Đại Chúa Tể

Chương 761: Chương 761: Cửu Cửu Viêm Long trận




Mục Trần xuất hiện, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người tại Đại La Viêm Trì.

Doao động linh lực của hắn lúc này cường đại hơn, đôi mắt lấp lánh ánh sao, huơ chân múa tay cũng tản mát sức mạnh kinh người.

Hắn hiện tại mạnh mẽ hơn rất nhiều so với 3 tháng trước.

Chí Tôn phân cửu phẩm, mỗi một phẩm đều có khoảng cách rất lớn. Người bình thường muốn đột phá một phẩm phải trải qua thời gian khổ tu rất dài, thế nhưng Mục Trần có thể trong 3 tháng ngắn ngủi hoàn thành đột phá, dù nói rằng có năng lượng thần dị ở Đại La Viêm Trì phụ trợ, nhưng năng lực như thế vẫn khiến người ta tấm tắc thán phục.

- Quả nhiên thành công.

Băng Thanh chép miệng kinh nghi, hẳn nhiên cảm thấy khó nghĩ khi Mục Trần thật sự có thể đột phá tam phẩm chỉ trong ba tháng.

Đại La Viêm Trì cực kỳ thuận lợi, nhưng không phải lợi ích cao đến như thế chứ...

Trên bầu trời, Cửu U nhìn thấy hắn, nụ cười kiêu sa nở trên môi, cũng không thấy kinh ngạc là bao. Dù gì biết hắn nhiều năm, cũng đã nhìn thấy hắn nhiều lần tạo kỳ tích khó tin.

Mạn Đà La cũng tỏ ra không hề chấn động, khẽ vung tay, lập tức toàn bộ chiến sĩ Đại La Thiên quân tập trung trên bình đài lớn nhất. Ai nấy đều cung kính quỳ một gối hành lễ.

- Tham kiến vực chủ.

Hỏa Mị Nhi lên tiếng trịnh trọng.

Mạn Đà La phất phất tay, dù dáng vẻ chỉ là cô bé nhỏ, nhưng khí phách bất phàm, không ai dám tỏ ra bất kích. Siêu cường giả Địa Chí Tôn, phất tay cũng đủ làm cho mọi Chí Tôn tầm thường run như cầy sấy.

- Hì hì, Cửu U à, lần này ngươi đem về một chồi non cũng khá.

Hỏa Mị Nhi tủm tỉm mỉm cười nói chuyện với Cửu U:

- Ta cũng hứng thú với tên nhãi Mục Trần này đó, hay là ngươi nhường hắn cho ta đi, để hắn gia nhập Đại La Thiên quân, điều kiện gì ta cũng chìu.

Cửu U nhìn Hỏa Mị Nhi, dáng vẻ khá hoài niệm, nhưng khi nghe cô nàng đùa cợt như vậy, vẻ mặt lập tức lạnh đi, còn chưa kịp trả lời, cô nàng tinh quái kia đã tiến sát lại bên cạnh thỏ thẻ:

- Xem ra ngươi không nỡ bỏ rồi a, hắn cũng không tệ nhỉ...

Cửu U liếc nàng ta, chẳng nói gì.

Mạn Đà La nhìn tới Mục Trần, gật gù:

- Ba tháng đã hết, nếu ngươi còn muốn đại diện Đại La Thiên vực ta tham gia Long Phượng Thiên, vậy thì phải vượt ải Cửu Cửu Viêm Long trận.

Nghe nói đến Cửu Cửu Viêm Long trận, Cửu U cau mày một chút, lo lắng ra mặt. Có lẽ cái tên này không lạ với nàng, và cũng rõ ràng hung hiểm trong đó.

- Cửu Cửu Viêm Long trận uy lực mạnh mẽ, Chí Tôn tứ phẩm không nắm kỳ pháp cũng khó xông qua, ngươi có dám không?

Mạn Đà La khích tướng Mục Trần.

Dưới sự chú ý của mọi người, Mục Trần cũng ngẩng lên, gương mặt tuấn tú mang theo nụ cười sáng lạn, hai tay đánh vào nhau, bình tĩnh đáp lời:

- Thỉnh vực chủ bày trận.

