Đại Chúa Tể

Chương 1252: Chương 1252: Dọn dẹp chiến trường




Sau khi trận chiến của Mục Trần cùng Huyết Linh Tử trôi qua, danh tiếng của Mục Trần, lần nữa ở trong chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn khuếch tán ra, chấn động lần này hiển nhiên là đã vượt xa xa lần thứ nhất.

Bởi vì lúc này đây, lại có thêm một vị Thượng vị Địa Chí Tôn vẫn lạc.

Trong Đại Thiên thế giới này, ai cũng biết được Địa Chí Tôn có được sinh mệnh lực ngoan cường, có lẽ đánh bại thì có thể, nhưng nếu muốn chém giết một vị Địa Chí Tôn thì tương đối khó khăn, trừ phi, thực lực giữa hai người chênh lệch như trời và đất.

Ba vị thánh tử của Tây Thiên Chiến Điện kia vì sao mà có được uy danh hiển hách tại Tây Thiên Đại Lục? nguyên nhân chủ yếu là bởi vì bọn hắn đã từng trảm giết một vị Thượng vị Địa Chí Tôn sao?

Nhưng mà hôm nay, loại chiến tích kinh người này, lại xuất hiện ở trong tay một tên Hạ vị Địa Chí Tôn.

Bực này chấn nhiếp, từ phương diện nào đó mà nói, quả thực so với ba vị thánh tử của Tây Thiên Chiến Điện còn muốn mãnh liệt hơn.

Cũng chính vì vậy, thời gian kế tiếp ở bên trong chiến trường không người nào dám gây phiền toái cho Mục Trần, dĩ cái gọi là vì Tây Thiên Đại Lục mà chèn ép tên ngoại lai Mục Trần, vào lúc này đều biến mất.

Đùa sao, Mục Trần hiển nhiên chính là một tên sát tinh, Huyết Linh Tử hắn nói giết là giết, không có do dự chút nào, thủ đoạn tàn nhẫn như thế, hiển nhiên cũng là loại người có thù tất báo, nếu thật sự chọc giận, chỉ sợ sẽ nối gót theo Huyết Linh Tử mất.

Cho nên, trong lúc nhất thời, không người nào dám đi gây phiền toái cho Mục Trần, khiến cho hắn trãi qua qua hai ba ngày yên tĩnh.

Mục Trần cũng là thừa dịp này bình tâm nghiên cứu 'Tam Linh Chiến Trận', tu luyện Tam Linh Chiến Trận độ khó cũng không tính là quá cao, chẳng qua là điều kiện quá mức hà khắc mà thôi.

Bước đầu nắm trong tay Tam Linh Chiến Trận, Mục Trần lần nữa phiêu lưu trong chiến trường, bất quá lúc này, hắn cũng không như trước bố trí Linh Trận ôm cây đợi thỏ, mà là lựa chọn chủ động tiến công.

Hắn trực tiếp gọi ra Đồ Linh Vệ cùng với Phục Ma Vệ, suất lĩnh lấy hai nhánh quân đội triển khai càng quét, bất luận là Thượng vị Địa Chí Tôn thực lực như thế nào, hắn cũng không nói hai lời, chiến ý mênh mông bắt đầu khởi động, ừn ùn kéo đến bao phủ đối phương, tiếp theo chính là một phen Kinh Thiên Đại Chiến.

Loại chiến đấu này, tuyệt đại bộ phận Mục Trần đều thắng lợi mà kết thúc, bởi vì hôm nay hắn, mượn nhờ chiến ý Đồ Linh Vệ cùng với Phục Ma Vệ, mà có thể chính diện chống lại một vị Thượng vị Địa Chí Tôn.

Trong chiến đấu, hắn vậy có thể dùng Thủy Tinh Linh Lực phong ấn Linh Lực của địch nhân, đợi khi đối thủ nhận ra được thì đã bị Thủy Tinh Linh Lực phong ấn toàn Linh Lực, nhất thời cục diện trực tiếp tan vỡ, chỉ có thể nhận thua.

Đối với những đối thủ nhận thua, ngược lại Mục Trần cũng không có tàn nhẫn như đối với Huyết Linh Tử, vì Huyết Linh Tử chính là tử thù của Lạc Ly, hơn nữa nhiều lần sử dụng thủ đoạn xảo trá đối với đối thủ nên Mục Trần sẽ không lưu tình đối với hắn chút nào.

Nhưng những người này thì bất đồng, bọn hắn không có thù hận quá mức mãnh liệt, nếu là một đường giết qua, ngược lại đối với hắn là không có gì đáng để tâm, vì cuối cùng mà nói căn cơ Mục Phủ cũng không ở Tây Thiên Đại Lục, việc gây thù quá nhiều tới các cường giả, thế lực có Thượng vị Địa Chí Tôn tọa trấn, sẽ ảnh hưởng tới Lạc Thần Tộc, điều đó không thể nghi ngờ sẽ làm cho Lạc Thần Tộc tại Tây Thiên Đại Lục gặp liên lụy có khi là tan vỡ, vì bốn phía đều là thù địch. Điều này hiển nhiên không phải là điều mà Mục Trần muốn nhìn thấy.

