Đại Bát Hầu

Chương 275: Chương 275: Chiến trận thiên tướng (1)




Dịch: Hoangtruc

Biên: †Ares†

Trong màn lửa cháy dữ dội như thủy triều, mọi lực chú ý đều đặt cả ở Cửu Đầu Trùng. Vào lúc này, làm gì còn ai để ý có một cục đá nhỏ lặng yên không một tiếng động rơi xuống boong thuyền chứ?

Vừa rơi xuống, cục đá kia đã nhanh chóng hóa thành chất lỏng màu xám lặng lẽ chảy dọc theo boong tàu trong biển lửa, rồi lợi dụng khe hở cửa khoang trượt vào bên trong chiến hạm.

Bên trong khoang thuyền trống rỗng, chất lỏng kia chậm rãi nhô lên, hóa lớn ra, biến thành diện mạo của Khỉ Đá.

Lúc này bên trong chiến hạm như thể ở địa ngục. Tất cả cấu kiện bằng gỗ đều có một lớp ánh sáng đỏ thẫm lưu chuyển kèm theo tiếng lách tách vang lên không ngừng, như thể chỉ cần đụng nhẹ vào là sẽ vỡ nát ra.

Nếu không phải mấy thứ đồ gỗ trên chiến hạm này đã từng được xử lý phòng cháy, e là đã sớm cháy hừng hực lên rồi.

Trong hoàn cảnh như vậy, thiên binh bình thường chỉ có thể nằm trong tầng bảo vệ của thiên tướng mới có thể sinh tồn được. Chẳng qua sinh tồn đã là cả một vấn đề, nên sự dò xét giám sát vốn chỗ nào cũng có giờ lại không cần phải nói đến nữa. Nhờ vậy mà Khỉ Đá lẻn vào cũng dễ dàng hơn không ít.

“Thiên Nội ở nơi nào đây?” Nhíu mày, cầm theo Kim Cô bổng, Khỉ Đá bắt đầu rón ra rón rén tìm tòi từng khoang từng khoang một.

Chỉ cần bắt được Thiên Nội là có thể tuyên cáo kết thúc mọi chuyện. Chẳng qua nếu như thật có mai phục, hiện tại có lẽ Thiên Nội đang được không ít binh sĩ bảo vệ kỹ lưỡng đây.

Nói như vậy, muốn ra tay e là không hề dễ dàng.

Chẳng qua, ai biết được chứ?

Một khi chiến đấu bắt đầu, ai còn bảo vệ được ai? Khỉ Đá trải qua thiếu trận đánh trong loạn chiến mà vẫn giành được phần thắng sao? Chỉ cần có cơ hội, vẫn nên thử xem!

...

Lúc này, Cửu Đầu Trùng đã vừa đánh vừa lui tới hơn hai mươi dặm. Phần đầu của cả ba chiếc chiến hạm đều đã bị đốt đến đỏ bừng, cột buồm cũng bị cháy đến sạch sẽ, thế nhưng chúng vẫn quật cường đi về phía trước.

Nếu từ mặt đất ngẩng đầu nhìn lên, sẽ thấy như thể có ba ngôi sao sao băng đỏ thắm vạch phá bầu trời đêm.

Chẳng qua chắc chắn sẽ không kéo dài được bao lâu. Cứ như vậy, dù có thiên tướng bảo vệ hạch tâm, có thiên tướng bảo vệ thiên binh bên trong chiến hạm thì kết cấu nguyên bản của chiến hạm cũng bị nhiệt độ cao này phá hư hoàn toàn.

Trong khoang, Thiên Bồng nhìn về phía vách tường đang dần dần bị không khí cực nóng nung đỏ lên, chậm rãi nói:

- Đến lúc rồi, mệnh lệnh hai hạm trái phải xuất kích.

- Còn hạm chính thì sao?

- Hạm chính tạm thời án binh bất động.