Hẳn mỉm cười thong dong, dù biết đại trận hung hiểm nhưng vẫn không hề sợ hãi. Tâm tính thế này khiến cho không ít cườn giả Đại La Thiên vực thầm khen.

Chỉ một thời gian ngắn lại có thể nổi danh ở Đại La Thiên vực, hắn đúng là có chỗ hơn người.

Đương nhiên, cũng có không ít người tỏ ra dè bỉu, đa số nằm trong các chiến sĩ Đại La Thiên quân, ngay cả thống lĩnh như Băng Tâm cũng vậy, Họ cũng không phải coi thường Mục Trần, mà vì chính họ hiểu rõ Cửu Cửu Viêm Long trận hơn ai hết.

Nhớ ngày trước xông trận, đã trải qua không biết mấy lần thất bại, mới có thể hiểm hiểm vượt ải. Và rõ ràng thực lực của họ khi đó đều mạnh mẽ hơn Mục Trần hiện tại rất nhiều.

Bọn họ đã kinh qua nhiều lần thất bại, đúc kết mới có được thành công, vậy mà Mục Trần nghĩ rằng một lần xông ải có thể qua hay sao? Suy nghĩ thật nông cạn.

Mạn Đà La thì không quan tâm lắm, thái độ của Mục Trần như thế, cô nàng chỉ gật đầu:

- Ngươi đã không có ý định từ bỏ, vậy thì nếu ngươi có thể vượt ải Cửu Cửu Viêm Long trận, ta sẽ lập tức tấn thăng cho ngươi làm lục thống lĩnh Đại La Thiên quân.

Dứt lời, lập tức mọi người ồ lên kinh ngạc, nhất là các chiến sĩ Đại La Thiên quân. Họ chính là quân đội chính quy hùng mạnh nhất do chính vực chủ chỉ huy, là át chủ bài, là lực lượng nòng cốt, ngay cả Cửu Vương cũng không có tư cách đả động tới, thế nhưng lúc này vực chủ lại ban một lời hứa cho kẻ kia có thể trở thành lục thống lĩnh. (LTC: hình như cái này là quy tắc trong quân mà, có gì phải la lối?)

Cửu Vương cũng chớp mắt hâm một, lòng nhủ thầm, chẳng hiểu vì sao vực chủ lại chu đáo với hắn như thế, mấy tháng trước đắc tội với Huyền Thiên điện, hôm nay lại còn bồi dưỡng hắn trở thanh thống lĩnh Đại La Thiên quân. . .

Hỏa Mị Nhi cũng khá kinh ngạc, nhưng chẳng hề lên tiếng chất vấn. Mục Trần nếu đủ khả năng vượt Cửu Cửu Viêm Long trận, miễn cưỡng cũng đủ năng lực trở thành thống lĩnh Đại La Thiên quân.

Cửu U cũng không nói gì, vì dù Mục Trần trở thành thống lĩnh Đại La Thiên quân, cũng vẫn hoàn toàn được phép kiêm nhiệm chỉ huy Cửu U vệ, do vậy càng thêm hy vọng hắn sẽ thành công.

Mạn Đà La nói xong, cô nàng phất tay, mọi người cảm nhận được dao động linh lực kinh khủng dâng lên từ nơi sâu trong Đại La Viêm Trì, biển dung nham nóng rực đang cấp tốc dâng lên cao.

"Đùng đùng đùng."

Dung nham cuồn cuộn, như sóng lớn vạn trượng từ vực sâu vạn nhẫn, hung lực cuồng bạo lại cho cả tòa núi lửa cũng rung chuyển.

"Uỳnh! Uỳnh!"

Những cột lửa kinh hoàng bắn lên ngút trời, như những dòng sông nham thạch to lớn.

Những dòng dung nham lao lên, rồi phân nhánh, tạo thành một biển dung nham giữa trời. Trong hải vực dung nham, những phù văn rực lửa không ngừng xuất hiện.

"Gràooooooo!"

Phù văn hội tụ, mơ hồ vang lên những tiếng gầm cuồng bạo, xích quang lóe sáng, chín con rồng khổng lồ xuất hiện trong biển dung nham.

Chín con cự long đỏ rực, chiếm cứ chín vùng dung nham trong hải vực, lửa cháy ngùn ngụt tỏa ra từ thân thể chúng mang theo uy áp kinh người, làm cho không ít kẻ biến sắc.

