Dịch: Zero
Thanh âm bình tĩnh của Mục Trần vang vọng trong từng hồi từng hồi trên Bích Linh Đảo, kéo dài không thôi.
Nghe được lời nói có vẻ cuồng vọng của Mục Trần, cố Sư Hoàng cũng nhíu
mày lại, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía thân ảnh thon dài đang cưỡi
sóng, cười nhạt :"Chỉ là một Thượng Vị Địa Chí Tôn con con cũng dám nói
chuyện như thế với lão phu, đúng là không biết trời cao đất rộng."
Ầm!
Khi Cố Sư Hoàng nói đến chữ cuối cùng, thanh âm của hắn như nồ tung lên, hoá thành sóng âm đáng sợ mắt thường nhìn thấy được, hung hăng quét đến chỗ Mục Trần.
Sóng âm bá đạo như thế, nếu lả thượng vị địa chí tôn tầm thường, chỉ sợ
vừa mới chạm vào đã máu thịt be bét, thậm chí nếu không may có thể trọng thương tại chỗ.
Nhưng mà,kẻ đã từng lấy thực lực hạ vị địa chí tôn xưng bá chiến trường
thượng vị địa chí tôn như Mục Trần, rõ ràng cũng không trong số những kẻ tầm thường ấy.
Cho nên, đối mặt với sóng âm của cố Sư Hoàng, Mục Trần tiến lên trước
một bước, mở miệng ra, chợt có tiếng phượng minh long ngâm bạo rống lên.
Hống!
Sóng âm cuồn cuộn, mang theo uy thế của chân long chân phượng quét ngang ra, nặng nề đánh vào sóng âm của cố Sư Hoàng, toàn bộ thiên địa đều
vang dội lên tiếng sấm kinh thiên.
Ngọn sóng vạn trượng dưới chân hai người Mục Trần vỡ vụn ra, hoá thành mưa rào xối xả, bao phủ cả Bích Linh Đảo.
Thấy sóng âm của mình lại dễ dàng bị ngăn cản như thế,trong mắt cố Sư
hoàng cũng hiện lên vẻ ngưng trọng, tuy lúc trước chỉ là hắn thử dò xét, nhưng dù sao hắn cũng là một vị đại viên mãn địa chí tôn thứ thiệt,
thượng vị địa chí tôn bình thường tuyệt đối không cản được một đạo sóng
âm của hắn.
Nhưng Mục Trần trước mắt hết lần này đến lần khác lại làm được.
"Hừ, quả nhiên có chút bản lãnh, khó trách lại ngông cuồng như thế, dám
tới Bích Linh Đảo ta đòi người", cố Sư Hoàng cười lạnh, nói.
"Nhưng dù cỏ giỏi thế nào đi nữa, cũng chỉ là thượng vị địa chí tôn mà thôi"
Lương Tà Ngư kia cười toét miệng một tiếng, híp mắt nhìn Mục Trần :"Hắc, đây chính là tên tội tử đó sao? Thiên phú mặc dù không tệ, nhưng vẫn
kém thiếu chủ không ít, cố Lão đầu, xem ra ngươi cũng quá cẩn thận rồi"
Trong Phù Đồ cỗ tộc, hắn cùng cố sư hoàng cùng thuộc một hệ phái, ủng hộ vị thiếu chủ thanh thế như mặt trời giữa trưa kia, trước đó hắn nhận
được tin của cố sư hoàng, nói tên tội tử này sẽ trở thành tai hoạ ngầm
của thiếu chủ, nên hắn mới từ vạn dặm xa xôi mò tới, muốn đem mầm mống
này diệt sạch.
Cố Sư hoàng nghe thế, cũng cười nhạtBất kể thế nào, hắn cũng rất có khả
năng tu thành Thánh Phù Đồ tháp, chỉ bằng điểm này thì không thể để hắn
trưởng thành, nếu không sau này khó tránh xuất hiện biến cố"
Mặc dù trong mắt hắn Thiếu Chủ trong mắt hắn là vô địch, nhưng cố Sư
Hoàng vốn cẩn thận, không thích để lại tai hoạ ngầm, cho nên nếu có cơ
hội, tốt nhất là diệt trừ sạch sẽ.
Lương Tà Ngư bĩu môi, nhưng cũng không phản bác, bởi vì cố sư hoàng nói cũng hơi cỏ lý.
Bọn hắn dùng toàn lực ủng hộ Thiếu chủ trở thành Tộc Trưởng kế nhiệm,
một khi sai sót thì sau này khó tránh khỏi phải chịu chèn ép, cho nên
bọn họ nhất định phải giúp Thiếu Chủ dọn sạch vài cục đá cản đường.
