Đặc Công Hàn Phi

Chương 107: Chương 107: Lạc Dư Bị Trách Phạt (4)




Bạch Tử Linh nghe vậy không khỏi liếc mắt nhìn Lạc Dư, mặc dù không biết Lạc Dư đã nói gì với Thanh Nhi mà Thanh Nhi lại có suy nghĩ lệch lạc như vậy về nàng nhưng nàng cũng không có làm lớn chuyện này. Bạch Tử Linh không phải loại người thích cười trên nỗi đau của người khác, càng đừng nói đối phương hiện tại còn là đồng minh của nàng.

Thanh Nhi lúc này cũng nhận ra lời vừa nói ra có chút không đúng, chính là không đúng chỗ nào nàng thật sự không nghĩ ra, sau khi nghe Lạc Dư giải thích, nàng cẩn thận nghĩ lại mới thấy hình như “coi trọng” mà Lạc Dư nói cùng “coi trọng” trong suy nghĩ của nàng không giống nhau.

“Ngươi... ngươi thật sự là Bạch Tử Linh?” Tử Thất lúc này rốt cuộc cũng đã lấy lại giọng nói của mình, lúc nãy Bạch Tử Linh tự nhận là “phế vật” trong lời đồn Tử Thất còn nghĩ rằng nàng đang đùa hắn. Mặc dù kinh thành có ít người họ Bạch nhưng cũng Bạch Tử Linh không nhất định phải là người của Hữu Thừa tướng phủ Bạch gia, sở dĩ Bạch Tử Linh thừa nhận là do lúc đầu hắn là người đã hỏi nàng có quan hệ gì với Bạch Vân Hoài, có lẽ nàng cảm thấy hắn dễ nói chuyện nên mới đem chuyện này trêu chọc hắn, chứ không hề có chuyện người có thể phát hiện ra hắn theo dõi, thậm chí còn có thể đánh bại hắn lại là phế vật Bạch Tử Linh được?!

“Ta không có lừa ngươi, ta thật sự là Bạch Tử Linh.” Thấy vẻ mặt khó tin của Tử Thất, Bạch Tử Linh ngược lại tỏ vẻ thấu hiểu, dù sao bất kì người nào sau khi biết thân phận của nàng đều sẽ có vẻ mặt như vậy, Lãnh Vô Quân là như vậy, Tử Thất cũng là như vậy, chỉ có Thương Hàn Phong, khi nghe đến tên nàng cũng chỉ nhíu mày, thật sự là không biết trong đầu hắn đang nghĩ gì, biết nàng là phế vật mà còn lựa chọn cùng nàng hợp tác.

“Ngươi... ngươi cùng lời đồn không giống nhau...” Người bên ngoài đều đồn phế vật Tam tiểu thư của Hữu Thừa tướng phủ xấu xí ra sao, nhu nhược thế nào, lại còn không có liêm sỉ theo đuổi ý trung nhân của muội muội... tóm lại lời khó nghe nào cũng có thể nói ra được. Tử Thất đối với lời đồn thổi bên ngoài vào tai này ra tai kia, cho nên cũng không có bận tâm quá nhiều về Bạch Tử Linh, chỉ là lời đồn đã khiến hắn có ấn tượng xấu với Bạch Tử Linh, hiện tại chính thức gặp mặt mới phát hiện đối phương cùng lời đồn đãi không hề giống nhau, thậm chí còn là khác nhau một trời một vực!

“Lời đồn thực hư ra sao tin chắc ngươi có thể dựa vào đầu óc mà phán đoán, không cần mang ta cùng lời đồn gộp chung một chỗ.”

Tử Thất có chút xấu hổ, cứ có cảm giác Bạch Tử Linh đang mắng chính mình không có đầu óc nên mới đi tin vào những tin đồn thất thiệt bên ngoài.

“Ngươi đã biết ta là phế vật Bạch Tử Linh, vậy ngươi sẽ làm thế nào?” Nếu Tử Thất không muốn làm thuộc hạ của nàng thì nàng cũng sẽ không ép buộc hắn, điều kiện cần để trở thành một thuộc hạ chính là sự trung thành, nếu ngay cả điều cơ bản này hắn cũng không làm được thì nàng làm sao tin tưởng giao việc cho hắn? Nàng không bận tâm trước kia hắn là thuộc hạ của ai, lòng trung thành với chủ tử cũ thế nào, chỉ biết nếu hắn đã là người của nàng thì mọi chuyện đều phải nghe theo nàng.

Nói thật, đối với điều này Tử Thất thật sự có phần đắn đo, đừng nói là Tử Thất, đám người Lạc Dư khi biết được Cung chủ tương lai của Lạc Y Cung có thể là phế vật Bạch Tử Linh của Thành Thiên quốc không đơn giản chỉ là đắn đo mà còn rối rắm không biết phải làm, dù sao bọn họ cũng có năng lực hơn người, làm sao có thể chấp nhận một kẻ ngu ngốc vô năng làm chủ tử được? Suy nghĩ của Tử Thất hiện tại giống hệt với đám người Lạc Dư, chính là so với đám người Lạc Dư hắn lại suy nghĩ thông suốt hơn nhiều, bởi vì hắn đã chứng kiến qua thân thủ của Bạch Tử Linh, không chỉ chứng kiến mà bản thân cũng đã được lĩnh ngộ, cho nên việc tiếp nhận Bạch Tử Linh cũng không cần quá nhiều thời gian.

“Cứ như thỏa thuận ban đầu là được.”

Bạch Tử Linh sửng sốt, còn chưa kịp nói gì thì Thanh Nhi đã lên tiếng: “Có ý gì?” Thỏa thuận ban đầu? Tiểu thư đã hứa hẹn gì với hắn?

“Ngươi giúp ta giải độc, ta sẽ trung thành với ngươi.” Năng lực tiếp thu của Tử Thất rất mạnh, mặc dù một giây trước hắn vẫn còn đang sủng sốt trước thân phận của nàng nhưng một giây sau hắn lại quyết định chấp nhận sự thật khó tin này. Hiện tại bản thân đã không còn đường lui, Bạch Tử Linh lại có thể thu lưu hắn, thậm chí còn hứa hẹn sẽ giải dược cho hắn, Tử Thật tự nhiên muốn đánh cược một phen.

Lạc Dư bên cạnh nheo mắt, đáy mắt lập lòe những tia sáng không rõ, đáy lòng nàng thật sự không mấy hoan nghênh Tử Thất gia nhập cùng bọn họ. Không nói đến việc hắn là kẻ phản bội, chỉ nói hắn là tử sĩ của Tử gia cũng đủ khiến Lạc Dư bày xích hắn, đơn giản là bởi vì hắn cùng bọn họ không giống nhau, hắn là người của triều đình, mà thế lực của bọn họ lại thuộc giang hồ, ngay từ đầu đã không cùng chí hướng thì hà tắc gì phải đi chung đường? Chính là nhìn bộ dạng đó của Bạch Tử Linh, có vẻ như đã có quyết định của riêng mình, Lạc Dư không khỏi nhớ đến lời nói của Lạc Hàm, Bạch Tử Linh một khi đã có quyết định thì cho dù người khác nói gì nàng ta cũng sẽ không nghe, tính tình cố chấp này ngược lại rất giống nàng nên Lạc Dư không tiện nói thêm điều gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.