Dạ Tôn Dị Thế

Chương 61: Q.4 - Chương 61: Cửu Sắc




”Chủ nhân, để cho Cửu Sắc thử xem sao...” Ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ cảm thấy tuyệt vọng, thì một đạo thanh âm lại vang lên bên tai.

Âm thanh thanh nhã réo rắt, có mỉm cười êm tai của thiếu niên. Nhưng tuy rằng chỉ là tùy ý nói một tiếng nhưng cũng không giận tự uy, uy nghi tự thành. Trong âm thanh từ tính kia không che dấu một chút nào cảm giác cao ngạo cao quý của người trên cao. Nghe thấy vậy phản ứng đầu tiên của Nguyệt Vũ là sửng sốt, sau đó tin tức trong linh hồn truyền đến làm cho nàng bừng tỉnh đại ngộ.

Là hắn, người đã cùng nàng khế ước ở Vô Tận Phiêu Miểu đế vương hoa cũng là đế vương thú đứng đầu mộc hệ. Đế vương hoa sau khi bị nàng khế ước thì vẫn ở bên trong không gian huyền thú tu luyện, cũng không thấy có tin tức gì. Hôm nay đột nhiên hắn lại hiện ra, không lẽ hắn có biện pháp gì có thể đối phó ảo cảnh của Hấp Huyết ma thú sao?

Ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ suy tư, thì chỉ thấy bên trong ảo cảnh hiện lên một đạo lục sắc quang mang. Đợi sau khi hào quang thối lui, một bóng dáng thon dài ngạo nghễ đứng đó.

Nhưng bóng dáng mà Nguyệt Vũ nhìn thấy trước mắt này rõ ràng là một thiếu niên tuổi ước chừng khoảng mười sáu tuổi. Thiếu niên được một thân trường bào màu lục bao quanh dáng người thon dài mạnh mẽ.

Thiếu niên có một đầu tóc bạc phi thường hiếm thấy. Tóc dài màu trắng dài đến mắt cá chân, tựa như thác đổ, không gió tự động, tạo thành độ cong tao nhã. Tuy rằng là đầu bạc nhưng lại không khiến thiếu niên có cảm giác thương lão mà ngược lại tạo cho hắn cảm giác thoạt nhìn giống như đế vương thần bí cao quý.

Ngũ quan cương nghị, tinh xảo tuấn mỹ giống như được điêu khắc. Làm cho người ta có cảm giác ngạc nhiên đó là thiếu niên có hai tròng mắt màu lục sắc! Hai tròng mắt lục sắc, thản nhiên lóe ra lục quang nhưng lại giống như bảo thạch có ánh sáng hoa lệ.

Sau khi thiếu niên xuất hiện, một cỗ uy nghiêm đế vương cũng tùy ý xuất hiện làm cho tứ chích thú trong ảo cảnh cũng không hẹn mà vẻ mặt cung kính cùng nhau cúi đầu. Uy áp như có như không kia lại làm cho mấy chích thú thú hơi run rẩy.

“Ngươi chính là Cửu Sắc?!” Nguyệt Vũ nhìn thiếu niên lục y trước mắt, sau đó liếc liếc tứ chích thú của chính mình thản nhiên hỏi. Tuy rằng trong lúc đó có liên hệ linh hồn nhưng Nguyệt Vũ vẫn hỏi một tiếng. Dù sao từ khi ký khế ước nàng cũng không có trao đổi qua với chích đế vương hoa này.

“Đúng vậy, chủ nhân, ta chính là Cửu Sắc.” Đế vương hoa nghe được lời nói của Nguyệt Vũ, không quy không cự, vẫn tao nhã đứng đó như trước, tôn quý hoàn mỹ không tỳ vết. Bất quá thời điểm trả lời Nguyệt Vũ lại hơi hơi loan bối, ý tứ cung kính cũng rất rõ ràng. Đế vương hoa tuy rằng cao ngạo nhưng ở trước mặt chủ nhân khế ước của chính mình vẫn là cung kính.

Nguyệt Vũ cũng không cảm thấy kỳ quái khi nhìn thấy biểu hiện của đế vương hoa như vậy. Thời gian đế vương hoa ký khế ước với nàng không lâu, trong lúc đó bọn họ trao đổi qua lại cũng rất ít. Hơn nữa đế vương hoa chính là huyền thú bưu hãn nhất trong mộc hệ, thân phân cao quý không cần nói cũng biết. Có chút lạnh lùng cao ngạo cũng có thể hiểu được, cho nên Nguyệt Vũ cũng không để ý lắm.

