Đặc Công Hoàn Hậu Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú

Chương 288: Chương 288: Nguyệt Trì Lạc, em đã chọc giận anh (51 - 11)






Ánh mắt Nam Cung Tĩnh dừng lại trên khuôn mặt của Nguyệt Trì Lạc, con ngươi màu hổ phách chợt lạnh lẽo.

Thứ cô muốn, chưa bao giờ mà không có được.

Bất kể là ai, bất kể chuyện gì, bất kể thứ gì, đến cuối cùng, chỉ cần Nam Cung Tĩnh này muốn, thì đó nhất định sẽ là của cô.

Cho dù không được, cô sẽ bất chấp thủ đoạn để giành lại!

Nhà Nam Cung có một gia quy vô cùng cường hãn, không thể để nhà Nam Cung mất thể diện, có một số thứ không giành được thì phải phá hủy!

Thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành.

Gia quy nhà Nam Cung nghiêm khắc, cũng chính là kiểu tác phong thổ phỉ của Nam Cung Tĩnh!

Ánh mắt đảo qua thu lại ý lạnh, cô khiêu khích nhìn Nguyệt Trì Lạc.

Huýt sáo một tiếng như người chủ chốt, cũng giống như Nguyệt Trì Lạc không hề che giấu mục đích gật đầu với, “Nếu như cô có bản lĩnh dạy dỗ tôi, không bằng cô hãy trông chừng thật kỹ người đàn ông của mình đi, bởi vì không lâu nữa, người đàn ông của cô nhất định sẽ trở thành của Nam Cung Tĩnh tôi!”

Bởi vì tôi muốn, cho nên phải là của tôi.

Người phụ nữ này, đủ anh dũng, đủ lạc quan, cũng vừa đủ không biết xấu hổ!

Chỉ là, tác phong thổ phỉ như vậy, cướp người trắng trợn như vậy, lại khiến cho Nguyệt Trì Lạc không thế nào ghét bỏ được.

Ít nhất, cô ta có đủ dũng khí.

Ít nhất, cô ta có đủ dũng khí khiêu chiến với cô, không giống dạng tiểu tam giả vờ yếu ớt cố ý hãm hại người.

"Tôi sẽ mở mắt chờ xem."

Nguyệt Trì Lạc hừ một tiếng xoay người muốn đi.

"Đợi một chút." Nam Cung Tĩnh lên tiếng gọi Nguyệt Trì Lạc lại.

Cô cầm chiếc cà vạt màu xanh ngọc xoay trước mặt Nguyệt Trì Lạc một vòng, híp mắt cười nói: “Cô nhớ kỹ chiếc cà vạt này một chút. Thấy rõ chưa? Tôi sẽ khiến cho cô thấy, Nam cung Tĩnh tôi đây làm thế nào để đeo nó lên cổ Đông Phương Tuyết. Tôi bảo đảm, không quá ba ngày, cô nhất định sẽ thấy nó trên người anh ấy!”

Dứt lời, cũng không nhìn phản ứng của Nguyệt Trì Lạc, Nam Cung Huyên cầm chiếc cà vạt lên vừa đi vừa lười biếng ngáp một cái: "Buồn ngủ chết mất, thôi không nói với cô nữa, mong rằng chúng ta sẽ gặp lại vào lần sau......”

Nguyệt Trì Lạc đứng yên tại chỗ, mặt mày đen như đít nồi.

Người phụ nữ đặc biệt như vậy, nếu như cô ta muốn quyến rũ ai thì khẳng định sẽ không có việc gì khó.

Nói thật, người như vậy Nguyệt Trì Lạc thật hiếm thấy.

Nếu như không phải đối tượng cô ta muốn quyến rũ là Đông Phương Tuyết, Nguyệt Trì Lạc sẽ vô cùng hâm mộ cô ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.