Đặc Thù Không Gian

Chương 37: Q.7 - Chương 37: Vũ ngoại bắt đầu nội loạn




-Ta không cần biết ngươi là cái thể loại gì.

Henry trấn định tự nhiên nói:

- Ngươi có thể liều mình tới cứu ta, cái này chứng tỏ cái mạng ta còn giá trị lợi dụng, rõ ràng trong lúc này kẻ thù của kè thù chính xác là bạn.

Long Vũ cười nói:

- Nếu ta muốn giết ngươi thì sao?

Henry phảng phất có chút thất thần:

- Giữ mạng ta, tính ra hữu dụng hơn là mang ta ra giết.

- Nói vậy là ý gì?

Long Vũ cười nói:

- Ngươi phải cho ta một cái lí do để không hạ thủ chứ.

- Tất cả ngừng bắn.

Mắt thấy không thể cứu vãn, Hall đành phải chấm dứt. Thanh âm của hắn, đã lâm vào thế thập bất đắc dĩ cơ hồ bất lực. Tiếng thương pháo liên miên đang dần tan, binh lính bắt đầu tập trung lại một chỗ, cẩn thận đối mặt. Hầu hết quân sĩ ban đầu đều nằm trong vũng máu, chỉ còn lại một nhúm người.

Bất giác tất cả mọi người đều khiếp sợ, Hall quỳ một chân xuống đất:

- Người thắng làm vua người thua làm giặc… Mạng ta trong tay ngươi tùy nghi xử lí.

- Ngươi điên rồi?

Henry kêu lên không thể tin nổi.

Hall trong lòng đã tự hạ quyết tâm, nói:

- Ta đã triệt để thất bại rồi…

- Long Vũ, Henry…các ngươi động thủ đi. Cho ta một cái chết thống khoái.

Hall thanh âm tràn đầy phẫn hận :

- Ta ngàn vạn lần không ngờ, chính mình có ngày lại rơi vào cái kết cục như thế này.

- Ngươi mốn chết ta thành toàn cho ngươi.

Long Vũ toát ra thanh âm tuyệt không hề có chút tình cảm.

Sắc mặt trầm mặc Henry lẳng lẳng quay đi.

Hall cơ hồ cười ra nước mắt:

- Ta rốt cuộc cũng có thể giải thoát rồi.

Long Vũ bỗng nhiên nở nụ cười:

- Ta đột nhiên cảm thấy không nên để ngươi chết. Nếu ngươi chết, chắc hẳn Edward sẽ vui mừng ra mặt.

Lời Long Vũ còn chưa dứt, một cỗ năng lượng cường đại kinh nhân bạt thế xuất hiện. Ngay sau đó, Hall, Henry đều trợn tròn mắt hoảng sợ khi thấy nhân ảnh xuất hiện.

Edward lại có thể xuất hiện ngay trước mắt bọn hắn. Ngay sau đó, tinh binh hàng nghìn tên lần lượt xuất hiện. Quân sĩ Hall triệt để mất hết sĩ khí mất hết ý niệm chống cự.

- Ngươi là ai?

Long Vũ nhanh chóng phản ứng quay lại, khẽ cười một tiếng hỏi:

- Edward? Ha ha, ta không quấy rầy phụ tử các ngươi

Long Vũ cười nói.

- Edward tại sao ngươi không đi chết đi!!!

Hall phẫn nộ gào lên:

- Ngươi thấy rồi đấy, ta đã thất bại, ngươi tới giết ta đi?

Edward không thể tin được, tại trước mắt bao chúng nhân, hắn lại bị chính con mình vô sỉ mắng chửi nói mình đi tìm cái chết.

- Vì sao phản bội ta?

Edward hỏi.

- Ha ha!

Nghe được Edward hỏi vậy, Hall phát ra một trận cuồng tiếu, hắn chậm rãi bước tới, đi thắng đến một bên chỗ Edward. Hắn thở dài ngẩng đầu, trên gương mặt thoáng nét cười nhạo, ánh mắt nhìn chăm chú Edward, dụng một loại khẩu ngôn vô cùng độc địa châm chọc:

- Vì cái gì? Ngươi hỏi thật hay đang đùa thế, chuyện này vì ta là con của ngươi.