“Ngươi nói thử xem ngươi có biện pháp nào đối phó với ảo cảnh này?” Việc cấp bách bây giờ là giải quyết phiền toái nên Nguyệt Vũ cũng không nhiều lời. Có gì thì để sao đó hãy nói!

“Chủ nhân, Cửu Sắc có biện pháp phá huyết chú này.” Cửu Sắc khẽ gật đầu, thản nhiên nói.

Ngữ khí không kiêu ngạo không siểm nịnh, tự tin ngạo nghễ.

“Huyết chú? Ngươi nói đây là huyết chú? Không phải là ảo cảnh sao?” Nguyệt Vũ sửng sốt sau khi nghe thấy lời nói của Cửu Sắc.

Hắn nói đây là huyết chú, chẳng lẽ đây không phải là ảo cảnh sao?

“Chủ nhân, đây vốn là huyền kỹ đặc thù của căn nguyên Hấp Huyết ma thú, Cuồng Huyết Chi Chú, không phải là ảo cảnh. Loại huyền kỹ này chính là huyền kỹ nguyền rủa, thúc dục thông qua phương thức hiến tế linh hồn. Bên trong huyền kĩ này, huyền lực chỉ là thứ để thúc dục, linh hồn mới là chỗ có uy lực. Vị trí hiện tại của chủ nhân không phải là ở bên trong ảo cảnh mà là bên trong huyền kỹ Cuồng Huyết Chi Chú.” Cửu Sắc cẩn thận giải thích, thời điểm khi nhắc đến Cuồng Huyết Chi Chú trong mắt chỉ có một mảnh thản nhiên. Tựa hồ đối với cái đó một chút cảm giác hắn cũng không có.

Thì ra là thế, đây cư nhiên chính là huyền kỹ đặc thù mà Tiểu Điện đã nhắc đến trước đó. Không nghĩ rằng huyền kỹ đặc thù này lại biến thái cùng cường hãn như vậy. Xem ra nàng vẫn quá xem thường mấy thứ này!

Không chỉ có như thế, bọn họ đều không phải ở trong ảo cảnh mà ở trong vòng huyền kỹ. Nói đến trong vòng huyền kỹ, Nguyệt Vũ có chút không bình tĩnh được. Cư nhiên ở trong vòng huyền kỹ! Hoàn hảo đây là huyền kỹ đặc thù nếu nàng có huyền kỹ này đừng nói là đứng ở bên trong, cho dù đụng tới một chút cũng có thể nghiền cho đến bụi cũng không còn!

“Ngươi đã biết đây là Cuồng Huyết Chi Chú vậy tự nhiên ngươi cũng biết cách phá giải đúng không?” Khiếp sợ quá nhiều, Nguyệt Vũ chờ mong hỏi. Nếu Cửu Sắc đã biết đây là Cuồng Huyết Chi Chú thì chắc hắn sẽ biết cách phá giải huyết chú này đi. Thật ra nàng rất chờ mong khế ước thú thần bí của mình, mộc hệ đế vương hoa trong truyền thuyết rốt cuộc có bao nhiêu bưu hãn!

“Thật là như vậy, chủ nhân. Năng lượng mộc hệ của ta chính là khắc tinh của huyết chú.”Cửu Sắc thản nhiên cười đối với Nguyệt Vũ nói. Đồng thời một tầng năng lượng lục sắc thản nhiên quanh thân hắn lập tức đậm lên không ít.

Năng lượng mộc hệ đột nhiên tăng lên, linh hồn tới bên cạnh bọn họ cư nhiên không tiếng động khóc thét lên, tựa hồ rất sợ hãi đối với tầng năng lượng mộc hệ này.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong mắt Nguyệt Vũ nổi lên thần sắc vui mừng. Nàng cảm thấy thời điểm cùng Cửu Sắc nói chuyện như thế nào lại cảm thấy những linh hồn này không dám đến gần thì ra là sợ năng lượng mộc hệ trên người Cửu Sắc! Bất quá, những năng lượng này chỉ đủ để cho những linh hồn này không dám đến gần, về phần phá huyết chú này thì vẫn không đủ. Nhưng nhìn bộ dáng của Cửu Sắc thì có lẽ hắn có thể phá giải. Thực lực của đế vương thú mộc hệ thật đúng là không thể xem thường!

