_Lâm tiểu thư...Lâm tiểu thư...
Hoắc Kiệt Nam chạy muốn hụt hơi đuổi theo cô, Đường Vũ Phùng nhận ra nguy hiểm cận kề càng nhanh chân kéo cô đi nhanh hơn, phút chốc đã mất dạng sau cái cây lớn, Hoắc Kiệt Nam lo quá đành run rẩy lấy điện thoại ra gọi cho hắn
_Tít...tít...
Nhận thấy tín hiệu bên kia không tốt, cuống quá không biết làm sao, Hoắc Kiệt Nam thấy số phận mỏng manh sắp bị chôn vùi dưới bàn tay của boss lớn chỉ còn biết đập đầu vào cây gào khóc
_Tại sao không nghe máy vào lúc này?
Hoắc Kiệt Nam đau khổ đành để lại lời nhắn thoại, hy vọng đại boss của mình nhận được trong sớm nhất
_Hoa tổng...thứ lỗi cho tôi, Lâm tiểu thư đã bị Đường tiên sinh đưa đến Phàm gia
***
_Tôi không muốn đến Phàm gia...hức
Cô oà khóc, trên xe hơi Đường Vũ Phùng đang chạy với tốc độ nhanh nhất có thể, anh ta mỹ mãn nở ra nụ cười hạnh phúc vì sau bao nhiêu năm khó khăn cuối cùng sắp đưa được Hoa Trạch Siêu về nhà, Đường Vũ Phùng chắc chắn vì cô Hoa Trạch Siêu sẽ xuất đầu lộ diện
_Thầy Phùng...làm ơn cho em về nhà đi huhu...
Cô gạt nước mắt, hai tay nài nỉ kéo tay áo Vũ Phùng, anh ta gạt qua sợ hãi của cô tự nhiên kể một chuyện
_Phàm phu nhân là người dễ tính, hiền lành và tốt bụng, không hề có suy nghĩ phân biệt đối xử, chính vì vậy mới bị An Thuần Hy lợi dụng, còn Phàm chủ tịch thì rất cương nghị, nếu em đã được A Siêu cưng chiều vô độ, thì xem như không thành vấn đề rồi, tha hồ lấy lòng họ
Đường Vũ Phùng giới thiệu sơ lượt bộ máy gia môn nhà hắn, anh hớn hở kể lại, dù gì bây giờ cô cũng như là tiểu phu nhân nhà họ Phàm nên kể cô nghe cũng không sao
_Có Phải A Siêu rất cưng chiều em? Tôi chưa từng thấy lão đại tha thiết với ai như vậy, ngay cả với An Thuần Hy hay những người phụ nữ từng ở bên cạnh, chỉ có em là có khoản thời gian lâu nhất...bí quyết gì vậy? Hehe...
Đường Vũ Phùng trắng trợn trêu ghẹo, anh ta cười gian nghĩ đến cái tên cứng nhắc như sỏi đá kia lại bị một cô gái hoàn toàn trái ngược với tiêu chuẩn của mình cướp đi trái tim, cô chỉ biết đỏ mặt nhìn ra bên ngoài đường phố
_Thầy ơi...thầy có biết từ lúc nào tại sao Hoa tổng chán ghét hôn nhân của mình không? Em muốn biết
Cô nhớ ra chuyện quan trọng nên hỏi, ánh mắt hiếu kỳ tha thiết muốn biết, Đường Vũ Phùng giảm ga, liền xoay bánh lái rẻ vào một con hẻm rồi dừng hẳn, đây là một chuyện rất quan trọng nên không thể vừa chạy vừa kể được
_Muốn biết thật sao? Hứa là không bỏ chạy mà ngoan ngoãn theo tôi đến Phàm gia tôi sẽ kể...lấy tự trọng ra hứa nhé
_Được...em hứa... không bỏ trốn
_Em thật sự không biết à?
Vũ Phùng chán nản nhìn gương mặt ngây ngốc của cô, cô đang vương đôi mắt khó hiểu tìm câu trả lời nhìn anh
_Vì cuộc hôn nhân với An Thuần Hy mãi mãi vẫn không thể tha thứ An Thuần Hy đã ngoại tình sau đó mang thai, A Siêu không tóm được người đàng ông đó, cũng chưa xác định được đứa bé trong bụng cô ta có phải của mình không? Cho nên ả ta khóc lóc xin mẹ A Siêu cho ở lại đợi ngày minh oan, em nghĩ xem sự thật sẽ thế nào đây? Mà nếu An Thuần Hy trong sạch thì xem như em sắp bị đá đi rồi đấy, người ta vợ con hạnh phúc còn em một tiểu mật sắp thất sủng, An Thuần Hy không phải người đơn giản đâu... nhưng em không cần phải lo, tôi dám cược với em cái thai của cô ta không phải của A Siêu
_Thầy đúng là nhiều chuyện mà
Lâm Tương Y xịu mặt thản nhiên nói, cái tên này đã phát hiện An Thuần Hy lăng loàn mà không tóm được người đàng ông đó, cũng không có chứng cứ cụ thể thật là tai hoạ mà
_Tại sao An tiểu thư lại phản bội anh ấy? Hoa tổng tuy u ám lạnh lùng nhưng trái tim rất ấm, rất tốt nữa
Cô thẩn thờ nói ra những lời chất chứa, hắn tuy bá đạo nhưng ở bên hắn lâu ngày cô biết sau cái cằn cõi khô hạn là cả một con người ngọt ngào
Tiếp theo Chap 77 Phàm gia
By Thuytinh103