Lời nói này vừa ra, tất cả mọi người nhất thời ngây dại.

Đích xác đây là lí do.

Hall mỉm cười nói:

- Nếu như ta không phải con ngươi ta tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện điên rồ như thế này. Chính ngươi đã biến ta thành như vậy.

Câu nói này làm tất cả mọi người há to miệng, nhưng không một ai có thể phát ra bất cứ thanh âm nào. Giờ khắc này, mỗi người thật sự đều chấn kinh cả rồi. Hall tạo phản với lí do mà nhiều người không thể tưởng tượng nổi.

Edward im lặng giống như chiếm được thế thượng phong, thanh âm của Hall lại càng vang dội, hắn tin tưởng, giờ khắc thuộc về mình, không ai có thể ngăn cản hắn tiếp tục nói hết những lời này. Hắn đã luyện tập cái bài văn này vô số lần. hắn khẽ cười nói:

- Ta là con ngươi, ngươi là cha của ta, chính bởi thân phận của ngươi, ta có khả năng nhất trở thành kẻ truyền thừa của Tu La tinh vực gia tộc. Ta cũng từng vì cái thân phận này mà tự hào. Nhưng hiện giờ ta mới thực sự biết được, cái thân phận cao quý này căn bản chính là một trò cười. Bởi vì ngươi Edward bản thể là chân mệnh bất tử, ngươi vĩnh viễn sẽ là Tu La tinh vực gia tộc tộc trưởng, còn ta vĩnh viễn là cái danh hiệu kẻ thừa tự Tu La tinh vực gia tộc. Đó chính là sự thật vĩnh viễn không thay đổi được…

Lời này vừa nói ra, Edward nhất thời vô cùng phẫn nộ, bất quá hắn lại không thể nói được gì.

- Rất phẫn nộ phải không? Rất sốc phải không?

Hall mỉm cười nham nhở, khuôn mặt bỗng nhiên trông cực đoan vô cùng dữ tợn:

- Nếu các ngươi đủ thông minh, ngươi nên nghĩ đến rằng mình rồi cũng sẽ có ngày này không thể tránh được.

- Đồ hỗn trướng!

Edward phẫn nộ nói:

- Dưới một người trên vạn người, chẳng lẽ như thế còn chưa đủ đối với ngươi sao?

- Thỏa mãn?

Hall hỏi:

- Cái gì là thỏa mãn?

Edward bất động.

Hall cười lớn một hồi nói:

- Ngươi cho ta hy vọng, tuy nhiên cái hy vọng này thực chẳng biết khi nào chạm tới, cái này lại là lỗi của ta sao?

- Phụ thân yêu dấu, ngươi ngẫm lại xem, mạng ngươi bất tử, ta có cơ hội được ngồi lên cái ghế ấy không?

Hall cười tươi như hoa:

- Là ngươi cho ta hy vọng, và cũng chính ngươi đập nát hy vọng ấy của ta.

Mỗi một câu nói của Hall truyền đến, Edward chỉ cảm thấy trong lòng dần chìm xuống đáy biển. Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hài tử của mình, tựa hồ thấu đươc rõ ràng bên trong cái thân thể kia.

Giờ khắc này, Edward lại càng giống như một già đi mười tuổi.

Cái lời nói kia của Hall khiến cho toàn thân khí lực của hắn tan sạch.

- Những lời này thật đều từ đáy lòng ngươi phát ra?

Thanh âm Edward tràn đầy phẫn nộ và xấu hổ, hắn không thể tưởng nổi, chính mình lại bị con trai phản bội:

- Nói cho ta biết, hài tử, thực sự những lời này chính là suy nghĩ của ngươi bấy lâu nay. Hay chỉ là lời nói nhảm phát ra.

Hall mở to mắt nhìn thẳng váo Edward.

Hall bĩu môi, đáp lời nhưng mất hẳn phong khí của hắn:

- Phụ thân, người không dám đối diện phải không?

