Đặc Công Xuất Ngũ

Chương 291: Chương 291: Nhân vật không thể thiếu






Diệp Phong vốn không có kế hoạch về nhà nhanh như vậy, nhưng hội võ mà Tiêu Chi Hạo nói đến khiến hắn không thể không cầu trợ giúp từ Trạch Khào Củ Phu. Là một trong những người được mời, lão đầu kia hẳn phải hiểu hầu hết mọi người tham gia hội võ lần này. Hắn có trực giác rằng lần giao lưu này sẽ có kì tích xảy ra.

Trạch Khào Củ Phu thấy Diệp Phong thì rất kinh ngạc đồng thời mang theo chút hoảng sợ, bởi vì trước đó những gì mà Diệp Phong lưu lại đã nói cho hắn biết hắn không nên gặp lại tên sát nhân điên cuồng đó. Nhưng mà đêm đó, bọn họ lại gặp mặt . Hành động này dường như có gì đó không giống với sát thủ bậc nhất nổi danh, có lẽ trực tiếp tập kích gia tộc Tử Xuyên, hay là...... Hắn không thể tưởng tưởng nổi.

Diệp Phong nhìn cái gói to trên bàn, ngoại trừ hai bình bia ra, không còn gì nữa.“Khẩu vị của Trạch Khà tiên sinh có vẻ không được tốt?”

Trạch Khào cười khổ một tiếng, nói:“Nếu là anh, với hoàn cảnh của tôi hôm nay anh có thể ăn nổi không? Nói đi, anh muốn biết cái gì?” Sau mấy ngày tiếp xúc khiến hắn đã thăm dò tính cách của Ảnh Phong, hắn là một người rất thẳng thắn, khá giống với đệ nhất sát thủ trong phim, bất đồng duy nhất là hắn rất hay cười, nên khiến cho người khác quên đi bản tính của hắn, có lẽ, đây mới là điểm đáng sợ nhất.

“Điền Cương Tuấn Trường, chắc hẳn cậu biết?” Cũng chỉ quen biết sơ nhưng mà hắn lại rất thoải mái, không cần dùng bất cứ hình thức nào, Diệp Phong biết người đối diện rất có suy nghĩ, những thủ đoạn cực đoan không hiệu quả.

Nghe được bốn chữ “Điền Cương Tuấn Trường” hắn rõ ràng ngây ra một lúc, tiếp đó vẻ mặt thoải mái, hắn đã biết, mục tiêu tấn công của Ảnh Phong không phải là người ngoài gia tộc Tử Xuyên mà là vị trí trung tâm, khe khẽ thở dài nói:“Nghe nói qua. Cũng gặp mấy lần, tuy không phải là thân thiết nhưng mà lai lịch của hắn tôi rất rõ.”

“Nói xem!” Diệp Phong cũng không phải như hắn nghĩ chuyển mục tiêu đến những người chủ chốt gia tộc Tử Xuyên, trước đó, hắn căn bản không biết cái tên Điền Cương Tuấn Trường nhưng sau khi Tiêu Chi Hạo nói xong hắn lại thấy rất có hứng thú với cao thủ của nước r.

Trạch Khào Củ Phu không nói dối. Hắn trước cũng không có ngờ rằng ke thù số một của gia tộc Kim Xuyên, Điền Cương Tuấn Trường lại thành môn hạ của Tử Xuyên Khang Giới, nhưng mà quyền lực của gia tộc Tử Xuyên thay đổi thì tất cả đều rõ ràng, không hề nghi ngờ, Điền Cương Tuấn Trường bị Tử Xuyên Khang Giới vây bắt, để đoạt quyền chuẩn bị hành động, mặc dù hắn không cho vị trưởng nhóm Nhẫn Sát một chức vị, nhưng có thể đoán được, trong tương lai gần, Điền Cương Tuấn Trường tất nhiên sẽ trở thành một thành viên quan trọng mới của gia tộc Tử Xuyên. Ngay tại lúc này, Ảnh Phong chằm chú ý đến Điền Cương Tuấn Trường cũng chẳng có gì lạ.

Suy nghĩ một hồi xong, hắn quyết định nói hết ra:“Thật ra, danh sách vài ngày trước đưa cho anh đáng lẽ có tên Điền Cương Tuấn Trường. Nhưng mà suy nghĩ mối quan hệ giữa hắn và anh trai nên thôi. Cậu muốn hỏi thì tôi cũng không giấu diếm.”

Diệp Phong lẳng lặng nghe, nhíu mày bảo hắn nói tiếp.“Cậu đã cứu tôi nên cũng biết ai muốn giết tôi, nếu không ngày đó cũng sẽ không kịp thời xuất hiện.” Trạch Khào Củ Phu ánh mắt lóe lên tia oán độc. Hắn đương nhiên là có lý do.“Anh của Điền Cương Tuấn Trường chính là trưởng nhóm Nhẫn Sát của gia tộc Tử Xuyên, Đường Cương Tín Trường. Trước kia tôi và hắn quan hệ khá tốt nhưng mà cuối cùng hắn vẫn lựa chọn giết tôi. Ngày đó tôi đợi hắn ở quán trà nhưng tiếc rằng tôi lại chờ một người đến giết mình.”

Diệp Phong nói:“Nếu thật là như vậy, Điền Cương Tuấn Trường là kẻ thù của anh, giả như anh thêm cái tên đó vào danh sách, tôi tin chắc hắn sẽ biến mất trên cõi đời này.” Vô luận là Điền Cương Tuấn Trường hay là Điền Cương Tín Trường, hắn đều là lần đầu nghe thấy, nhưng mà Nhẫn Sát tổ làm cho hắn hơi bị chấn động.

