Đặc Công Xuất Ngũ

Chương 313: Chương 313: Điền Cương Tín Trường khiêu khích






Có người nói nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, Cổ Lệ Na đã nghiệm chứng lời này, nàng lựa chọn khách sạn vô luận là cấp bậc hay danh tiếng đều có thể đếm trên đầu ngón tay ở kinh thành. Hơn nữa khoảng cách đến Tử Xuyên Trang Viên chỉ có mười phút đường đi, Tử Xuyên Khang Giới không mất nhiều thời gian đã theo Ước Hàn đến căn phòng vip kia. Dựa theo chỉ thị lúc trước, Ước Hàn mang Tử Xuyên Khang Giới đến gặp một người.

Cổ Lệ Na dường như thực có thói quen sống nơi này, nàng hiện tại không có một tia lo lắng, như một người nhàn rỗi mặc quần áo ngủ, uống cà phê, lật xem một quyển tạp chí mới. Thấy Tử Xuyên Khang Tử vào, nàng không đứng dậy, mỉm cười thăm hỏi, bưng chén cà phê lên mũi hít một hơi, tiện đà nói: "Thật không ngờ nước R cũng có cà phê tốt như vậy, nếu biết thế tôi đã sớm vứt bỏ chiến thuyền kia mà lên bờ."

Tử Xuyên Khang Giới hiểu được đam mê của đàn bà phương tây, đây là kinh nghiệm hắn đúc kết sau bảy năm ở nước ngoài. Khác với phụ nữ nước R rất truyền thống, phụ nữ nước G có đặc điểm thích lãng mạn, luôn thích vài đồ vật vớ vẩn khiến hắn không thích. Nhưng hiện tại đối mặt với mình là một người phụ nữ nắm quyền sinh sát trong tay, không thể nói ra lời này được, hắn liếc cái chén tinh xảo, thản nhiên nói: "Tiểu thư Cổ Lệ Na đã qua nửa đêm mời tôi đến đây, hẳn là không chỉ cho tôi biết cách thưởng thức cà phê nước R chứ?"

"Đương nhiên không phải, tôi chỉ muốn thông báo chút thông tin cho ông." Cổ Lệ Na cười, nhưng không có tiếp tục mà đánh giá Tử Xuyên Khang Giới nói: "Tử Xuyên Gia Chủ, biết vì sao hôm nay gặp chỉ có hai người mà không còn ai khác không?"

Tử Xuyên Khang Giới nhìn lại người đàn bà này, trầm mặc lát sau mới chậm rãi ngồi vào sô pha bên kia: "Cô rõ ràng tại thời điểm này tôi sẽ không gây thương tổn cho một vị cứu tinh như cô, cho nên cũng không cần để vệ sĩ bên người."

Đúng thế, lần đầu tiên gặp mặt hai bên đều có tâm lý đề phòng, Tử Xuyên Khang Giới cơ hồ điều đi toàn bộ người nhẫn sát tổ, tin rằng Cổ Lệ Na cũng đồng dạng thực hiện. Nhưng theo tin tức và biến hóa của tình huống, hai người đã ràng buộc chặt chẽ với nhau, tại thời điểm này, tín nhiệm là lựa chọn duy nhất.

"Đây chỉ là một nguyên nhân nhỏ." Cổ Lệ Na lắc đầu nói: "Bởi vì tôi không tín nhiệm người bên cạnh, đương nhiên, tôi cũng không tin cho dù là thân tín bên cạnh, cho nên nội dung cuộc nói chuyện giữa chúng ta không thể để người thứ ba biết, chúng ta sắp xếp nhân viên tình báo ngầm bên Hoa Hạ, đồng thời phòng bị lãnh tổ do thám tin tức bên này, chi lực lượng thần bí kia mạnh đến mức độ nào tôi thực không rõ ràng lắm, ông cũng vậy."

Cổ Lệ Na khuôn mặt dần nghiên túc lên, ly cà phê trong tay đã sớm đặt qua một bên, có một số việc nàng không thể không giới thiệu với Tử Xuyên Khang Giới, bởi vì hai phương hợp tác ắt phải thống nhất tinh thần, mình trăm phương ngàn kế mua chuộc người vậy mà ba ngày nay không có liên hệ, cái này chỉ có chuyên do duy nhất là hệ thống tình báo nhằm vào Lãnh tổ đã tê liệt. Cho dù lúc trước đã nhận được tin tức lãnh tổ chọn lên tàu hàng để nhập cư trái phép đến nước R, nhưng hiện tại vẫn không phát hiện con thuyền nào khả nghi, tổng hợp lại mọi phương diện, vị tình báo viên lương năm trăm vạn kia đã bại lộ. Nàng không cần một tên gián điệp không có cốt khí, không cần hoài nghi người này đã bị chế trụ, khẳng định là bị moi hết không che giấu được cái gì, mà tạo thành nguyên nhân hiện tại, chỉ có khả năng là bên Tử Xuyên Khang Giới hoặc bên mình có nội gian. Tuy rằng còn có thể suy đoán, nhưng có vài việc khó lường, chuyện cố gắng thật lâu nay cũng có thể bị hủy.