Thản nhiên chọn mi, Nguyệt Vũ đứng ở một bên nhìn động tác của Cửu Sắc.

Cửu Sắc thản nhiên xoay người, vốn là khuôn mặt ôn nhuận đang nhìn về phía Nguyệt Vũ liền thay bằng cảm giác xơ xác tiêu điều, khí phách cao ngạo đứng trên thiên hạ không thể nghi ngờ.

“Chút tài mọn mà cũng dám làm càn trước mặt chủ nhân khế ước của ta!” Thanh âm uy nghiêm hùng hậu vang lên ở thời điểm Cửu Sắc xoay người lại. Khi thanh âm vang lên chỉ thấy một thân khí tràng của Cửu Sắc phóng ra ngoài, nhất thời toàn bộ linh hồn trong Cuồng Huyết Chi Chú run lên không dám lộn xộn.

Đế vương ra, uy nghiêm hiện!

Bất quá, run run chỉ trong nháy mắt, sau một lát những linh hồn này cũng không biết chiếm được chỉ thị gì, một đám lại bắt đầu kiêu ngạo lên. Chỉ một thoáng, trong vòng huyền kỹ bắt đầu phiêu đãng từng đợt tê rống tru lên khó nghe.

“Các ngươi đều phải chết!” Đột nhiên một âm thanh thương lão phiêu miểu từ phương xa truyền đến. Thanh âm khàn khàn khó nghe, mang theo cừu hận thị huyết.

Nghe thấy thanh âm đầu tiên trong đầu Nguyệt Vũ liền nghĩ tới lão quái vật Hấp căn nguyên ma thú. Nói như vậy thanh âm này chính là đến từ ý niệm bên trong của vật kia đi!

Thanh âm quanh quẩn thật lâu, đồng thời vô số linh hồn mang theo thế công hủy thiên diệt địa đánh sâu đến... Cửu Sắc thấy vậy, thần sắc khinh thường hiện lên trong mắt, phi thân một cái đã đứng sừng sững ở trên không trung.

“Tiểu kỹ xảo, chỉ là giãy giụa mà thôi, mễ lạp ánh sáng cũng dám cùng nhật nguyệt tranh huy!” Uy nghiêm mở miệng, Cửu Sắc ở không trung đơn giản tạo ra một cái thủ ấn phức tạp, trước ngực liền xuất hiện một cái ký hiệu lục sắc.

Ký hiệu lục sắc ở trước ngực của Cửu Sắc càng ngày càng lớn, đồng thời di dộng lên phía đỉnh đầu của Cửu Sắc.

Trong nháy mắt khi ký hiệu xuất hiện, cồng kích đầu tiên của các linh hồn cư nhiên không dám đi về phía trước một bước, một đám ánh mắt kinh hãi nhìn ký hiệu.

Cửu Sắc không cho là đúng, động tác trong tay vẫn như trước. trong một cái Cửu Sắc tùy ý phất tay Ký hiệu lục sắc liền chậm rãi hình thành một quả cầu năng lượng màu lục. Quả cầu năng lượng màu lục ở trên bàn tay của Cửu Sắc liền phát ra hào quang vạn trượng.

“Đế Vương Chi Quang, thánh khiết chiếu khắp!”

Nhưng khi nghe thấy một tiếng hét lớn của Cửu Sắc quả cầu năng lượng lục sắc trong tay lập tức càng ngày càng to càng dài, cho đến khi tựa như một ánh trăng thánh khiết tản ra hào quang vạn trượng xua tan hết thảy hắc ám.

Bị hào quang vạn trượng của ánh sáng đế vương kích thích làm mắt khó chịu, Nguyệt Vũ không thể không nhắm mắt, chờ cho hào quang chấm dứt.

Cuồng Huyết Chi Chú màu đỏ sậm dưới ánh sáng đế vương chiếu khắp dần dần ảm đạm cho đến khi tiêu tán toàn bộ. Hào quang đi đến đâu, một mảnh khóc thét, âm thanh thê thảm không khác gì địa ngục.

Một lát sau, sau khi tiếng khóc thét càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến mất, Nguyệt Vũ mới chậm rãi mở ra hai mắt... Lọt vào trong tầm mắt không phải một mảnh đỏ sậm mà là một mảnh cát vàng vô tận còn có màu lam của thiên không. Lúc này, “Kiến trúc” giống như La Mã cổ đang lấy tốc độ mắt thường dần dần tan biến, tiêu thất. Thân thể của Hấp Huyết ma thú dần dần biến thành cát bụi theo gió trong sa mạc bay về phương xa, cuối cùng cùng một mảnh cát vàng hợp lại làm một. Lá rụng về cội, có phải hay không chính là như vậy?