- Ngươi thực sự phản bội ta…….

Ánh mắt Edward nhìn Hall, giống như phát hiện món đồ thú vị.

Thấp giọng cười, sau đó lại cười to:

- Ta đang nghĩ, ngươi thật sự có tố chất trở thành một trưởng tộc Tu La tinh vực tương lai, ngươi che dấu quá tốt hơn hẳn những kẻ khác, mọi người so với ngươi chỉ là con sâu thôi.

Edward ác độc nhìn chằm chằm Hall:

- Sớm biết có ngày hôm nay, ta sẽ không ngại ngùng gì mà không động thủ bóp nát ngươi.

- Ngươi hiện tại có thể không?

Hall cười nói.

Edward cuồng tiếu một tiếng rồi dừng bặt. hắn oán hận nhin Henry, hét lớn:

- Hôm nay ta giết ngươi trước.

-A mau mau cứu ta!!

Henry quay mặt hướng về Long Vũ khẩn thiết:

- Cứu ta... ta có thể vì ngươi làm được nhiều chuyện, thậm chí không thương tiếc hủy diệt Tu La tinh vực gia tộc.

Long Vũ cười khẽ:

- Ta vì sao lại phải hủy diệt Tu La tinh vực gia tộc?

- Chẳng lẽ đây không phải là điều ngươi muốn?

Henry hỏi.

- Ta hiện tại đã thay đổi chủ ý!

Long Vũ cười cười nói

- Ngươi chắc chắn sẽ chết trên tay Edward. Bởi vì hắn đột nhiên xuất hiện, giá trị của ngươi bây giờ chả đáng một xu.

- Ma quỷ!

Henry phẫn nộ, hét:

- Ta nguyền rủa tám đời tổ tông ngươi.

- Ha ha!

Long Vũ khinh thường nói:

- Tùy ngươi…

- Cảm ơn!

Edward đột nhiên đối với Long Vũ nói một tiếng cảm tạ, ngay sau đó bước tới, tung tay bóp cổ Henry nói:

- Lão hỏa kế ngươi nên ngủ đi được chứ.

- Vì cái gì lại đối với ta như vậy?

Henry không cam lòng:

- Ngươi đừng quên nhớ, quyền lực của ta cùng ngươi đều ngang nhau, mấy năm nay, ta đối với ngươi trung thành tận tâm, ngươi vì cái gì lại đối với ta như thế?

- Ta muốn nhất thống thiên hạ!

Edward nói ra dã tâm của mình.

Lời vừa nói ra, trong tay hắn bùng lên một đạo hỏa diễm, nháy mắt đem Henry cắn nuốt tro cũng không còn.

Sắc mặt Long Vũ hơi biến, sức mạnh của Edward thật sự không thể coi thường.

Có lẽ, hắn sẽ là đối thủ của mình.

Xong việc, Edward thản nhiên cười;

- Ngươi chính là cao thủ vũ nội lén vào gia tộc ta sao? Ngươi rất lợi hại, xem ra Quang Minh Tôn Thần còn không bằng. Bất quá, ngươi cũng đáng làm đối thủ của ta. Chờ ta xử lí xong việc nhà, ta sẽ tới tìm ngươi làm thịt.

Lúc này, Hanks cũng chạy đến. hắn nói cho Edward một tin tức không lành. Những gia tộc ủng hộ Henry nhân cơ hội phát động chính biến.

Hơn nữa bọn chúng muốn chiếm tron ba tinh vực.

Cả ba tinh vực kia đều là nơi cung cấp năng lượng cho cả Tu La tinh vực gia tộc, là nguồn cung ứng trọng yếu chiếm đến hai ba phần nhu cầu năng lượng.

- Làm sao có thể?

Gương mặt Edward hiện rõ thất kinh, thanh âm của hắn the thé không tưởng được, cả người run lên tràn ngập nỗi khiếp sợ:

- Phe ta có tướng lĩnh ở đó… Các nơi có nguồn cung cấp cho tinh vực đều có lực lượng hùng hậu của gia tộc bảo vệ, mấy cái gia tộc tôm tép, làm sao có thể đột phá phòng ngự mạnh đến vậy?