"Đã vậy, hôm nay không thể để tiểu tử này chạy thoát"
Lương Tà Ngư dừng lại một chút, nói "Tuy Đại Trưởng Lão từng nói, gặp
tội tử này tốt nhất là bắt sống, nhưng trong quá trình bắt sống khó
tránh xuất thủ quá nặng dẫn đến trọng thương, về điểm này ta nghĩ Đại
Trưởng Lão cũng sẽ hiểu cho chúng ta"
Cố sư hoàng gật đầu một cái, ờ đây bọn họ có ba vị Đại Viên Mãn Địa Chí
Tôn, hôm nay dù Mục Trần có Thông Thiên Thuật cũng tuyệt đối không thể
thoát khỏi tay bọn họ.
Long Tượng lúc này cũng lùi lại, xuất hiện bên cạnh Mục Trần, Lạc Ly,
sắc mặt hắn khó coi nói :"cẩn thận, cố Sư Hoàng kia đã mời hai vị Đại
Viên Mãn Địa Chí Tôn tới, bây giờ phía bọn hắn có 3 cường giả đại viên
mãn!"
Đối mặt với ba vị Siêu cấp cường giả Đại Viên Mãn Địa Chí Tôn, dù là Long Tượng cũng tê dại cả da đầu.
Bằng thực lực của hắn, nếu liều mạnh đánh một trận, cũng có thể quần ẩu
một lúc với cường giả đại viên mãn địa chí tôn, nhưng muốn thắng là rất
khó, huống chi, trước mắt đối phương có tới 3 người!
Việc này đã ngoài dự liệu của hắn rất xa.
Bất quá so với Long Tượng đang lo lắng, Mục Trần lại khá bình tĩnh, vì
ngay từ lúc đầu hắn đã dự liệu rằng, trên Bích Linh Đảo có lẽ cũng không chỉ có một vị Đại Viên Mãn Địa Chí Tôn.
"Tội tử Mục Trần, hôm nay ngươi đã không còn đường thoát, mau đưa tay
chịu trói, như thế lão phu có thể bỏ qua cho đám người còn lại". Cùng
lúc đó, Cố Sư Hoàng cũng nhàn nhạt mở miệng.
"Ồ? Vậy sao ngươi không lên thử xem?"
Mục Trần khẽ mỉm cười, trong 2 con ngươi đen nhánh cũng không có chút
dao động nào, mặc dù trước mắt là 3 vị đại viên mãn địa chí tôn, nhưng
cũng không phải là hắn không có thủ đoạn ngăn cản.
Thấy Mục Trần như vậy lại không sợ hãi chút nào, trong lòng 3 người Cố
Sư Hoàng lại hơi kinh ngạc, bọn họ đều là lão quái đã tu luyện nhiều
năm, tâm tư cẩn thận, dĩ nhiên là nhìn ra được Mục Trần cũng không phải
là nói mồm, mà là thực sự có lá bài tẩy.
Nhưng bọn họ không thể tưởng tượng ra nổi, một vị thượng vị địa chí tôn, phải có bài tẩy kinh khủng cỡ nào mới có thể đối mặt với 3 vị đại viên
mãn địa chí tôn mà không chút sợ hãi.
"Đúng là một tiểu tử ngu xuẩn, đã như vậy, lão phu sẽ cho ngươi hoàn toàn tuyệt vọng"
Ánh mắt Cố Sư Hoàng hơi loé lên, hắn cười lại một tiếng, tay áo bào vung lên, chớp mắt một cái, trong Bích Linh Đảo này có vô số đạo linh quang
bắn lên cao.
Những đạo linh quang này giao hội, chớp mắt đã tạo thành một linh trận
to lớn, linh trận bao phủ, từ từ tản mát ra khí tức đáng sợ.
"Đây là Chu Thiên Lạc Tinh Trận? Ngươi lại có thể khởi động toà đại trận này?" Long Tượng nhìn toà đại trận khổng lồ bao phủ cả Bích Linh Đảo
kia, sắc mặt biến đổi.
Mục Trần nhìn chằm chằm toà linh trận khổng lồ này, chân mày cũng hơi
nhíu, sau đó hơi kinh ngạc một cái, vì hắn cảm nhận được một dao động
quen thuộc từ toà đại trận này.
