Đã Nói Yêu Là Cả Một Đời

Chương 217: Chương 217: Cậu theo tôi bao nhiêu năm rồi?




Vùng trời Anh quốc cũng không được bình yên cho lắm. Brent rời khỏi dinh thự của gia tộc Brid, ánh mắt hắn tối đi.

Lòng tham của Thomart đúng là vô đáy. Vậy mà trước đây hắn cứ nghĩ ông ta ủng hộ hắn làm gia chủ của gia tộc nên ra sức nghe những lời xàm ngôn của ông ta mà đi đối phó với Ái Triêm. Bây giờ gậy ông đập lưng ông bị lão già kia cắn cho một nhát đau đến tận xương tủy.

Trước đó hắn còn không tiếc mọi giá muốn lấy mạng cả em gái mình chỉ vì Catherin không nghe lời hắn mà cứu Ái Triêm thoát khỏi tay hắn. Hắn đã bán mình cho quỷ dữ đến nỗi giờ đây chỉ còn lại cái khung xương trơ trọi trong tâm hồn.

Cái tên Trần Minh kia đúng là âm độc. Còn cả tên Erick kia nữa, biết hết mọi chuyện nhưng coi như không. Còn tưởng có lòng tốt thả hắn về. Ai ngờ thả hắn về là để cho hắn thấy hắn đã ngu ngốc như nào, bị Thomart cướp hết mối làm ăn không nói, còn làm cho hắn trở thành tội đồ của gia tộc.

- Thưa Thiếu chủ, có tin chẳng lành...

Tik, tên thuộc hạ trung thành nhất luôn đi bên cạnh hắn nghiêm giọng nói.

- Chuyện gì?

- Trên đường vận chuyển lô vũ khí mới nhập cho đối tác, quân ta đã bị tập kích. Là người của Thomart ra tay.

- Ừ.

Hắn bước vào xe, mệt mỏi ngả người ra ghế sau.

- Thiếu chủ…

Tik toan nói tiếp, nhưng khi thấy vẻ mặt không chút gì là sốt sắng của thiếu chủ, ắt hẳn thiếu chủ cũng đã đoán trước sự việc, hắn biết điều mà im miệng ngồi vào, nhanh nhẹn lái xe, còn không quên thông báo.

- Thiếu chủ, còn một việc nữa. Đã có tin tức của tiểu thư. Hiện tại ở Việt Nam, cô ấy đã công khai sống như vợ chồng với… một cô gái

Brent vẫn nhắm mắt nghỉ ngơi, hắn không nói gì nhưng trong tâm âm thầm giật nảy một cái. Thật bất ngờ khi em gái hắn lại là gay. Nhưng giờ hắn có quyền gì mà phán xét chứ. Hắn không còn tư cách là anh trai của Catherin nữa.

Hắn khẽ nhíu mày suy nghĩ một chút. Cuối cùng... hắn mở đôi mắt nhìn vào khoảng không vô định phía bên ngoài xe, lãnh đạm cất tiếng:

- Trở về biệt thự.

Tik gật nhẹ đầu lái xe quay về biệt thự. Thiếu gia có lẽ bị đả kích rất nhiều khi bao nhiêu chuyện cứ xảy ra cùng lúc, toàn những chuyện động trời. Phải là người bản lĩnh lắm mới không gục ngã vào lúc này. Nhưng sự bình tĩnh này của Brent làm cho hắn cảm thấy có chút lo lắng.

Khi trở về biệt thự, Tik nhận được cuộc gọi từ cấp dưới. Cậu mang theo khuôn mặt trầm trọng đi vào trong căn phòng xa hoa nhất biệt thự của gia tộc Brid. Chưa kịp nói gì, giọng Brent lạnh lùng vang lên.

- Tik, cậu theo tôi được bao nhiêu năm rồi?

- Thưa, đã hai mươi năm rồi ạ.

Tik kính cẩn cúi thấp đầu xuống, cậu tới đây muốn thông báo cho thiếu gia chuyện Thomart đã tập hợp hội đồng cổ đông để phế truất thiếu gia khỏi vai trò người lãnh đạo. Vậy mà thiếu gia lại thản nhiên tới mức này.

- Gia tộc Brid đã không còn chỗ đứng cho tôi nữa.

- Thiếu chủ...

- Tôi phải trả giá cho hành động trong quá khứ của mình. Vì vậy tôi có nhiệm vụ cuối cùng để giao cho cậu. Cậu có hứa với tôi sẽ hoàn thành được nó giúp tôi không?

Tik cắn nhẹ môi, cũng chưa biết thiếu chủ có dự tính gì:

- Thiếu chủ. Mạng của tôi là do thiếu chủ cho. Xin hãy cho tôi tận trung với thiếu chủ tới phút cuối cùng.

Brid đau khổ lắc đầu:

- Không được. Nếu cậu ở đây chịu chết với tôi, sẽ không ai giúp tôi hoàn thành tâm nguyện. Và khi đó, gia tộc Bridger coi như tuyệt tự.

- Tuyệt tự?

Trong đầu Tik khúc mắc về điều này. Brid cũng biết là Tik không hiểu vì sao hắn nói như vậy cho nên giải thích ngắn gọn:

- Thomart là con nuôi của ông nội tôi. Vì vậy hắn thấy bất công khi toàn bộ công sức của hắn bỏ ra đều mang danh nghĩa của gia tộc Bridger. Đó là lý do hắn xúi ba tôi giết chết em ruột của mình, còn muốn tôi sát hại hậu duệ của cô ấ.

Ánh mắt Brent tràn đầy sự thống khổ. Hắn thở dài:

- Vậy nên cậu hãy giúp tôi giữ lại những mầm mống cuối cùng của gia tộc này. Nếu như cậu tìm gặp được Catherin, mà tôi chắc chắn cậu sẽ tìm được nó...

Hắn cười khẽ khi nhắc đến em gái mình.

- Hãy đảm bảo rằng cậu sẽ bảo vệ nó an toàn. Đừng để Thomart tìm ra nó. Nếu có thể, hãy nhìn đến Ái Triêm một chút mặc dù con bé đã có Trần Minh. Thay tôi nói với hai đứa một lời xin lỗi.

Khi nghe những lời này, Tik theo bản năng ngước đầu lên nhìn vào đôi mắt của vị thiếu chủ cậu đã từng theo hầu bên cạnh cả hai mươi năm nay.

Ánh mắt của Brent đang mang theo ý cầu xin nhìn hắn. Dường như đã hiểu được ý tứ trong lời nói của Brent, hắn thảng thốt kêu lên:

- Nhưng thiếu chủ! Trận chiến này chúng ta…

- Không có phần thắng.

Brent ngắt lời Tik, hắn đã tính toán điều đó rất nhiều lần.

- Tôi muốn kéo dài cho Trần Minh chút thời gian để anh ta có thể mang lại chút hy vọng có thể vực dậy tập đoàn Brid.

- Thiếu chủ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.