Đại Bát Hầu

Chương 303: Chương 303: Xung phong




Dịch: alreii

Biên: †Ares†

Trong cuồng phong, hạm đội chậm rãi bày ra trận hình cánh hạc. Vô số thiên binh tay cầm binh khí bay lên trời, tạo thành thuẫn trận hoặc là cung tiễn trận...

Bánh răng sắt xoay tròn, nỏ hạng nặng trên chiến hạm cũng được kéo căng trong tiếng gào thét của thiên binh.

Cờ xí bay phấp phới, tất cả thiên tướng đều lẳng lặng nhìn chăm chú tầng mây cuộn trào mãnh liệt như là sóng lớn trong biển cả, chờ đợi quân địch đến đây.

Qua hồi lâu, ở phía trước cách hạm đội ba dặm, một con yêu quái mọc ra một đôi cánh chim, trong ngực ôm một quả cầu sắt cỡ chừng thùng nước, như một con cá chuồn bay ra khỏi mặt nước, chợt lộ ra khỏi tầng mây, xông thẳng lên không trung.

Tiếp theo đó là con thứ hai, con thứ ba, con thứ tư... một đàn!

Đám yêu quái này mặc giáp đen cùng một kiểu dáng thống nhất. Hoặc là có cánh, hoặc là không có cánh, nhưng không một ngoại lệ đều ôm một quả cầu sắt giống hệt nhau, hơn nữa đều không đếm xỉa đến những thứ đang bắn đến của hạm đội.

- Bọn chúng muốn làm gì?

Thiên Nhậm nheo mắt ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.

Ở phía sau gã, mũi tên của vô số thiên binh di động theo bóng dáng của đám yêu quái nọ.

Nhưng rất nhanh bọn họ không còn chú ý tới đám yêu quái bay trên không trung kia nữa.

Một chiếc chiến hạm bằng gỗ toàn thân đen tuyền giống hệt một con thuyền hải tặc, như là cá heo nhảy ra khỏi tầng mây.

Tiếp theo, đám thiên binh nhìn thấy vô số chiến thuyền giống hệt nhau nhảy ra khỏi mây. Trên tầng mây vô biên vô tận chỉ chớp mắt đã được chia thành hai trận doanh bạc và đen.

- Là sáu trăm chiếc chiến hạm loại này?

Thiên Hành nhất thời bật cười.

Chỉ bằng đống chiến hạm phế phẩm này mà đòi đối kháng với thiên quân?

Thiên Nhậm lại cười không nổi:

- Có được sáu trăm chiếc chiến hạm loại này, ít nhất đã chứng tỏ bọn chúng có năng lực chế tạo chiến hạm. Bằng không, chẳng có bất cứ ai có thể giúp bọn chúng chế tạo được nhiều như vậy.

Trong sự chú ý của thiên quân, chiến hạm của Hoa Quả Sơn chậm rãi bày trận, chính là trận hình tên nhọn dùng để tấn công.

- Bọn chúng muốn làm gì? Xông thẳng tới đây? Không cần chúng ta ra tay, chỉ với chiến hạm thôi đã có thể đâm cho bọn chúng nhão nhoẹt ra!

Thiên Hành bật cười ha ha.

Bầu không khí vốn nghiêm trọng trên chiến hạm chỉ huy thoáng cái biết mất tăm.

Trên những chiến hạm sắc đen, có rất nhiều yêu quái bắt đầu bay lên không trung.

Phần lớn bọn chúng đều có cánh thịt màu đen, có chút giống với cánh mà Thiên Đình phân phối cho thiên binh. Một đống yêu quái đen nghịt bay xung quanh hạm đội, như thể một đàn ong đang bay lượn vờn quanh tổ ong.

Vượt ra ngoài dự đoán của Thiên Nhậm, trong đội quân có chí ít là ba mươi nghìn yêu quái này, tất cả binh sĩ đều là mặc trang phục thống nhất.

Đây có phải đã chứng tỏ bọn chúng cũng đã có được năng lực chế tạo ra các loại vũ khí hay không?

Bất chợt Thiên Nhậm hơi trợn to mắt, trên mặt lộ ra vẻ lo ngại.

- Sao vậy?

Thiên Hành hỏi.

- Bọn chúng không có thuẫn binh.

Nghe vậy Thiên Hành cũng đã phát hiện ra.

