hoàng kim long trảo cùng quỷ ấn nặng nề đánh vào nhau, trong khoảnh khắc, trong mắt quỷ đế hiện lên vẻ kinh hãi khó có thể tin nổi.
- sức mạnh tiên phẩm?
Quỷ đế khiếp sợ thất thanh, bởi vì trong lần đụng nhau này, hắn cảm ứng rõ ràng được, sức mạnh một quyền kia của Mục Trần đã vượt qua tầng thứ linh phẩm, đạt tới tầng thứ tiên phẩm chân chính.
tuy nói lúc trước mục trần thúc giục chiến ý cự long cũng có thể chống lại tiên phẩm, nhưng dù sao đó cũng thuộc sức mạnh của chiến ý, mà không bắt nguồn từ bản thân hắn, cho nên bản thân mục trần vẫn chỉ là linh phẩm trung kỳ.
thế nhưng giờ khắc này, một quyền này của mục trần đã ẩn chứa sức mạnh tiên phẩm chân chính.
điều này khiến cho quỷ đế cảm thấy cực kỳ khó có thể tin, bởi vì trong cảm ứng của hắn, mục trần hiện giờ vẫn chỉ là linh phẩm, nhưng không biết tại sao, uy năng tản ra từ cánh tay hắn đã là đạt tới tầng thứ tiên phẩm.
ầm!
cỏ điều, thời điểm như thế này cũng không cho phép hắn nghĩ nhiều, bởi vì trong khoảnh khắc va chạm đó, có tiếng long ngâm tràn đầy uy áp vang lên, một luồng sức mạnh cường đại dời sông lấp bể gào thét tới, trong khoảnh khắc đánh cho quỷ ấn kia nứt ra từng vết nứt.
Quỷ đế sắc mặt kịch biến, Mục Trần linh phẩm trung kỳ đã cực kỳ khó chơi, lúc này khi hắn cũng đã có sức mạnh tiên phẩm, vậy hai người hoàn toàn không cùng một tầng thứ nữa.
vì thế, hắn không chút do dự rút lui, đồng thời biến đổi ấn pháp, quỷ ấn kia ầm ầm nổ tung lên, khí âm hàn vô tận hướng về phía mục trần, giống như vạn quỷ phệ thân.
hồng!
nhưng mà khi âm hàn khí kia bao phủ lấy mục trần, kim quang sáng chói mang theo tiếng long ngâm quét ra, phàm là khí âm hàn khi tiếp xúc với nó đều bị hòa tan sạch sẽ trong chớp mắt.
soạt!
Cánh phượng sau lưng mục trần đập mạnh, thân hình như quỷ mị xuất hiện trước người quỷ đế đang rút lui, long quyền hoàng kim kia một lần nữa nặng nề đánh ra, không gian trước mắt bể tan tành, long quyền xuyên thẳng đến, cuối cùng dưới ánh mắt kinh hãi gần chết của quỷ đế, đánh lên lồng ngực hắn.
bụp!
thanh âm trầm thấp vang lên, ngay sau đó chính là tiếng kêu thảm thiết thê lương của quỷ đế, kim quang trên ngực bộc phát, bẻ gãy nghiền nát tất cả phòng ngự của hắn, cho dù với sự cường hãn của thân thể tiên phẩm thiên chí tôn, dưới một quyền này cũng bị cứng rắn đánh vỡ nửa người.
Tiên huyết ào ào bắn ra, thân thể quỷ đế giống như chim gãy cánh, từ trên trời rơi xuống, cuối cùng nặng nề rơi lên bạch ngọc quảng trường, nhất thời cả vùng đất run rẩy, sóng trùng kích mắt thường có thể nhìn thấy bộc phát ra, trực tiếp phá hủy hoàn toàn khu quảng trường được làm từ chất liệu đặc thù này.
toàn bộ thiên địa, đều trở nên yên tĩnh lại trước âm thanh vang dội này.
xung quanh quảng trường, vô số cường giả cùng thế lực đều sắc mặt trắng bệch nhìn cảnh này, sau đó ánh mắt của họ hướng về thân ảnh trẻ tuổi trên trời cao, một sự kính sợ nồng nặc từ trong lòng dâng lên.
- Quá mạnh mẽ...
. Đông đảo cường giả sắc mặt phức tạp, khẽ thở dài. Vào giờ phút này, cho dù bằng sự kiệt ngạo của bọn họ, cũng hoàn toàn bị sức mạnh đáng sợ kia chấn nhiếp.
