Đặc Công Xuất Ngũ

Chương 294: Chương 294: Hội võ






Vừa vào cửa Diệp Phong đã cố tìm Điền Cương Tuấn Trường, đây là mục đích duy nhất hắn đến đây. Nhưng mà dường như không thấy cao thủ.

Biểu hiện của Tiêu Chi Hạo càng làm cho Diệp Phong thấy có chút kỳ quái, vốn tưởng rằng hắn hội sẽ giới thiệu mình với người khác, không ngờ hắn lại im lặng ngồi một chỗ, không nói gì, mặc dù cực lực giữ thái độ bình thường, nhưng không che giấu được sự lo lắng.

“Anh không sao chớ?” Mặc dù không quan tâm đến hắn nhưng Diệp Phong vẫn lễ phép dò hỏi.

“Không có việc gì, không có việc gì!” Tiêu Chi Hạo mỉm cười, đứng dậy nói:“Ngại quá, tôi đi toilet một lát.”

Diệp Phong mỉm cười gật gật đầu, nhìn hắn đi khuất.Hết thẩy cao thủ rồi cũng xuất hiện, hắn cũng không nóng lòng lập tức phải nhìn thấy Điền Cương Tuấn Trường. Bên cạnh không người quen, hắn thích thú tìm một góc yên tĩnh ngồi xuống, uống chén trà được bên tổ chức đưa cho.

Ước chừng năm phút sau, Tiêu Chi Hạo trở về, vẻ mặt thất vọng, nhưng nhìn thấy Diệp Phong hắn lập tức khôi phục lại trạng thái ban đầu, không thể không phục năng lực diễn xuất của hắn.****

“Ngại quá, tôi già rồi nên cơ thể không được khỏe.” Tiêu Chi Hạo nói rồi ngồi xuống cạnh Diệp Phong, quét mắt nhìn quanh, hỏi Diệp Phong “Thật ra những người này tôi cũng không quen, nhưng mà người tổ chức hội võ này có thể nói vừa là bạn của tôi, vừa là sư phụ, lát nữa có thời gian , tôi sẽ giới thiệu cho cậu.

Diệp Phong ha ha cười,“Cảm ơn hảo ý của anh. Tôi cũng muốn xem võ thuật của r quốc. Không muốn quen ai, cũng không cần giới thiệu, nhưng mà xem ra ở đây chưa thấy cao nhân.”

Trải qua mấy lần tiếp xúc, Tiêu Chi Hạo rất hiểu Diệp Phong bèn nói:“Diệp tổng có con mắt không tồi. Hiện tại ngồi ở đây đều là những người giống chúng ta, đến quan sát học tập, học hỏi những kiến thức võ thuật của r quốc. Những cao thủ cơ bản đều chưa đi ra, chờ đại hội mở màn giới thiệu bọn họ mới xuất hiện, lúc đó chúng ta mới biết được võ thuật của họ như thế nào......”

Diệp Phong lẳng lặng nghe Tiêu Chi Hạo giải thích. Xem ra Tiêu Nhị gia tham gia khá nhiều hoạt động kiểu này nên cơ bản cũng hiểu biết.

Quả nhiên như Tiêu Chi Hạo nói, mở màn mới giới thiệu người tham gia.

Một người đàn ông đứng trên lễ đài đằng hắng rồi giới thiệu danh sách tham gia. Đợi tất cả mọi ngươti im lặng, hắn nhìn chung quanh một vòng, cười nói:“Cảm ơn các vị đã tới đây, tham gia buổi gia lưu võ thuật thường niên của r quốc. Là người tổ chức tôi rất vui mừng. Tôi tin rằng đa phần mọi người đều biết tôi những tôi vẫn giới thiệu tôi là Tiểu Dã Nhất Lang, hiện là tổng bí thư của hội võ thuật r quốc......”