Khác với những tấm thuẫn bạc sáng chói có thể thấy khắp nơi của thủy quân Thiên Hà, bên phía quân đội của Hoa Quả Sơn thì cả nửa tấm thuẫn cũng không có, thậm chí trên boong thuyền cũng không có.

- Trận hình công kích phối hợp với bộ đội công kích, bọn chúng không tính phòng phủ à?

Thiên Hành hừ lạnh nói:

- Còn chưa kịp đợi bọn chúng xông tới trước mặt chúng ta thì đã bị bắn thành con nhím rồi!

Ở đằng sau bọn họ, các binh sĩ đều kích động, cung trong tay đã được kéo căng.

Bên phía Hoa Quả Sơn, chiến thuyền chỉ huy treo soái kỳ “Mỹ Hầu Vương” chậm rãi lái ra rời khỏi hạm đội khoảng chừng hai ba mươi trượng. Các yêu tướng tụ tập trên boong thuyền nhanh chóng nhường ra một lối đi nhỏ.

Ở phía cuối con đường nọ, Khỉ Đá mặc một bộ giáp đen, dẫn theo Đoản Chủy và Cửu Đầu Trùng, bước từng bước tiến lên đầu thuyền. Hắn nhấc chân giẫm lên mạn thuyền thấp bé, đứng thẳng đón gió, ánh mắt chậm rãi lướt qua hạm đội của thủy quân Thiên Hà, mặt không cảm xúc.

Lúc này, tuy nói nhân mã bên phía Hoa Quả Sơn ít hơn thủy quân Thiên Hà rất nhiều, nhưng chiến thuyền của bọn họ nhỏ, dàn trận ra, nên nhìn vào hai bên đều có cảm giác như thế lực ngang nhau.

Có điều đây chỉ là biểu tượng. Thuyền hạng nặng bằng sắt thép đối đầu với thuyền tam bản loại nhỏ, bất kể là về chất hay là về lượng, Thiên Nhậm đều có lòng tin rất lớn sẽ đánh bại được con khỉ này.

Nhưng sẽ đơn giản như vậy sap? Dựa theo chiến báo lúc trước, con khỉ này hẳn là cực kỳ xảo trá mới đúng, không giống kiểu khinh địch tùy tiện xuất kích lắm.

Rất nhiều nghi ngờ quanh quẩn, Thiên Nhậm vịn mạn thuyền, trong tiếng cười đắc chí mãn ý xung quanh, gã lại trầm mặc không nói lời nào.

- Tướng quân, hạ lệnh đổi trận hình đi, đổi thành trận hình xung kích. Chúng ta nhào lên là có thể đánh bại bọn chúng!

Thiên tướng bên cạnh đề nghị.

Thiên Nhậm sờ chòm râu ngắn ngủn dưới cằm, cắn răng, nhìn chằm chằm đội quân nhìn như không chịu nổi một kích trước mặt. Qua rất lâu, gã mới nhẹ giọng nói:

- Không, chúng ta lại đợi thêm chút nữa, coi thử bọn chúng muốn chơi trò gì.

Cờ xí bay phấp phới trong cuồng phong, hai đội quân cứ giằng co như vậy.

Qua hồi lâu, trận thuẫn khổng lồ lơ lửng trước quân hạm của thủy quân Thiên Hà bắt đầu di động, nhưng vẫn phòng thủ hạm đội nghiêm ngặt.

- Hừ, các ngươi cho rằng đây là Sương Vũ sơn à?

Khỉ Đá đứng trên thuyền chỉ huy bên phía quân đen hít sâu một hơi. Hắn phất tay, nhẹ giọng nói:

- Toàn quân, xuất kích.

- Xuất kích ~!

Yêu binh trên chiến thuyền đồng loạt giơ binh khí trên tay, thanh giọng gào thét.

Âm thanh nọ nhanh chóng truyền khắp cả hạm đội, tất cả yêu quái đều nhe răng nanh rít gào điên cuồng, như muốn gào vang khắp cả trời đất vậy.

Dưới ánh mặt trời, đám thiên tướng thậm chí có thể thấy được gân xanh gồ lên trên những gương mặt dữ tợn của đám yêu quái.

Sĩ khí cao như vậy.

Giờ phút này đây, trước mặt bọn họ dường như không còn là một đội quân yêu quái, mà hệt như một đám dã thú đơn thuần.

Tất cả thiên binh thiên tướng đều ngơ ngác.

Kèn lệnh to lớn đặt ở trên chiến hạm của hai phe đều đã được thổi lên, âm thanh đinh tai nhức óc.