Lấy sức một người độc chiến 5 vị tiên phẩm thiên chí tôn, hơn nữa chiến thắng.
Chiến tích hiền hách như thế, cho dù là trên đại thiên thế giới cũng đủ dẫn tới vô số cường giả hàng đầu chấn động ghé mắt nhìn...
vào thời điểm này, tất cả bọn họ đều hiểu rõ, một khi thiên la đại lục bọn họ xuất hiện một tồn tại như vậy, sẽ không có bất cứ ai có thể lay động địa vị của Mục Trần và Mục phủ.
Bắt đầu từ hôm nay, Mục Phủ tất nhiên sẽ trở thành bá chủ xứng đáng của thiên la đại lục.
mà hết thảy đều vì Mục phủ có một vị phủ chủ kinh khủng như vậy.
trên bầu trời, chiến ý mênh mông tan đi, hơi một vạn huyền long quân hóa thành u quang bay vào trong nhẫn Mục Trần, sau lưng, cánh phượng của hắn cũng chậm rãi chui vào trong cơ thể. Mục trần cúi đầu, con ngươi đen nhánh bình tĩnh quét qua những thế lực đứng đầu kia.
- bắt đầu từ hôm nay, Mục phủ sẽ xưng bá thiên la đại lục, thế lực mọi nơi phải cúi đầu xưng thần với Mục phủ, nếu không tình nguyện thì đem người rời khỏi thiên la
. Thanh âm của Mục trận vang vọng khắp thiên địa.
Thanh âm mặc dù bình thản, nhưng hàm chứa sự cường hoành cùng bá đạo không thể nghi ngờ.
Bởi vì mục trần cũng hiểu rõ, đến bước này, MỤc Phủ đã không cần ần giấu nữa, hiện tại việc hắn cần làm, chính là biến thiên la đại lục thành đồ trong túi mục phủ.
Chỉ khi có siêu cấp đại lục như thiên la đại lục làm căn cứ, Mục phủ mới có thể phát triển tấn mãnh, tiến thân vào hàng ngũ siêu cấp thế lực hàng đầu thế giới.
xung quanh quảng trường cũng vì thanh âm của Mục trần mà có chút xôn xao, các thế lực hàng đầu sắc mặt phức tạp, trên thiên la đại lục bọn họ vốn cao cao tại thượng, không ai cản nổi, nhưng từ nay về sau, trên đầu bọn họ đã có một tồn tại cao hơn.
Nhưng mà cũng không ai dám ra vẻ chất vấn, mà chỉ 5 người có tư cách thì lúc trước tất cả đã thua trong tay mục trần.
vì vậy, qua một quãng trầm mặc ngắn ngủi, xung quanh quảng trường, vô số cường giả thế lực hàng đầu lúc này đều khom người ôm quyền, thanh âm cung kính vang vọng toàn bộ thiên la thành.
- Chúng ta, bái kiến phủ chủ
Đám người Cửu u, mạn đà la nhìn cảnh này, đều không nhịn được cỏ chút cảm xúc dâng trào, những cường giả mục phủ khác càng là vẻ mặt kích động, trong mắt có niềm tự hào dâng lên, quả nhiên, dưới sự dẫn dắt của phủ chủ, Mục Phủ bọn họ rốt cục cũng hiển hách đại thiên thế giới.
trên bầu trời, mục trần thần sắc bình tĩnh gật đầu một cái, sau đó ánh mắt đưa xuống, nhìn về phía 5 hố sâu trên quảng trường, nhạt giọng nói:
- Chớ có trốn, tiên phẩm thiên chí tôn cũng không dễ dàng bị đánh chết như vậy
theo thanh âm mục trần phát ra, trên quảng trường bạch ngọc, 5 hố sâu đều có linh quang hiện lên, sau đó 5 thân ảnh chật vật chậm rãi bay lên, chính là 5 người quỷ đế, đan dương lão tổ.
cỏ điều lúc này, bọn họ toàn thân linh lực uể oải, máu tươi chảy ròng ròng, hiển nhiên là bị trọng thương cực kỳ nghiêm trọng.
5 người nhìn Mục trần, trong mắt cũng thoáng hiện vẻ sợ hãi, cho dù là âm ngoan như quỷ đế, dưới vẻ trầm mặc kia cũng vô cùng kiêng kỵ.
lúc trước chiến một trận, cũng làm cho nhuệ khí của bọn họ hoàn toàn bị đánh tan.