Cho nên, sau khi những đối thủ kia nhận thua, Mục Trần chỉ cướp lấy Chiến Ấn của bọn hắn, để cho bọn hắn an toàn lui ra khỏi chiến trường.

Sau khi một tràng quét ngang chiến trường diễn ra, hung danh của Mục Trần càng tăng lên, về sau, phàm là trông thấy nơi nào có chiến ý bốc lên, ngay lập tức những cường giả Thượng vị Địa Chí Tôn nhao nhao tháo chạy.

Đã đến loại này, ai cũng biết, Mục Trần đã chân chính trở thành một con ngựa ô, phóng nhãn cả chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn, có năng lực đánh với con ngựa ô này, chỉ sợ cũng chỉ có vài ba người đếm trên đầu ngón tay mà thôi. . .

. . .

Ầm!

Chiến ý hào hùng như hải dương quét ra, che khuất bầu trời, làn sóng chiến ý lướt qua, thiên địa đều run lên từng nhịp.

Mà lúc này ở giữa hải dương chiến ý có một vòng tráo bảo vệ một đạo nhân ảnh bận áo bào xanh mặt mũi tràn đầy sầu khổ, hắn không nghĩ tới, hôm nay hắn không may, nửa ngày trước, hắn gặp Tinh Thần Các Các chủ Liễu Tinh Thần, bị dọa đến tán loạn tinh thần, tuy rằng thoát khỏi Liễu Tinh Thần, nhưng cuối cùng lại gặp phải tên sát tinh này.

Hôm nay trong chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn, ai không biết, cái tên gọi là Mục Trần, bằng vào hai nhánh quân đội, cứng rắn đánh bại không dưới mười vị Thượng vị Địa Chí Tôn, chiến tích làm cho người người sợ hãi.

Thanh Sam Nam Tử này tại trong Tây Thiên Đại Lục cũng rất có danh khí, thực lực bất phàm, nhưng đối mặt với loại chiến ý hải dương này, hắn biết được phần thắng không lớn.

Hơn nữa, hắn cũng cảm giác được bên trong chiến ý trong hải dương, tựa hồ là ẩn chứa một ít chấn động hết sức nguy hiểm, cái kia thực sự không phải là chiến ý, mà là một loại lực lượng càng uy hiếp hơn.

Cho nên, sau một phen không cách nào đột phá đươc hải dương chiến ý, hắn bất đắc dĩ giơ tay lên, cao giọng nói: "Ta nhận thua!"

Theo thanh âm hắn rơi xuống, trong hải dương chiến ý có một khe vỡ ra, một thân ảnh trẻ tuổi từ từ bay đến, mặt mỉm cười nhìn qua hắn.

Thanh Sam Nam Tử cười khổ lắc đầu, cũng không nói nhiều lời, tay áo vung lên, liền có bốn viên Chiến Ấn bay hướng về Mục Trần.

Mục Trần tiếp nhận bốn viên Chiến Ấn này, sau đó hướng về phía Thanh Sam Nam Tử ôm quyền cười, nói: "Đa tạ."

"Các hạ thật bất phàm, ta thua không oan, bất quá ta cũng không biết các hạ so với ba vị thánh tử Tây Thiên Chiến Điện, Liễu Tinh Thần, Lang Gia kiếm tiên, Bá Đao như thế nào. . . Bất quá giữa các ngươi tất sẽ có một trận chiến, đến lúc đó ta sẽ ở bên ngoài chiến trường, quan sát một phen." Thanh Sam Nam Tử kia ngược lại cũng rất tiêu sái, biết được việc tranh đoạt là vô vọng chỉ cười nói.

Theo thanh âm hắn hạ xuống, thân ảnh của hắn cũng từ từ tiêu tán, cuối cùng biến mất ở trong Thiên Địa.

Mục Trần nhìn thấy thân ảnh hắn biến mất, hai mắt nhắm lại, hôm nay trong chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn, nhân số càng ngày càng ít, nhưng người lưu lại, hầu như đều là nhân tài kiệt xuất trong Thượng vị Địa Chí Tôn.

Sáu người Thanh Sam Nam Tử nói lúc trước, là hạt giống trong lần tranh đoạt Đại Lục Chi Tử, thực lực của bọn hắn, ngay cả Mục Trần đều kiêng kị.

Mà đều muốn từ trong tay bọn hắn, đoạt được cái danh ngạch duy nhất kia, hiển nhiên không phải là chuyện dễ dàng.

Suy nghĩ của Mục Trần bắt đầu khởi động, một lát sau hắn lắc đầu, đem tâm tư đè xuống, tay áo vung lên, liền có thêm một màn ánh sáng xuất hiện ở trước mặt hắn.

Trong quầng sáng kia, có một Bảng xếp hạng Chiến Ấn, xếp hạng thứ nhất, chính là vị Linh Chiến Tử của Tây Thiên Chiến Điện, cầm giữ ba mười khối Chiến Ấn!