Hanks phụ trách báo cáo trấn định, hắn gật đầu nói:

- Kế hoạch bọn họ rất cụ thể, hơn nữa đã muốn thực hiện từ lâu nên được chuẩn bị rất kĩ. Chúng ta bên trong có nội gián. Lúc mới oánh nhau, các hệ thống bên trong của chúng ta bị phá hủy triệt để, cho nên bọn chúng dễ dàng khống chế công thành…

- Tộc trưởng, không gian hấp thu năng lượng cũng bị chặt đứt.

Hanks nói:

- Theo tình huống hiện tai, chúng ta chỉ con mười ngày, hệ thống năng lượng sẽ cạn kiệt.

Edward lại một lần nữa chấn kinh:

- Điều này sao lại có thể? Thủ vệ không gian thông đạo cung cấp nguồn năng lượng chính là gia tộc tinh nhuệ nhất có tới 101 hạm đội, bọn hắn thực sự không có lí do thất bại.

Hanks chậm rãi nói thêm thông tin mật báo cho Edward:

- Ta đã chứng thực, đây chính xác là sự thật. Cũng giống như dân chúng ở tinh vực, bon họ đã trà trộn vào từ rất lâu rồi.

Edward nghe được thông tin mật này, cúi xuống hít một hơi lạnh:

- Xem ra Henry chết là không oan.

- Chưa hẳn!

Hanks nói:

- Tình huống hiện tại khẳng định Henry chưa chắc đã chết.

- Có ý gì?

Edward kinh hãi.

Dừng lại một thoáng, Edward tựa hồ nghĩ đến điều gì:

- Ngươi nói tới là người clone?

Hanks gật đầu nói:

- Theo tin mật báo hiện tại, không gian năng lượng thông đạo là do Henry tự mình cướp lấy. Chiến tranh sẽ không thuận lợi như vậy, bởi vì hắn sự dụng lưỡi dài ba tấc cùng uy vọng để lôi kéo nên trận chiến càng thêm đơn giản.

- Hơn nữa, người ủng hộ Hall hoàng tử cũng bắt đầu kết minh với chúng.

Hanks thanh âm có chút do dự.

Edward ngẩng đầu lên cẩn thận nhìn Hall:

- Ngươi nói chúng ta nên lam gì bây giờ?

Hanks thận trọng nhìn Edward nói:

- Nội loạn là không cách nào tránh khỏi.

- Báo cáo!

Một binh sĩ người đầy mồ hôi xuất hiện trước mặt Edward.

- Chuyện gì?

Edward dự cảm có chuyện chẳng lành.

Chiến sĩ kia đem đến tình hình chiến sự mới nhất đưa trước mặt Edward. Edward nghi hoặc ngẩng đầu lên:

- Như thế nào? Henry muốn cùng ta nói chuyện?

Hanks nhìn nhìn, cố gắng nuốt nước bọt, cười nói:

- Thằng này thật ngu.

Sắc mặt Edward xanh lét:

- Nghĩ khá lắm…

- Đúng là đồ hỗn trướng!

Chung quanh vang lên tiếng Edward rít gào:

- Vũ ngoại chỉ có một người đứng đầu và người đó phải là ta.

Phelps nhìn thấy đã nhìn thấy được cơ hội dã tâm bùng lên, phĩ nhĩ phổ tư nhiều lần oán hận chính mình không tìm được cơ hội.

Lúc này đây cơ hội đã tới.

Nội chiến vũ ngoại đã xảy ra.

Quy mô nội chiến là lớn nhất từ trước đến nay.

Hắn cũng tính toán nhờ mẫu thân toàn lực giúp đỡ, triển khai chính biến.

Kết cục chính biến định đoạt tất cả hoặc một bước lên trời không thì sẽ chết không còn đất chôn thây.

Phelps vẫn cảm thấy cần phải tận dụng triệt để cơ hội, bất quá, cơ hội như vậy cần có mẫu thân giúp đỡ. Cho nên việc Henry làm phản cùng các gia tộc đem quân đánh tới khí thế hừng hực nhưng Phelps vẫn án binh bất động như cũ.