Tiêu Chi Hạo chú ý theo dõi người trên khán đài bởi lẽ hắn quen người đó. “Tiểu Dã chính là bạn của tôi.” Tiêu Chi Hạo nghiêng người nói vào tai Diệp Phong“Hôm qua khi tôi gọi điện nói có người bạn cũng muốn đến thăm, hắn đã ngay lập tức đồng ý. Trong danh sách có thêm tên của cậu......” Sau khi cơ ngợi một hồi về người bạn của mình hắn mới cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, quơ lấy chén trà trên bàn, hắn đương nhiên cũng không nói chuyện hắn đã đổi trà để Diệp Phong được vào đây xem.

Nghe một ít chuỗi dài giới thiệu, Diệp Phong có chút đau đầu.Hình tượng của “Tiểu Dã ca” trên khán đài đã tiết lộ tất cả, tuy nói người không thể xem bề ngoài, nước biển không thể đo bằng đấu, nhưng ở trình đội nhất định, bên ngoài cũng là một tiêu chuẩn, tất cả cho thấy hắn là một người chủ trì nho nhã.

Tiểu Dã Nhất Lang vẫn nhớ tới vấn đề chính, sau khi ngắn gọn giới thiệu chính mình xong, hắn đi thẳng vào vấn đề. Hiển nhiên vẫn còn khá hơn nhiều ông nói nhiều. Giống như cuộc thi thể dục thể thao, sau khi đứng nghiêm, ông ta giõng dạc hô lên một cái tên, mỗi lần hắn cất gọi một cái tên là kèm theo tiếng thở dài từ phía khán giả nhưng hắn không để ý, vẫn hưng phấn như có thuốc kích thích.

Diệp Phong kiên nhẫn đợi Điền Cương Tuấn Trường xuất hiện, nhưng mà mãi đến cuối cùng vẫn không thấy, điều này làm cho hắn không khỏi bắt đầu hoài nghi Tiêu Chi Hạo,“Anh nói có cao thủ là Điền Cương Tuấn Trường tham gia, vì sao không có tên của hắn?”

Tiêu Chi Hạo cũng sốt ruột, kế hoạch đã thay đổi, hắn lau mồ hôi lạnh, ho khan nói:“Chuyện này tôi cũng khổng rõ, tôi có thể thề, Tiểu Dã đã thề là có người tên là Điền Cương Tuấn Trường tham gia, không biết vì sao đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện, chẳng lẽ muốn khiến cho người khác kinh ngạc nên chưa công bố?” Đến chính hắn cũng cảm thấy cách giải thích này có vấn đề, không khỏi khoát khoát tay, nhìn ông bạn trên khán đài.

Lúc này không chỉ Tiêu Chi Hạo sốt ruột, mà Tiểu Dã cũng sốt ruột, thậm chí còn sốt ruột hơn hắn. Đây là lần đầu tiên hắn tổ chức hoạt động này từ khi nhận chức, vì muốn cuộc thi đặc sặc hơn, hắn đã thay đổi hình tượng của mình, hơn nữa bỏ ra nhiều tiền mời hai vị cao nhân, trong đó một là quán chủ của võ quán Tử Xuyên, Trạch Khào Củ Phu, một vị khác là sát thủ nổi tiếng Điền Cương Tuấn Trường, nghe nói hắn hiện tại cũng là người của gia tộc Tử Xuyên, chỉ là không cách đây mấy ngày Trạch Khào Củ Phu đột nhiên biến mất, làm hại hắn phải đổi kế hoạch, khó khăn lắm mới mời được Điền Cương Tuấn Trường, không ngờ trong nháy mắt lại không thấy người.

Nếu như giới thiệu tên Điền Cương Tuấn Trường, khán đài nhất định sẽ rất phấn khích, hắn không muốn đến ngay cả sát thủ này cũng biến mất. Trước khi đại hội bắt đầu hắn còn nghĩ xem khi nào lên đến chức phó hội trưởng, nhưng mà hiện tại, hắn chỉ có lo làm sao bảo vệ được vị trí hiện tại, nếu như Điền Cương Tuấn Trường không xuất hiện, như vậy thì cuộc thi đấu lần này chẳng khác nào bữa tiệc, và chỉ có thể dùng một từ thất bại để miêu tả.