Ở phía sau, chính là vị Tinh Thần Các Các chủ Liễu Tinh Thần, nắm giữ hai mươi lăm khối.

Lại đằng sau, chính là hai vị thánh tử khác của Tây Thiên Chiến Điện cùng với hai người Lang Gia Kiếm Tiên Tô Mộ, Bá Đao Sở Môn, bốn người này đều đang nắm giữ số lượng Chiến Ấn chênh lệch không lớn, đều đang giằng co.

Ở vị trí thứ bảy, chính là Mục Trần, số lượng Chiến Ấn mười tám khối.

"Thật là khó đuổi theo bọn người kia đây."

Mục Trần nhìn qua màn sáng, hôm nay trên bảng xếp hạng Chiến Ấn này, chỉ có ước chừng khoảng mười người, nói cách khác, theo thời gian đào thải như vậy, sớm muộn hắn sẽ tiến về phía trước tranh đoạt thứ hạng cùng với sáu vị đứng đầu kia.

Hiển nhiên sẽ là một trận ác chiến.

Bất quá, trong mắt của Mục Trần, lại không có chút nào sợ hãi, ngược lại tràn đầy chiến ý hừng hực, sáu vị này có lẽ tại Tây Thiên Đại Lục là 6 vị Thượng vị Địa Chí Tôn thanh danh hiển hách, nhưng nếu muốn Mục Trần nhận thua, chỉ sợ không có khả năng.

Bởi vì trong tay của hắn, cũng có thêm vài tấm vương bài chưa từng thi triển.

Nhất Khí hóa Tam Thanh thể hiện ra, Mục Trần tuyệt đối tự tin, không cần chiến trận, Linh Trận, hắn sẽ có được thực lực chân chính vượt cấp khiêu chiến.

"Ừ?"

Ngay tại lúc ý niệm trong đầu Mục Trần chuyển động, trong lòng hắn bỗng nhiên khẽ động, phát giác ngẩng đầu lên, sau đó liền nhìn thấy một đạo tinh quang lướt đến, cuối cùng xuất hiện ở trước mặt của hắn.

Bộ dáng người tới chỉ là trung niên, mặc áo đen, trên hắc bào, có dấu vết đường văn ngôi sao, tóc trắng như tuyết, khuôn mặt nho nhã, lộ ra một cỗ chi khí ôn nhuận.

Nhìn người này, ánh mắt của Mục Trần ngưng tụ, quanh thân chiến ý hào hùng, cũng gào thét mà lên, bởi vì vị trung niên nam tử này, đương nhiên là người xếp hạng thứ 2 Tinh Thần Các Các chủ Liễu Tinh Thần.

Bất quá mặc cho Mục Trần đề phòng, Liễu Tinh Thần chỉ cúi đầu nhìn chiến ý hải dương quanh thân Mục Trần, trong mắt xẹt qua vẻ kinh hãi, sau đó hướng về phía Mục Trần ôn hòa cười.

Phát giác thiện ý trong mắt Liễu Tinh Thần tán phát, Mục Trần cũng liền giật mình, chiến ý mênh mông quanh thân hơi bớt gào thét một chút.

Liễu Tinh Thần cũng không nói chuyện với Mục Trần, chỉ ôm quyền, nhìn thoáng qua rất xa phía sau, sau đó thân hình khẽ động, lại lần nữa hóa thành Tinh Quang, hướng về một phương khác bay vút đi.

Mục Trần nhìn thân ảnh hắn đi xa liền cau mày.

Bạch!

Bất quá còn không đợi hắn nghi hoặc về cử động của Liễu Tinh Thần, xa xăm trên bầu trời lại lần nữa truyền đến một cỗ chấn động, sau đó Mục Trần chính lại nhìn thấy, tàn ảnh từ bầu trời hiển hiện, vẻn vẹn một cái hô hấp, liền xuất hiện ở phía trước hắn, tàn ảnh tụ đến, biến thành một vẻ mặt bình thường, nhưng toàn thân đều là tản ra khí tức cực kỳ nguy hiểm.

Mục Trần nhìn qua người này, đồng tử hơi hơi co rụt lại.

Bởi vì người tới là người đứng đầu Tứ Đại Thánh Tử của Tây Thiên Chiến Điện Linh Chiến Tử! Linh Chiến Tử hiện ra, chỉ liếc mắt nhìn Mục Trần, không có ý định ra tay với hắn, mà là thân hình khẽ động, lần nữa hóa thành vô số tàn ảnh, đuổi theo hướng thoát thân của Liễu Tinh Thần.

Mục Trần nhìn qua hai người này, sắc mặt cũng dần ngưng trọng.

Linh Chiến Tử này, hướng thẳng đến đường đi của Liễu Tinh Thần.

Người đứng đầu nhất cùng người đứng thứ 2, hiển nhiên đã muốn khai chiến.

Nói cách khác, lần tranh đoạt Đại Lục Chi Tử này, đã bắt đầu đi vào giai đoạn đào thải tàn khốc. . .

Không biết, Linh Chiến Tử kia cùng Liễu Tinh Thần giao chiến, đến tột cùng là ai có thể là người thắng cuối cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.