- Phelps được lắm!

Đột nhiên trước mặt một âm thanh vang lên. Phelps vội quay đầu lại, nhìn thấy dáng vẻ kiều diễm xinh đẹp của mẫu thân, hỏi:

- mẫu thân, có phải muốn động thủ hay không?

Christine nghiêm mặt nói:

- Ta vừa lấy được thần lệnh từ chỗ cha ngươi, từ giờ trở đi ngươi là là người kế thừa vương vị duy nhất tại Tu La tinh vực, đồng thời kiêm nhiêm cái ghế nghị trưởng.

- Cái gì?

Phelps nghe vậy cảm thấy có chút khó tin:

- Chuyện này là thật? Mẫu thân, người xác định không dối gạt con? Con thật như đang nằm mơ.

- Không phải là mộng, nó là sự thật.

Christine dùng ngôn đơn giản nhất rồi đem sự kiện phát sinh nói một loạt ra cho con trai nghe. Cuối cùng nàng nói:

- Cha con đối với con không tệ, ta hy vọng con đừng sinh ra thêm bất cứ ý niệm nào trong đầu. Huống hồ, kiểu gì nội chiến chắc chắn không thể tránh khỏi, lúc này hắn cần đến con.

- Đúng rồi Long Vũ với phụ thân, đã đạt được thương lượng với nhau.

Christine nói.

- Vậy ý tứ trước kia của hắn, con bây giờ nên làm gì?

Phelps hỏi.

- Dựa theo ý tứ của cha ngươi, khởi binh tiêu diệt phản quân.Christine nghiêm túc nói.

- A!

Phelps hiển nhiên có chút không vui.

- Phelps, bây giờ là lúc con thi thố tài năng, ta phải trở về, gia tộc cần có ta xử lí một số sự tình.

Christine nghiêm mặt nói:

- Nhớ kĩ , nhất định phải dựa theo lời mẫu thân, nếu không con sẽ gặp đại phiền toái.

Christine đi rồi, Phelps cũng không lập tức hành động. Hắn tiến đến thẳng thắn nhận mệnh lệnh từ Edward, Phelps mới kéo dài tập hợp đội ngũ, hướng đại quân đến chỗ phản quân của Hall xuất phát.

Một lộ trình, chiến hạm của Phelps phải đi ba canh giờ mới tới nơi, cuộc hành quân thật không thể nào tả nổi.

Phelps chấp hành mệnh lệnh, bất quá hiện tại hắn vẫn quan sát, coi như lần này dồn cả vốn lẫn lãi vào cơ hội này.

Edward cho cơ hội, bất quá hắn không thích ai lợi dụng mình.

Hall không chết. Hắn bị Edward áp giải đến bộ chỉ huy.

Trong bộ chỉ huy, hắn thông qua các đồng hồ đo thấy được khí thế chiến tranh hừng hực. Hắn như kẻ ngu ngơ đứng nhìn, phát sinh trước mắt hết thảy đều vượt qua sự tưởng tượng của hắn.

Nguyên lai, hắn đã muốn toàn tâm ý xác nhận chính mình phải chết. Cũng dõng dạc phát biểu diễn thuyết đó là hắn tích góp từng mấy chục năm cừu hận, hắn dùng một khắc này để nói ra hết.

Nhưng trước mắt thế cục thay đổi đột ngột, người ủng hộ Henry lại có thể phát động chính biến. Ghê tởm hơn chính là cấm vệ quân của hắn cũng bị hút vào. Hall cảm giác như mình đang bị lợi dụng.

Christine đúng là một nữ nhân thông minh.

Tuy rằng vũ ngoại đã sớm có mâu thuẫn từ trước. Nhưng cục diện hôm nay hình thành, vẫn có chút làm cho kẻ khác giật mình.

Nàng cảm giác tất sự việc này có một hậu đài che phủ.

Mà cái hậu đài đứng sau khả năng vô cùng lớn có thể chính là Long Vũ.