Ngắn ngủi một lát, ngàn vạn Hấp Huyết ma thú cư nhiên cứ như vậy hôi phi yên diệt...

“Chủ nhân, ngươi có khỏe không?”Ở phía trước Nguyệt Vũ nhìn cảnh tượng đồ sộ thì phía sau truyền đến thanh âm của Cửu Sắc.

Nguyệt Vũ xoay người nhìn Cửu Sắc vẫn như trước là lục y liễm diễm, Thanh Hoa như trước, tựa hồ căn bản chưa hề trải qua cuộc chiến vừa nãy. Bất quá, cũng đúng, Cửu Sắc đâu có đem Cuồng Huyết Chi Chú đặt ở trong mắt!

“Uh, ta không sao, ngươi thế nào? Đối phó với Cuồng Huyết Chi Chú có tiêu hao nhiều không?”Nguyệt Vũ cười nhẹ trả lời.

“Năng lượng Mộc hệ ôn hòa, là căn nguyên của mọi năng lượng, Cuồng Huyết Chi Chú thật ra đối với ta không có chút uy hiếp nào. Bởi vậy tiêu hao cũng không lớn. Bất quá, ở bên trong bí cảnh thi triển căn nguyên lực cũng không phải là nhẹ nhàng.” Bên trong bí cảnh là một thế giới không đầy đủ nên đối với thi triển căn nguyên lực cũng có áp chế.

“Uh, như vậy bây giờ ngươi cùng chúng ta hay trở về không gian?” Thấy phiền toái đều đã giải quyết, Nguyệt Vũ không biết Cửu Sắc có muốn tiếp tục trở về không gian hay không nên hỏi.

“Chủ nhân, ta nên về không gian tiếp tục tu luyện thôi. Bên trong bí cảnh này không thích hợp để ta tu luyện cho nên ta nên về không gian, như vậy tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn về sau có đủ khả năng để bảo hộ chủ nhân.” Cửu Sắc nhẹ nhàng lắc đầu với Nguyệt Vũ, quyết định trở lại bên trong không gian tu luyện. Hắn đã quyết định sẽ hảo hảo tu luyện để về sau có thể bảo hộ cho chủ nhân! Tuy rằng hắn cùng chủ nhân liên hệ không nhiều lắm, nhưng đối với vị chủ nhân này, hắn thích!

Nghe được lý do Cửu Sắc cự tuyệt, nói Nguyệt Vũ không cảm động đó là giả. Tuy rằng thoạt nhìn Cửu Sắc rất cao ngạo nhưng nàng cũng có thể cảm nhận được Cửu Sắc đối với chủ nhân nàng là có cảm tình. Chẳng qua hắn không biết biểu đạt như thế nào thôi.

“Ngươi đã muốn về không gian, thì trở về thôi. Hảo hảo tu luyện, ta rất chờ mong ngươi như thế nào có thể bảo hộ được ta đây!” Nguyệt Vũ giọng điệu trêu đùa đối vơi Cửu Sắc nói.

Cửu Sắc nghe vậy ra sức gật đầu, sau đó hóa thành lưu quang biến mất trong không khí...

Hướng bắc hoang mạc, đi qua cả vạn dặm đường, một tòa rừng rậm kéo dài vô tận liền hiện lên trước mắt.

Đàn phong mờ mịt, tri âm tri kỷ, điểu ngữ vi hoa, dị thú bôn chạy, thật ra lại có vài phần hương vị giống với thế ngoại đào viên.

Rừng rậm xinh đẹp như vậy bên trong Ẩn Nguyệt bí cảnh nhưng cũng hưng hiểm dị thường, trình độ nguy hiểm tuyệt đối không thua Phệ Ma Sâm Lâm cùng Khấp Huyết Sâm Lâm.

“A, rốt cuộc đi tới được rừng rậm. Không dễ dàng a””” Nguyệt Vũ nhìn một mảnh lục sắc, núi non trùng trùng điệp điệp, núi cao kề núi cao, lần đầu tiên thấy rừng rậm lại tốt đẹp như vậy.

