Trong khu vườn của một toà biệt thự cổ kính, có một thiếu nữ khoảng 16 tuổi đang ngồi thưởng trà. Mái tóc bạch kim dài suôn mượt lấp lánh dưới những tia nắng mùa thu, đôi mắt xanh ngọc bích sâu thẳm khiến người nhìn như bị hút hồn vào một hố đen sâu hun hút không có lối thoát. Chiếc mũi cân đối, đôi môi anh đào chúm chím, làn da bạch ngọc, dáng người thon thả, nhỏ nhắn. Đây tuyệt đối là một tiểu mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành và đây cũng là Anna - nữ chính của chúng ta.
Thân thể này tên là Anna de Vincent, con gái của một thương nhân người Pháp giàu có tên là Andrew de Vincent cùng với một công người Anh có tên là Hellen Wallker. Mất cha mẹ trong một vụ đi du thuyền bị đắm tàu. Cô bé là người duy nhất còn sống sót trong vụ tai nạn đó. Não bộ bị tổn thương, hôn sâu trong ba tháng liền nhưng lúc tỉnh lại thì thân thể này đã bị Lương Bích Thần cô chiếm giữ.
Lúc cô tỉnh lại đã là chuyện của hai tháng trước. Khi tỉnh lại cô không những không được nghỉ ngơi mà lại còn phải tham gia cái vụ tranh đoạt gia sản như trong phim. Anh chị em không bị cô tống vào nhà thương điên thì cũng là vào tù bóc lịch nửa đời còn lại rồi. Thật đáng thương! Ai bảo muốn đấu với cô làm chi để rồi bị kết cục như vậy cơ chứ. Trách ai được, ha ha.
Cô đã xuyên qua nhiều thế giới khác nhau, đã có nhiều thân phận. Từ ăn mày cho đến nữ hoàng, có thân phận nào mà cô chưa từng trải qua. Thế giới từ thật đến ảo cô cũng đều đã thể nghiệm hết rồi. Thế giới này chắc chắn có điều huyền bí bởi vì cô - Anna de Vincent chính là một minh chứng rõ ràng nhất. Cô chính là một vampire nha~. Cái vẻ đẹp yêu mị này chính là từ cái thân phận vampire mà ra.
Theo trí nhớ của thân thể này thì cả cha và mẹ của cô đều là vampire thuần chủng. Có thể nói Anna chính là một vampire có thân phận cực kì cao quý. Nhưng gia tộc Vincent là một gia tộc ăn chay nên họ đã tự chế tạo ra thứ gọi là Huyết Viêm thay cho máu người. Huyết Viêm có nhiều hình dạng đủ thể loại, từ viên thuốc cho đến xê xủi đều có thể là Huyết Viêm. Huyết Viêm đều có một điểm chung là đều có màu đỏ au như máu(Dĩnh: thì nó vỗn dĩ là từ máu chế thành mà).
Anna đang đợi vị luật sư được người cha quá cố của cô thuê để tuyên bố tài sản cho mọi người trong tộc biết, nhưng thật đáng tiếc là người nghe được cuối cùng cũng chỉ có mình Anna cô mà thôi.
Lúc luật sư Richard đến, ông thấy một thiếu nữ xinh đẹp mặc váy trắng tóc bạch kim đang thản nhiên uống trà. Ông thở dài trong lòng, vì sao một cô bé mới có 16 tuổi mà tâm cơ lại nặng như thế?
“Oh, rất vui vì ngài đã đến, luật sư Richard.” Anna lịch sự đứng dậy nói, cô đưa bàn tay mềm mại ra tỏ ý làm quen. Richard cũng lịch sự bắt tay lại và chào hỏi:
“Rất vui khi được gặp cô, tiểu thư Vincent.” Ông ngồi xuống chiếc bàn tà màu trắng, cô rót cho ông một tách hồng trà rồi nói:“Vậy chúng ta bắt đầu bàn vào vấn đề, ông không ngại chứ thưa luật sư.”
“Oh, tất nhiên là không rồi, tôi đến đây là vì điều này cơ mà.”
“Vậy bản di chúc của cha tôi, ông ấy bàn giao như thế nào?” Anna mỉm cười nhẹ nhàng, hỏi.
“Ngài Vincent đã giao cho mỗi người con của mình một phần tài sản bằng nhau, nhưng nếu ai trong mỗi người không có khả năng quản lí số tài sản ấy thì những người con khác sẽ được chia đều số tài sản của người kia.” Richard nhấp một ngụm trà làm dịu cái cổ họng khô rát vì nói nhiều của mình rồi ông tiếp tục nói:“Vì bây giờ chỉ còn lại mình cô là có thể quản lí số tài sản ấy nên tất cả gia sản của ngài Vincent đều sẽ chuyển sang tên của tiểu thư.”
“Ồ, thì ra là như vậy, tôi đã hiểu rồi, nhưng bây giờ tôi muốn chuyển nhà.” Anna khẽ khàng nói nhưng lại có ý không cho từ chối.
“Vậy tiểu thư muốn ở đâu? Ngài Vincent có một biệt thự ở vùng Tây Âu nước Anh, một biệt thự ở miền Đông nước Pháp,...” Ông kể một loạt chuỗi biệt thự, dáng vẻ rất hợp tác.
“Tôi muốn ở một nơi ít ánh nắng mặt trời, ít người.” Cô đưa ra mong muốn của mình.
“Thế thì Forks ở tiểu bang Washington sẽ rất hợp với cô đó.” Richard hơi ngạc nhiên nhưng cũng biến mất rất nhanh. Ở cái tuổi hiếu động này, ít ai sẽ chọn nơi đó chứ đừng nói đến là một tiểu thư quyền quý.
“Tôi muốn căn biệt thự đó sẽ chứa nhiều sách và trồng một ít hoa cỏ...” Cô dừng một lát rồi lại tiếp tục nói:“...mong là nó sẽ có nhiều hoa oải hương và bồ công anh.”
“Được thôi, chuyện đó rất dễ mà.”
“Trong vòng hai tháng tới tôi sẽ đi du lịch một chút, khi trở về tôi mong mọi thứ sẽ được sắp xếp ổn thoả.”
“Được, không vấn đề gì.” Ông nói bằng một giọng chắc nịch.
“Làm phiền ông rồi, tạm biệt, chúc ông đi đường vui vẻ.” Cô mỉm cười chào tạm biệt với Richard.
“Vâng, chúc cô một ngày tốt lành thưa tiểu thư.” Ông mỉm cười đi về phía cổng.
Anna mỉm cười vui sướng, cuối cùng cũng được hoàn thành ước nguyện bấy lâu nay là du lịch vòng quanh thế giới rồi. Trong các lần xuyên không, cô thích lần này nhất vì cô có tiền, có quyền, cuộc sống thoải mái đều theo ý muốn của mình. Hơn nữa năng lực điều khiển vẫn còn bên cô nha, thật là may quá đi. Kiếp trước bỗng dưng mất năng lực khiến cô hoang mang nhưng bây giờ thì không phải lo nữa rồi, hì.
Đồ ăn ơi, cảnh đẹp ơi, hoa ơi, sách ơi,...chờ ta nha~ ta sắp đến với các bé rùi đây he he!!!