Đối với Long Vũ, tâm tình Christine có hơi chút phức tạp. không thể nghi ngờ, Long Vũ là một đại nam nhân. Nhưng ai ngờ hắn lại quá mạnh đến vậy. nhiều lần Christine đều không thể chống lại ý niệm dục vọng trào dâng, thiếu chút nữa là tự thân hiến cho Long Vũ.

Long Vũ đối với nàng tựu như một bọc ma túy lỡ hút vào rồi thì không cưỡng lại được. Làm cách gì cũng không thoát được thân ảnh ấy. Đến tột cùng Long Vũ và Christine có thể đi chung đường không, rất là khó xử.

- Christine

Đột nhiên, Long Vũ xuất hiện phía sau Christine, hơn nữa lại xuất hiện rất gần. Christine vẻ mặt phức tạp liếc Long Vũ một cai nói:

- Sao anh lại tới đây?

Nàng nhìn Long Vũ ôn nhu nói:

- Có làm kinh động thị vệ của em không?

Long Vũ thấy Christine lo lắng, cười nói:

- Yên tâm đi, anh đến thần không biết quỷ không hay, bất giác đi vào đi ra tuyệt không ai biết.

Christine gật gật đầu, thấy Long Vũ nhìn mình, ánh mắt sáng ngời, lại nhớ về suy nghĩ hồi nãy, một trận ngượng ngùng không khống chế được làm đỏ cả mặt. Nhưng rất nhanh nàng ta cưỡng chế tâm thần dao động, quyết định cùng Long Vũ hảo hảo nói chuyện.

Sau hồi định tâm nửa ngày trời, nàng nhìn thẳng Long Vũ nói:

- Lão sư, có chuyện, em muốn vùng anh hảo hảo nói chuyện.

Long Vũ nói:

- Tốt.

Lập tức Christine ngồi xuống bên cạnh Long Vũ.

Christine suy nghĩ hồi lâu mới nói:

- Lão sư, anh thật sự muốn triệt để hủy diệt vũ ngoại? Việc này phải chăng đều do một tay anh trù định sao?

Nói tới đây, trên mặt tươi cười của Christine hiện lên một sắc giận dữ:

- Chẳng lẽ anh không thể nương tay tát một cái không cần tát cái thứ hai?

- Ha ha.

Long Vũ cười nói:

- Christine cưng ơi, sự tình hiện tại, anh đã rất nhân từ. Phải biết rằng, là Edward có ý đồ xâm lược vũ nội chúng ta trước. Anh hiện tại bất quá chính là tự vệ đánh trả mà thôi.

- Christine cưng à, hay là em đối với Edward tình cũ không quên?

Long Vũ cười nói:

- Theo anh đi… Anh có thể giúp em cùng Phelps nắm vũ ngoại trong tay.

- Anh nguyện ý như vậy?

Christine được một trận mát rượi trong lòng. Nàng từng nghe Long Vũ đề cập qua, bất quá khi đó, nàng bị cự tuyệt. Vốn tưởng rằng không được, kết quả hôm nay Long Vũ lại chủ động nhắc tới.

Trong lòng Long Vũ cười thầm.

Christine nhớ tới chính mình sắp phải trả giá, hai má lại càng ửng đỏ như gái xuân thì, trong lòng thẹn thùng mãi không thôi.

Run lên một hồi, nàng trấn định xuống, nhìn Long Vũ nói:

- Lão sư, em lấy gì để tin tưởng anh?

Long Vũ nghe vậy thoáng âm trầm.

Christine trìu mến nhìn Long Vũ, chờ đợi hắn mở miệng.

Long Vũ trầm mặc nửa ngày, ngẩng đầu nhìn hướng Christine, hít hơi nói:

- Cho tới bây giờ, anh nhìn thấy nữ nhân cô phụ tự thân không thể kiềm chế được…

Lời này vùa nói ra, Christine tự nhiên cũng hiểu ý tứ Long Vũ.

Nàng nhìn Long Vũ lắc lắc đầu:

- Anh thực sự thích cơ thể em?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.