Editor: Nguyetmai
Cả đoạn đường về nhà Tư Dịch thả tay phóng nhanh, đến công suất cũng được kéo lên mức cao nhất nhưng không thấy Vân Tiên tỏ ra sợ hãi chút nào, ngay cả ánh mắt cũng không có gì thay đổi.
Nếu đổi lại là một cô gái bình thường khác, chắc hẳn đã sớm bị tốc độ lái xe kinh người này dọa cho hét ầm rồi.
Tư Dịch nheo mắt lại.
Ngay từ lần đầu gặp gỡ, cô gái này đã không giống người bình thường.
Sau khi đến biệt thự, Vân Tiên trực tiếp trở về phòng ngủ của mình.
Giờ này, cho dù là Đổng Nguyễn làm “quan to” hay Tần Y Nhu ra ngoài làm việc cũng chưa có ai tan ca cả.
Vì vậy cả biệt thự chỉ còn lại Vân Tiên và Tư Dịch ở căn phòng cách đó không xa.
Bầu không khí tương đối kỳ lạ.
Vân Tiên về phòng ngủ của mình, mở máy tính xách tay ra và đăng nhập tài khoản trên trang web bí mật.
“Bíp! Bíp! Bíp!”
Ba tiếng báo vang lên, khung chat hiện ra, bên trên có ghi mật ngữ mà Xà Tích gửi cho cô không lâu trước đó với ba chữ đơn giản: “Tôi đến rồi!”
Xà Tích đã đến thành phố Long Môn.
Vân Tiên nhếch môi, ngón tay lướt nhanh trên bàn phím: “Chờ tôi, giờ tôi sẽ qua!“. Cô gõ xong lập tức tắt web, đóng máy tính lại, thay quần áo rồi ra khỏi phòng.
Vừa ra đến cửa đã thấy Tư Dịch ở phòng gần đó cũng cùng lúc mở cửa bước ra.
Vân Tiên đảo mắt nhìn một vòng, sau đó đi tới, không chút khách sáo đưa tay ra: “Cho tôi mượn Lamborghini của anh một chút.”
Tư Dịch nhướng mày, nghi ngờ liếc mắt nhìn Vân Tiên: “Cô biết lái xe?”
Anh đã điều tra thân phận cô gái này, xuất thân của cô rất bình thường, hơn nữa còn là một cô gái trẻ tuổi chưa trưởng thành.
Nhưng có lẽ sự thật không đơn giản như vẻ bề ngoài.
“Biết!” Vân Tiên chìa tay ra, đáp.
Tư Dịch cũng không hẹp hòi gì, trực tiếp ném chìa khóa xe cho Vân Tiên.
Chiếc xe thể thao Lamborghini này là bản siêu tốc độ giới hạn trên toàn thế giới, còn được anh tự mình độ thêm.
Không dễ gì mà cho người ta mượn.
Thậm chí từ khi anh sở hữu nó đến nay, anh cũng chưa từng cho ai lái.
Ngoài anh ra thì Vân Tiên là người duy nhất.
Ngay cả chính bản thân anh cũng không hiểu vì sao anh lại cho cô lái chiếc xe này?
Mà lúc này, Vân Tiên đã ngồi lên ghế lái của Lamborghini, khởi động xe.
Cô vừa đạp nhẹ chân ga, cả chiếc xe đã phát ra tiếng rền vang. Cô thử tính năng của xe một chút, nhận ra chiếc xe này có tính năng rất cao, chẳng thua kém chiếc LaFerrari yêu thích của cô chút nào.
“Brừm! Brừm! Brừm!”
Tiếng gầm cuối cùng vang lên, Vân Tiên đạp mạnh chân ga, thả bàn đạp ly hợp, chiếc xe Lamborghini lập tức phóng đi như một tia sét.
Khách sạn Kim Thiểm Thiểm.
Vân Tiên phanh gấp một cái, chiếc xe Lamborghini nhanh chóng dừng lại trước cửa khách sạn.
Khách sạn Kim Thiểm Thiểm vốn là khách sạn năm sao cao cấp ở thành phố Long Môn.
Vừa có đồ ăn, vừa có chỗ nghỉ chân, quan trọng hơn là nội thất trang trí ở khách sạn này cũng rất đẳng cấp, không hổ là khách sạn đứng số một, số hai ở thành phố Long Môn.
Đương nhiên, nếu so ra thì chi phí ở đây cũng cao hơn một bậc.
Ngay cả một vài quan chức cấp cao của thành phố Long Môn như Thị trưởng, bí thư hay những nhân vật lớn ở tầng lớp như vậy muốn nói chuyện đều sẽ chọn nơi này.
Vân Tiên xuống khỏi Lamborghini, cô nheo mắt lại, bước từ cửa khách sạn vào trong.
Vừa đi vào Vân Tiên đã thấy một người phụ nữ ngồi trong góc tầng một.
Thoạt nhìn bóng lưng của người phụ nữ này rất bình thường, trên đầu còn đội một chiếc mũ, nhưng khi ngắm từ góc nghiêng của cô ấy lại thấy xinh đẹp vô cùng.
Người phụ nữ đó chỉ chừng hai mươi tuổi.
Ngồi đối diện với cô còn có một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, lúc này hai người đang nói chuyện gì đó với nhau.
Vân Tiên híp mắt, đi về phía bên kia.
Hiển nhiên, người phụ nữ ấy chính là Xà Tích.