Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ

Chương 265: Chương 265: Tâm Di trở về




Vẻ mặt của Trương Húc Đông đương nhiên là giả vờ bày ra. Anh chậm rãi đặt ly rượu trong tay xuống. Sắc mặt Steven thay đổi, hỏi: “Cậu Trương, có phải là cậu có chỗ nào khó xử không? Nếu như là như vậy, thì coi như tôi chỉ tùy tiện nói mà thôi, việc đầu tư vốn khó khăn, vả lại số tiền này còn lấy từ trong túi của loại người như tôi!”

“Anh Smith hiểu lầm rồi!” Trương Húc Đông lộ ra nụ cười khổ, nói: “Việc đầu tư không có vấn đề gì, tôi đang lo lắng việc khác!”

“Ồ?” Steven có hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn lập tức nói: “Có việc gì thì có thể nói ra, chỉ cần đoàn cướp biển Soyali chúng tôi có thể giúp được, tuyệt đối sẽ không từ chối!”

Trương Húc Đông thở dài một hơi, nói: “Anh Smith có điều không biết, gần đây nước Trung Quốc chèn ép những băng nhóm như chúng tôi vô cùng gắt gao, rõ ràng là đã bắt đầu chỉnh đốn lại trật tự thế giới ngầm, nói không chừng thế lực của tôi sẽ rơi vào thế cục không thể nào cứu vãn. Không biết là anh Smith có chỗ nào dễ thủ khó công, cho dù là tàu chiến của những quốc gia đó đến bên ngoài, cũng không thể tấn công vào hay không?”

Steven sửng sốt, đại khái cũng hiểu được ý của Trương Húc Đông, lập tức cười ha ha nói: “Cậu Trương, có thể để một phần thế lực của mình di chuyển đến trên biển, chỗ này trời lớn, biển rộng, muốn động đến cậu cũng không phải là điều dễ dàng gì.”

“Haizz, việc này khó khăn hơn nhiều. Hàng năm ông đều ở trên biển nên cũng biết đấy, người của tôi đều là mãnh hổ ở trên đất liền, còn ở trên biển thì như cá mắc cạn, thậm chí còn không biết điều khiển tàu thuyền, tàu chiến như thế nào, nếu như bị người ta tấn công, thì sẽ càng tệ hơn nữa, huống chi cũng không có hòn đảo nào tốt như thế này để cho chúng tôi ẩn náu!”

Steven Smith thân là lão đại của đoàn cướp biển Soyali, có thể bảo tồn thực lực trong nhiều lần vây bắt của các quốc gia, đương nhiên anh ta cũng có chỗ hơn người. Nghe Trương Húc Đông nói thế, anh ta càng hiểu anh có ý gì, lập tức nói: “Nếu bây giờ chúng ta đã là bạn hợp tác, vậy chú em đây có khó khăn, tất nhiên đoàn cướp biển Soyali chúng tôi không thể ngồi nhìn, chúng tôi nhất định sẽ giúp người của chú em quen với việc chiến đấu trên biển. Có lão đại như cậu, anh em dưới trướng cũng sẽ không kém, hẳn là có thể nắm vững trong khoảng thời gian cực ngắn, còn việc điều khiển tàu biển, cũng sẽ giúp các cậu giống vậy. Về vấn đề địa bàn, không phải là chú em quên mất đoàn cướp biển Hải Lang vừa bị cậu giết rồi đấy chứ?”

Trương Húc Đông khẽ gật đầu. Tất nhiên là anh hiểu ý của Steven, chính là bảo Bang Long lấy địa bàn của đoàn cướp biển Hải Lang làm địa bàn của mình, có điều không phải làm như vậy sẽ có tranh chấp lợi ích với đoàn cướp biển Soyali sao? Đương nhiên là Trương Húc Đông đã lập tức nghĩ đến điểm này, nhưng lại giả vờ không hiểu, nói: “Anh Steven, tôi có hơi không hiểu, vẫn mong ông anh chỉ dạy cho.”

Nói chuyện với người thông minh, Trương Húc Đông cố ý giả vờ hồ đồ. Steven cũng hiểu điểm này, nhưng vì sự hợp tác lâu dài sau này, anh ta đương nhiên sẽ kiên nhẫn mà nói: “Thái Bình Dương lớn thế này, có vô số đảo nhỏ, cướp biển cũng không ít, chú em lấy địa bàn của đoàn cướp biển Hải Lang làm nền móng, trở thành lực lượng dự bị của mình, như vậy không phải được rồi sao?”

Trương Húc Đông lại lần nữa gật đầu, nói: “Quả thật có thể làm vậy, nhưng mà tôi không biết địa bàn của đoàn cướp biển Hải Lang ở nơi nào.”

“Điều này thì cậu không cần phải lo, chúng tôi có hải đồ sơ lược của Thái Bình Dương, có lẽ địa bàn của đoàn cướp biển Hải Lang sẽ không khó tìm. Đợi lát nữa chúng ta nghiên cứu một phen, cho người đi đến những nơi có khả năng xem thử là được!” Steven cười nói.