"A a, ta vốn cũng không cách nào khởi động được nó, bất quá lần này Tà
ngư huynh từ trong tộc mang ra một cái Vạn Trận Bài từ trong tộc,ta mới
có thể phá vỡ đầu mối của đại trận, một lần nữa nắm trong tay"
Cố Sư Hoàng nhìn Mục Trần, trên khuôn mặt toát lên nụ cười hài hước:
"Toà đại trận này, chính là do mẫu thân Thanh Diên Tịnh của ngươi để
lại, chẳng qua có lẽ nàng không thể nào ngờ được, [Nguồn: TruyenFULL.vn] nhiều năm sau, toà linh trận chính tay bố trí lại dùng để đối phó hài
tử của nàng, thật là tức cười"
Con ngươi Mục Trần hơi dừng lại, khó trách hắn lại cảm thấy toà đại trận này có chút quen thuộc, thì ra là do mẹ hắn bố trí ra nó.
"Cố Sự Hoàng, mặt mũi ngươi đúng là ném cho chó nhai rồi, đường đường 3
vị đại viên mãn địa chí tôn, lại còn muốn khởi động thêm một toà đại
trận hộ đảo!" Long Tượng nổi giận mắng.
"Thắng làm vua thua làm giặc, ai quan tâm đến quá trình". cố Sư Hoàng hừ lạnh.
Trong mắt Mục Trần cũng hiện lên một tia sát ý lành lạnh, cố Sư Hoàng
này lại dùng đại trận mẹ hắn lưu lại để đối phó hắn, đúng là làm hắn nổi giận.
"Thôi, ta cũng không muốn nói nhảm với các ngươi, cứ bắt lại rồi tính"
Cố Sư Hoàng không nói thêm nữa, tay áo vung lên, chỉ thấy toà đại
Vì cần thận, cố Sư Hoàng cũng không trực tiếp xuất thủ, mà là dùng sức
mạnh của toà đại trận này ép Mục Trần sử dụng lá bài tẩy, đến lúc đó bọn hắn có thể chuẩn bị đối phó.
"Cẩn thận" Long Tượng thấy vậy, nhất thời quát lên.
Bất quá Mục Trần cũng đưa tay ngăn hắn lại, ánh mắt hắn loé lên nhìn ánh sao gào thét bắn xuống, cũng không có ý ngăn cản.
"Ngu xuẩn, ngươi nghĩ toà đại trận này còn nhận mặt người thân sao?" Cố Sư hoàng thấy một màn này, nhất thời châm chọc.
Vậy mà Mục Trần như cũ không để ý tới, hắn ngẩng đầu nhìn chăm chú vào
ánh sao đang bắn tới, cũng không có ý ngăn cản chút nào, ngược lại trong mắt xẹt qua vẻ kỳ dị.
Vù vù!
Ánh sao bao phủ xuống, bất quá lúc sắp đụng đến thân thể Mục Trần, ánh
sao đột nhiên quỷ dị tổ lái sang một bên, cuối cùng trong ánh mắt kinh
hãi của bọn cố Sư Hoàng, ánh sao cuốn tới, hoá thành một đạo tinh quang, bao phủ lấy Lục Xà Lão Tổ đang không kịp phòng bị.
Biến cố bất ngờ, đều ở ngoài dự liệu của tất cả mọi người trừ Mục Trần,ánh mắt của cố sư hoàng, Lương tà ngư đều lồi cả ra.
"Cố Sư Hoàng, ngươi định làm gì?" Lục Xà Lão Tổ cũng kinh hãi tái mặt, giận dữ hét lên.
"Không phải do ta!" sắc mặt cố Sư Hoàng cũng xanh mét, hắn nắm chặt bàn
tay, một đạo lệnh bài màu xanh xuất hiện, hắn thúc giục lệnh bài, định
khống chế toà đại trận này, giải vây cho Lục Xà Lão Tổ.
Bất quá khi hắn thúc giục, cũng nhận ra một cỗ kháng cự, cướp lấy quyền khống chế toà hộ đảo đại trận này khỏi tay hắn.
"Đáng chết, quyền khống chế hộ đảo đại trận bị đoạt mất rồi!'
Sắc mặt Cố Sư Hoàng âm trầm, hắn hung ác nhìn về phía sâu trong đảo, nghiến răng nói:
"Là do tiện tỳ Linh Khê đó!"
Trong lúc giận dữ, hắn lại cực độ hoài nghi, không biết Linh Khê bằng
cách nào lại có thể cướp đi quyền khống chế của Chi Thiên Lạc Tinh Trận!
Bất quá dù thế nào, hắn cũng mơ hồ cảm giác được, chuyện hôm nay đã dần dần vượt khỏi sự kiếm soát của hắn.