Trên các bục cao ở đuôi chiến hạm, từng con yêu quái to lớn cao chừng một trượng, thân trên được vẽ các hình xăm quỷ dị bắt đầu dùng cả sức bú sữa mẹ để đánh trống trận.

Trong tiếng đùng đoàng, tầng mây vô biên như thể đều đang nhảy nhót theo tiết tấu của tiếng trống.

Hạm đội đen bắt đầu tiến lên.

- Thật sự bắt đầu tấn công?

Thiên Nhậm trừng lớn hai mắt với vẻ khó tin.

Đây là chuyện gì chứ? Cách đánh này, có ý nghĩa gì sao?

Hay là nói, Hoa Quả Sơn đã xảy ra chuyện gì mà bọn họ không biết?

Thiên Nhậm không có được đáp án.

Bất kể thế nào, gã vẫn ra lệnh nghênh chiến.

Từng trận thuẫn đều hơi nhích về trước một đoạn.

Ở đằng sau trận thuẫn, thiên binh trận kích vỗ cánh tụ tập, chuẩn bị để sau khi trận thuẫn nhận lấy đợt công kích thứ nhất xong thì sẽ phụ trách làm khiên thịt đánh chính diện trên chiến trường.

Mà đằng sau trận thuẫn, thiên binh trận đao kiếm lại đã siết chặt vũ khí tản ra, chuẩn bị sau khi trận kích xuất kích thì sẽ nhắm vào sơ hở của đối thủ để đột tiến, trực tiếp đánh giáp lá cà với yêu quân.

Còn về thiên binh trận tiễn ở phía sau cùng thì vẫn luôn kéo căng dây cung, chỉ chờ yêu quân tiến vào phạm vị công kích. Trước khi hai bên giao chiến chính diện, chắc hẳn phải có cơ hội bắn ít nhất là năm đợt.

Nếu lợi dụng tốt, trong năm đợt bắn này có thể giết được rất nhiều yêu quái. Quan trọng nhất là, nó có thể làm hao mòn cực lớn đến sĩ khí quân tiên phong của đối phương.

Chuẩn bị thế này gần như đã là có một không hai rồi. Không chỉ là thủy quân Thiên Hà, dù là toàn bộ thiên quân, năm trăm năm qua cũng chưa từng gặp phải yêu quân nào cần bọn họ phải ra sức chuẩn bị thế này.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, tất cả thiên binh đều nín thở, trừng to mắt.

Tốc độ của yêu quân dần tăng tốc, những gương mặt dữ tợn càng lúc càng rõ ràng.

Thiên binh cấp úy đứng trên chỗ cao phụ trách tính toán khoảng cách, cầm kính viễn vọng, nhắm một mắt đang liên tục tính toán.

- Còn cách chín mươi trượng, tám mươi, bảy mươi, sáu mươi, năm mươi... hai mươi!

Tay của thiên binh nọ đang chậm rãi giơ lên, quân binh cờ lệnh bên cạnh đã nghẹn muốn nổ phổi.

Chỉ cần cánh tay đó hạ xuống, quân binh đó sẽ dùng hết toàn bộ sức lực để phất cờ lệnh. Sau đó là ngàn vạn mũi tên cùng bắn!

Đúng vào lúc này, một quả cầu sắt đen với kích cỡ bằng thùng nước từ trên trời giáng xuống. Nó rớt thẳng xuống khu vực trống rỗng ngay trung tâm hạm đội.

- Đó là thứ gì?

Thiên Hành hỏi.

Lời gã còn chưa dứt thì đã thấy chính giữa quả cầu sắt nọ chợt lóe lên một ánh sáng trắng!

“Ầm ~!”

Quả cầu sắt chợt hóa thành một ngọn lửa rồi nổ tung.

Khí lưu mãnh liệt nhanh chóng khuếch tán, sáu bảy thiên binh ở gần bị nổ bay, hai chiếc hạm hạng nặng gần nhau lắc lư không ngừng trong dòng khí lưu đang tàn sát bừa bãi.

- Đó rốt cuộc là thứ gì vậy!

Toàn quân ồ lên, trận hình hỗn loạn.

Còn chưa kịp chờ thủy quân Thiên Hà làm rõ hiện giờ rốt cuộc là tình huống gì, vô số quả cầu sắt giống hệt vậy từ trên không trung rơi xuống.

Ngay lập tức cảnh tượng hoàn toàn hỗn loạn.