Tử Xuyên Khang Giới vẫn chưa ý thức được vấn đề nghiêm trọng, hắn chỉ nghĩ Cổ Lệ Na là một phụ nữ cẩn thận, cẩn thận không tin bất kì kẻ nào. Trong thời điểm này có đồng bọn cẩn trọng để hợp tác, là chuyện đáng mừng, cho nên hắn không vì hành động của đối phương mà tức giận, ngược lại rất vừa lòng.

"Tiểu thư Cổ Lệ Na vừa rồi nói muốn thông báo tin tức, không biết là tin tốt hay xấu." Tử Xuyên Khang Giới mỉm cười nói.

Cổ Lệ Na cũng không có tâm tình chơi đùa đại loại như ông muốn tin tức xấu hay tốt, nàng trả lời rõ ràng: "Tin tức xấu."

Từ miệng một phụ nữ cẩn trọng mà nghe được câu này, Tử Xuyên Khang Giới mới ý thức được mình gặp phiền phức, nhưng hắn vẫn biểu hiện khí độ của một gia chủ: "Ồ? Tin tức xấu..... Tôi thực sự muốn nghe, là Lãnh tổ hay là vị tổ phụ kia của tôi đông sơn tái khởi."

"Hai thứ đều không phải." Cổ Lệ Na dừng lại một chút nói tiếp: "So với hai điều này còn nghiêm trọng hơn, không phải chúng ta thu được tin gì, mà là hệ thống tình báo của chúng tôi đã ba ngày không có thông tin về. Nói cách khác, lãnh tổ tới nơi nào, mục tiêu là gì, bố trí cụ thể, chúng ta hoàn toàn không biết, đang là một cuộc chiến đâu cân sức bỗng biến thành kết quả địch trong tối ta ngoài sáng."

"Không có tin tức chính là tin tức xấu nhất." Tử Xuyên Khang Giới trầm mặc, gần đây hắn chỉ lo lắng địch nhân, sau đó lại lo đến đồng bạn của mình, Cổ Lệ Na này không nguy hiểm lắm nhưng phía sau ả là đại biểu năng lực quân đội nước G. Tử Xuyên Khang Giới là một người kiêu ngạo, nhưng không phải là người tự phụ, cho nên hắn biết chênh lệch giữa một quốc gia và một gia tộc. Hắn rất ôm hi vọng lớn đối với Cổ Lệ Na, cho dù lực lượng của mình không đánh lại lãnh tổ, nhưng có Cổ Lệ Na viện thủ, chuyện này khác với chuyện mình tranh chấp với Tử Xuyên Cảnh Đằng, Lãnh tổ là địch nhân của hai bên, cái gọi là mô hở răng lạnh, chỉ cần chỉ số thông minh đủ cao, không có bên nào lựa chọn im lặng bảo toàn thực lực.

"Tất nhiên, quá yên lặng luôn khiến người ta bất an." Cổ Lệ Na thấy Tử Xuyên Khang Giới có cùng quan điểm với mình, âm thầm bình tĩnh lại tâm thần, phân tích: "Cho dù tính báo của chúng ta không có phát hiện ra biểu hiện gì của Lãnh Tổ ở nước R, nhưng tôi cho rằng hiện tại cần chuẩn bị nghênh chiến, tôi nghĩ Tử Xuyên Gia tộc mong chờ ngày này đã lâu. Lãnh Tổ chẳng những có thù hận với quốc gia các ông, mà còn là cái gai trong mắt chúng tôi. Ông có thể rõ ràng nước G chúng tôi không thể cứ trơ mắt nhìn một chi lực lượng của Hoa Hạ hoành hành trong nội quốc."

Tử Xuyên Khang Giới trong mắt lộ ra chút khác thường, có lẽ Lãnh tổ hiện tại đã mai phục quanh Tử Xuyên Gia Tộc, nhưng mình không phát hiện ra mà thôi. Tại thời điểm này, cần nhất là bình tĩnh, nhưng bình tĩnh không có nghĩa là bị động phòng ngự, chờ đối phương tấn công, nếu Tử Xuyên là một đội bóng, hắn sẽ chọn chiến thuật lấy công làm thủ. Cho nên lúc này một đồng minh là không thể thiếu, hắn trong lòng đã có kế hoạch bước đầu, cho nên trầm ngâm một lúc, cuối cùng mở miệng: "Tôi có một kế hoạch, có lẽ không thể làm tiêu hao lực lượng của Lãnh Tổ, nhưng tuyệt đối có thể phát hiện lực lượng chân chính của Lãnh Tổ. Nhưng mà....."

