Đại Boss Có Quyền Ngược Em

Chương 61: Chương 61: Vô cùng cưng chiều




Hoa Trạch Siêu sờ lên vết cắn đến tạo ra một lỗ hỏng lớn trên cổ, máu chảy rất nhiều trên cổ áo, cô đã cắn rất mạnh, đến độ vết thương này cần đi may lại, thử hỏi làm sao hắn không tức giận

_Tiểu Y nhi...em ngoan...nghe lời một chút

Hắn cúi người bưng ly nước gừng uống vào mồm sau đó ôm cô ghì chặt, tay đỡ sau lưng buộc cô ngẩn ra để hắn mớm nước vào miệng

_Um...

Cô nhăn mặt, uống thứ nước vừa cay vừa nóng, hắn nhíu mày, tuy vậy vẫn dịu dàng dỗ dành, hắn chỉ nổi giận, điên tiết với bản thân hắn thôi làm sao hắn mắng cô hay đem cô ra hành hạ được, dù là người đàng ông ngang tàn lãnh khốc...khi đối diện với cô vẫn như con thú dữ bị thuần phục

Luôn ôn tồn nhẹ nhàng chăm sóc cô lần này hắn đặt biệt nghiêm khắc với lỗi lầm của bản thân, hắn đem cái vụng về trong lời nói cử chỉ chăm sóc cô, tuy làm cô khó chịu không thích nhưng lại rất chăm chút cẩn thận chăm sóc cô, hắn đã yêu cô rất nhiều...từ lúc nào cũng không hay biết...chỉ cần biết Hoa Trạch Siêu lạnh lùng không cười không nói này bây giờ chỉ biết vắng một người là cả ngày như bão tố phong ba

_Hức...ai cho hôn? Lưu manh...dâm đãng...đi chết đi...

Cô cắn thêm một cái nữa lên môi hắn, khác với mấy lần hắn cắn yêu trên môi, lần này cô cắn một phát mà cánh môi xinh đẹp kia phải rách ra tuông máu

_Ngoan...uống thêm chút nữa

Hắn vuốt lưng cô để cô không bị sặc, cánh môi nhẹ nhàng mớm nước, đặt biệt rất thận trọng không để nước vươn vãi xuống áo cô

_Ngủ đi, bướng cả ngày rồi...

Hắn thấy cô lim dim, hai mắt nặng trĩu, như đứa trẻ buồn ngủ, hắn để cô nằm ngay ngắn đắp chăn cho cô, bây giờ hắn cần xem vết cô cắn khắp người mình, mùi máu tanh cứ xộc vào mũi, cô đã làm mất của hắn lượng máu không nhỏ, còn làm mất cả miếng da to

_Đừng đi...huhu...đừng bỏ tôi một mình...

_Đừng đi...

Trong giấc mơ cô nhíu mày lo sợ, hai mắt nhắm nghiền mà mồ hôi không ngừng tuông, cánh tay còn níu vạt áo hắn không chịu rời...

_Đừng...huhu...

Cô giật mình tỉnh dậy, nữa tỉnh nữa mê không thể chợp mắt được, cô khóc, đám chăn gối bị cô cáu xé cắn nát

_Tiểu Y...nhìn tôi...đừng sợ...

Hắn ôm cô, một tay bế xốc cô đặt trên đùi, hai mắt ngọt ngào trấn tỉnh cô, gương mặt đẹp hút hồn trong đêm khẽ hôn lên tráng cô, trong mơ màng cô thích thú nhận ra người đàng ông này rất đẹp trai tuấn tú, liền dùng tay ôm lấy eo hắn, gò má áp vào ngực hắn đi tìm nguồn nhiệt...

_Ngốc thật...

Hắn mắng yêu, vừa nãy mắng chửi thậm tệ, bây giờ đã cuốn lấy người ta ôm ấp, đúng là quá trẻ con, do cô mơ hồ nên lúc này lúc khác, nếu không một khi tỉnh lại biết mình chủ động ôm ma vương chắc chắn hoảng loạn lại gào thét

_Tiểu Y nhi...em nằm xuống giường ngủ cho ngon, ngồi thế này dễ bị sái cổ lắm...

Hắn nhẹ nhàng nhấc người, ánh mắt đa tình ôm cô gái nhỏ hạnh phúc, đặt xuống giường nằm dài ôm gối ngủ như thế mới thẳng giấc, hắn sợ vết máu trên cổ áo làm cô khó chịu

_Không...hức...ức hiếp...đè bẹp người khác...

Cô cựa quậy không chịu nằm xuống giường, hai chân hai tay báu chặt lấy hắn, cơ thể mềm mại vùi mình vào lòng hắn tìm hơi ấm

_Tương Y...em đang thử sức chịu đựng của tôi sao....???

Hoa Trạch Siêu thở dài, cảm giác rất muốn đem cô đè ra sủng ái, cô còn lấn tới, nhích qua nhích lại khiêu khích nữa, hắn chết mất...dục hoả đã lên cao lắm rồi

_Nếu không phải em bị bệnh thì đừng trách tôi “hành hạ” em...giỏi dụ dỗ

Hoa Trạch Siêu chỉ nghĩ thôi xúc cảm đã cuồng nhiệt dâng lên, nhưng bản tính không phải là người thừa cơ hội, thỏ nhỏ thì đang yếu ớt hắn làm sao đối xử tệ với cô được

_Tiểu Y yêu tinh, tôi nằm xuống để em dày vò được chưa...ngủ cho ngon...

Vì không thể đặt cô xuống giường được, nên hắn đành nằm xuống, đồng thời bế cô đặt xuống, vòng tay ôm eo cô vỗ nhẹ cho cô ngon giấc

_Từ đây về sau, nhất định không để em chịu thiệt thòi...thỏ nhỏ, là của riêng mình tôi, tôi sẽ yêu thương em chứ không phải dùng em để sủng ái...tin tôi...

Hắn thều thào bên tai cô, hắn yêu cô tha thiết cuồng nhiệt, từ hôm nay bản hợp đồng làm tình nhân trên giường được thay thế bằng bản hợp đồng tình yêu trên hạnh phúc

_Tôi lạnh...hức...

Cô nhíu mày lảm nhảm, cánh môi đã bớt nhợt nhạc trở lại đỏ thắm, cô leo lên người hắn, nằm trên ngực hắn có vẻ thoải mái hơn, cô nghĩ là vậy, cứ thế cô ngủ say đến sáng...

Tiếp theo Chap 62 Muốn được đòi hơn

By Thuytinh103

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.