Thiên Bồng quay đầu nói với Thiên Nội đang đứng một bên:

- Tối nay mục tiêu của bọn chúng là ngươi. Cho nên dù cho cuộc chiến có thế nào, ngươi phải một mực theo sát ta. Chỉ cần ngươi không có chuyện gì, trận chiến này ta sẽ nắm quyền chủ động, hiểu chưa?

Thiên Nội chợt ngơ ngác một chút, rồi quỳ một chân trên đất:

- Rõ!

Thiên Nộ không cách gì nghĩ tới, toàn bộ cao tầng hạch tâm của thuỷ quân Thiên Hà xuất hiện ở nơi này chỉ vì ứng phó tập kích đến từ Hoa Quả Sơn.

Hoa Quả Sơn điên rồi sao? Yêu quái dám trả thù thiên quân, là chuyện chưa từng có trong bao nhiêu năm nay a.

Hai tiếng nổ chói tai vang lên, ở giữa boong của hai chiến hạm trái phải bị phá toang từ trong ra ngoài thành một lỗ lớn. Trong tiếng nổ vang đó, cột buồm bị phá hủy, biển lửa tán loạn, vô số thiên binh thiên tướng bị hất tung ra ngoài, xuất hiện đầy rẫy phía trên chiến hạm.

Hai chiếc chiến hạm kia đã biến thành xác không, từ từ ngưng lại rồi rơi xuống dưới đất.

- Vứt bỏ hạm rồi hả?

Cửu Đầu Trùng ngừng công kích lại.

Dường như đã được ra lệnh sẵn, những thiên binh bình thường này vung cánh bay lên không trung, rồi dốc sức liều mạng bỏ chạy như tránh bị cuốn vào cuộc chiến.

Chỉ còn năm mươi thiên tướng cảnh giới Hóa Thần vẫn còn lơ lửng lại chỗ cũ, tranh thủ tận dụng thời gian nhao nhao lộ ra pháp khí riêng của mình. Rồi cả đám nhanh chóng hội tụ, kết thành chiến trận vòng tròn ngay trên không trung.

Vị trí trung tâm chiến trận chính là tên chiến tướng đã từng giao thủ với Khỉ Đá tại đầm Ác Long, một trong Cửu Tinh của thuỷ quân Thiên Hà, Thiên Hành.

- Chiến trận do thiên tướng kết thành, thật khó mà gặp được.

Cửu Đầu Trùng xoa xoa hai tay, nở nụ cười ha ha:

- Chẳng qua chỉ có năm mươi tên, hơn nữa lại là Thiên Hành - tinh yếu nhất trong Cửu Tinh. Có phải ngươi quá xem thường người không hả? Ây, Đoản Chủy, ngươi không định tới giúp ta một chút sao?

Câu cuối cùng kia được dùng thuật phép đi thẳng vào trong đầu Đoản Chủy.

Lúc này, Đoản Chủy đang mang theo đám yêu quái cảnh giới Hóa Thần còn lại ẩn nấp trong tầng mây phía sau Cửu Đầu Trùng chừng mười dặm, mặt không đổi sắc đang chăm chú nhìn cuộc chiến, trầm ngâm không nói.

- Năm mươi tên, đây là cơ hội tốt nha. Một mình ta không ứng phó được, nếu tăng thêm các ngươi lại không thành vấn đề.

Cửu Đầu Trùng thúc giục.

Một lúc sau, Đoản Chủy mới thấp giọng trả lời:

- Ngươi chắc chắn chỉ có năm mươi tên này sao? Đợi đến khi cả bọn trong tàu chiến hạm cuối cùng kia đi ra rồi hãy nói sau. Không khéo khi chúng ta đang quần chiến với đám thiên tướng này, Thiên Bồng Nguyên Soái lại từ trong tàu chiến hạm cuối cùng kia chui ra cũng không chừng.

- Vậy là ngươi không chịu đi ra?

- Rất rõ ràng, ý của ta là vậy.

