hoàng sẽ lo lắng sao?”“Diên nhi có biết Phụ Hoàng đợi ngươi suốt bao năm hay không?”Dạ Diên mơ mơ hồ hồ mặc cho Dạ Minh Hiên hoạt động, chờ phản ứng lại đây, trên người đã hoàn toàn trống trơn, bên tai cũng chỉ nghe Phụ Hoàng khẻ hỏi câu:“Đương nhiên có nha!”Được đến câu trả lời, tâm tình Dạ Minh Hiên thực tốt, cúi đầu hôn lấy đôi môi nhỏ nhắn của Dạ Diên, đầu lưỡi cũng dò xét đi vào, càng không ngừng hấp thụ vị ngọt lành trong miệng Diên nhi. Nụ hôn này kéo dài rất lâu, thẳng đến Dạ Diên lắc lắc thân mình kháng nghị, Dạ Minh Hiên mới đình chỉ. Nhìn đôi môi có chút sưng đỏ của bảo bối cùng với sợi chỉ bạc đầy mồ ám trên môi, Dạ Minh Hiên càng thêm động tình, nhanh chóng cởi sạch chính mình quần áo, một lần nữa đè nặng lên người Dạ Diên.Đã muốn có chút mê ly Dạ Diên nhìn thấy hành động của Dạ Minh Hiên, trong lòng bất an cùng chờ mong đồng thời gia tăng sâu sắc. Trước kia cùng Phụ Hoàng tắm rửa cũng chưa từng có loại cảm giác này. Tim đập bay nhanh, tâm trí cũng loạn chàng, nhẹ liếc nhìn phụ hoàng, cảm thấy hảo thẹn thùng a. Thế nhưng lại không ngừng nghĩ muốn nhìn thêm nữa, trên mặt càng ngày càng nhiệt ghê luôn nha…Dạ Minh Hiên cuối đầu, dọc theo trắng noản cổ của Dạ Diên, chậm rãi đi xuống khẳng cắn. Dạ Diên chỉ cảm thấy nơi Phụ Hoàng cắn qua truyền đến từng trận tê dại. Trên làn da trắng noản rất nhanh lưu lại từng vết hồng ấn, chung quanh còn phiếm một vòng thủy ngân, tăng thêm một tầng uể oải….. Dạ Minh Hiên chậm rãi di chuyển xuống, đùa giỡn hai điểm đỏ đáng yêu trước ngực tiểu Dạ Diên. Một bên hàm trụ, cắn lại cắn rồi liếm lại liếm, đầu lưỡi khinh đảo chung quanh, vẻ loạn các loại hình dạng. Giống như tiểu hài tử tìm được món đồ chơi, Dạ Minh Hiên làm không biết mệt, thẳng đến khỏa thù du hoàn toàn sưng đỏ đứng thẳng, Dạ Minh Hiên mới nhả ra, thay khác bên, tay phải cũng không thanh nhàn, nhẹ nhàng mà ôm lấy khí quan tinh xảo của Dạ Diên, chậm rãi xoa nắn.Vẫn là “Minh điểu”* Dạ Diên chịu không nổi loại này kích thích. Nhiệt lệ trong cơ thể dâng trào lên từng đợt. Cả người giống như bị mây mù bao phủ, thấy không rõ hết thảy chung quanh, chỉ có thể cảm nhận xúc cảm mà Phụ Hoàng gia tăng trên người mình…… Cho nên bản thân cũng chỉ mãi gọi Phụ Hoàng, tựa như kêu Phụ Hoàng có thể giảm bớt toan ngot trào dâng trong ngực……Tiếng gọi của Dạ Diên đồng thời kích thích đến Dạ Minh Hiên. Động tác của Dạ Minh Hiên càng thêm vội vàng, Dạ Diên cũng theo đó phát ra một tiếng ngọt nị quát to, bắn ra tay Dạ Minh Hiên…….Cảm thấy ngượng ngùng, tiếng gọi của Dạ Diên lúc này mang theo một tia nức nở, mắt to cũng ngập nước, nửa người trên che kín hồng ngân, nho nhỏ đầu nhũ vừa hồng vừa thũng, sàng đan dưới đùi còn lưu lại một ít dấu vết. Hiện tại Dạ Diên thoạt nhìn cả người phát ra hấp dẫn hơi thở, nhưng trong hấp dẫn vẫn có một tia khờ dại chưa thấu sự đời.“Diên nhi biểu hiện tốt lắm a.”Lúc tiến vào cơ thể Dạ Diên trong nháy mắt, trong lòng Dạ Minh Hiên đột nhiên thực cảm động, cái mũi có chút cay cay, động tác cũng càng thêm ôn nhu hơn.Dạ Minh Hiên hiện tại cũng chính là loại này cảm thụ. Từng cùng rất nhiều nữ nhân, Dạ Minh Hiên giờ phút này mới chính thức thể nghiệm *** thực tuyệt vời. Nó không đơn giản là một loại thân thể mập hợp, mà trọng yếu hơn là một loại tinh thần thuộc về lẫn nhau.Dạ Minh Hiên càng không ngừng kêu tên Dạ Diên. Mà Dạ Diên cũng lấy ngọt nị tiếng kêu đáp lại.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Cẩu vĩ ba thảo tới tân thành thị, trong khoảng thời gian này đổi mới hội không quá ổn định , vì thân nhóm nói tiếng thật có lỗi……bất quá Cẩu vĩ ba thảo nhất định sẽ không hãm hại nha…………chương này thật sự là rất vội vàng , có cái gì sai lầm thân nhóm nhiều tha thứ đi, nhắn lại cũng không thời gian hồi phục , Cẩu vĩ ba thảo muốn điên rồi….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.