- Mục trần, hôm nay ngươi thắng, từ nay về sau, chúng ta sẽ không dính dáng tới thiên la đại lục nữa
. Tử lôi tôn giả sắc mặt tái nhợt, thanh âm khàn khàn nói.
Mục trần nghe vậy, cười nhạt nói:
- Các ngươi muốn nhúng tay thì cứ việc xuất thủ, nhúng 1 tay ta chém 1 tay
Đối với lời lẽ không chút khách khí của Mục trần, 5 người cũng bực mình, nhưng lại không cách nào mở miệng, kẻ thất bại không có nhiều mặt mũi như vậy.
- Bây giờ nói điều kiện chiến bại của các ngươi đi
. MỤc trần lơ đãng nói.
Quỷ đế sắc mặt trầm xuống, nói:
- Ngươi còn muốn như thế nào nữa?
Ánh mắt mục trần cũng lạnh xuống, nói:
- Nếu cứ để các ngươi an ổn rút lui như vậy, sau này kẻ nào thích thì cứ tới khiêu khích, thật không coi ta ra gì sao?
Tử lôi tôn giả cắn răng nói:
- Ngươi cũng đừng có quá đáng, ngươi mặc dù thắng, nhưng bọn ta cũng không dễ bị bắt nạt, nếu thật sự ép, hôm nay dù có tự bạo cũng phải kéo ngươi chôn theo!
Mục Trần nghe vậy, thản nhiên cười một tiếng, nói:
- Nếu các ngươi có phách lực như vậy thì cũng sẽ không luân lạc tới nước này
nếu 5 vị tiên phẩm thiên chí tôn muốn tự bạo, đúng là ngay cả hắn cũng sẽ cực kỳ nguy hiểm, nhưng có thể trở thành thiên chí tôn, ai mà không tiếc mạng, hắn cũng không tin 5 kẻ này có gan tới vậy.
5 người quỷ đế sắc mặt xanh mét, nhưng cuối cùng vẫn mềm nhũn ra, lần nữa nói:
- Vậy ngươi muốn thế nào?
- Đơn giản, mỗi người các ngươi bồi thường mục phủ ta 100 ức chí tôn linh dịch là được
. Mục trần thản nhiên nói, tiếp sau này mục phủ sẽ xưng bá thiên la đại lục, chỉnh hợp các loại, tất nhiên cần lượng chí tôn linh dịch khổng lồ làm trụ cột.
- cái gì?!
nghe lời này, sắc mặt quỷ đế co quắp một trận, 100 ức chí tôn linh dịch, dù là bằng tài lực của bọn họ thì cũng không phải số lượng ít, tất cả các thế lực dưới trướng, ít nhất cũng phải mất 10 năm mới có thể chắt ra 100 ức.
dù sao bọn họ cũng có sản nghiệp lớn, tiêu hao cũng kinh khủng không kém, cái này giống như mục phủ, mặc dù một năm thu nhập hơn 10 ức, nhưng cuối cùng để dư lại cũng chẳng là bao.
Quỷ đế sắc mặt xanh mét nói:
- Mục phủ chủ không nên nói đùa, nếu lấy ra 100 ức chí tôn linh dịch, thế lực dưới trướng chúng ta cũng phải đối mặt với giải tán.
nếu không có thứ tài nguyên tu luyện bắt buộc như chí tôn linh dịch, cho dù là tiên phẩm thiên chí tôn như bọn họ, cũng không cách nào duy trì lòng người dưới trướng.
- vậy thì 50 ức đi
. Mục trần cười cười, chợt ánh mắt trở nên lạnh, nói:
Nếu còn không được thì các ngươi tự bạo luôn đi”
5 người quỷ đế nhất thời khựng lại, hiển nhiên là bị chọc giận không nhẹ.
- Quỷ đế không cần phải nộp 50 ức này...
. Câu tiếp theo của Mục trần lại khiến Quỷ đế mừng thầm trong lòng, chẳng lẽ tên này kiêng kỵ thực lực tiên phẩm trung kỳ của hắn, cho nên không muốn bức bách?
- Đem thượng cổ hợp thần kính đó giao cho ta là được
Nhưng câu nói sau của Mục trần lại trực tiếp khiến cả người quỷ đế lạnh như băng, khuôn mặt cũng có chút méo mó.
- ngươi!
. Quỷ đế giận dữ, loại tuyệt thế thánh vật cấp bậc này, giá trị tuyệt đối vượt xa 50 ức chí tôn linh dịch.