Cho nên, khi thấy Tiêu Chi Hạo đến cạnh mình, hắn không muốn chào hỏi, dù sao hắn cũng chưa từng coi tên đó là bạn, chẳng qua chỉ là một cái máy rút tiền mà thôi.

Tiêu Chi Hạo đương nhiên không biết suy nghĩ của đối phương, thấy Tiểu Dã đang rảnh, hắn đi nhanh đến nói:“Tiểu Dã huynh, thứ cho tôi mạo muội, có một vấn đề tôi muốn hỏi ngài, Điền Cương cao thủ có phải đến cuối mới xuất hiện, nên vừa rồi ngài không giới thiệu hắn?”

Tiểu Dã vốn đang lo chuyện này, không ngờ Tiêu Chi Hạo lại nhắc tới, sắc mặt không khỏi tức giận nói:“Tôi đã sắp xếp rồi,anh Tiêu không cần biết quá nhiều.”

“Ách......” Tiêu Chi Hạo gặp trở ngại, tuy trong nội tâm khó chịu, nhưng thực sự không dám nhiều lời, gượng cười hai tiếng gật đầu nói:“Thật ngại quá, anh đang bận thì tôi xin phép về chỗ ngồi.”

Tiểu Dã tiếp đó quay đầu, đi còn Tiêu Chi Hạo đi nhanh về chỗ ngồi.

Diệp Phong thấy vẻ mặt khó coi của Chi Hạo, không cần hỏi cũng biết đáp án, dù sao ngay từ đầu hắn cũng không hy vọng gì.

Tiêu Chi Hạo cảm giác vận may của mình hôm nay thật tệ, mọi việc không thuận, phải tìm cao nhân xem hộ xem sao, có phải là có yêu ma ám mình không. Tuy Diệp Phong không truy vấn, nhưng hắn cũng thấy khó chịu, nói như thật ấy vậy mà cuối cùng lại như vậy, quả thực có chút xấu hổ, suy nghĩ một lát sau hắn nói:“Diệp tổng, tôi vừa hỏi Tiểu Dã, hắn nói Điền Cương Tuấn Trường tạm thời có việc, lát nữa chắc sẽ ra. Những người vừa được giới thiệu cũng không tồi đều là cao thủ.”

Thấy Diệp Phong không có phản ứng, Tiêu Chi Hạo nói:“Cậu xem cái cậu Tùng Đảo Kiếm Hùng kia, mới hai mươi hai tuổi mà thôi, nhưng với thân thủ như vậy so với tôi hiện nay quả thật là khá hơn nhiều, thật khiến người ta ngưỡng mộ, mặc dù Điền Cương Tuấn Trường không đến, nhưng chuyến đi này cũng không tệ .”

Diệp Phong đã sớm thấy được cái người thanh niên mặc áo trắng trên khán đài, mới hai mươi tuổi mà đạt trình độ như vậy quả là không dễ, có thể thấy rằng tên đó đã luyện tập cật lực ít nhất mười năm, bằng không không công lực không được vậy, duy nhất một điểm không tốt đó chính là chủ yếu là chiêu thức để biểu diễn, cho nên không có tính thực tế.

Diệp Phong gật đầu cười cười,“Đúng là không tồi.”

Cái này loại ngữ khí khiến Chi Hạo thấy chói tai, hắn biết Diệp Phong có bản lĩnh, thế nhưng không ngờ hắn lại cao ngạo đến vậy, đây là cuộc thi toàn quốc chứ không phải bình thường, còn Diệp Phong chỉ là “Nghiệp dư tuyển thủ” của Trung Quốc mà thôi. Không biết khi Điền Cương Tuấn Trường xuất hiện, thì hắn sẽ nhận xét thế nào.

Khi hai người đang chăm chú quan sát thì một tiếng động vang lên, khiến cho tất cả mọi người chú ý, kể cả Diệp Phong cùng Tiêu Chi Hạo đều nhìn ra cửa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.