Dã Thú Dưới Váy Em

Chương 45: Chương 45: Cưng chiều tối thượng (5)- Công khai nhé?




Cay không phải hương vị, nhưng thật ra là một loại cảm giác đau.

Mà khi Lệ Kiêu khi đi tới, chớp mắt cảm giác đau của Vân Đóa đã không còn, toàn thân cứng ngắc. Hàng mi dài của cô run lên chớp chớp mấy lần, cuối cùng đành phải cam chịu nhắm mắt lại.

Không biết là vị cay của ớt xúc tác cho nụ hôn hay nụ hôn đầu tiên vốn đã nóng bỏng cay xè, Vân Đóa chỉ cảm thấy giống như bắt lửa, cảm giác nóng rát chạy thẳng lên ót, mặt cô đỏ bừng, cả người đều nóng lên.

Đại khái là Lệ Kiêu bị cay đến quá mức hay như thế nào đó mà động tác càng thêm cuống cuồng. Anh đòi hỏi như chiếm thế chủ động, cô trốn, anh càng truy đuổi vội vàng hơn. Không đầy một lát khả năng hô hấp của Vân Đóa đã báo nguy, tức giận thở gấp.

Cô nâng bàn tay nhỏ bé bất lực lên tóm tay áo người đàn ông, giống như thoáng khẩn cầu, phát ra thanh âm trầm thấp như một con thú bị thương.

Lệ Kiêu không buông cô ra, ngược lại anh hôn càng hăng hơn giống như được cổ vũ. Thân hình cao lớn cường tráng vô thức cong xuống, Vân Đóa không có chỗ để trốn, lưng chống đỡ lên đảo bếp, cả người không tự chủ được ngả về phía sau. Một tay Lệ Kiêu ôm lưng cô gái nhỏ, tay kia vuốt ve khuôn mặt đỏ bừng của cô.

Người đàn ông hôn vừa hung vừa vội, môi lưỡi hai người va chạm vài lần. Vân Đóa bị hôn đến phát ngốc nhưng cô cảm giác được đầu lưỡi đang khẽ đau đớn, cuối cùng đến môi dưới cũng tê tê dại dại.

Anh thực sự đang cắn cô!

Vân Đóa khẽ rầm rì hai tiếng, hai bàn tay nhỏ bé dùng hết sức đẩy ngực bạn trai.

Cuối cùng Lệ Kiêu cũng buông ra—— không phải là vì cô đẩy, mà là anh chịu cay hết nổi rồi. Sau khi buông bạn gái ra anh bước nhanh đến trước tủ lạnh, kéo cửa lấy ra một chai sữa bò lạnh bắt đầu uống điên cuồng.

Vân Đóa cứng ngắc trước đảo bếp, giống như người đuối nước vừa lên bờ, từng ngụm từng ngụm hô hấp không khí trong lành. *nụ hôn cồng kềnh =)))

Vị cay của ớt trong miệng đã nhạt dần, chuyển biến thành một loại cảm giác khác —— sự e thẹn sau nụ hôn đầu, càng tăng thêm sự thân mật, tim đập nhanh một cách lạ thường...

Vân Đóa nghiêng đầu nhìn bạn trai, anh vẫn còn uống sữa tươi, đã uống hơn phân nửa bình rồi, đầu ngẩng lên, yết hầu tròn tròn nhô lên lăn lên xuống không ngừng.

Anh thật sự không thể ăn cay, cứ như vậy mà dính ớt trong chốc lát, khóe mắt đã hơi đỏ lên.

Vân Đóa che miệng, lập tức nhịn không được mà nhẹ nhàng kêu một tiếng.

Môi đau quá...

Cô im lặng, còn không hiểu sao lại hơi muốn cười.

Nụ hôn đầu tiên nhà người ta, đều là lãng mạn duy mỹ, với những bong bóng hồng như trong phim truyền hình ——

Hai người bọn họ làm thế này thì tính là cái gì đây!

Một người cuồng uống uống sữa tươi, một người môi vừa đau vừa đỏ... Làm gì có nụ hôn đầu tiên nào như vậy chứ!

Đang lúc cô bĩu môi thì Lệ Kiêu đã uống sữa bò xong đi tới. Anh nắm vòng eo cô, kéo cô gái lại trước người mình.

“Vân Đóa Đóa, em không nghe lời, “ Người đàn ông khẽ nhướng mày giọng điệu không có ý trách móc mà ngược lại còn thích thú, “Em cay chết anh rồi.”

“Đáng đời anh!” Vân Đóa chu cái miệng nhỏ nhắn, “Cay cho chết anh luôn!”

“Ai bảo anh cắn em.” Cô gái nhỏ ngượng ngùng rủ mi, thanh âm nhỏ nhẹ thấp đi: “Anh đúng thật là dã thú huh...”

Lệ Kiêu cong khóe môi, “Cắn đau sao?”

Bàn tay to của anh nâng cằm của cô lên, đôi mắt màu đen nhìn chằm chằm vào môi người ta.

Quả nhiên là đã hơi sưng lên.

Không biết nguyên nhân là do anh hôn hung bạo hay là do ớt, hai bên môi cô gái đỏ vô cùng, bên trên không biết còn dính nước bọt của ai, giống như quả anh đào nhỏ no đủ chín mọng, trơn bóng ướt át.

Cằm cô gái nhỏ bị anh cầm lấy, đôi mắt màu hổ phách giống như chứa nước, vừa thẹn lại vừa giận mà liếc anh. Hai má và tai cô hồng đến xinh đẹp, khóe mắt đuôi mày đều treo lên vẻ đáng yêu...

Hấp dẫn vô cùng.

Ánh mắt Lệ Kiêu khẽ chuyển, yết hầu cũng thoáng lăn một phát.

“Anh không nhịn được.” Anh thì thầm bằng một giọng khàn khàn và đầy từ tính, ngón cái ấn lên đôi môi mê người của cô gái, nhẹ nhàng lau đi nước bên trên.

Đáy mắt anh tối đi, lặp lại một lần nữa: “Thật sự anh không nhịn được...”

Không nhịn được muốn hôn cô,

Không nhịn được muốn cắn cô.

Vẫn cảm thấy chưa đủ, không đủ.

Hận không thể một miếng ăn luôn cô, hận không thể đem xương bỏ bụng...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.