Dạ Tôn Dị Thế

Chương 41: Q.2 - Chương 41: Long Ngâm Cửu Tiêu!






Khôi phục bình tĩnh, chấp hành trưởng lão tự tin cười...

“Hảo, lão phu hôm nay trước hết giải quyết ngươi rồi nói sau.” Hung hăng cắn răng, nhìn thoáng qua phương hướng Tiểu Hắc bay đi, chấp hành trưởng lão oán hận nói.

Lần này, hắn cũng không dám khinh thường nữa. Lúc trước hai lần công kích đều bị Nguyệt Vũ tránh thoát, mà nay nàng lại nhiều ra một chích thú không rõ cấp bậc, nếu không cẩn thận, chỉ sợ nhiệm vụ hôm nay cũng không hoàn thành được!

“Ánh Sao, hợp thể khải hóa!” Chấp hành trưởng lão hét lớn một tiếng. Nhất chích đại xà khổng lồ xuất hiện bên người hắn.

Nhưng mặt khác chấp hành chưởng lão lại hộc máu là, huyền thú của hắn vừa mới ra tới cửa cư nhiên liền lạnh run, căn bản là vô lực hợp thể!

Nhìn huyền thú của mình quỳ rạp trên mặt đất, một bộ dáng vô cùng sợ hãi, chấp hành trưởng lão thật sự là hận a.

Đây chính là còn chưa bắt đầu đánh, đã biết khí thế mà nhận thua!

Bất đắc dĩ, Triệt thật sự là quá bưu hãn, không phải một con rắn nhỏ có thể so sánh?

Vừa tức vừa giận, chấp hành trưởng lão một tay vung lên, mãng xà lại bị thu vào huyền thú không gian.

Nhìn cảnh tượng như vậy, Nguyệt Vũ tâm tình khá tốt liền nghĩ đến một câu thơ:“Nhẹ nhàng mà, ta đi rồi, không mang theo đi một mảnh đám mây……” (câu này chích nguyên bản convert của Rich không sửa đâu nha!)

Đã không có huyền thú khải hoá hợp thể, chấp hành trưởng lão cũng không hoảng, dù sao thực lực của mình cũng là cấp bậc Huyền tôn. Cho dù đối phương có chiến khải hoàn mỹ thì thế nào? Bất quá vẫn là một tên huyền hoàng, thực lực tuyệt đối trước mặt mình, cái gì cũng đều là chó má!

Cái gì cũng không nói, chấp hành trưởng lão lại một lần nữa thả ra khí thế toàn thân. Bất quá uy áp lần này đối với Nguyệt Vũ mà nói không còn ảnh hưởng gì, quả nhiên chiến khải của Triệt thật sự là rất mẹ nó cường hãn, cư nhiên có thể kháng cự uy áp!

……

Ánh tịch dương đã tắt, gió đêm bắt đầu thổi, bóng đêm mông lung tại Lạc nhật nhai lúc này bởi vì Nguyệt Vũ một thân thất thải Phần Thiên hỏa, mà bị chiếu rọi một mảnh sáng ngời……

Trên đỉnh Lạc Nhật nhai, một vị thiếu niên toàn thân thất thải chiến khải chói mắt cùng một vị lão giả khắp thân áo trắng vẻ mặt hung ác nham hiểm, hai người lắc lắc đối diện, tỏng lơ đãng chính là một mảnh hỏa hoa kịch liệt! (đánh nhau sáng cả một vùng =.=)

Chém giết đã lâu, lúc này hai phương đều có chút thở hồng hộc.

Bằng vào Huyền Nguyệt Phần Thiên chiến khải biến thái đến không thể tin được, Nguyệt Vũ có thể trong khả năng lớn nhất chống đỡ công kích của chấp hành trưởng lão mà tránh làm bản thân bị thương tổn.

Nhưng bởi vì đối phương đã là thiên giai, nàng cũng khó có thể mảy may thương tổn đến hắn.

Biết Triệt chưa đến thời kì trưởng thành, không thích chiến đấu trường kỳ, nàng không khỏi có chút gấp gáp, cho nên muốn tốc chiến tốc thắng.

Vì thế Nguyệt Vũ trong tay nắm chặt Nguyệt Sát Tiên, chuẩn bị sử dụng thức thứ hai của bộ công pháp: Long Ngâm Cửu Tiêu!

Bộ công pháp kia, nàng lấy tên là Nguyệt Phá. Nguyệt Phá tổng cộng phân ra bốn chiêu, chiêu thứ nhất là Bạo Long Tuyệt Sát, chiêu thứ hai chính là Long Ngâm Cửu Tiêu.

Sau khi Nguyệt Vũ tiến giai huyền hoàng mới có khả năng sử dụng chiêu thứ hai này, nhưng bởi vì vừa mới tiến giai, huyền lực không đủ, cho nên sử dụng còn có chút khó khăn.

Nay Nguyệt Vũ quyết định dùng nó, nếu may mắn, có lẽ sẽ giải quyết được người nọ, nhưng đó cũng chỉ là “có lẽ” mà thôi! Còn nếu không may mắn, sẽ hao tổn hầu hết huyền lực, khiến cho đối phương hữu cơ khả thừa (thừa dịp có lợi)!

Dù biết như vậy nhưng nàng không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể sử dụng chiêu này!