"Tôi sẽ phối hợp với ông." Cổ Lệ Na ngầm hiểu, không đợi Tử Xuyên Khang Giới nói xong, mỉm cười đáp.

Điều này khiến Tử Xuyên Khang Giới có chút ngoài ý muốn, nhưng hắn vẫn lựa chọn nói ra ý nghĩ của mình, mà hắn không biết chính là hắn và Cổ Lệ Na không cùng mưu mà trùng hợp.

..............

Ước Hàn đối với an bài của Cổ Lệ Na rất là bất mãn, hắn cũng không hi vọng người đàn bà kia ở một mình với Tử Xuyên Khang Giới, thật không phải ghen vì cô nam quả nữ một phòng, mà lo lắng an toàn của Cổ Lệ Na. Ai cũng biết gia tộc Tử Xuyên là dạng gia tộc gì, hơn nữa Tử Xuyên Khang Giới còn từng là lính đánh thuê, rất khó có thể để người ta tách hai chữ nguy hiểm là khỏi người hắn, thêm nữa mấy tháng trước, Tử Xuyên Khang Giới lại còn trăm phương tràn kế ám sát Cổ Lệ Na vì Kỳ Huynh Trường báo thù, điểm ấy không thể không đề phòng.

Nhưng mà, Cổ Lệ Na quá mức cố chấp, vô luận mình khuyên thế nào, đều cứ khư khư cố chấp, lấy danh nghĩa cấp trên ra lệnh cho hắn, hắn chỉ có thể phục tùng.

Bên trong một gian phòng vip, Ước Hàn đứng ngồi không yên.

Đợi vài giờ cũng không thấy Cổ Lệ Na ra ngoài, rút cuộc hắn khẽ cắn môi đứng dậy, định mở cánh cửa ra ngoài xem, đúng lúc này một âm thanh trầm thấp vang lên:

"Tôi nghĩ anh ở trong này tốt hơn."

Nói chuyện là Điền Cương Tín Trường, vị tổ trưởng nhẫn sát tổ này vẫn lạnh lùng, là người có vũ lực mạnh nhất Tử Xuyên gia tộc hiện tại, hắn chỉ huy toàn bộ nhẫn sát tổ, đồng thời còn phụ trách an toàn của gia chủ, đặc biệt khi Tử Xuyên Khang Giới ra ngoài, hơn nữa còn gặp một nhân vật như Cổ Lệ Na.

"Điền Cương, anh là khách nơi này, tốt nhất nên ngồi uống trà, tâm sự với thủ hạ của tôi, về phần tôi đi nơi nào, không đến phiên anh hỏi tới." Ước Hàn rõ ràng có chút tức giận, mở miệng là ý tứ khiêu khích mười phần.

Nhưng lời nói này cũng không chọc giận Điền Cương Tín Trường, hắn cười thậm chí ngay cả thân cũng không chút di động, vững vàng ngồi trên sô pha: "Ước Hàn chúng ta là khách còn không lo lắng đến an toàn, chẳng lẽ anh lẹ lo lắng, gia chủ chúng tôi là quân tử, đặc biệt đối với phụ nữ, theo tôi được biết, ông ấy chưa từng bắt phụ nữ làm chuyện gì các nàng không muốn. Cho dù Cổ Lệ Na có xinh đẹp, gia chủ chúng tôi cũng không ngoại lệ, cho nên tôi nghĩ anh nên thành thật ngồi ở đây, không quấy rầy bọn họ, chỉ sợ gây chuyện không hay."

Ước Hàn không ngờ Điền Cương Tín Trường thoạt nhìn trầm lặng lại đoán được tâm tư của mình, đâm ra thẹn quá hóa giận, ngữ khí cũng tăng lên vài phần: "Điền Cương Tín Trường, mời anh chú ý lời nói của mình, tên của tiểu thư Cổ Lệ Na không phải ai cũng có thể gọi."

Điền Cương Tín Trường lần đầu tiên nói chuyện có thêm động tác phụ, hắn nâng bàn tay lên nhẹ vuốt ve cằm, tựa hồ tìm cái gì vậy. Cuối cùng quơ được một chút râu, hung hăng nắm lấy sau đó như tỉnh mộng nói: "Tôi vừa gọi lúc nãy mà, nếu lỗ tai anh không bị trục trặc gì hẳn là phải nghe rõ ràng mới đúng a."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.