Hoa Trạch Siêu ngồi trên giường suy nghĩ về việc hôm qua, từ chút từ chút một nhớ lại...việc không thể kết hôn với cô thật đau lòng, ngày tốt vậy mà xay
_Tội nghiệp tiểu Y, vừa mang thai mệt nhọc, căng thẳng chuẩn bị lễ cưới cuối cùng lại chẳng được gì
Hắn vò đầu bứt tóc vẫn, khổ sở suy nghĩ, dù biết tình cảm giữa hắn và cô không nhất thiết phải gấp rút tổ chức lễ cưới nhưng mà hắn lúc nào cũng muốn cho cô những thứ tốt nhất
_Hay là, tổ chức ngay hôm nay?
_Tiểu Y đến đây...
Hoa Trạch Siêu ngồi trên giường nhíu mày nhìn cô, nhìn sóc nhỏ đang loay hoay xếp những món đồ bé tí, xinh xinh trông rất dễ thương
_Có chuyện gì vậy Siêu? Anh nhìn xem mấy món đồ này đáng yêu lắm nè
Cô rón rén đến gần, cô nhìn hắn, đôi mắt long lanh làm hắn thấy cực kỳ có lỗi, hắn không muốn cô chịu thiệt thòi suốt ngày bị cho là làm vợ bé của hắn, nhìn những món đồ nhỏ bé, hắn càng nóng lòng muốn tổ chức lễ cưới, sau đó cả hai còn đón chờ đứa con đầu tiên
_Hơ...
Hắn đứng dậy, muốn nói chuyện với cô một cách nghiêm chỉnh, ý là sẽ tổ chức lễ cưới gấp rút ngay hôm nay, không ngờ lúc hắn đứng dậy làm cô giật mình lùi ra sau, phía sau cô là cái vũng nước lúc nãy chưa được lau, cô trượt chân ngã nhào lên người hắn, hắn ôm chặt cô không để cô ngồi dậy đã vậy hắn còn xoay người nằm đè lên người cô, sợ cô hốt hoảng lên tiếng, sợ hắn đè một hồi bé cưng cũng nguy hiểm...nhưng hắn đã mở miệng nói trước
_Đồ ngốc này sao không cẩn thận gì hết, có biết nguy hiểm lắm không?
_Nhưng mà...có anh bảo vệ em rồi...hì..anh đừng bất ngờ ôm em kiểu này, bây giờ bụng em to rồi, di chuyển cũng rất khó
Cô nhoẻn miệng cười, giọng nói quyến rũ bên tai hắn, hắn yêu lắm gương mặt ngây ngốc này, ở bên cô thật sự rất bình yên
_Xin lỗi, tiểu Y anh thật sự xin lỗi, hôm qua là do anh không tốt, lễ cưới không được hoàn thành, chắc em buồn lắm phải không? Từ đây về sau anh sẽ chăm sóc em không để bất cứ chuyện gì làm ảnh hưởng đến em và con. Dù sau này sinh xong, bụng em có bao nhiêu vết rạng anh vẫn chỉ thấy em là xinh đẹp nhất, gia đình ba người chúng ta sẽ hạnh phúc bên nhau
Hắn ôm cô rất chặt, bàn tay lúc nào cũng đặt trên cái bụng to âu yếm, đứa bé trong bụng cũng đạp ra mạnh hưởng ứng
_Chúng t kết hôn hôm nay đi tiểu Y
_Không được đâu anh, hôm nay là ngày rất đặt biệt, em cho anh xem cái này
Lâm Tương Y đẩy hắn ra, cô đến tủ lôi ra một bưu kiện, đó là kết quả siêu âm biết được cái thai của cô là con trai hay con gái, cô đã âm thầm đi siêu âm một mình để tạo bất ngờ cho hắn
_Là con trai sao tiểu Y?
Hắn nhìn kết quả siêu âm, hai mắt sáng lên vui vẻ, là con trai đầu lòng, bé cưng sau này sẽ tiếp quản sự nghiệp của hắn, chắc chắn phải thừa hưởng những thứ tốt đẹp từ hắn
_Anh thích con trai đúng không?
_Tiểu Y ngốc quá, con trai hay con gái không quan trọng, quan trọng là cách chúng ta tạo ra chúng
Hoa Trạch Siêu nháy mắt nhìn cô, hắn trêu chọc, hắn đã nhịn đói lâu lắm rồi nhưng không thể làm càng với cô được
_Trạch Siêu, anh có muốn tìm tiểu mật bên ngoài hay không?
Cô gằng giọng đáp trả, đôi mắt long lanh lườm người đối diện, những ngày tháng sau này chỉ mong bình yên như vậy mà trôi qua
_Tiểu mật sao? Em đợi đó, sau này ngày nào cũng bắt em ở trên giường mà cầu xin
Trong căn phòng ấm áp trên lầu cao, hai con người hạnh phúc trò chuyện không hề hay biết ở phía dưới biệt thự, có một người đứng bên đường nhìn ngắm ngôi biệt thự tiếc nuối
_Người nặng tình bao giờ cũng khổ, phải chi tiểu Y yêu mình, phải chi Hoa Trạch Siêu không phải là bạn mình
Đường Vũ Phùng đau khổ ôm mối tình đơn phương đi tìm một quán rượu giải sầu, rốt cuộc vẫn chẳng thể làm gì để phá hoại tình cảm của cô và hắn được, có lẽ sau cái chết của Mộ Phong Tước và An Thuần Hy thì anh cũng đủ hiểu tình cảm mà cướp đoạt thì chính bản thân mình cũng sẽ cod kết cục như vậy, nhưng mà lòng vẫn không thể yên. Trong cơn say, Đường Vũ Phùng gọi cho Lâm Tương Y, anh rất nhớ giọng nói này
_Tiểu Y, gặp tôi một chút được không?...có được không? Tôi hứa ngày mai sẽ đi khỏi đây, tôi không có can đảm nhím em kết hôn...em có biết tôi rất khổ sở
Đường Vũ Phùng đau đớn chìm sâu vào tình yêu không lối thoát, một kẻ đàng ông lụy tình khốn khổ mãi trói buộc mình, đầu dây bên kia cô cắn môi chưa dám trả lời, ánh mắt khẽ nhìn nam nhân đang ở trong phòng tắm
_Gặp tôi được không?...tiểu Y...
_Thôi được rồi, thầy nhắn địa chỉ đi, tôi sẽ đến...
Lâm Tương Y gác máy, Đường Vũ Phùng có chút hy vọng hớn hở phấn chấn
_Để chuẩn bị cho lễ cưới của mình và Siêu, mình sẽ làm điều này...
Tiếp theo Chap 129 Kế hoạch của cô
By Thuytinh103