Hàng lông mày đang nhíu chặt của Trương Húc Đông lập tức giãn ra, trên mặt hiện lên vẻ cảm kích, nói: “Nếu đã như vậy, em đây làm phiền ông anh Steven rồi!”

“Haizz, chú em nói lời khách sáo rồi, bây giờ chúng ta không chỉ là bạn bè, mà còn là anh em nữa!” Steven cũng bật cười.

“Đúng, chúng ta là anh em!” Trương Húc Đông gật đầu thật mạnh.

Có phải anh em hay không thì chưa biết, nhưng tối nay mọi người càng uống càng cao hứng. Steven còn gọi mấy người đẹp đến nhảy múa, những cô gái này mang vẻ tươi cười miễn cưỡng, xuất hiện ở nơi này thì chứng minh các cô ấy cũng là người đáng thương. Nhưng mà Trương Húc Đông không phải thần, anh không cách nào cứu những cô gái đó thoát khỏi bể khổ.

Sự việc đã được quyết định như thế. Ngày hôm sau, Trương Húc Đông dẫn người của mình và tàu hàng chuẩn bị rời đi. Steven hy vọng Trương Húc Đông có thể ở lại thêm vài ngày, không muốn vừa gặp đã phải chia ly, nhưng Trương Húc Đông đã nhẹ nhàng từ chối. Bởi vì trong nhà còn các anh em đang lo lắng cho mình, huống chi bây giờ thương chiến ở thành phố Ngọc vừa mới bắt đầu, anh phải về chủ trì đại cuộc.

Nói như vậy, Steven cũng không tiện giữ lại nữa, nhưng vẫn để hai chiếc tàu chiến của mình hộ tống đám Trương Húc Đông rời đi, bởi vì lo lắng những cướp biển khác trên biển sẽ gây sự với đám Trương Húc Đông. Chẳng qua, cho dù không có bọn họ hộ tống, chỉ cần nghe nói về quan hệ giữa Trương Húc Đông và đoàn cướp biển Soyali, cũng sẽ không có kẻ nào dám gây sự với bọn họ. Ngoài ra, có lần giáo huấn đoàn cướp biển Hải Lang trước đó, những cướp biển khác muốn động đến Trương Húc Đông, cũng phải cân nhắc thực lực của mình.

Nhưng tình hình thế giới biến đổi khó lường, đời người lắc léo, ai mà biết được mình sẽ chết ở đâu, vì sao mà chết. Đặc biệt là những nhân vật liếm máu trên lưỡi đao như đám người Trương Húc Đông.

Có kiến thức lần này, thuyền trưởng, đại phó và các thủy thủ trước đó cũng hoàn toàn khâm phục. Trương Húc Đông đã dùng mức lương cao để mời bọn họ đến công ty mình, bọn họ không có lý do gì từ chối chuyện này. Nếu như không có Trương Húc Đông, thì sao bọn họ có thể uống rượu với bọn cướp biển chứ? Nhưng Trương Húc Đông có kế hoạch của mình, bảo bọn họ đừng nói chuyện này ra ngoài.

Hiện tại, việc Trương Húc Đông đã làm tương đương với việc cắt đứt tuyến đường vận chuyển trên biển, bất kể là công ty nào, muốn hàng hóa của bọn họ có thể an toàn cập bến, thì đều phải xem tâm trạng của Trương Húc Đông. Mà bây giờ, tâm trạng của Trương Húc Đông vô cùng tốt. Lần này không chỉ đòi lại hàng được, còn kiếm thêm không ít tiền, vả lại còn có thể thành lập đội ngũ của mình trên biển, sau này cho dù có tách khỏi đoàn cướp biển Soyali, thì cũng có thể tự lập một cách ổn định.

Đương nhiên phải đối phó với tập đoàn bất động sản Trung Khoa trước đã. Chuyện này sẽ là một cơn ác mộng đối với Trung Khoa. Tuy rằng bọn chúng có thể chọn vận chuyển bằng đường hàng không, nhưng chi phí thật sự quá cao, cân khối lượng trên máy bay sao có thể so sánh với tàu chở hàng được chứ?

Lúc trở về Trung Quốc, Trương Húc Đông đã gọi điện thoại cho đám Đặng Quân. Đến khi đám Trương Húc Đông bước lên lãnh thổ quốc gia, người đầu tiên nhìn thấy lại là Lâm Tâm Di. Vừa nhìn thấy Trương Húc Đông, Lâm Tâm Di lập tức chạy ào đến, ôm chặt eo Trương Húc Đông.

Trương Húc Đông ngẩn ra, cũng ôm cô vào lòng. Đã mấy tháng không gặp rồi, Lâm Tâm Di ốm đi không ít, Trương Húc Đông thấy mà đau lòng không thôi. Cũng may sắc mặt của cô không tệ, lúc này đang rưng rưng nước mắt, mím môi, giống như là sắp khóc tới nơi. Bạ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.