Họ nhận thấy rõ chín con cự long kia cực kỳ mạnh mẽ, và mấu chốt chính là bọn nó toát ra khí tức không phải đơn thuần do linh lực tạo thành, mà còn có uy áp Long tộc chân chính.

- Chín con Nham Tương Long này không hoàn toàn là hư ảnh, mà là hóa thân của thượng cổ Viêm Long, vì lý do nào đó tinh huyết của chúng tồn tại sâu trong Đại La Viêm Trì rồi hình thành, chỉ cần còn dung nham ở chốn này, chúng sẽ vĩnh viễn bất diệt.

Mạn Đà La nhẹ nhàng cất tiếng.

Mục Trần trừng mắt, những con cự long kia toát ra dao động kinh thiên, Chí Tôn tứ phẩm cũng không dám đối đầu, khó trách ải này lại dành cho việc tuyển chọn thống lĩnh Đại La Thiên quân.

- Đại trận đã bày, nếu đã chuẩn bị chu đáo thì cứ tiến vào. Có điều khi đã vào trận, chỉ có thể dựa vào sức lực chính mình, dù ngươi lâm vào hiểm cảnh cũng không có bất cứ ai giúp đỡ. Nhiều năm nay, không ít cường giả là chiến sĩ Đại La Thiên quân đã bỏ mạng khi vượt ải.

Mạn Đà La mỉm cười thản nhiên:

- Cho nên, bây giờ ngươi đổi ý còn kịp.

Mục Trần hít một hơi kềm chế sợ hãi, Cửu Cửu Viêm Long trận quả nhiên kinh khủng đáng sợ, nhưng không thử thì khó bắt được hắn lui bước.

Ánh mắt bình tĩnh trở lại, hắn không trả lời, lao đi như tia chớp xông vào đại trận dung nham trùng trùng giữa không trung lòng núi lửa.

Càng đến gần, khí tức nóng rát ập vào mặt, cứ như chuẩn bị bước chân vào một cái lò thiêu sống. Nhiệt độ cỡ này, vàng đá cũng phải tan chảy, rõ ràng trong đại trận sẽ càng hung hiểm hơn nữa.

Dầu vậy Mục Trần vẫn không giảm tốc độ, linh lực tuôn ra, hắn tăng tốc lao nhanh vào trong biển lửa.

"Ầm!"

Ngay khi xâm nhập đại trận, nhiệt độ kinh khủng ập tới, dung nham cuộn trào như Thái Sơn áp đỉnh, khí thế muốn nghiền nát hắn ra cám.

Công kích bất ngờ không làm cho hắn bối rối, chân giậm mạnh giữa không, kim quang lóe sáng, triệu hồi Đại Nhật Bất Diệt thân.

"Bùm!"

Dung nham ác liệt trùng kích vào Đại Nhật Bất Diệt thân, chảy xuống thân hình khổng lồ, nhiệt độ cực cao làm cho kim pháp thân sáng rực lên.

Mục Trần xuất hiện trên đỉnh đầu pháp thân, ngạo nghễ nhìn vào biển lửa mênh mộng, ánh mắt sắc bén lăng lệ. Hắn nhìn quanh tám hướng đại trận, tám cặp long nhãn rực lửa đang yên lặng nhìn hắn, dao động linh lực càng lúc càng thêm cuồng bạo.

- Cửu Cửu Viêm Long trận ư? Để ta lĩnh giáo xem thử ngươi hung hiểm thế nào!

Mục Trần hít bào ngụm khí nóng như lửa, mắt sắc như dao, ngay sau đó chân giậm mạnh, Đại Nhật Bất Diệt thân phóng lên cao, bàn tay khổng lồ nắm chặt, Đại Tu Di Ma Trụ xuất hiện, cái bóng khổng lồ mang theo sức mạnh khủng bố quét xuống, hướng tới công kích một con viêm long.

Đại trận lợi hại thế này, Mục Trần không nghĩ mình có thể yên lặng xem kỳ biến, đương nhiên chỉ có thể tiên hạ thủ vi cường.

Và cách thức đó làm cho không ít cường giả bên ngoài tỏ ra giật mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.