Sửng sốt một chút, hắn không cho rằng Ảnh Phong có thể xử lý Điền Cương Tuấn Trường trong nháy mắt, dù sao hắn cũng có thực lực khiêu chiến Điền Cương Tín Trường, chẳng qua hiện nay hắn không có tâm tình càng không có đủ dũng cảm. Hắn hoài nghi nói:“Địch nhân của địch nhân chính là bạn. Tôi tin đạo lý đó, đây cũng là lý do trước đó tôi không đem cái tên Điền Cương Tuấn Trường nói cho anh biết. Tuy Điền Cương Tín Trường là anh của Điền Cương Tuấn Trường, nhưng mà hai người bọn họ không có tình cảm anh em, chỉ có hận thù. Từ mặt nào mà nói, thì cũng giống với tôi và Tiểu Lâm Khang Phu. Nếu như không có Tử Xuyên Khang Giới chắc hẳn hai anh em họ đã sớm ra tay.

Tranh đọat quyền lợi phá hỏng tình anh em, mặc dù Diệp Phong chưa từng trải qua, nhưng hắn cũng hiểu. Tỷ như Hà Tích Phượng cùng Tiêu gia ân ân oán oán. Huynh đệ không hợp nhau trong xã hội cũng không ít.

“Tôi muốn biết về quá khứ của bọn họ.” Diệp Phong gật gật đầu, tiện tay lấy ra một *** bia,“Ba” một tiếng mở ra, ra vẻ như muốn nghe chuyện xưa.

Trạch Khà Củ Phu hít sâu một hơi, mười mấy năm trước, hắn còn chưa có địa vị như hôm nay, chuyện của anh em Điền Cương hắn cũng nghe từ nhiều nơi, nhưng mà loại tin vỉa hè lại có độ tin cậy cao.Bởi vì những người kể đều tận mắt chứng kiến.

“Gia tộc Tử Xuyên đã có lịch sử mấy nghìn năm, đảm nhiệm nhiệm vụ bảo vệ hoàng tộc. Trong gia tộc Tử Xuyên, cũng tồn tại các thế lực, Điền Cương chính là một trong số đó. Người nhà Điền Cương đều là thủ hạ của gia tộc Tử Xuyên , mãi cho đến khi Nhẫn Sát tổ tuyển chọn......”

Có lẽ là do làm lãnh đạo đã lâu,nên hắn nói chuyện rất logic, trong vòng năm phút đã nói hết nhưng gì hắn biết.

Khi hắn nhìn lại mình lần nữa, Diệp Phong đã hiểu quan hệ giữa hai anh em Điền Cương bèn nói:“Theo lời anh,hai anh em Điền Cương sẽ có một phen tranh đấu sao?”

Mặc dù mục đích đến r quốc không phải vì đối phó với gia tộc Tử Xuyên, nhưng mà không thể hoài nghi Lãnh Nguyệt đã cắt đứt quan hệ với gia tộc này, chính mình nếu muốn tìm được cô gái đó thì phải bắt đầu từ r quốc.

“Nhất định sẽ như vậy mà thâm chí còn rất kịch liệt.” Trạch Khào Củ Phu trả lời rất dứt khoát. Vài ngày trước, hắn còn nhắc nhở “ ông bạn cũ” cẩn thận qua điện thoại, giờ lại hy vọng hai anh em Điền Cương đánh nhau. Điền Cương Tuấn Trường ngạo mạn vô lễ khiến hắn chán ghét nhưng sự nham hiểm của anh hắn lại càng làm hắn thấy ghét hơn.

Không chờ Diệp Phong hỏi lại,hắn nói luôn:“Điền Cương Tín Trường làm trưởng nhóm Nhẫn Sát rất được lòng gia chủ Tử Xuyên Cảnh Đằng, hắn ngồi vững vị trí đó cũng là nhờ có ông ta. Mức độ thân thiết giữa hai người có thể nói là vòn hơn cả Tử Xuyên Khang Giới và Tử Xuyên Cảnh Đằng, có thể coi là tâm phúc của gia chủ, nhưng mà, lần đoạt quyền này hắn không thể hiện mình, thậm chí vào lúc mấu chốt lại đứng về phía Tử Xuyên Khang Giới...... Dù vậy, tôi nghĩ Tử Xuyên Khang Giới cũng không coi hắn là tâm phúc, sở dĩ giữ hắn lại là vì sức mạnh hắn nắm trong tay một khi bị khống chế thì chức vị của hắn sẽ bị em trai thay thế, hắn lẽ nào lại chờ chết.........”

“Những chuyện này là suy đoán?” Diệp Phong nghi hoặc hỏi.

Quả nhiên, Cadic Trạch Khào Củ phu ho nhẹ một tiếng nói:“Đại bộ phận là suy đoán, bởi vì ba ngày trước hôn lễ của Tử Xuyên Khang Giới, lão gia chủ biến mất, tôi cũng không gặp. Từ điểm đó không khó phán đoán, hắn hẳn là bị Tử Xuyên Khang Giới khống chế , mặc dù hôn lễ cũng không xuất hiện.”

Diệp Phong nhẹ nhàng cười, mặc kệ đó là suy đoán hay là thật, hắn cũng nên gia lưu với Điền Cương Tuấn Trường. Tiếp đó hắn lấy trong người ra một chai rượu đỏ,“Rượu này ngon lắm đấy, anh giữ lại uống đi! Mấy ngày nữa có thể tôi không đến đây.”

Trước đó, hắn không có cảm tình với Tiêu Chi Hạo, thậm chí là chán ghét nhưng mà hiện tại xem ra tên ăn chơi trác táng lại giúp mình nhiều việc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.