Đã Nói Yêu Là Cả Một Đời

Chương 176: Chương 176: Lẻo mép




Ba Chỉnh mất mấy tháng ở phòng nghiên cứu để giúp chuyên gia tư vấn cho lai tạo giống cây mới. Khi về lại nhà, xem trên truyền thông mới biết Trần Minh bị thương, vội vã từ làng Quý cùng Khương Đạt lên thành phố N. Đến bệnh viện, thấy tình hình Trần Minh đã ổn ông mới thở phào nhẹ nhõm.

Ái Triêm cũng tận dụng cơ hội này đưa ba về nhà nghỉ ngơi mà hỏi ông chuyện của mẹ mình. Ba Chỉnh biết thế nào cô cũng muốn tìm hiểu sự thật. Vì vậy ông từ tốn nói hết cho cô nghe. Chuyện ông biết về Á Hiên rất ít. Phần lớn những chuyện về gia tộc Bridger sau này một phần đọc từ thư Á Hiên để lại, phần còn lại đều là do Trần Minh nói cho ông biết.

Ông lục trong túi xách bức hình mà thường ngày vẫn giấu sau tấm ảnh thờ đưa cho cô. Đó là tấm ảnh duy nhất ông còn giữ được của bà ấy sau vụ thảm án. Nhìn tấm ảnh cũ mà mắt ông chợt đỏ lên, cay cay nơi sống mũi.

- Đây là hình của mẹ con khi bà ấy còn trẻ. Vì để che giấu thân phận mà ông nội đã bắt ba đốt hết tất cả những bức ảnh của bà ấy, chỉ giữ lại một bức này. Lúc đó ba không có tinh thần để suy nghĩ được chuyện gì hết. Ông nội con đã giúp ba làm giả một tấm ảnh khác để trên bàn thờ che mắt người ngoài. Tấm ảnh này ông con vẫn giấu phía sau ảnh thờ. Bao nhiêu năm ba còn không dám lật ra để nhìn mặt bà ấy.

Ông gục mặt vào hai lòng bàn tay rấm rức. Nỗi đau chìm xuống tận đáy lòng từ lâu lại nổi lên âm ỉ.

Ái Triêm là lần đầu tiên được nhìn thấy gương mặt thật của mẹ mình. Từ trước tới giờ cô cứ tưởng trên ảnh thờ chính là mẹ. Người phụ nữ trong ảnh có nụ cười rất tươi, nhiều nét trên gương mặt rất giống với Catherin. Vậy mà khi Catherin bóng gió nói về mối quan hệ giữa hai người, cô đã không chút tin tưởng mà còn cười nhạo, cứ nghĩ cô ấy đùa quá trớn.

Cô đâu ngờ cái chết của mẹ lại đau đớn đến vậy. Bị người thân truy sát đến cùng đường thì còn nỗi đau nào hơn thế. Khi bà đã mai danh ẩn tích ở một đất nước xa xôi cũng không thoát được sát thủ gia tộc phái đi.

Chỉ mấy phút, nước mắt đã tràn đầy khuôn mặt. Khóc vì bi thương, khóc vì uất hận. Cả nhà cô không hề có ai quan tâm cái cổ phần quái quỷ kia của gia tộc họ. Mấy mươi năm sống trên cõi đời cô không hề biết chút gì về nó, vậy mà họ cũng không tha, còn cố tình truy sát cô. Vì cái gì vậy chứ?

Ba Chỉnh nhìn cô mà trái tim ông quặn thắt. Ông không có năng lực bảo vệ vợ ông bình an, giờ con gái cũng phải phụ thuộc vào người khác.

- Ái Triêm. Con hãy nén bi thương. Hiện tại cái mà ba quan tâm nhất không phải là con có bao nhiêu cổ phần, bao nhiêu tiền bạc. Cái mà ba quan tâm là con được bình bình an an mà sống một đời. . Ủng‎ hộ‎ chính‎ chủ‎

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.