- nếu không muốn, vậy để ta tự mình đến lấy vậy
. Ánh mắt mục trần lạnh lùng, tựa như đao phong, quanh thân một lần nữa có linh lực khởi động.
Quỷ đế sắc mặt âm tình bất định, nhưng dù sao hắn cũng là nhân vật kiêu hùng, rốt cục lý trí vẫn áp chế tức giận, âm trầm vung tay, một đạo ánh sáng xám trắng bắn ra.
Mục trần đưa tay nhận lấy, hắn nhìn cốt kính xuất hiện trong tay, lúc này mới hài lòng gật đầu một cái.
4 người còn lại thấy đến quỷ đế cũng nhận thua, thì hoàn toàn không phản kháng nữa, tay áo vung lên, ném ra 3 càn khôn trạc, bên trong mơ hồ có linh lực mênh mông tản ra.
Mục trần tiện tay nhận lấy, dò xét một lượt, cũng gật đầu một cái, sau đó ánh mắt của hắn nhìn về phía đan dương lão tổ, lúc này sắc mặt người này đang phát khổ, khoảng thời gian trước thế lực dưới trướng hắn có một lần biến động lớn, tiêu hao không ít chí tôn linh dịch, cho nên 50 ức này hắn nhất thời không lấy ra nổi.
mà mục trần nhìn thấy đan dương lão tổ không có động tĩnh gì thì sắc mặt cũng hơi lạnh đi.
Nhận ra được ánh mắt như đao phong của mục trần, đan dương lão tổ chỉ có thể nhắm mắt nói:
- không biết có thể dùng một ít thiên tài địa bảo thay cho 50 ức chí tôn linh dịch này không?
- vật gì?
. MỤc trần không có quá nhiều hứng thú, hỏi.
Đan dương lão tổ do dự một chút, thử dò xét nói:
- Lão phu đã từng chiếm được một di hài hoa thượng cổ mạn đà la, khi còn sống nó chính là tồn tại tiên phẩm thiên chí tôn
Vừa nói chuyện, ánh mắt của hắn vừa liếc về phía mạn đà la, hiển nhiên là biết thân phận của nàng.
mà đúng như hắn đoán, khi thanh âm vừa nói ra, trong con ngươi màu vàng của mạn đà la dâng lên vẻ kích động, hiện tại nàng đã là đại viên mãn địa chí tôn, nếu như có thể chiếm được di hài tiên phẩm thiên chí tôn thượng cổ mạn đà la, thì nàng có thể dựa vào nó hoàn thành bước đột phá trì trệ này, tiến vào thiên chí tôn.
cỏ điều, hoa thượng cổ mạn đà la cực kỳ hiếm thấy, những năm qua nàng cũng không hề có tin tức, không ngờ đan dương lão tổ này thậm chí có một gốc.
nhưng mà, khiến đan dương lão tổ có chút do dự là, di hài hoa thượng
cổ mạn đà la này có chút tàn phá, nói về giá trị, nhiều lắm chỉ hơn 10 ức chí tôn linh lực.
Nhưng đan dương lão tổ không ngờ là, khi thanh âm vừa dứt, ánh mắt lạnh lùng của Mục trần nhất thời tiêu tan, thay vào đó là sự ôn hòa vui vẻ, hắn phất tay, nói:
- Vậy dùng vật này thay cho 50 ức kia
hắn dĩ nhiên là biết giá trị di hài này chưa tới 50 ức, nhưng nếu có thể giúp mạn đà la đột phá, hắn thấy cũng đủ bù đắp chênh lệch này.
dù sao ban đầu khi ở đại la thiên vực, mạn đà la trợ giúp hắn rất nhiều, hơn nữa còn giúp hắn xây dựng mục phủ, hôm nay có thề giúp nàng đột phá, Mục trần dĩ nhiên là không chút do dự.
đan dương lão tổ không ngờ mục trần lại dứt khoát như vậy, trong lòng cũng vui mừng, búng ngón tay ra, một bình ngọc bắn về phía mục trần, chỉ thấy bên trong bình ngọc tràn đầy linh dịch, bên trong đó, ngâm một đóa hoa yêu dị lớn chừng bàn tay, mơ hồ tản ra một cỗ dao động kỳ lạ.
- Quả nhiên là di hài hoa thượng cổ mạn đà la...