Bất quá, Nguyệt Vũ vẫn thực tự tin, nàng có Phần Thiên Hỏa cường đại, có Nguyệt Sát Tiên uy vũ, có công pháp thần kì bất biến, hơn nữa còn có năng lượng mạnh mẽ của Triệt, nói như vậy, đối phó với một tên Nhị Nguyệt Huyền tôn hẳn là không có vấn đề.

Nhưng có thể hai người bọn họ cũng sẽ bị phản phệ, đặc biệt là Triệt!

Không nghĩ nhiều như vậy nữa, Nguyệt Sát Tiên trong tay nhẹ nhàng vung lên, xoẹt qua không trung hình thành một độ cong tao nhã. Vốn là cây roi trong suốt cơ hồ nhìn không rõ hình dáng, sau khi được Nguyệt Vũ rót huyền lực vào liền khôi phục lục nhạt sáng rọi.

Tinh thần lực vừa động, một tia thất thải Phần Thiên Hỏa liền rót vào cây roi, trong phút chốc đem huyền lực lục sắc che lấp, biến thành thất thải rực rỡ sắc màu.

Cấp tốc xoay tròn Nguyệt Sát Tiên sau đó vung lên hướng thẳng không trung. Hai tay cũng liền theo đó nổi lên dấu ấn phức tạp mà tang thương. Đó hẳn là khi nguyệt sát tiên đã đạt tới giới hạn tốc độ của nó kể từ lúc bắt đầu kết ấn, nhưng vẫn xoay tròn trên đỉnh đầu Nguyệt Vũ, hơn nữa càng ngày càng dài, càng ngày càng to. (đoạn này lằng nhằng quá, ai đọc bản convert mà có thể dịch ra thì chỉ ta với nhé! =.=”)

Từng đợt, từng đợt Phần Thiên hỏa nhè nhẹ lan ra, sau đó bắt đầu nhanh chóng bành trướng rộng lớn. Thẳng đến khi hình thành một con đại hỏa long. Rõ ràng hỏa long lần này so với thức thứ nhất Bạo Long Tuyệt Sát càng thêm khổng lồ, càng thêm uy mãnh, càng thêm đáng sợ!

Hỏa long to lớn thoạt nhìn thần ân tựa hải, thần uy như ngục, ẩn chứa khí thế sắc bén làm cho người ta sợ hãi!

Nhìn công pháp kỳ quái lại uy lực kinh người trước mặt, chấp hành trưởng lão trong mắt tràn đầy kinh hãi.

Chiêu thức như vậy thật sự là đáng sợ!

Không nghĩ nhiều, chấp hành trưởng lão cũng rất nhanh sử dụng huyền kĩ cường đại nhất của mình — Lôi Đình Chiếu Rọi đến ngăn cản.

“Long Ngâm Cửu Tiêu, phá cho ta!” Hét lớn một tiếng, Nguyệt Vũ vươn song chưởng dùng sức vung về phía trước, trên đỉnh đầu cự long tựa như thần tồn tại, hướng về cửu tiêu đỉnh thiên (chín tầng mây) xoay quanh mà đi, biến mất trong thương khung mờ mịt.

Một tiếng rồng ngâm tràn ngập lực lượng cùng tang thương vang vọng khắp thiên không, nếu người không đủ thực lực chắc chắn nghe xong sẽ hóa thành tro tẫn……

Ngay khi thất thải hỏa long biến mất trong phút chốc, một cỗ khí thế uy áp cực kỳ đáng sợ rất nhanh áp xuống, mục tiêu thẳng hướng chấp hành trưởng lão…

Vừa kết xong Lôi Đình Chiếu Rọi, chấp hành trưởng lão đột nhiên cảm thấy bản thân mình bị một cỗ năng lượng cường đại tập trung đến, lập tức ngẩng đầu, liền nhìn thấy khắp trời tràn ngập thất thải Phần Thiên hỏa, sau đó một hỏa long khổng lồ lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai lao xuống, khiến cho hắn áp bách rất lớn.

Không kịp nghĩ nhiều, chấp hành trưởng lão liền vung tay đem Lôi Đình Chiếu Rọi quăng ra.

Hai đại huyền kĩ kịch liệt giao phong, thiên giai công pháp cùng địa giai công pháp đụng chạm, Huyền hoàng cùng Huyền tôn giao thủ, lúc này khắc phá mãnh liệt, kích phát ra đòn trí mạng sắc bén…

Đã chết sao?

Lúc này, Nguyệt Vũ bình tĩnh nhìn nơi nổ mạnh vừa rồi, trong lòng tràn đầy chờ mong.

Bụi đất theo gió đêm dần dần tán đi, mọi vật cũng dần dần hiện rõ, Nguyệt Vũ thế nhưng nhìn không thấy bóng dáng chấp hành chưởng lão. Nàng đương nhiên sẽ không tin một chiêu này của nàng có thể biến một tên Huyền tôn thành tro tàn, nếu không phải như vậy, như vậy…

Nguy rồi!

“Tiểu tử, chịu chết đi!” Sau lưng đột nhiên chấp hành trưởng lão phẫn hận rống giận, rõ ràng là bị thương không nhẹ.

Lập tức dưới chân Hành Vân bước phát huy đến mức tận cùng, nhưng hắn dù sao cũng là Huyền tôn, Nguyệt Vũ tốc độ căn bản không thể so được, vì thế nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn một chưởng của chấp hành trưởng lão sắp tới……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.