Những quả cầu sắt đó rơi lên boong thuyền, ngọn lửa nháy mắt quét ngang, cắn nuốt các thiên binh không hề có sự chuẩn bị nào. Chúng rơi vào trong trận, cả trận hình đều bị phá vỡ rối tung cả lên. Rơi vào bên cạnh chiến hạm, vì lực đẩy mạnh mẽ, cả chiếc chiến hạm sắt thép hạng nặng sẽ mất không chế, đâm về phía quân mình ở bên cạnh.

Mọi thứ đều hỗn loạn. Trong dòng khí lưu nóng rực, thiên binh bình thường thậm chí còn không khống chế được thân thể của mình.

Khói đen dày đặc bay lên trời, dù là chiếu hữu bên cạnh cũng không nhìn rõ được tướng mạo của nhau.

Thiên Nhậm và Thiên Hành đều trợn tròn mắt.

Yêu quân ở đằng xa đã xông vào phạm vi tấn công, hiệu lệnh từ binh sĩ cờ lệnh đã được truyền đi, nhưng chỉ có lác đác mấy mũi tên được bắn ra, mà còn chẳng có mũi tên nào được bắn chính xác vào kẻ địch.

Cả nhánh quân đội, rõ ràng đã hiện ra trạng thái mất khống chế!

Chính vào lúc này, yêu quân tới gần, bắt đầu điều chỉnh trận hình.

Yêu binh vốn xông lên ở phía trước lại vỗ cánh thả chậm tốc độ, mấy chục chiếc chiến hạm đằng sau bọn chúng thì lại tăng tốc xông lên trước.

Trong nháy mắt giao chiến, yêu quân trực tiếp dùng chiến hạm phá tan trận thuẫn vẫn còn đang ở trạng thái hỗn loạn tại tuyến đầu của thủy quân Thiên Hà. Mấy chục chiếc chiến hạm gỗ càng là bởi vì không thể giảm tốc độ đã đâm thẳng vào trên chiến hạm sắt thép hạng nặng phía sau trận thuẫn, toàn bộ đều rớt ra từng mảnh.

Nhưng vậy thì sao chứ? Chỉ là mấy chiến chiến hạm mà thôi.

Thủy quân Thiên Hà lúc này đây, đã là quân lính tan rã rồi.

Chiến đấu thế này, quân đội của Hoa Quả Sơn đã lặng lẽ huấn luyện vô số lần, thủy quân Thiên Hà lại chưa gặp phải bao giờ.

Có chuẩn bị tâm lý đánh với không có chuẩn bị tâm lý, phối hợp chặt chẽ đánh với một đám hỗn loạn, thuần một nhóm Hành giả đạo đánh với đa số là Ngộ giả đạo...

Dù chỉ có binh lực bằng một phần ba của đối phương thì đã sao chứ? Dù trang bị không bằng thì sao chứ? Dù là thuyền tam bản nhỏ đấu với thuyền hạng nặng thì đã sao chứ?

Trận hình phòng ngự của thủy quân Thiên Hà bị xé mở một lỗ hổng trong sự đột kích của yêu quân Hoa Quả Sơn. Yêu quái chen chúc ùa lên như nước lũ vỡ đê nhanh chóng tàn sát khắp mỗi ngóc ngách.

Đối mặt với những gương mặt dữ tợn tràn đầy thù hận, đối mặt với từng đôi mắt đỏ bừng, sĩ khí của thủy quân Thiên Hà dũng mãnh thiện chiến từng chút sụp đổ.

Tất cả mọi thứ tới quá đột ngột, đột ngột đến mức đầu óc của Thiên Hành và Thiên Nhậm vẫn còn đang trống rỗng.

Chính lúc này, có hai cái bóng hạ xuống trên boong thuyền chỉ huy.

- Là Mỹ Hầu Vương và Cửu Đầu Trùng!

Có thiên binh gào lên.

Thoáng chốc vô số trường kích bao vây lớp lớp xung quanh hai người.

Cách lớp lớp phòng ngự, Khỉ Đá lạnh lùng nhìn Thiên Hành, nói:

- Giao tên râu quai nón này cho ta, ta và hắn có thù riêng.

- Ta cũng có thù riêng với hắn.

Cửu Đầu Trùng nguýt Khỉ Đá một cái, nói:

- Ngươi quên kẻ tạo cái chiến trận khốn khiếp lần trước khiến ta cực kỳ chật vật chính là hắn sao?

Khóe miệng Thiên Hành chợt run rẩy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.