Câu thông thất bại, Cửu Đầu Trùng đành bất đắc dĩ lắc đầu nói:

- Quá cẩn thận không thể nào nắm bắt được thời cơ chiến đấu a.

- Quá lỗ mãng rất dễ ném mạng đi mất.

Đoản Chủy không chút đổi sắc mặt đáp.

- Được rồi, nếu đã như vậy thì tự ta sẽ ứng phó vậy. Đánh bại bọn chúng có hơi khó khăn, có điều gây khó dễ lại không thành vấn đề. Một trận đấu năm mươi thiên tướng thế này, tính là lần đầu tiên đây.

Cửu Đầu Trùng khẽ thở dài, linh lực trên hai tay dần được hội tụ lại.

Trên đỉnh đầu gã, mây mù đã ngưng tụ thành một vòng xoáy, trong đó còn có tia chớp lui tới đan xen không ngừng.

Linh lực trong trời đất đều bị tác động. Trong tiếng sấm sét vang dội, gân xanh trên da Cửu Đầu Trùng như thể rễ cây dần lan tràn ra, mãi tới khi phủ kín nửa gương mặt gã mới ngừng lại.

Năm mươi thiên tướng cảnh giới Hóa Thần của thuỷ quân Thiên Hà, không dùng toàn lực không được nha!

- Cửu Đầu Trùng, một trong số ít ỏi đại yêu có cảnh giới Thái Ất Kim Tiên.

Thiên Hành nhàn nhạt cười cười, chiến phủ trong tay chậm rãi sáng lên ánh sáng trắng, cả đồ trang trí trên vai và trước ngực cũng lấp lóe ánh sáng:

- Bày trận!

Một tiếng ra lệnh vang lên, mấy tên thiên tướng kia không nói lời nào, yên lặng thi triển ra đủ loại pháp khí của riêng mình. Nhất thời cả bầu trời lưu chuyển đủ loại ánh sáng màu sắc sặc sỡ, đẹp mắt như thể ánh sáng cực quang.

Mười mặt thuẫn có khắc hình Huyền Vũ hiện lên trước chiến trận, nhanh chóng mở rộng thành tầng tầng lớp lớp phòng hộ mờ mờ, phòng thủ mọi mặt của chiến trận cực kỳ chặt chẽ.

Mười thanh phi kiếm nhanh chóng được phân bổ đến các điểm cách đều nhau xung quanh chiến trận. Linh lực bắt đầu hội tụ tại những điểm đó, phát ra ánh sáng lập lòe như thể những ngôi sao.

Một lá cờ lớn được dựng thẳng đứng ngay phía sau chiến trận, trên mặt lá cờ là chữ “Nhận” thật lớn. (Nhận: lưỡi dao)

Bốn phương nổi gió, dần dần lớn lên.

Ngay sau đó là đủ loại pháp khí tạp nham, có giới chỉ trên ngón tay có thể phát ra linh lực đánh phá, có cây sáo có thể phát ra âm nhạc nhiễu loạn linh lực quân địch, có trống trận bổ sung linh lực cho đồng đội...

Nhìn tư thái chiến đấu mà năm mươi thiên tướng kia bày ra, Cửu Đầu Trùng không khỏi giật mình.

Đây quả thật là một thành lũy linh lực sống nha!

Cũng là cảnh giới Hóa Thần, cũng là hợp lực tác chiến, thế nhưng cảnh giới Hóa Thần của Hoa Quả Sơn không chỉ kém cảnh giới Hóa Thần thuỷ quân Thiên Hà nửa điểm, một phân đâu.

Trong thoáng chốc, Cửu Đầu Trùng cũng không biết phải ra tay từ đâu.

- Hiếm có được một lần ngươi không bỏ chạy. Để cho chúng ta lĩnh giáo thực lực của ngươi đi!

Thiên Hành quát to.

- ------------------

Chú thích:

Tiêu đề “Chiến trận thiên tướng” được hiểu là cách sắp đặt thiên tướng thành trận hình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.