Rừng rậm a rừng rậm, đây chính là nơi khi ở trong hoang mạc dù là nằm mơ nàng cũng muốn đến! Cái sa mạc chó má kia, đầu tiên thì gặp Hấp Huyết ma thú, sau đó đi bảy ngày bảy đêm mới ra được! Tuy rằng tốc độ của họ đã rất nhanh, nhưng không nghĩ hoang mạc này lại rộng lớn như vậy! Bảy ngày a, mỗi ngày đều là không khí nóng như lò nướng, còn kém một chút liền bị nướng thành than! Toàn bộ thời gian lịch lãm có bốn mươi chín ngày, đến nay còn chưa có làm được cái gì mà đã bị nàng làm cho tiêu hao một phần năm a!

Mấy chích thú thú kia cũng kích động đến rơi lệ. Trời biết mấy ngày nay bọn họ có bao nhiêu đau khổ a. Nhớ rõ vài ngày trước, bọn họ thật sự chịu không nổi, quyết định phi hành nhưng còn chưa phi hành được khoảng cách bao xa thì một thân da lông đã bị nướng cháy đến bóng lưỡng không còn gì! Cuối cùng vì sợ vận rủi bị nướng cháy bọn họ quyết định vẫn là nên đi bộ trên đường thôi.

Dưới chân tăng tốc, Nguyệt Vũ lắc mình vào bên trong rừng rậm. Vừa tiến vào rừng rậm Nguyệt Vũ liền cảm giác được không khí ôn hòa thoáng mát, cũng cảm nhận rõ ràng được độ dày linh nguyên cao đến mức làm cho người ta điên cuồng a!

Mẹ nó, độ dày linh nguyên cao như vậy! Dĩ nhiên là gấp ba lần ngoại giới! Linh nguyên gấp ba lần a, đây là cái khái niệm gì? Cũng chính là tốc độ tăng gấp ba! Vậy nếu như ở trong này tu luyện thì không phải là...

Phía bên trong hoang mạc lúc trước không có cảm giác độ dày linh nguyên tăng trưởng, nhưng hiên tại ở đây lại có cảm giác rất rõ ràng.

Nguyệt Vũ vừa tiến vào, huyền lực bên trong đan điền liền được tăng lên nhiều, lập tức liền bổ sung chỗ huyền lực tiêu hao khi sử dụng Hành Vân bước. Không chỉ có như thế, sau khi huyền lực được bổ sung xong cư nhiên còn tiếp tục hấp thu tựa hồ có dấu hiệu muốn thăng cấp!

Thăng cấp? Nguyệt Vũ bị cảm giác như vậy kích thích làm trong lòng vui vẻ. Cư nhiên vừa muốn thăng cấp, nàng còn nhớ rõ lần trước thăng cấp chỉ cách vài ngày trước a. Quả nhiên lập tức tiến vào địa phương có độ dày linh nguyên cao thì thăng cấp thật dễ dàng.

Nàng hình như hiểu được vì sao đế quốc học viện quy định người tiến vào lịch lãm bên trong bí cảnh thì ít nhất cũng phải tăng lên Nhất Nguyệt (một cấp).

Như vậy còn không thăng cấp, không bị sét đánh mới là lạ!

Không nghĩ nhiều nữa, Nguyệt Vũ tìm được một địa phương trống trải ngồi xuống xếp bằng nhập định chuẩn bị thăng cấp.

“Tiểu Điện, ta muốn thăng cấp bốn người các ngươi hộ pháp cho ta.” Nguyệt Vũ phân phó đơn giản rồi sau đó nhắm mắt lại chuẩn bị tiến vào trạng thái thăng cấp.

“A, chủ nhân ngươi lại thăng cấp sao? Nga, ngươi yên tâm, chúng ta nhất định sẽ hảo hảo hộ pháp, chủ nhân an tâm mà thăng cấp đi.” Tiểu Điện bị lời nói của Nguyệt Vũ làm cho sửng sốt một chút, khi phản ứng lại thì lập tức lời thế son sắt cam đoan nói.

Ai nha, chủ nhân bọn họ thật là một người biến thái a biến thái, mới thăng cấp vài ngày trước a? Cư nhiên bây giờ lại muốn thăng cấp a! Trời ạ, thăng cấp a, đây là không phải nói rằng bọn họ cũng có thể dính chút hào quang, thuận tiện thăng cấp luôn hay sao? Chỉ cần tưởng tượng cũng khiến cho Tiểu Điện hưng phấn a! Hắn yêu nhất chính là thăng cấp a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.