Mục trần nhìn lướt qua, sau đó vung tay áo lên ném về phía mạn đà la, nàng vội vàng nhận lấy, vuốt ve bình ngọc, ánh mắt nhìn về phía mục trần cỏ thêm chút ấm áp.
- Được rồi, nợ nần xong xuôi, các ngươi cũng đi đi
. Mục trần vỗ tay một cái, hướng về phía 5 người cười nhạt nói.
5 người ôm một bụng biệt khuất liếc mắt nhìn nhau, đều thầm than một hơi, cũng không ở lại mất thêm thể diện nữa, thân hình thoáng một cái, hóa thành lưu quang phóng lên cao, biến mất không thấy.
Mà thời điểm khi 5 người rời đi, trên một tòa lầu tháp ở nơi xa trong thiên la thành, một nam tử mặc hắc bạch trường bào, ánh mắt lạnh như băng nhìn cảnh này. Nếu mục trần nhìn thấy người này, chắc chắn sẽ có thể nhận ra, bởi vì người này chính là Ma Ha u đã từng gặp một lần ở Phù Đồ cổ tộc.
- 5 tên phế vật!
Ma ha u một quyền đánh lên vách tường, vách tường dầy như tinh thiết nhất thời nứt ra vô số vết nứt, trong mắt hắn thoáng hiện vẻ ảm hàn.
Lần này 5 người quỷ đế đi đôi phó Mục trần, tự nhiên tất cả là do hắn âm thầm xúi giục, để 5 người quỷ đế đạt được mục đích, thậm chí hắn còn lấy ra từ trong tộc một món tiên phẩm tuyệt thế thánh vật đưa cho quỷ đế, nhưng không ngờ rằng 5 tên phế vật này vẫn thua trong tay Mục trần, cuối cùng ngay cả kiện tiên phẩm tuyệt thế thánh vật kia cũng rơi vào tay mục trần, vậy làm sao không làm hắn tức giận.
hả?”
mà ở thời điểm tâm tư ma ha u dao động, mục trần ở trên bạch ngọc quảng trường cách xa như vậy cũng đã nhận ra, lúc này ánh mắt như ưng xuyên thấu không gian, xa xa phong tỏa trên người ma ha u.
- thì ra là tên nhà ngươi đang giở trò
, trong khoảnh khắc, ánh mắt của Mục trần lạnh như băng.
Ma Ha u cũng nhận ra ánh mắt của Mục trần, nhất thời quanh thân có linh lực kinh khủng dâng lên.
- Đại nhản, cần chúng ta xuất thủ đánh trọng thương hắn không?
. Sau lưng Ma Ha u, 2 bóng đen như ẩn như hiện, thanh âm không chút tình cảm truyền ra.
Ma Ha u mắt lóe lên quang mang, nhưng chợt dao động linh lực quanh thản thu liễm lại, hắn lắc đầu một cái, lạnh lùng nói:
- Chúng ta xuất thủ, sợ rằng sẽ dẫn tới thanh diên tịnh&- được rồi, tạm thời không để ý tới hắn, lần này tính kế hắn chẳng qua là để ổn thỏa trong tộc, tuy rằng tiểu tử này có chút năng lực, nhưng trong mắt ta uy hiếp có hạn, chỉ cần hắn dám đến Vạn cổ hội, ta sẽ tìm cơ hội phế hắn, nơi đó không bàn sinh tử, dù là thanh diên tịnh cũng không thể nhúng tay
Nghe ma ha u nói thế, 2 bóng đen kia lặng lẽ tản đi.
ánh mắt ma ha u xa xa tập trung vào Mục trần, ánh mắt 2 người giao hội giữa không trung, đều có hàn ý dâng lên.
Ma Ha u chậm rãi xòe bàn tay ra, sau đó hướng về mục trần, hung hăng nắm chặt, trên khuôn mặt hắn cũng có nụ cười gằn lạnh lẽo dâng lên, đồng thời thanh âm băng hàn truyền vào tai mục trần.
- Để cho ngươi nhảy nhót một hồi, chỉ cần ngươi dám tới
vạn cổ hội”, ta liền phế ngươi!
Ma ha u mặt cười gằn, mà thân ảnh của hắn lúc này cũng dần dần tiêu tán, một lúc sau hoàn toàn biến mất.
Thần sắc mục trần hờ hững nhìn ma ha u biến mất, 5 ngón tay lúc này cũng chậm rãi nắm lại.
- Ma Ha u...yên tâm đi. Vạn cổ bất hủ thân kia, ta muốn rồi đó!